Tối đến, lúc Lục Lệ Hành nhận được tin nhắn qua Wechat của Trần Thư Diệc, anh đang thay quần áo thể thao chuẩn bị đi đến phòng tập Gym trong khách sạn.
Đối với người mỗi ngày cố định tập luyện một tiếng, ba ngày không tập luyện, Lục Lệ Hành cảm giác xương cốt của mình đã rỉ sắt rồi, cả người không được tự nhiên.
Nhấc điện thoại di động lên xem, chỉ có một câu - có còn là anh em nữa không?
Lục Lệ Hành đã quá quen mấy trò mèo của Trần Thư Diệc, tiện tay trả lời anh ta một câu: Có việc thì nói.
Khung chat hiển thị đối phương đang nhập tin nhắn.
Lục Lệ Hành gõ cửa phòng tắm, Kỷ Khinh Khinh mở cửa phòng, thò đầu ra ngoài hỏi: “Sao đấy?”
“Anh đi tập gym, một tiếng sau quay về.”
Kỷ Khinh Khinh mở toang cửa ra, nhìn thấy quần áo trên người của Lục Lệ Hành thì ánh mắt lóe sáng: “Cho em theo với!”
Lục Lệ Hành đang khom người xỏ giày thể thao, nghe thấy vậy thì liếc nhìn cô một cái: “Không phải em vừa tắm xong à? Cứ nghỉ ngơi một chút đi.”
“Tắm xong thì làm sao? Vừa hay lỗ chân lông đang dãn nở, em tập vài động tác chảy mồ hôi, hơn nữa không phải anh nói là sẽ giúp em luyện tập áo vòng eo săn chắc và tuyến nhân ngư à?” Cô vỗ chiếc bụng nhỏ mềm mềm của mình.
—“Cảnh báo mức tử vong! Xin hãy giúp đỡ vợ của bạn Kỷ Khinh Khinh hoàn thành nhiệm vụ vòng eo săn chắc, mỗi ngày tập thể hình một giờ, có thể đạt được mười giá trị sinh mệnh.”
Lục Lệ Hành sửng sốt, ánh mắt lưu luyến ở chiếc bụng nhỏ của cô, ánh mắt nhìn cô đầy vẻ nghi ngờ: “Em chắc chắn em đủ nghị lực kiên trì?”
“Tất nhiên rồi!” Kỷ Khinh Khinh dõng dạc nói, nắm chắc như đinh đóng cột: “Anh yên tâm, em chắc chắn sẽ không kéo anh thụt lùi đâu, chỉ cần luyện được tuyến nhân ngư, anh muốn em làm gì cũng được!”
Lục Lệ Hành chau mày: “Nếu bỏ dở giữa chừng...”
“Không có chuyện đó! Trừ khi là anh không muốn giúp em.”
Nói cũng quá vẹn toàn, Lục Lệ Hành gật đầu tin tưởng: “Được thôi, nhớ kỹ lời nói của mình, mau thay quần áo đi.”
Được Lục Lệ Hành đồng ý, Kỷ Khinh Khinh vội vàng lượn vào trong phòng, bỏ lại một câu: “Chờ em!”
Lục Lệ Hành đứng đợi cô ở cửa.
Trong khách sạn có hai phòng tập gym, một cái dành cho tất cả khách, một phòng tập khác thì dành cho khách VIP của khách sạn, trong phòng tập thể hình VIP không có một bóng người, bốn góc tường có bốn chiếc camera của tổ chương trình.
Hai bàn tay của Kỷ Khinh Khinh đan Ⱡồ₦g vào nhau, xoay khớp cổ tay, nhón mũi chân xoay khớp cổ chân, thỉnh thoảng xoay khớp sống cổ, đợi đến khi cô làm nóng cơ thể xong, Lục Lệ Hành bên kia đã đứng trên máy tập chạy bộ từ lâu.
Kỷ Khinh Khinh bước lên chiếc máy tập chạy bộ bên cạnh Lục Lệ Hành, ấn nút đị bộ để tập làm quen, mười phút sau mới bắt đầu chạy chậm.
Mặc dù chưa từng đến phòng tập gym, nhưng mà hoạt động cơ bản như chạy bộ Kỷ Khinh Khinh vẫn có thể chịu đựng được, chạy được ba mươi phút thì dừng lại, liếc nhìn Lục Lệ Hành, cứ như chưa hề làm gì cả vậy, hơi thở vẫn đều đều.
Không giống như cô, nhấc chân ra khỏi máy tập chạy một cái là toàn thân chảy đầy mồ hôi, ngồi sụp xuống một bên thở dốc.
Lục Lệ Hành nhìn thấy vậy, cũng bước xuống khỏi máy chạy bộ, đưa tay kéo Kỷ Khinh Khinh đang nằm bò dưới đất đứng dậy.
“Đứng dậy đi vài bước, đừng ngồi luôn xuống như vậy, kéo căng cơ chân một chút.”
“Đừng chạm vào em, em mệt sắp ૮ɦếƭ rồi, để em ngồi nghỉ một chút, chỉ một chút xíu xiu thôi, em lập tức đứng dậy.” Kỷ Khinh Khinh lắc đầu nguầy nguậy, chớp mắt một cái lại ngồi xuống.
Lục Lệ Hành bất đắc dĩ, hai tay xốc nách cô dậy, cứng rắn lôi cô đứng lên khỏi mặt đất.
Kỷ Khinh Khinh bị mạnh mẽ kéo đứng dậy, hai chân mềm nhũn vô lực, loạng choạng hai bước, suýt chút nữa thì ngã nhào, may mà Lục Lệ Hành đứng vững, vững vàng đỡ được cô, toàn bộ lưng cô dán sát vào người Lục Lệ Hành, chính là tư thế tựa cả vào trong lòng Lục Lệ Hành, ngước mắt nhìn anh.
“Em mệt lắm.”
“Bước vào phòng gym thì không được nói mệt, không mệt thì em đến phòng tập gym làm gì?”
Câu nói này rất là hợp lý.
Kỷ Khinh Khinh sâu sắc cảm thấy có phải mình đang tự làm khổ mình không.
Lục Lệ Hành nửa tha nửa ôm cô đi hai vòng xung quanh phòng tập, cảm nhận được các cơ bắp đã đỡ mỏi mệt hơn một chút rồi, sau khi hơi thở ổn định lại Lục Lệ Hành mới buông tha cho cô.
Dụng cụ trong phòng tập thể hình có rất nhiều loại, Kỷ Khinh Khinh đánh mắt nhìn một vòng, đa số là những loại cô chưa từng sử dụng, không biết tác dụng và cách dùng của hơn một nửa dụng cụ, nhưng mà khi cô xoay người lại, thì đã nhìn thấy Lục Lệ Hành quen thuộc ngồi trên dụng cụ luyện tập cơ иgự¢, dễ dàng đẩy tạ về phía trước.
Khi cánh tay anh gồng lên, đường cong cơ bắp cuồn cuộn hiện rõ qua lớp áo mỏng, vẻ mặt rất nghiêm túc, hít vào thở ra rất có quy luật, nhìn dáng vẻ nhẹ nhàng như vậy của Lục Lệ Hành, Kỷ Khinh Khinh cũng tìm một chiếc máy tập, hai tay vừa nắm lấy tay cầm, cánh tay gồng lên đẩy về phía trước, nhưng mà xấu hổ quá, không hề động đậy.
Kỷ Khinh Khinh theo bản năng nhìn sang phía Lục Lệ Hành, thấy anh đang không chú ý đến mình, hít một hơi thật sâu, cánh tay âm thầm dùng hết sức đẩy ra, nhưng mà tạ này vẫn không nể mặt cô một chút nào.
Lục Lệ Hành liếc mắt nhìn sang đây, Kỷ Khinh Khinh cười cười, dường như không có chuyện gì mà tiếp tục đẩy tạ.
Vì sao Lục Lệ Hành đẩy rất nhẹ nhàng thảnh thơi như vậy, mà cô đẩy thì giống như là đẩy cả ngọn đồi ấy, không nhúc nhích một chút nào.
Cứ cho là sức của cô nhỏ đi, nhưng mà cũng không thể không nhích được một li nào chứ?
Kỷ Khinh Khinh tức anh ách, nhất quyết phải đẩy được cục tạ này mới được!
Lục Lệ Hành nhìn một lát, thấy dáng vẻ nghẹn đến mức đỏ bừng cả mặt của Kỷ Khinh Khinh, nụ cười trên khóe miệng sắp không che dấu được, đẩy tạ ra đứng dậy, đi đến bên cạnh Kỷ Khinh Khinh, mở chốt của máy đẩy tạ, Kỷ Khinh Khinh thỉnh lình đẩy được tạ lên một chút.
Nỗ lực một hồi lâu như vậy cuối cùng cũng có chút thành quả, cô ngẩng đầu vui sướng nhìn Lục Lệ Hành.
“Chưa mở chốt thì đẩy kiểu gì hả?”
Niềm vui sướng của Kỷ Khinh Khinh vụt tắt, biểu cảm mất mát lọt vào trong mắt Lục Lệ Hành.
“Em muốn luyện tập cái gì?”
Kỷ Khinh Khinh suy nghĩ: “Tuyến nhân ngư.”
“Đứng lên.”
Kỷ Khinh khinh đứng dậy, đi theo Lục Lệ Hành đến đứng trước tấm thảm tập yoga.
“Nằm sấp xuống đây.”
Kỷ Khinh Khinh bò lên tấm thảm yoga.
“Nằm sấp, khuỷu tay và hai chân chống xuống đất, giữ nguyên trong một phút.”
Động tác này đơn giản, nhưng mà muốn giữ nguyên tư thế này thật sự rất khó khăn, ban đầu còn khá là nhẹ nhàng, dần dần cảm giác cơ thể căng cứng càng lúc càng nặng nề, đặc biệt là vùng bụng, đầu óc nổ tung một tiếng toát ra một lớp mồ hôi nóng khuỷu tay chống xuống mặt đất cũng bắt đầu run rẩy, sắp không chịu đựng được nữa.
Cô run rẩy hỏi: “Đã được một phút rồi nhỉ?”
“Chưa.”
Kỷ Khinh Khinh run rẩy không nên thân, liên tục lắc đầu: “Không được rồi không được rồi, em không chịu được rồi.”
Vừa dứt lời cô đã nằm cái huỵch xuống.
Lục Lệ Hành ngồi xổm xuống, bất đắc dĩ nhìn cô: “Dáng của em rất đẹp, không có mỡ thừa, nếu như em muốn luyện tuyến nhân ngư thì chỉ cần tập mấy động tác cơ bản như thế này là đủ, kiên trì gập bụng cũng sẽ có hiệu quả, tập luyện bằng máy móc trong phòng gym vất vả hơn rất nhiều, em muốn thử một chút không?”
Kỷ Khinh Khinh lắc đầu.
“Vậy thì lại tiếp tục làm đi, kiên trì trong vòng một phút.”
Kỷ Khinh Khinh vắt óc suy nghĩ: “Vừa nãy anh nói dáng người của em đẹp, em cũng cảm thấy như vậy, nếu không thì em…”
“Mới có một phút mà em đã định từ bỏ à?”
Kỷ Khinh Khinh cảm giác chính mình đang bị cười nhạo, cắn răng sửa miệng: “Em lại kiên trì một chút.”
Nói xong tiếp tục nghiến răng nghiến lợi tập plank.
Kỷ Khinh Khinh ngẩng đầu nhìn Lục Lệ Hành ngồi xổm bên cạnh mình: “Anh không đi tập à? Không cần phải ngồi đây canh chừng em.”
“Không sao cả, em cứ tập tiếp đi.”
Đây là muốn giám sát cô à.
Kỷ Khinh Khinh cúi đầu nhìn tấm thảm yoga, mồ hôi trên trán càng tích tụ nhiều hơn, muốn khóc.
Thật ra vóc dáng của cô đã rất thon gọn, thật sự rất đẹp, đôi chân vừa dài vừa thẳng, vòng eo nhỏ nhắn không có mỡ thừa, vòng eo con kiến, chỉ là không có tuyến nhân ngư mà thôi.
Trên đời không có gì là hoàn hảo, tại sao cô cứ phải đua theo cái gì mà tuyến nhân ngư cơ chứ? Có điều để nuối tiếc không phải cũng rất ok sao?
Kỷ Khinh Khinh ngẩng đầu lên, trong ánh mắt mang theo vẻ cầu xin: “Em…”
“Đã đến một phút, nghỉ ngơi mười giây, lại tiếp tục kiên trì một phút.”
Nói xong Lục Lệ Hành lại bồi thêm một câu: “Yên tâm đi, nếu như em muốn luyện tuyến nhân ngư anh sẽ giám sát giúp em, sau này cho dù không có thời gian đến phòng tập gym thì mấy động tác này cũng có thể tập tại nhà.”
Kỷ Khinh Khinh nằm bò trên tấm thảm yoga, trái tim tan vỡ.
“Em không muốn tập nữa.”
Lục Lệ Hành híp đôi mắt lại, ánh mắt như muốn nói “em dám nói từ bỏ xem”: “Hả?”
Kỷ Khinh Khinh nhớ đến mình chém gió trước khi đến phòng tập, rưng rưng sửa lời: “… Em là nói, em không muốn tập plank, có động tác nào khác không, plank đau khuỷu tay lắm.”
“Vậy thì gập bụng đi.”
Kỷ Khinh Khinh lật ngược người lại, nằm ngả xuống.
Thoải mái.
“Co chân lên.”
Kỷ Khinh Khinh co hai chân lên, Lục Lệ Hành ngồi xuống trước hai bàn chân của cô, giữ chặt hai cẳng chân.
“Trước tiên gập ba mươi cái.”
“…”
Hai bàn tay của Kỷ Khinh Khinh đặt sau gáy, rướn người ngồi dậy.
Ban đầu còn có sức lực, nhưng mà dần dần chỗ bụng lại giống như là đang bị thiêu cháy, vừa mỏi vừa đau, cố gắng đến cái thứ hai mươi tám, nằm vật xuống, thở hổn hển hai mắt lờ đờ nhìn trần nhà, là do giường quá mềm hay là không được ăn bánh ngọt mà cô lại đến phòng tập gym chịu khổ thế này.
Hai hàng lông mày của Lục Lệ Hành càng nhíu chặt lại: “Thể lực kém như vậy?”
Kỷ Khinh Khinh buồn bã nói: “Cơ bản là người chưa bao giờ tập luyện có thể làm được nhiều như vậy cũng rất khá rồi.”
“Vậy sau này em tập thường xuyên đi.”
“…”
“Tiếp tục.”
“Ông xã.” Kỷ Khinh Khinh bật người ngồi dậy, nhìn Lục Lệ Hành: “Ngày đầu tiên phải làm quen một chút đã, tập đến đây đi, sau này chúng ta lại tập thêm, được không?”
“Thời gian vận động sao?” Lục Lệ Hành tính toán thời gian: “Em đến phòng tập thể thao đi bộ mười phút, chạy chậm mười phút, lại đi bộ mười phút, plank hai phút, gập bụng hai mươi tám cái…”
“Hai mươi chín.” Kỷ Khinh Khinh sửa lại lời anh.
“… Anh tính là ba mươi cái luôn, thời gian luyện tập không đến một tiếng, em cảm thấy thời gian vận động như này là lớn sao?”
“...” Nghe có vẻ như già mồm át lẽ phải: “Vậy anh có thể lập cho em cái kế hoạch tập luyện được không?”
Tốt xấu có cái hy vọng.
“Plank ba chặng, mỗi chặng ba lần, mỗi lần một phút, gập bụng một chặng, mỗi chặng ba lần, mỗi lần 30 cái, cuối cùng chạy bộ ba mươi phút, được chứ?”
Kỷ Khinh Khinh nghĩ nghĩ, “Plank, một chặng ba lần thì là chín phút, em có thể…”
“Không thể.”
“Vậy thì gập bụng một tổ hợp ba lần, mỗi lần ba mươi cái, em có thể…”
“Không thể.”
“... Được rồi, được rồi bắt đầu đi.”
Kỷ Khinh Khinh vẻ mặt đau khổ cam chịu nằm sấp xuống, dưới sự giám sát của Lục Lệ Hành bị Plank tra tấn đến ૮ɦếƭ đi sống lại.
“Em thật sự không kiên trì được nữa!”
“Kiên trì mười giây nữa.”
“… Chồng ơi, em không muốn tập …”
“Không phải muốn có tuyến nhân ngư sao? Nghỉ ngơi mười giây… chống lên.”
“Em… chồng ơi, hu hu hu… Anh tha cho em đi.”
“Được thôi, nghỉ ngơi mười giây.”
…
“Xong, nghỉ ngơi đủ rồi, tiếp tục chống tay.”
“…” Chưa nghỉ ngơi đủ!
“Chồng à, em lại nghỉ ngơi một phút, một phút cuối cùng, tay em nhức quá.”
“Không được, lên.”
“Chồng…”
Cuối cùng Kỷ Khinh Khinh với vẻ mặt đưa đám, nước mắt nước mũi tèm lem đã tập xong toàn bộ tổ hợp Plank, sau khi được cho phép nghỉ ngơi năm phút, Lục Lệ Hành chặn trước cẳng chân của cô: “Gập bụng ba mươi cái.”
Kỷ Khinh Khinh nằm ngửa xuống, sau khi nằm xuống thì bật dậy.
“Chồng ơi…”
Ông xã rất chi là công chính nghiêm minh: “Không được làm nũng, gập bụng.”
“?” Khuôn mặt Kỷ Khinh Khinh đỏ bừng lên, đột nhiên đứng bật dậy: “Ai làm nũng!”
“Vậy cũng không cho chơi xấu.”
“Ai chơi xấu! Gập bụng thì gập bụng!”
Vừa nói vừa lại làm hai cái gập bụng.
Không lấy ra bản lĩnh thật sự thật đúng là cho rằng chính mình không làm được gì!
Kỷ Khinh Khinh tức nghẹn đến tận cổ, âm thầm so bì cao thấp với Lục Lệ Hành, một hơi làm ba mươi cái gập bụng, phần bụng giống như có lửa đang thiêu cháy vậy, mệt nhoài nằm trên mặt đất thở hồng hộc.
“Nghỉ ngơi ba phút, lại làm ba mươi cái.”
Kỷ Khinh Khinh cứng họng: “Em mệt lắm.”
Lục Lệ Hành nhỏ giọng nói: “Nghe lời, lại kiên trì thêm một chút nữa, nếu không công sức tập luyện vừa rồi đều uổng phí, lên.”
Kỷ Khinh Khinh thật sự không còn chút sức lực để thưởng thức giọng nói dịu dàng trầm ấm ấy, thấy Lục Lệ Hành không chịu “buông tha cô”, chỉ đành cắn răng nhổm dậy, tiếp tục làm xong hai tổ gập bụng tiếp theo.
Plank và gập bụng hai mươi phút, Kỷ Khinh Khinh thở hổn hển nằm trên tấm thảm yoga, linh hồn như sắp sửa thăng tiên đến nơi.
“Nghỉ ngơi mười phút rồi chạy bộ, không muốn chạy thì tiếp tục nghỉ ngơi đi.”
Kỷ Khinh Khinh thở không ra hơi lên tiếng đồng ý, ngồi ở bên cạnh nhìn anh tiếp tục đi đến khu thiết bị rèn luyện, những cái máy tập luyện mà cô không thể đẩy được ấy, ở trong tay Lục Lệ Hành giống như không cần tốn nhiều sức, thỉnh thoảng cũng sẽ dừng lại nghỉ ngơi hai phút, nhưng sau đó hít sâu một hơi lại tiếp tục rèn luyện.
Không bao lâu sau, trước иgự¢ và phía sau lưng Lục Lệ Hành đã chảy mồ hồi, thấm đẫm một mảng lớn, mồ hôi trên trán cũng lăn xuống gương mặt.
Kỷ Khinh Khinh nhìn một lúc, sau khi nghỉ ngơi xong im lặng trèo lên máy tập chạy bộ, bắt đầu chạy chậm.
Nửa giờ sau Lục Lệ Hành kết thúc vận động, dùng khăn lông lau mồ hôi trên mặt và cổ, đi đến bên cạnh Kỷ Khinh Khinh, đổi hình thức chạy bộ của máy sang mức độ đi bộ.
Kỷ Khinh Khinh thở hồng hộc bước đi chậm rãi, năm phút sau hai chân nhũn ra bước từ máy chạy bộ xuống.
Lục Lệ Hành nói không hề sai chút nào, cơ thể này của cô quá yếu, chạy bộ kiểu này cũng không nhanh hơn đi nhanh là mấy mà đã khiến cô mệt đến suýt chút nữa thì đứt hơi.
Kỷ Khinh Khinh dựa cả người vào Lục Lệ Hành đi hai vòng, đi xong đặt ௱ôЛƓ ngồi oạch xuống dưới đất Ϧóþ chân thả lỏng cơ bắp.
“Mệt ૮ɦếƭ mất.”
“Chúng ta ngồi nghỉ ngơi một chút rồi trở về.”
Kỷ Khinh Khinh nhìn anh: “Nhưng mà em không muốn cử động.”
“Thì sao?”
“Anh cõng em đi.” Kỷ Khinh Khinh giận dỗi nghĩ thầm trong lòng, vừa rồi ngược em lâu như vậy, hưởng thụ một chút phúc lợi thì đã làm sao?
Lục Lệ Hành cười trêu chọc: “Trên người anh ra nhiều mồ hôi như vậy, em không chê à?”
Kỷ Khinh Khinh xua tay: “Không chê không chê, em cũng chảy đầy mồ hôi, hôi như nhau.”
Lục Lệ Hành rất chi là bất đắc dĩ đối với hành vi mặt dày này của Kỷ Khinh Khinh, xoay người sang chỗ khác, ngồi xổm trước mặt cô: “Lên đi.”
Kỷ Khinh Khinh cười tít mắt, trèo lên.
Không biết có phải là áo giác của cô hay không, mà hôm nay tấm lưng của Lục Lệ Hành dường như to lớn hơn ngày thường một chút, cô nằm nhoài lên trên cũng càng thoải mái một chút.
Thoải mái đến muốn ngủ.
“Lần sau còn tới phòng tập thể thao không?”
“Đến chứ!” Thoải mái như vậy, tại sao lại không đến.
- “Nhiệm vụ hoàn thành, giá trị sinh mệnh +10, giá trị sinh mệnh trước mắt quy ra mười tám giờ.”
Lục Lệ Hành cõng Kỷ Khinh Khinh trở về phòng, dọc theo đường đi gặp được không ít người, ít nhiều bị nhìn nhưng hai người cũng không để ý đến.
Trở lại phòng, Kỷ Khinh Khinh bị Lục Lệ Hành nhét thẳng vào phòng tắm, di động nằm trên sofa rung lên.
Vừa rồi đi tập thể hình dường như đã quên mang theo di động.
Lục Lệ Hành đi qua cầm điện thoại lên, vừa nhìn, thông báo trên WeChat biểu thị năm mười tám tin nhắn, mười hai cuộc gọi nhỡ, đều là của Trần Thư Diệc.
Lục Lệ Hành trực tiếp gọi điện thoại qua lại.
“Chuyện gì?”
Trần Thư Diệc bên kia đã sắp phát điên rồi: “Cậu làm gì hả! Tôi gọi cho cậu bao nhiêu cuộc điện thoại, gửi cho anh bao nhiêu tin nhắn? Đến phòng tìm cậu cũng không thấy, hỏi tổ ekip mới biết cậu đến phòng tập gym...”
“Có việc mau nói.”
Trần Thư Diệc đột nhiên im bặt, thu lại sự nôn nóng, đè thấp giọng, nói: “Là thế này, anh biết lúc tôi và Trăn Trăn kết hôn đúng lúc tôi phá sản, cái gì cũng không có, cầu hôn cũng chỉ có một chiếc nhẫn kim cương gần hai trăm ngàn*, hai ngày trước tôi chú ý đến một buổi đấu giá, có một viên ngọc Sapphire mà Trăn Trăn vẫn luôn chú ý, tôi muốn mua nó tặng cho cô ấy, nhưng mà buổi đấu giá hội chỉ mời những người đặc biệt, tôi nghe nói cậu nhận được thư mời nên muốn nhờ cậu giúp đỡ, mua hộ tôi.”
*1 tệ của Trung có giá trị khoảng 3500đ, 200k tệ thì sấp sỉ 700 triệu.
“Chờ một lát.” Lục Lệ Hành trở về phòng, mở email của mình lên, bên trong thật sự có một thiệp mời, gửi đến vào một tháng trước.
Trong giấy mời viết rõ địa chỉ phòng bán đấu giá, thậm chí còn đính đường link phát sóng trực tiếp, xin lỗi vì không thể mời khác trực tiếp.
“Đúng là có một hội đấu giá như vậy.” Lục Lệ Hành thời gian bắt đầu hội đấu giá: “Tám giờ tối hôm nay bắt đầu à?”
Giọng nói củaTrần Thư Diệc gấp đến mức phát điên: “Đã tám giờ rưỡi rồi đại ca ơi, anh mau giúp em nhìn xem, ba viên ngọc Sapphire được xưng là ba viên cuối cùng trên thế giới còn ở đấy không.”
Lục Lệ Hành ấn vào đường link trong thư mời, dẫn sang một trang web khác, năm giây sau hình ảnh HD sắc nét xuất hiện ở trước mắt.
Đang được bán đấu giá, là một bức tranh nổi tiếng nghi là đã bị thiêu rụi, nhưng lại xuất hiện trong buổi đấu giá một cách nguyên vẹn không hề sứt mẻ.
Người trả giá nối liền không dứt, cuối cùng bức họa nổi tiếng này bị người mua được với giá hai mươi tám triệu tệ.
“Thế nào? Đấu giá xong rồi à?”
Nói đến cũng khéo, Trần Thư Diệc mới vừa nói xong, trong video xuất hiện món đồ đấu giá tiếp theo chính là viên Sapphire mà anh ta muốn, viên ngọc to lớn được khảm ở trên nhẫn, màu tối tĩnh lặng, đặt ở trên đài triển lãm, khiến cho người ta không dời mắt được.
Mọi người tranh nhau ra giá, hiển nhiên rất được hoan nghênh.
“Chưa, chiếc nhẫn kim cương Sapphire này có mức giá khỏi điểm là năm triệu tệ, cậu định đấu giá bao nhiêu?”
“Mặc kệ là bao nhiêu tiền, cậu đấu giá thắng cho tôi là được.”
“Được.”
Có nút ấn thuận tiện để đấu giá, Lục Lệ Hành tham gia đấu giá mỗi lần tăng thêm hai triệu tệ, khi đến giá 23 triệu, đã không có mấy người ra giá nữa, chỉ còn lại một người, trước khi người chủ trì gõ 乃úa kết thúc, người đó hô lên mức giá 24 triệu.
“24, còn muốn tăng nữa không?”
Trần Thư Diệc ở bên kia đầu dây trầm mặc một lát, cắn răng: “Theo!”
Cuối cùng, chiếc nhẫn Sapphire với giá hai mươi sáu triệu tệ được Trần Thư Diệc mua được.
“Hai mươi sáu triệu, chúc mừng cậu.”
Trần Thư Diệc sắp lên cơn nhồi máu cơ tim, cứng rắn chống đỡ cười cười: “Cảm ơn.”
Cúp điện thoại, Lục Lệ Hành đang chuẩn bị đóng máy tính lại, thì bị món hàng đấu giá tiếp theo thu hút ánh mắt.
Đó là một chiếc nhẫn mặt đá được làm từ viên kim cương màu trắng cùng một viên kim cương sapphire khác kết hợp lại rực rỡ lung linh dưới ánh đèn.