Ừ, Thì Cưới - Chương 11

Tác giả: Minh Nguyễn

Chúng tôi nắm tay nhau đi dưới đường, 2 bên là những quan cảnh cực đẹp. Tôi đã há hốc mồm choáng ngợp trước vẻ đẹp hoàn hảo và lung linh mà Disneyland mang lại.
Nơi chúng tôi đặt chân đến đầu tiên là nơi những tòa lâu đài trong truyện cổ tích ngự và bởi tiếng nhạc mê hoặc quen thuộc.
Bước qua cổng, vào khu phố chính là bước vào một thế giới hoàn toàn khác biệt, tấp nập, náo nhiệt. Hòa vào dòng người trên con đường nhộn nhịp sầm uất đặc trưng của miền Tây nước Mỹ này, cảm xúc như chợt vỡ òa khi được đắm mình trong lễ hội hóa trang, diễu hành cực kỳ hoành tráng, lộng lẫy và đầy màu sắc. Với nàng công chúa Bạch Tuyết cùng 7 chú lùn, nàng tiên cá cùng mụ bạch tuộc độc ác, hay là một đoàn thú với những vua sư tử, hươu, nai, chim, ong, bướm cùng những bông hoa khổng lồ …và tất nhiên là không thể thiếu hình ảnh chú chuột Mickey – biểu trưng của hãng phim Walt Disney, người bạn than thiết của đa số trẻ em trên toàn thế giới… Louis rất thích thú và còn chụp hình với các nhân vật ấy nữa.
Rồi đến với mảnh đất tương lai Tomorrowland để tham gia những trò chơi khám phá vũ trụ, những mô hình thế giới tương lai mang tính khoa học viễn tưởng của không gian nhiều màu sắc và cùng xem những bộ phim 4 chiều cực kỳ sinh động, đáng yêu.
Chúng tôi đi chừng đó ko mà hết cả ngày, còn nữa nhưng ko đi nổi nên đành về phòng nghĩ. Louis đi ngủ ngay được, cả tôi cũng thế nữa. Ôm Louis ngủ 1 giấc ngon lành. Ko biết tôi và Louis đã ngủ bao lâu mà khi tỉnh lại trời đã tối rồi, tôi cũng ko thấy anh ấy đâu. Louis kéo tay tôi hỏi.
- Mẹ, papa đi đâu rồi mẹ.
- Mẹ ko biết, chắc papa đi đâu đó. 1 lát sẽ về ngay thôi mà.
Tiếng chuông điện thoại vang lên. Tôi nhấc máy và nói với tôi 1 điều gì đó, tôi đồng ý và gác máy.
Tiếng chuông cửa reo, tôi mới nói với Louis.
- Louis, con ra mở cửa xem ai gọi vậy nè.
Louis chạy ngay ra mở cửa, cả tôi cũng đi ra theo. Có 5 chú hề đứng ngoài cửa, họ nhảy múa hát hò chúc mừng sinh nhật. Tôi thấy thằng bé rất hào hứng, rồi anh đi từ phía sau ra mang lên 1 cái bánh kem chuột mickey vừa đi vừa hát, tôi và các chú hề vỗ tay. Rồi anh ấy ân cần nói với thằng bé
- Louis con hãy ước và thổi nén đi nào.
Louis đi vào phòng, rồi đưa tay ngoắc ngoắc chúng tôi vào.
- Bố mẹ vào đây, nhanh lên, mang cả bánh kem nữa.
Chúng tôi ko hiểu chuyện gì,nên cũng vào phòng. Sau khi đóng cửa lại lúc này Louis mới chịu thổi nến.
- Con chỉ muốn thổi bánh kem với bố mẹ thôi, như vậy điều ước của con mới thành hiện thực.
Thằng nhóc này, thật rắc rối mà. Đúng là con nít.
Louis chắp tay lại nhắm mắt.
- Con ước papa và chị Thục anh mãi yêu thương nhau và thật sự là gia đình của em. Phùuuuu.
Tôi chưa kịp cản, nến đã bị thổi tắt. Ko lẽ bây giờ tôi chỉnh thằng bé, nên thầm lạy ông trời. Dù sao cũng chỉ là điều ước nên ông đừng cho thành hiện thực nhé.
Louis chơi chán rồi lại lên giường ngủ. Và tôi cũng thế, nhưng tất nhiên là ko mang mấy đồ ngủ sεメy rồi.
- Papa nằm bên này, mẹ nằm bên này nhé.
- Louis, qua đêm nay thôi, mai mọi chuyện lại bình thường nhé.
- Vâng ạ.
Anh ấy cũng nằm 1 bên, tôi 1 bên. Chưa lấy chồng mà phải đi gọi người ta là chồng,rồi còn nằm trên 1 giường với người ta nữa, tôi đúng là ko có liêm sỉ mà. Chỉ là ngủ thôi, dù sao Louis cũng nằm giữa rồi, nhất định ko sao. Ngủ thôi.
.....
Sáng dậy sao tôi thấy mình nặng quá, hơi ấm cũng khác lạ. Tôi nghĩ ko kẽ Louis leo lên người tôi luôn hay sao ấy. Tôi mở mắt ra, khuôn иgự¢ săn chắn, mùi hương quen thuộc, tôi đưa tay sờ soạng, thấy tấm lưng to bảng. Lúc ấy anh cũng mở mắt ra, 2 mắt chạm nhau, cùng đồng thanh ré.
- Aaaaa...
Tôi đưa tay tát vào mặt anh ấy.
- Đồ biếи ŧɦái, đồ vô liêm sỉ, anh đã làm gì tôi rồi hả.
- Tôi mà thèm làm gì cô, body cục súc của cô ko có cửa lọt vào mắt tôi đâu.
Rồi chúng tôi nhìn nhau rồi lại nhìn quanh.
- Louis, con đâu rồi, Louis.
Thằng bé phía ngoài sopha ngồi dậy nhìn vào giường chúng tôi.
- Con đây, con thấy 2 người lấn quá nên con ra đây ngủ cho 2 người thoải mái ấy. Hôm qua chắc papa và chị Thục Anh đã ngủ ngon lắm phải ko?
Mặt tôi tức lên, đỏ gay, nếu được tôi đã đánh cho thằng bé ấy sưng ௱ôЛƓ rồi, dám hại tôi như thế. Tôi đưa mắt lườm anh ấy, anh ấy đang xoa xoa bên má bị tôi đánh đỏ ửng, mặt nhăn nhó.
.....
Hôm nay chúng tôi lại đi chơi cho hết khu công viên này. Công viên gì mà rộng khủng khϊếp ấy. Đan xen trong các khu vực này là những khu vui chơi chủ đề vô cùng hấp dẫn như: vùng đất câu chuyện của đồ chơi, thung lũng gấu xám hay trang viên thần bí mang đến cho mọi người những trải nghiệm thật tuyệt vời và ấn tượng.
Ngoài ra, Disneyland còn có các khu mua sắm, khu chụp hình lưu niệm, và ngắm những mô hình kỳ quan thế giới thu nhỏ như Kim tự tháp, tượng thần Dớt, vườn treo Babilon, Đền thờ Nữ thần Artemis, Lăng vua Maussollos, ngọn hải đăng Alexandria…mỗi kiến trúc đều mang nét kiến trúc độc đáo của riêng mình. Như tháp Eiffel cao 108 m, bằng 1/3 kích thước thật đứng sừng sững trong khuôn viên cùng với ánh điện lấp lánh tỏa ra từ chân tới đỉnh ngọn tháp, hay như thác nước Niagara, luôn ào ạt tung bọt trắng xoá bất kể ngày đêm, tạo âm thanh khuấy động cả một vùng rộng lớn.
Một điều không thể thiếu tạo nên nét đặc sắc cho Disneyland đó phương tiện giao thông trong khu vui chơi vô cùng tiện nghi với những đường sắt quanh co uốn lượn trên không, những chiếc ô tô siêu tốc, hay những chiếc xe ngựa cổ đại, xe kéo phổ thông, thuyền đơn, bè cây sồi…
Anh bỗng có điện thoại của ai gọi đến nên ra hiệu cho tôi ngó Louis. Tôi đứng trông chừng thằng bé thì bên kia đường có bán bóng bay hình thú to bự.Louis níu tay tôi.
- Chị Thục Anh, em muốn mua bóng bay.
- Em thích hả, chị dẫn em đi mua.
- Vâng ạ.
Tôi cẩn thận nắm tay Louis qua đường, rồi tôi dặn dò em ấy.
- Đứng im đây bên chị, nắm lấy áo chị, ko được chạy đâu nhé.
- Vâng ạ.
Tôi mới quay qua với tay chọn mua cái mà Louis thích trong đống bong bóng to bự. Khi trả tiền xong quay lại ko thấy Louis đâu, tôi gọi lớn.
- Louis, Louis em đâu rồi.
Tôi hoảng loạn hỏi mọi người gần đấy nhưng ko ai thấy. Lúc đó anh ấy cũng đi qua.
- Sao cô đứng đây 1 mình, Louis đâu?
- Thằng bé, thằng bé mới đứng đây với tôi mà...
Chúng tôi cùng chạy đi tìm thằng bé, đi khắp nơi, nhưng ko thấy, công viên này lớn vậy biết tìm đâu chứ. Ai cũng vả hồ hôi, tôi thấy trên mặt anh hiện lên sự lo lắng hoảng loạn cực độ.
- Tôi đã nói thằng bé là...
- Cô đừng nói nữa, vì nó ko phải con ruột của cô nên làm sao cô quan tâm chăm sóc nó được.
Anh ấy đã hét lên với tôi như thế đó.Lời nói ko dao ko kiếm, nhưng lực sát thương từ nó khá lớn. Tôi cảm thấy tim mình đau vì lời nói của người lạ.
Cuối cùng anh đành tìm đến phòng kỹ thuật, ở đấy có thể nhìn thấy mọi ngóc ngách của này. Rất nhiều màn hình rộng lơn, và cũng rất nhiều nhân viên. Anh nói với họ và họ cho anh vào xem. Anh đã thấy Louis đang chạy theo 1 chú hề làm xiếc, xung quanh rất nhiều bạn nhỏ.
Anh xông ra khỏi cửa, chạy nhanh đến nơi thằng bé đang đứng. Nhanh lắm, như sợ rằng anh đến nơi thì thằng bé biến mất vậy.
Anh nắm được thằng bé kéo nó ra ngoài, anh đưa tay tát vào ௱ôЛƓ thằng bé 1 cái cực mạnh. Thằng bé khóc chạy lại ôm tôi mà ko biết đã xảy ra chuyện gì. Đây là lần đầu tiên trong đời anh đánh thằng bé.
- Louis, tại sao con dám đi 1 mình hả. Có biết papa lo lắm ko? Papa đã tìm con rất lâu đó, pappa sợ... sợ...
Lời nói ấy cứ bị nghẽn lại nơi cổ của anh, ko thốt nên lời. Còn Louis vô cớ bị ăn đòn đau nên khóc mãi thôi.
- Con xin lỗi papa, lỗi do con. Chị Thục Anh đã dặn con đứng im và nắm lấy áo chị ấy, nhưng con thấy chú hề vui quá nên đã chạy đi chơi. Con xin lỗi, xin lỗi..
Anh ôm lấy thằng bé, anh biết tuổi này thằng bé rất hiếu kỳ. Chỉ là anh đã quá lo lắng nên đã trách mắng tôi hơi quá, anh nghĩ lại cũng là lỗi do anh, ko tự lo cho con.
Nguyên buổi tối ấy tôi và anh ko nói gì với nhau nữa. Tôi đã rất ghét anh, anh quá đáng, anh ko cho tôi lời giải thích, tôi ghét. Louis thấy thái độ của chúng tôi như vậy nên cũng lo lắng lắm.
- Papa với chị Thục Anh sao vậy, sao ko yêu thương nhau nữa vậy.
Tôi nhoẻn miệng cười với Louis.
- À, ko sao, chị hơi đau bụng nên mệt.
Rồi Louis quay sang anh ấy.
- Papa cũng đau bụng sao. 2 người cùng đau bụng như vậy làm sao dẫn Louis đi xem pháo hoa được.
- Louis ngoan, papa dẫn con đi nhé.
- Ko thích, thích chị Thục Anh đi nữa.
- Louis, con ko được mè nheo nữa. Có muốn ăn đòn nữa ko?
Louis xị mặt lắc đầu. Rồi anh ấy dẫn Louis ra ngoài mà ko nói với tôi 1 lời nào.
Đồng hồ điểm 20h, tôi nhìn ra ngoài cửa ban công,dòng người dồn về trung tâm công viên. Ngước nhìn lên lâu đài “Công chúa ngủ trong rừng" để cùng ngắm cảnh tượng ngoạn mục và đẹp tuyệt trần với màn bắn pháo hoa với một kịch bản về ánh sáng được dàn dựng và biểu diễn vào mỗi tối. Cả một dòng thác ánh sáng tuôn chảy từ trên không trung, khép lại một ngày sống trong sứ sở thần tiên Disneyland.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc