Giới Thiệu nhân vật mới:
- trương Minh Quân thiếu gia tập đoàn H&F đẹp trai tốt bụng yêu nó nhưng ko dk lun giúp đỡ nó.Sau này thì.....
- Lê Hà My:bạn gái cũ của hắn nhà giàu xinh xắn yêu hắn thật lòng,ích kỉ là mấu chốt của mọi vấn đề
Nó đang chơi vui vẻ nghe hắn ns vậy,khuôn mặt thoáng buồn nhưng vẫn cố ko để lộ ra ngoài nhưng có một cái gì đó len lói trong tim nó mà cả nó ko giải thích nổi.."có khi nào mình...kooo thể nào mình chỉ là hơi giận vì hắn bỏ mình một mình di chơi vs My thui ko có ý gì khác chắc chắn là vậy"Nó cố tự tìm ra một lý do mà nó cho là thích hợp nhất."Minh Quân thấy nó vậy chạy lại hỏi:
- Này em sao vậy?
- Ko sao đâu thôi h tôi cảm thấy mệt mún về nhà
- vậy anh chở em về
- Thôi ko cần em mún tự về lâu rồi chưa đi bộ
- Vậy.......
- Cám ơn vì buổi chiều hôm nay tôi rất vui
Nó tháo đôi giày ra di chân trần mặc cho chiếc chân đã bắt đầu chảy máu do vô tình giẫm phải mảnh thủy tinh bên đường.Nhưng hình như nó ko cảm thấy đau tí nào thì phải,nó vẫn cứ bước đi lòng nặng nỗi buồn và suy nghĩ"tại sao anh lại xuất hiên trong đời tôi?"Nó ns mà chảy nước mắt có phải nó khóc vì hắn.Giờ thì nó hiểu rồi nó đã biết cảm giác này là gì rồi.Hình như ông trời ko thương nó lại còn cho trận mưa ào ào xuống thấm đẫm vào vết thương chảy máu của nó.Xót quá!.Nó mãi ms bước tới nhà.Vào trong nhà nơi đâu cũng có hình ảnh của hắn đây là lần đầu tiên nó phải ở nhà mà ko có hắn ở bên.Buồn!.Giận!.Ghét!.Là những gì nó đang nghĩ về hắn.Nó bước vào nhà tắm,tắm cho sạch mùi máu tanh,cho trôi đi những giọt nước mắt của nó.Nó cảm thấy thật mệt mỏi.Nó nhắm mắt ngủ một giấc mong rằng khi nó tỉnh dậy nó sẽ ko
cảm thấy mệt nữa.
Về phần hắn sau khi gọi cho nó xong,hắn chăm sóc cho My cả buổi ko chợp mắt đến khi mẹ của My đến hắn mới đi.
- Dì Liên Nhi đâu rồi ạ,cô ấy ăn chưa?
- Cô chủ ngủ rồi hình như cô ấy bị thương thì phải có vẻ rất mẹt cô ấy vẫn chưa ăn.Co kêu ko ai làm phiên nên chúng tôi ko dám lên phòng.
- Vâng.Hắn nghe nó bị thương tự nhiên lo lắn lắm luôn ý,ko để ý xung quanh hắn chạy vội lên phòng.Hắn chăm chú nhìn khuôn mặt say ngủ của nó,bất chợt hắn nhẹ chạm tay lên chán nó.Thật nóng nó bị sốt rồi.
- Haizzz sao lại để mình bị sốt cao như vậy chứ cô bé ngốc này.Đúng là đầu heo mà.
Hắn nhẹ nhàng lấy khăn mát chườm cho nó rồi gọi bác sĩ đến kiểm tra cho nó.
- Cô ấy ổn rồi nhưng mà tôi thấy vết thương ở chân cô ấy bị nhiễm trùng nên đã cho cô ấy tiêm thuốc rồi sẽ ổn thôi.Tôi nghĩ ngày mai hãy để cô ấy nghỉ ngơi
- Cám ơn
Hắn bước đến bên giường của nó,nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mái tóc của nó.Nó khẽ cựa mình tỉnh giấc nhìn người con trai bên cạnh.
- Này anh về rồi sao?
- Về rồi .Sao cô để mình bị ngấm mưa rồi sốt vậy hả?Tôi lo lắm đấy
- Hử anh lo ah..vậy mà tôi tưởng anh quan tâm bạn gái của mình hơn chứ đâu có thời gian lo cho tôi
Hắn khẽ nhíu mày,cười cười:
- Cô ghen ah tôi vs My ko có gì hết tại cô ấy dùng dao tự tử nên tôi ms chăm sóc cho cô ấy luk đó thôi
Nó mặt đỏ bừng lên,lắp bắp
- Tôi ko ghen hiêu chưa.
- Thui cô nghỉ đi
Nó chợt nghĩ ra cách trả thù hắn
- Ê lấy tôi on nước ngọt coi
- Uhm đơi tí.Hắn vội vã chạy đi lấy,nhưng có nước rồi nó lại ns
- Tôi mún ăn cháo hành do anh nấu.
- Gì?cô mún ăn tôi mua cho cô nhưng nấu thì ko dk.Mất hết cả hình tượng hotboy
- Anh ko nấu chứ gì tôi sẽ ko uống thuốc nữa đâu hihi
- Dk rồi tôi nấu
Hắn ngậm ngùi xuống n ấu thực ra hắn nấu ăn rất ngon nhưng mà con trai ai lại...30"sau hắn mang một bát cháo lên cho nó.Nó lúc đầu ngạc nhiên lắm:
- Nè anh cũng bik nấu ăn hả?Bất ngờ mà anh có bỏ gì vào ko đó.
- Tôi ko bỉ ổi như cô đâu
- Xì..luk nào cũng nhắc lại chuyện xa lắc xa lơ đúng là đồ con trai nhỏ mọn.
- Thôi xin cô ăn đi.Cô ăn xong cứ để đó.Tôi ngủ đây.
Hắn ns rồi lấy chăn gối lên ghế ngủ ns cũng tội nghiệp cho hắn lại thấy hắn tốt vậy nên :
- Nè lên đây ngủ đi.
- Hả?cô ko sợ tôi làm gì cô ah
- Anh dám ko?Thôi nể tình anh chăm sóc tôi nên lên đây ngủ đi.Ko dk làm gì đâu đó
- Ừ vk mún vậy ck cũng ko nỡ từ chối
Hắn lên giường nắm ngủ.Đang say giấc nồng hắn nghe nó rên"Lạnh quá!"
Hắn ko bik gì chỉ bik ôm nó lấy thân nhiệt của mình sưởi cho nó ấm.
Hắn ôm nó,một cảm giác ấm áp lan tỏa khắp người hắn.Lúc này giữa họ ko còn gì ngăn cách,chỉ tĩnh lặng đến mức nghe thấy nhịp tim cùng đập liên hồi của hai người tuy hai mà một.Có lẽ họ là hai con người nhưng giờ đây là họ hòa lại là một.Hắn ngửi mùi hương thơm nhẹ trên người nó.Nó khẽ cuộn tròn vào người hắn.Thật ấm áp biết bao!
Sáng sớm cơn gió nhẹ thoảng qua tiếng lá cây xào xạc,làm nó nhíu đôi mắt từ từ mở ra.Nó cảm nhận dk hơi ám bao quanh nó.Và có vẻ điều tệ hại hơn là nó đang nằm trong lòng hắn.Chắc chắn theo lẽ thường nó phải hét ầm lên nhưng nó cảm thấy ở trong lòng hắn thật làm cho nó ko còn cảm thấy mệt mỏi nữa.Nó ngắm hắn,chưa lúc nào nó thấy hắn đẹp trai như vậy.
- Anh cũng thật đẹp trai
- tất nhiên.Hắn khẽ cất tiếng làm nó giật mình.
- Tôi chỉ ns vậy thui đừng có mà tự sướng nhé.
- Vậy sao?
- đúng thế này anh bỏ tôi ra đi chứ
Hắn đỏ mặt vội buông nó ra
- Xin lỗi
- ko sao
Cả hai cùng suy nghĩ mỗi người một ý nghi khác nhau.Nhưng có thể chắc chắn rằng cả hai đang nghĩ về nhau.Mà họ nghĩ về nhau điều gì thì chỉ có trời biết.Nó ko phải là người thích sự tĩnh lặng,nó lên tiếng trước:
- anh mau đi học đi tôi mẹt mún ở nhà,mai tôi đi học sau,anh xin phép giúp tôi
- heo hôm nay phá lệ chúng ta sẽ đi chơi chiu ko?
- Hả chơi ư.
- ko mún vậy thì thui
- ko ko tôi mún mà đi thui.Mà đi bằng BMW hả?
- uhm
- ĐI xe đạp đi dk ko?tôi mún đi xe đạp
- thôi dk rồi chuẩn bị đi chúng ta lên đường.Mà tôi nghi ngờ lắm nha,cô kêu mệt sao h đi chơi dk hả?
- ko sao đâu mệt nhưng dk đi chơi là hết ngay.Ns tóm lại là ta đi thui
Nó hôm nay mặc chiếc áo pull quần bò lửng tóc 乃úi gọn lên,đơn giản nhưng ko làm mất đi vẻ rạng ngời của nó.hắn cũng ko kém phần long trọng mặc áo thun màu xanh khoác chiếc áo sơ mi ca rô bên ngoài tóc vuốt ngược lên.Trông hắn thật đẹp trai.Hai người đúng là xứng đôi.
- Này lên xe đi.Hắn ns vs nó
- uk
hắn đạp xe toát hết cả mồ hôi,thật ra mà ns thì đại thiếu gia như hắn chưa từng phải vất vả vì ai như bây h.Hăn thì vậy còn nó thảnh thơi ngồi đằng sau ʍúŧ kẹo nghe nhạc.Đúng là thật trái ngược.Cũng may đã đến nơi nếu ko hắn sắp mệt ૮ɦếƭ rôi.
- Này tôi mún chơi trò đu quay.Nó lên tiếng
- Trời cô là trẻ lên 3 hả?Sao lại ko chơi mấy trò có ý nghhiax một chút mà chơi mấy cái trò thật trẻ con
- Kệ tôi mún chơi là tôi mún chơi ko ai cấm dk đâu.
- Dk rồi cô chơi đi tôi ở đây đợi cô
- Ko tôi mún anh cùng tôi chơi kìa.Nhanh lên
- Này quá đáng thật.Tôi chơi những trò ấy chả khác nào đánh mất hình tượng của mình.Thật mất mặt.
- Anh có chơi ko hả?Nó bắt đầu nhíu mày hai tay nắm thành nắm đấm
- Ok chơi là dk chứ gì.Ko phải hắn sợ nó mà là thấy nó vậy nên tức cười đồng ý chơi vs nó ko nỡ từ chối.
Nó kéo hắn ngồi lên trên con ngựa gỗ,nhìn cái cảnh hắn lớn tướng vậy mà chơi trò này mấy em nhỏ gần đó bật cười làm nó ko thể nhịn dk,cười theo.Hắn đưa ánh mắt sắc nhất lên nhìn nó.Làm nó cũng phải cố nhịn.
- Tướng anh chơi trò này thật hợp quá đi mất.HIHI
- Cô còn cười nữa thì tự đi bộ về nhé.
- Xin lỗi à đừng bỏ tôi.tội nghiệp.Nó cố tỏ vẻ ngây thơ làm nũng mà ai cũng phải mềm lòng nhìn hắn.
- Cô bỏ cái điệu ấy đi.Phát gớm.
Nó giờ thì bị một cú đả kích từ miệng hắn,tức tối chạy lại dduoir theo hắn.Hai người cứ thế vờn nhau cả buổi chiều.Thấm mệt hắn và nó ngồi xuống thảm có xanh mướt.Nó ns:
- Vui đúng ko?Công nhận anh chạy nhanh thật tôi ko đuổi kịp dk.
- Là lần đầu tiên tôi đến nơi này chơi mấy trò trẻ con.Hắn quay qua ns vs nó.
- Lần đầu sao?Pama ko cho anh đi chơi hả?
- Pama chỉ quan tâm công việc của họ ko có thời gian để ý tới tôi.
- Vậy sao?ko sao đâu vì giừ nế anh mún chúng ta sẽ cùng nhau tới đây chơi và nhìu chỗ khác nữa.
- Cám ơn cô
Nó cười phá lên:
- Haha anh mà cũng bik cám ơn á hả?Bất ngờ thật bất ngờ
- Cô bỏ cái điệu chế giễu ấy đi nhá
Hắn cùng nó trở về nhưng lần này có một sự thay đổi.
- Lai tôi mau.Chừa cái tôi cười tôi.
- Anh có phải là đàn ông ko vậy?tôi thân gái mà phải lai anh chắc tôi ૮ɦếƭ mất.
- UHM cô ૮ɦếƭ tôi sẽ chiu tang cho cô
- Phủi phui cái mồm anh.Có ૮ɦếƭ tôi cũng kéo anh theo.
- Dk rồi đi thui nào hehe
- lên đi tên khùng
- Cô dám ns tôi như vậy sao?Cô hãy đợi đấy nhớ kĩ tôi
- Xí ngày nào chả gặp anh mà phải nhơ.Tôi sẽ chờ anh
- Hừ..đúng là đầu heo ngang ngược ko ai đọ nổi cô