Nắng sớm xuyên qua tấm kính phòng ngủ, đánh thức cô công chúa ngủ quên bừng tỉnh, Phương Nguyên tỉnh dậy toan bước xuống giường thì thấy Hàn Phong ngủ gục cạnh cô : “ anh đã ở cạnh tôi suốt đêm qua sao? chắc là anh mệt lắm rồi!” Phương Nguyên vuốt nhẹ nên mái tóc chàng hoàng tử đang ngủ gật: “ lúc ngủ gật cũng khiến người khác mê hoặc rồi. nếu đã tận tình như thế thì mình cũng nên thể hiện chút chứ!”
* * *
Hàn Phong tỉnh dậy, không thấy người đâu , cuống quýt: “ Phương Nguyên, cô đâu rồi?”
- Hàn Phong, anh dậy rồi à, mau chuẩn bị ra ăn sáng đi. Anh giúp tôi đánh thức 2 người họ nhé- Phương Nguyên gượng cười, giọng thều thào yếu ớt
Hàn Phong nóng giận: “ cô nên nằm nghỉ nhiều hơn, sức khỏe cô vẫn chưa hồi phục hẳn mà.”
- Tôi đã đỡ hơn rồi, hơn nữa vận động sẽ giúp cơ thể hồi phục nhanh hơn. Đồ ăn để nguội sẽ không còn ngon nữa đâu.mau ăn thôi.- Phương Nguyên trấn an.
* * *
Phương Nguyên ở lại nhà của Hàn Phong vài ngày dưỡng bệnh do Đình Quyên vẫn chưa về. Cô mở ngăn kéo tủ dưới chỗ để ti vi tìm được quyển album từ khi còn nhỏ của Hàn Phong.: “ Hàn Phong, sinh ngày…. không phải là tuần sau sao?”
Phương Nguyên lật dở các trang tiếp theo của quyển album chăm chú xem: “ đáng yêu quá, dễ thương quá,… lạ thật sao lại không có lấy một tấm ảnh gia đình nào, lạ thật đấy?”
* * *
Lý Minh đang tắm nắng bên bể bơi trong căn hộ thì điện thoại đổ chuông liên hồi: “đươc ….được… tôi sẽ xem lại lịch rồi liên hệ lại. cảm ơn”.- Lý Minh trả lời gấp gáp
- Lý Minh có chuyện gì vậy? ăn dưa đi- Phương Nguyên nhẹ nhàng
- Không có gì. Chỉ là fan muốn chúc mừng sinh nhật Hàn Phong thôi, nhờ tôi xem lại lịch xem có gặp tặng quà anh ấy được không?
- Là sinh nhật Hàn Phong vào tuần sau phải không?
- Đúng vậy
- Lý Minh, tôi có việc này không biết có nên nói với anh không?
- Cô đừng ngại. chúng ta cũng coi như bạn rồi. có gì cô cứ nói đi.
- Thật ra… tôi đã lén xem quyển album của Hàn Phong. Anh đừng nói với anh ấy nhé
- Chuyện đấy cũng không phải chuyện gì to tát, cô yên tâm đi
- Tôi còn một chuyện thắc mắc nữa. Tại sao Hàn Phong không có tấm ảnh gia đình nào vậy?
- Chuyện này…Anh ấy trước giờ chỉ có một người dì chăm sóc anh ấy. anh ấy cũng chưa từng nhắc đến gia đình. Vì vậy, chuyện gia đình Hàn Phong trước giờ cũng là điều cấm kị không được hỏi đến. Đây là vấn đề nhạy cảm, cô đừng nhắc đến trước mặt anh ấy.
- Tôi nhớ rồi. sẽ tuyệt đối bí mật với anh ấy. ăn dưa thôi- hai người chuyển chủ đề khác rồi lại cười đùa vui vẻ.
* * *
Ngày sinh nhật Hàn Phong, Phương Nguyên âm thầm tìm thông tin về sở thích của anh lên menu món ăn, thiết kế bánh sinh nhật. Sáng sớm, cô đã dậy đi chợ mua đủ nguyên liệu chuẩn bị sinh nhật cho Hàn Phong.
- Lý Minh,mọi người đang ở phim trường sao? tôi có chuyện muốn hỏi anh?
- Cô nói đi
- Lịch trình của mọi người mấy giờ tôi nay kết thúc, hôm nay là sinh nhật Hàn Phong, tôi muốn làm một bất ngờ cho anh ấy.
- Uh, khoảng 6h là hoàn thành rồi, khoảng 7h chúng tôi sẽ về đến nhà.
- Vậy anh giữ bí mật nhé, tôi định chuẩn bị một bữa cơm gia đình chúng ta cùng đón sinh nhật với anh ấy. tôi muốn làm anh ấy bất ngờ.
Hàn Phong trong phim trường nói vọng tới: “ Lý Minh, cậu còn làm gì vậy? mau qua đây giúp một tay đi”.
- Tôi đến ngay đây- Lý Minh vội đáp- Phương Nguyên gặp cô ở nhà nhé, bây giờ tôi có việc rồi.
- Vậy gặp lại anh sau.
* * *
Hàn Phong chúc mừng sinh nhật với ekip làm phim tại phim trường rồi về thẳng nhà mang theo rất nhiều quà tặng của fan. Lý Minh để một mình Hàn Phong cất xe vào bãi đỗ xe, Lý Minh và Hoàng Anh lên nhà trước để gây bất ngờ cho Hàn Phong.
Hàn Phong vừa mở cửa vào nhà: “phụt, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you. Chúc mừng sinh nhật anh, Hàn Phong”- mọi người đồng thanh
Hàn Phong mỉm cười dịu dàng,: “ cảm ơn mọi người”
Phương Nguyên bưng ra một chiếc bánh ga tô được thiết kế vô cùng độc đáo, đảm bảo có một không hai do cô tự tay thiết kế với haimauf chủ đạo là đỏ và đen, kết hợp giữa chocolate và hoa quả tươi, nhìn vào khiến người ta mê mẩn không nỡ ăn rồi. Bên trên là 6 cây nến tượng trưng cho 26 tuổi là tuổi của Hàn Phong.
Hàn Phong vừa nhìn thấy chiếc bánh đã mỉm cười tinh quái, Phương Nguyên bưng chiếc bánh đứng trước mặt Hàn Phong, hai mắt nhìn nhau đắm đuối, dưới ánh nến lại càng lung ling,cảm động hơn: “ Hàn Phong, chúc mừng sinh nhật anh, nến sắp cháy hết rồi, anh mau ước đi”.
Hàn Phong nhắm mắt lại, hai tay đỡ lấy chiếc bánh rồi ước( chắc là vậy mà cũng có lẽ là giả vờ). Hàn Phong mở mắt ra mỉm cười thánh thiện: “cảm ơn mọi người”.
Hoàng Anh nhanh nhảu: “Hàn Phong, hôm nay anh phải đặc biệt cảm ơn Phương Nguyên, cô ấy một mình tìm hiểu, lên kế hoạch chuẩn bị tất cả, đã vất vả mấy ngày hôm nay rồi.”
Hàn Phong đưa nhìn mắt nhìn Phương Nguyên đầy biết ơn.
Phương Nguyên liền gàn đi: “ mọi người mau nhập tiệc thôi, đồ ăn sắp nguội hết rồi”.
Bốn người vừa ăn vừa cười nói vui vẻ. Lý Minh và Hoàng Anh nhận nhiệm vụ thu dọn chiến trường. Họ vui đùa đến khuya, rồi mới chịu ngủ.
* * *
Cảnh đêm Bắc Kinh yên tĩnh đáng yêu đến lạ lùng. Chàng trai ưu tú ngồi ôm cây đàn ngồi bên hồ nước thả hồn trong từng giai điệu.Trông anh như chàng lãng tử trong những vần thơ của Lorca, ngao du trên yên ngựa giữa thảo nguyên Tây Ba Nha dưới ánh trắng lấp lánh ánh thơ.
Nàng công chúa đi lạc ,khiến cho bức tranh lãng mạn càng thêm sinh động: “ Anh đang sang tác bài hát sao?”
- Tôi làm cô thức giấc sao?- Hàn Phong giật mình
- Không có. Là tôi không ngủ được thôi.- Phương Nguyên mỉm cười dịu dàng
- Hôm nay … thực sự cảm ơn cô
- Không có gì. Tôi cũng chỉ muốn cảm ơn anh vì lúc tôi ốm anh đã chăm sóc tôi mà thôi
- Thực sự… chỉ để cảm ơn thôi sao- Hàn Phong nhìn thẳng vào mắt Phương Nguyên vẻ dò xét
Phương Nguyên nhấp một ngụm nước rồi nhìn về phía hồ bơi lảng tránh ánh mắt của Hàn Phong: “ cảm ơn, có thể cho tôi xem qua không… tôi không hiểu nhạc điệu cho lắm, anh hát thử cho tôi nghe đi”
Âm thanh rung động của cây đàn ghi ta cùng giọng hát truyền cảm của Hàn Phong vang lên len sâu vào trái tim cô công chúa nhỏ. Ánh trăng soi bóng hai người xuống hồ nước dập dềnh sóng nước. họ cứ ngồi như vậy, thật lâu, thật lâu…
Tại phòng họp số 5, công ty giải trí Tân Thị, Lý Minh đã có mặt từ sớm để đón các cộng tác viên. Vì tình yêu dành cho thần tượng mà không fan nào tới muộn, quả là có sức mạnh phi thường mà.
Lý Minh chững chạc nói:
- trước hết tôi xin chân thành cảm ơn sự tình nguyện hợp tác nay của các bạn. Trươc hết, tôi xin nói trước công việc sẽ tương đối vất vả. Mỗi người sẽ đảm nhận một nhiệm vụ mà tôi căn cứ vào năng lực và sở trường mà các bạn đã khai trong phiếu đăng kí.( Hi vọng là không bạn nào khai man)
- 5 bạn sau đây sẽ hoạt động tại phim trường : Tinh Tinh, A Mẫn, Uyển Linh, Tố Tố, Tiểu Thanh. oàng Anh sẽ lo về phần fanpage, bạn là admin nên chắc rõ công việc rồi phải không? Phương Nguyên, bạn sẽ lo mảng trang phục cho Hàn Phong ( tôi thật sự không thể ưng được phong cách thời trang giạn dĩ của anh ấy), tôi chọn bạn vì bạn đã có từng đạt giải thiết kế trẻ tài năng rồi…Bây giờ tôi sẽ phát cho các bạn thẻ ra vào công ty. Khoảng 11h chúng ta sẽ họp mặt dưới đại sảnh để đi liên hoan chúc hợp tác vui vẻ, được không ạ?
- Và dĩ nhiên chúng ta sẽ được gặp mặt trực tiếp Hàn Phong rồi. Hẹn gặp lại các bạn sau nhé. Tạm biệt.
* * *
Bữa ăn diễn ra vui vẻ nhưng tận đến lúc cuối bữa ăn Hàn Phong mới xuất hiện, lần này lại dáng điệu lạnh lùng khó hiểu đó, anh ta đến chụp ảnh cùng fan, nói chuyện dăm ba câu rồi để Lý Minh hẹn thời gian làm việc rồi rời đi nhanh chóng. Vẻ lãnh đạm của anh ta nhanh chóng được fan chấp nhận với lý do áp lực công việc quá lớn, vẻ lạnh nhạt khác thường của anh ta lại khiến Phương Nguyên lo lắng. Hoàng Anh chòng ghẹo: “ Sao vậy? lúc chàng quan tâm thì lảng tránh, bây giờ chàng ngó lơ thì lại đau lòng sao? cô nàng đỏng đảnh?”
-Cậu nói gì mà tớ chẳng hiểu gì cả- Phương Nguyên gạt phắt- Mau về nhà thôi mai còn phải đi làm đó.
Thành phố Bắc Kinh đã chìm sâu vào trong giấc ngủ, ánh đèn đường sáng lấp lánh, hắt tường luống yếu ớt vào của sổ phòng ngủ, Phương Nguyên kéo tấm chăn lên sát cổ, tấm chăn mềm mại, tận hưởng mùi hương đầy nam tính, mường tượng lại khoảnh khắc Hàn Phong choàng tấm chăn kín người cô, vòng tay ôm chặt cô dìu ra xe, cái xoa đầu ấm áp khi tiễn cô về: “ có lẽ chỉ là giấc mơ thôi, anh ta là thần tượng, mình là fan, thần tượng và fan chỉ có thể là cộng tác mà thôi. Đừng suy nghĩ linh tinh nữa nào.ngủ thôi.”
* * *
-Hoàng Anh mau thức dậy đi, hôm nay chúng ta có việc quan trọng đấy- Phương Nguyên kéo tung chăn lên bất chấp cô bạn thân còn đang mơ màng.
- Hẹn gì chứ?
- Ngày mai, Hàn Phong có một buổi chụp hình quảng cáo cho một nhãn hiệu trang sức , tớ phải đi chọn đồ cho anh ta.
- Cậu chỉ cần ra shop lựa vài bộ độc là được rồi mà, đâu cần bắt tớ dậy sớm như vậy.- Hoàng Anh cằn nhằn rồi nằm vật xuống giường ngủ tiếp
- Bạn thân yêu, cậu có muốn fanpage của cậu có bài độc quyền không đây? Nói cho cậu biết nơi hôm nay chúng ta đến là nhà Hàn Phong đó.
- Cậu chỉ là cộng tác viên, ai lại cho cậu vào, đừng ảo tưởng sức mạnh nữa đi nàng ơi!- Hoàng Anh đánh thức giấc mộng vĩ đại của Phương Nguyên
-Xin lỗi tình yêu, tớ đã hẹn trước với Lý Minh là sáng nay 8h sẽ đến quan sát tủ quần áo của anh ta xem có gì để còn tiện lựa đồ và mua sắm thêm nếu cần thiết. Bây giờ đã là 7h30 rồi, cậu còn chưa ra khỏi giường làm sao chúng ta kịp ăn sáng đây.mình cho cậu 15 phút đấy nhanh lên- Phương Nguyên nhanh chóng ra khỏi phòng để lại Hoàng Anh vẫn còn ngơ ngác
- Vậy chúng ta đi bằng gì đây? –Hoàng Anh hỏi vọng ra
- Xe bus
- ôi mẹ ơi- Hoàng Anh đau khổ.
* * *
Hàn Phong sống trong một khu chung cư cao cấp, có hệ thống an ninh nghiêm ngặt, hoàn toàn bất khả xâm phạm với giới truyền thông. Người lạ cũng không thể tiếp cận được.
- Lý Minh, chúng tôi đến cổng chung cư rồi, anh có thể xuống đón chúng tôi không?
- Xin lỗi. Hiện giờ tôi đang bận ở công ty, tôi sẽ gọi điện cho bảo vệ. cô chỉ cần xuất trình thẻ nhân viên họ sẽ cho cô lên. Tôi sẽ nhắn tin số phòng và tầng cho cô. Cô lên gọi cửa chờ một lúc Hàn Phong sẽ ra mở cửa cho cô thôi.
- Được rồi.
Phương Nguyên và Hoàng Anh theo sự chỉ dẫn của Lý Minh đến căn hộ của Hàn Phong. Ấn chuông 3 hồi liên tiếp mà vẫn không ai ra mở cửa, đang định ấn chuông lần nữa thì Hàn Phong xuất hiện, bộ dạng vô cùng thanh lịch: quần đùi hoa, áo ba lỗ, cổ vẫn đang đeo kính ngủ hình mặt heo màu hồng ngộ nghĩnh mắt mũi có líu díu : “ không phải đã thỏa thuận không làm phiền anh giờ này sao Lý Minh, em muốn ૮ɦếƭ sao?” Chợt nhận ra đã mắng nhầm đối tượng, anh ta mời 2 cô bé vào nhà: “ anh cần ngủ thêm, phòng quần áo ở cuối hành lang, đừng ᴆụng lung tung đó”. Tuy bộ dạng không sang trọng như thường ngày, nhưng vẫn cái vẻ lạnh lùng chui vào phòng ngủ tiếp. Phương Nguyên ngao ngán : “ hình ảnh thảm họa của thần tượng”
Hoàng Anh cứu vãn: “ đáng yêu mà”
Trong lúc Hoàng Anh đang chăm chút trả lời câu hỏi của fan, Phương Nguyên đã xâm nhập phòng quần áo điều tra
- Hoàng Anh cậu có muốn tham quan phòng quần áo nghèo nàn của thần tượng không?
- Không thể nào- Hoàng Anh lắc đầu nhìn ánh mắt thất vọng của cô bạn thân
Căn phòng cuối căn hộ ,cạnh phòng ngủ của Hàn Phong … sơ mi, jeans, vest, đồng hồ, kính râm, không có sự đột phá phong cách, hoàn toàn là style kín đáo, “ tớ nghi ngờ về lượng fan của anh ta rồi đấy”- Phương Nguyên ngao ngán.
- Là cậu tự chuốc họa vào thân đấy, cậu tự lo đi
- Được rồi, bây giờ tớ phải lo cho tớ đã. Dù sao tớ cũng không muốn ngất vì đói trước mặt anh ta lần nữa đâu.
Cứ ra ra vào vào khu chung cư chắc chắn sẽ bị chú ý, hơn nữa làm phiền Hàn Phong lạnh lùng ra mở của rất dễ gây nên tác dụng phụ. Vì vậy, Phương Nguyên đành tìm đồ ăn trong bếp.
* * *
Phương Nguyên và Hoàng Anh ngồi tìm vài shop thời trang nam danh tiếng trong khi đợi Hàn Phong thức dậy. Hàn Phong thức dậy thấy trong phòng trống trơn : “ đi đâu hết rồi? có phải bị mình dọa cho chạy hết rồi không?”
Anh bước vào bếp mở tủ lạnh tìm đồ ăn thấy một dĩa thức ăn đã được chuẩn bị sẵn, bọc ni lông kín dán một miếng giấy nhớ màu xanh dương bên trên ghi vài dòng chữ: “ tôi đợi anh ở tiệm cà phê của chung cư. Chúc ngon miệng”. Hàn Phong xúc một miếng trứng cuốn thịt cười thầm: “tay nghề cũng không tệ”.
Ăn xong Hàn Phong xuống thẳng tiệm cà phê. Vừa nhìn thấy anh từ đằng xa, Phương Nguyên đã cười thầm: “ Tớ thắng, tớ đã nói anh ta nhất định sẽ mặc bộ đó mà, lát cậu trả tiền cà phê nhé”
Ba người lái xe đến một cửa hàng lớn trong nội đô, Hàn Phong cất xe rồi vào sau để tránh sự chú ý của mọi người.
Có lẽ đối với Hàn Phong đó là ngày anh không thể quên khi khí thế nam nhi của anh bị đe dọa một cách đáng sợ như vậy.Vừa bước vào shop, Phương Nguyên đã yêu cầu Hàn Phong chọn vài món quần áo anh thích.
- Thần tượng ơi, anh muốn mở một shop thời trang sơ mi trắng và jeans à? Làm ơn đừng bảo thủ như vậy nữa được không?- Phương Nguyên than vãn – bây giờ anh mặc thử vài món đồ em chọn đi.
Từ lúc bước vào của hàng đến lúc đi ra tổng cộng chưa đầy nửa tiếng đã thay đổi hoàn toàn phong cách của anh. Cô yêu cầu anh mặc nguyên một bộ ở cửa hàng đi ra. Tuy anh không thích do bộ quần áo này ít vải hơn những bộ trước đây anh mặc nhưng chỉ cần không phải nghe cô quát nạt thì cũng phải cắn răng hi sinh vậy.
Ba người đi xuống cửa hàng phụ kiện cuối phố, để phù hợp với phong cách của bộ trang sức ngày mai anh đại diện, cô chọn những loại phụ kiện nam đơn giản không lòng vòng đầy dây dợ vì sợ chúng có thể khiến anh bực mình. Hoàng Anh vẫn chăm chú chụp lại những khoảnh khắc ngoài đời của thần tượng, không để tâm cô bạn thân đã bị tụt lại đằng sau tự bao giờ: “Phương Nguyên bị lạc mất rồi” hai người nhìn nhau ái ngại.
Hàn Phong trấn an : “ thế này đi, em ở lại đây chờ, anh sẽ đi tìm em ấy, chỉ loanh quanh đây thôi, em đừng lo.”
Hàn Phong vội vã chạy đi tìm Phương Nguyên, tim anh dường như muốn ngừng đập khi thấy cả khu phố không có bóng dáng cô.: ‘Phương Nguyên em ở đâu mau ra đi, đừng trốn nữa” . Anh chợt lướt qua một tiệm nữ trang rồi dừng lại trước cửa kính. Chính là cô. Người con gái đang mê mẩn trước tủ kính, say mê ngắm từng đường nét hoàn mĩ nghệ thuật. Anh đưa tay lắng nghe Ⱡồ₦g иgự¢ mình đập rộn ràng, chưa từng có cảm giác như vậy, anh tự an ủi mình bởi lí do chạy quá nhanh và quá gấp.
Anh mắng cô: “ sao em có thể cảm tính như thế? Em có biết hại mọi người lo lắng cho em thế nào không?”
Cô ngước nhìn anh với đôi mắt tròn xoe ngây thơ: “ xin lỗi” xoa dịu cơn giận đang sôi sùng sục trong lòng anh. Anh vừa quay đi, cô đã nắm lấy tay làm nũng: “ có thể cho em vay tiền mua chiếc nhẫn này không?”
Anh giật mình không hiểu liệu cô có thật lòng hối lỗi không hay đây mới là mục đích của cô: “ không mua, đi về hoặc cô tự ở lại đây nghĩ cách đi” anh thở dài quay đi. Cô hậm hực buồn bã đi sau mắng thầm anh, thỉnh thoảng anh lén quay lại kiểm tra xem cô còn ở đó không rồi quay đi cười thầm.
* * *
Sáng hôm sau từ 6 giờ sáng, cộng tác viên đã phải hoạt động chuẩn bị. Phương Nguyên và Hoàng Anh phải có mặt từ sáng sớm để sắp xếp đồ đạc vì phải chụp ảnh trang sức trong studio đã đành lại còn phải quay MV cho một nghệ sĩ khác trong công ty ở thị trấn khác xa trung tâm thành phố. Thần tượng vẫn ngủ ngon lành chỉ khổ nhân viên phải vất vả dậy sớm. Phương Nguyên phải sắp xếp quần áo nên đến căn hộ của Hàn Phong trước, Hoàng Anh sẽ theo đoàn cộng tác viên đến thẳng studio luôn. Phương Nguyên sắp xếp xong đợi Hàn Phong dậy rồi cùng đi đến studio, tranh thủ cô bé nằm ngủ một lát trên ghế sô fa.
Phương Nguyên chuẩn bị bữa sáng cho cả hai rồi đánh thức Hàn Phong dậy. Cô ý tứ xuống đợi ở quán cà phê để không làm phiền anh.
Cô chờ anh tổng cộng là một tiếng nhưng điều kì lạ khiến cô sốt ruột là ai đi qua cô cũng che miệng cười, tuy họ rất lịch sự không để cô nhận ra nhưng lại càng làm cô thắc mắc.