Tuyệt Sắc Phong Lưu - Chương 10

Tác giả: Hồ Mỹ Nữ

Lần Bang Chiến Mong Đợi Từ Lâu (2)

Một chiêu này đánh vào Lãng cũng không tốn nhiều máu bởi vì Lãng là một người chơi RMB, có bộ trang bị rất tốt. Nhưng cho dù trang bị của anh ta tốt, cũng sẽ không là đối thủ của đại thần nhân yêu Tô Uyển! Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Tô Uyển đã sử dụng luôn một chiêu [Thiên Hỏa Phần Thế]. Muốn so tốc độ với cô? Lãng còn kém xa.
Cứ như thế đến khi Tô Uyển đánh ra chiêu thứ ba, Lãng mới đánh được chiêu đầu tiên. Nhưng mà vừa sử dụng [Tốc độ Tốn Phong] nên đánh không trúng. Tại thời điểm Tô Uyển tưởng may mắn, Lãng sử dụng nước thuốc tăng hung mãnh đánh, sau đó sử dụng [minh thủy thuấn sát], mặc dù đánh bàn phím không phải là sở trưởng của anh ta nhưng nhờ thuốc tăng hung mãnh đánh và lực phát ra không nhỏ nên Quả Lạc Hỏa Diễm vẫn bị đánh trúng.
“Mẹ nó!” Tô Uyển ở kí túc xá mắng to một câu.
“Đánh rồi à? Cậu không có việc gì chứ?” Hiểu Hiểu cũng đang phải chặn người quân địch, không thể phân thân giúp Tô Uyển.
“Em gái nhà nó, lão nương không sao! Nhưng mà bị Lãng đánh trúng cũng khá thảm... Thiên địa chi linh, Đạo Pháp Tự Nhiên, khả năng đả thương, vạn mộc Trường Thanh - Trường Thanh bí quyết!” Tô Uyển vừa trả lời, vừa thêm máu cho mình.
“Gi*t được cậu cũng không được chiến công, chắc là hai hôm trước trên kênh thế giới bị cậu làm mất hết mặt mũi không nén giận được?” Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng Hiểu Hiểu đã sớm ghi nhận Lãng là “tiểu nhân”.
“Oh my god! Ai tới cứu mình với!” Tô Uyển hét thảm một tiếng, cô lại bị kĩ năng của Lãng đánh trúng.
Cùng lúc đó trên màn hình xuất hiện màu đỏ nhắc nhở lượng máu (lượng máu trong Tuyệt Sắc Cửu Thiên không khác PS2, đầu tiên cột máu là màu xanh lá cây, khi bị một tổn thương nhất định sẽ biến thành màu vàng, đến thời điểm tử vong sẽ thành màu đỏ, lúc này Tô Uyển đã đến cảnh giới cuối cùng).
Nếu không có ai giúp cô thì cô chắc chắn sẽ ૮ɦếƭ! Và trời cao đã nghe thấy lời kêu cứu của cô, phái một thiên sứ tới cứu cô.
Nhưng mà thiên sứ ... “Ôi không!” Sau khi nhìn rõ người tới, Tô Uyển kêu lên một tiếng thảm thiết, mẹ nó, hắn ta mà là thiên sứ à! Đó là một đại ác ma!!!!
Người đến không ai khác ngoài đại bang chủ của bang hội đệ nhất của khu - Bang chủ Satan Du Đãng (bởi vì bang hội của anh ta tên là ma giáo, tự xưng mình là giáo chủ, ma đạo cấp 118). Nói là đến cứu cô không bằng nói vị địa hiệp này muốn ςướק mối làm ăn của cô. Satan nhanh chóng sử dụng hai kĩ năng [Tuyệt đối không độ] và [Bạo phong chi nhãn].
Kĩ năng đầu tiên tác dụng [tổn thương do giá rét] lên người Lãng, kĩ năng sau nhanh chóng đặt một bạo long chi nhãn lên người Lãng, sau mười giây sẽ bị bạo long công kích. Khi giao đấu với Tô Uyển, Lãng còn hăng hái nhưng đối mặt với đại giáo chủ thì hoàn toàn không có chỗ đánh.
Tô Uyển gán cho người nay danh hiệu ác ma. Anh ta không chỉ là giáo chủ ma giáo mà còn có tên là Satan, không phải ác ma thì là cái gì? Mặc dù ác ma này không cứu Tô Uyển (đặc biệt là tăng máu) nhưng nói thế nào thì anh ta cũng cứu Tô Uyển trong lúc nguy cấp, làm Tô Uyển nghi ngờ lý do anh ta đến.
Người ta từng nói trên trời không bỗng dưng rơi xuống cái bánh có nhân. Nếu có rơi xuống cũng cẩn thận bị nó đè ૮ɦếƭ! Tô Uyển có dự cảm không lành. Quả nhiên ác ma vẫn mãi là ác ma! Sau khi Gi*t Lãng, tên bại hoại đó xoay người giáng cho Tô Uyển một chiêu [Thiên Lôi diệt thế], trực tiếp bị đưa về điểm phục sinh.
Một lúc sau, trên màn hình xuất hiện tin nhắn riêng:
【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: haha, xin lỗi, mình cứ nghĩ là không còn ai, vừa rồi mình cứ nghĩ là sau lưng là quái vật nên mới tấn công. Xin lỗi!
“Móa, tên khốn khi*p. Đại phôi đản cấp 3! Dám xem mình như quái vật! Hơn nữa nhìn không có ý muốn xin lỗi!” Tô Uyển tức giận bình thường sẽ không nói tục. Hiểu Hiểu tò mò muốn biết ai và tình huống nào có thể làm cho Tô Uyển nói tục (ở đây là nói tục theo kiểu của Tô Uyển), làm cho cô ấy kích động như vậy.
“(#‵′) Mẹ nó, chính là cái tên không có việc gì làm! Tên Satan!” Quả nhiên trí nhớ của Tô Uyển rất kém, hoàn toàn không nhớ tới người ta lần trước nói gì với mình. Hiểu Hiểu vừa nghe thấy là cậu ta, cười hì hì, nói: “Mình vẫn còn thích ngược những tên tiểu tử khác”, không để ý đến Tô Uyển. Điều đó càng làm Tô Uyển tức giận, không thể làm gì khác ngoài trút giận lên người vừa đánh cô.
【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: tôi không biết, anh làm sao có thể coi tôi như quái vật mà tiêu diệt! Anh là đại ác ma!
【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: ác ma ? Cậu tặng tên mới cho mình sao ? Haha, thú vị
【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Lão nương không có thời gian đùa giỡn! Tôi ... không tìm được đường. Anh tới dẫn tôi xuống.
Dù sao cũng là vấn đề do anh ta tạo ra, nên phải nhờ anh ta thôi. Hơn nữa nhìn anh ta không giống người xấu. Tô Uyển cố ý tạo ra vấn đề khó khăn cho anh ta. Nếu anh ta nói không quan tâm Tô Uyển cũng hiểu vì dù sao Tô Uyển cũng là quân địch. Nhưng sâu bên trong lại có âm thanh nói cho Tô Uyển biết người này có thể tin tưởng được, cũng sẽ đưa cô đi với anh ta rất an toàn.
Quả nhiên cô nghĩ không sai, một lúc sau ác ma xuất hiện trước mặt cô. Cùng lúc trong trò chơi cô nhận được điện thoại của ác ma, không biết bị thần xui quỷ khiến thế nào Tô Uyển nhận cuộc điện. Sau đó suy nghĩ lại, nếu lúc đó gặp phải người bỉ ổi thì tệ, tất nhiên đó đều là chuyện sau này.
“Tiểu Bình Quả, vừa rồi thật ngại quá”.
Xem ra vận số của Tô Uyển không tệ lắm, âm thanh của người này nghe rất từ tính, không biết có phải là trai đẹp hay không? Tô Uyển nghĩ như vậy nhưng cái miệng nhỏ nhắn cũng không thèm để ý người ta: “Coi như anh biết điều”.
Người ngồi trước máy vi tính nghe nói thế, nhếch miệng lên nói: “Được rồi, vừa nãy là mình sai lầm, để bồi thường mình dẫn cậu đi tàn sát chiến trường được không?”
Trong điện thoại truyền ra âm thanh từ tính dễ nghe, nhẹ nhàng đọc chú ngữ: “Phong thần vĩ đại! Cho phép ta dùng sức mạnh của người, đưa chúng ta đến nơi cần đến! -- Phong thần đại thuấn di!”. Vừa dứt lời hai người được đưa đến chiến trường.
Quả nhiên thấy Hiểu Hiểu đang đánh với Nghê Thường và Khinh Vũ Peter Pan. Thấy Tô Uyển tới, Hiểu Hiểu vội kêu cô ấy giúp một tay. Tất nhiên Tô Uyển sẽ đánh với Nghê Thường, còn người kia: “Ừ, ác ma, cô gái kia giao cho anh, anh cho tôi xem thành ý của mình đi!”. Tô Uyển không chút suy nghĩ, kêu luôn danh hiệu cô đặt cho anh.
Nghe được cô gọi mình, người bên kia điện thoại nhẹ nhàng cười: “Tốt, đang lo không có cơ hội tìm cô ta”.
@.@ ngất, bọn họ có ân oán à? Kệ, đánh ૮ɦếƭ hồ ly tinh Nghê Thường rồi nói sau. Nếu vừa rồi không nhờ có Kinh Vũ Peter Pan giúp thêm giáp thì Nghê Thường đã ૮ɦếƭ từ lâu rồi. Đối phó với một mình Hiểu Hiểu đã khó, bây giờ còn thêm cả ngụy đại thần Tô Uyển, cô ta khó có thể bảo toàn tính mạng.
“Peter Pan vì hôm trước nói sai trên thế giới nên hôm nay mới núp ở vùng phụ cận, chắc là sợ Thề non hẹn biển tìm cô ta, thật ra theo thực chiến phải phụ trách dã chiến” Hiểu Hiểu hả hê nói với Tô Uyển.
“Nhưng mà Thề non hẹn biển là cái gì?” Tô Uyển tò mỏ, cái đó rất đáng sợ à?
“Đó là người, không phải là vật gì...” Hiểu Hiểu bất đắc dĩ nói nói, tay cũng nhanh nhẹn sử dụng kĩ năng [sợ hãi], chỉnh người phụ nữ xấu xa kia, trong bụng không biết tính toán gì.
Lúc này giọng nói đầy từ tính của ác ma nói đến: “Thề non hẹn biển xếp thứ 3 trên bảng xếp hạng, nghề nghiệp là hạ thần, thuộc về loại đọc chú ngữ”. Nghe được vấn đề của Tô Uyển, anh tưởng cô đang nói chuyện với anh nên giải thích cho Tô Uyển.
“(⊙v⊙) ừ”. Bởi vì đang cùng ác ma nói chuyện nên Tô Uyển hơi ngại phải đọc chú ngữ trước mặt anh ta. Nhưng rồi Tô Uyển thấy Thề non hẹn biển cũng gia nhập đội của Ác ma. Sửng sốt hỏi: “Anh đem tọa độ báo cho hắn ta?”
“Ừ!” Ác ma không phủ nhận.
(#‵′) Mẹ nó, ác ma đúng là ác ma. Một người ђàภђ ђạ một cô gái còn chưa đủ đáng thương, lại còn gọi cao thủ đến cùng đánh. Mặc dù lúc trước cô ta còn nói xấu mình nhưng lúc này Tô Uyển đặc biệt thông cảm với cô ta. Có thể đều là vật hi sinh của ác ma nên sinh ra đồng tình. Tô Uyển tự an ủi mình.
Hiểu Hiểu cũng nhận được điện thoại của Diệp Tử: “Cái gì? Bị người của Ma giáo đánh? Chuyện gì đã xảy ra?” Hiểu Hiểu hét lớn trong kí túc xá, truyền đến tai ác ma.
“Mình về xem đã xảy ra chuyện gì? Sau này sẽ nói! Mình cúp máy”. Tô Uyển không kịp đáp người bên kia đã cúp điện thoại.
Mẹ nó, trong một ngày bị ác ma chỉnh tới 2 lần, Tô Uyển khó chịu buồn bực trong lòng. “Hiểu Hiểu bên kia thế nào rồi?”. Hiểu Hiểu cũng vừa ngắt điện thoại của Diệp Tử, nói: “Nghe Diệp Tử nói không chỉ có chủ thành bị đánh mà cả đội của cậu cũng bị tấn công ... Toàn đội trừ Tiểu Hoàn Tử cấp thấp, còn lại toàn bộ đều bị tiêu diệt”.
Tô Uyển cảm thấy rất lạ, Ma giáo tấn công bọn họ không có gì là lạ, dù sao hai bang hội cũng không liên minh. Nhưng Ma giáo làm sao có thể biết được điểm yếu của bọn họ. Hơn nữa đội ngũ đó sớm giao cho tiểu bổ nhào, làm sao có thể bị diệt toàn quân? Còn nữa, nếu không có người thông báo, Ma giáo sẽ không biết là chủ thành không có người.
“Tô Uyển (Hiểu Hiểu) chúng ta có nội gian”. Quả nhiên sau khi suy nghĩ, hai người đều đưa ra đáp án của mình. Nhưng mà người đó là ai? “Hiểu Hiểu, những người ở đó có người nào cậu mới tuyển vào không?” Tô Uyển phỏng đoán nói: “Mà Tiểu hoàn tử là ai... Mình nghi ngờ cô ấy!”
“Hiện tại khó nói được, chúng ta không có chứng cớ, làm không tốt có thể hỏng chuyện. Chúng ta về xem tình huống rồi bàn tiếp!”. Vì vậy hai người chạy nhanh về thành chủ. Về đến nơi, Giáo chủ đã hạ lệnh cho người Ma giáo rút khỏi đó, nhưng người Ma giáo đã làm tổn thương rất nhiều. Nhìn thấy thế Tô Uyển nhắn tin cho ác ma:
【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Anh làm cho chủ thành của chúng tôi biến thành như vậy, làm sao bây giờ?
Lần này ác ma trả lời rất châm, một lúc sau mới nhắn lại:
【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: Tiểu Uyển, cẩn thận người trong bang hội cậu, có người bán đứng mọi người.
@.@ choáng nặng, sao ác ma lại biết tên cô? Được rồi cái đó không quan trọng, quan trọng là cô bị bán đứng hả? Cẩn thận người trong bang hội? Người nào? Tiểu bổ nhào hay tiểu Hoàn tử?
Lúc Tô Uyển đang không biết nghĩ gì, Hiểu Hiểu đột nhiên nói: “Tô Uyển có việc rồi, mình nghe người trong đội nói là cậu để tiểu hoàn tử làm đội trưởng?”
Tô Uyển không phủ nhận: “Ừ, mình để cho cô ấy dẫn đội, nhưng mà đó cũng là do cô ấy muốn. Với lại mình cũng bảo cô ấy sau phải để tiểu bổ nhào làm đội trưởng mà, chẳng lẽ cô ấy không làm thế? ...”. Sau đó không ai nói gì, hai người còn đang tìm cách. Đúng lúc này hệ thống thông báo, bang chiến sẽ kết thúc sau 3 phút nữa.
Nhìn tình hình này, Ma giáo chắc chắn sẽ xếp thứ nhất. Bây giờ Tô Uyển không để ý đến thứ hạng nhưng vẫn cảm thấy buồn bực, muốn chứng minh cho suy nghĩ của mình:
【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Tại sao tự nhiên anh lại tới cứu tôi? Chẳng lẽ có người nói cho anh à?
【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: Ừ, là tin tức của một người ẩn danh, mặc dù không rõ là ai, nhưng chắc chắn người đó là nữ.
Thấy lời này, Tô Uyển cảm thấy như bị sét đánh giữa trời quang. Tin tức này làm rối loạn suy nghĩ của Tô Uyển, để sự nghi ngờ với Tiểu hoàn tử bị dao động. “Má ơi, Hiểu Hiểu, loạn hết lên rồi! Vừa rồi mình hỏi ác ma ‘có người nói với anh tôi bị đánh’, thì anh ta nói với mình ‘đó chắc chắn là nữ,....’ ૮ɦếƭ rồi lần này mình làm sao đây? ...”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc