Bàn tay hắn dùng lực nắm thành nắm đấm bên cạnh giường, dùng sức lớn đến mức gân xanh cũng nổi cả lên. Hùng Thần Giai đã mấy lần nghĩ muốn đưa tay ra để ôm lấy Tang Vãn Cách. Thế nhưng hắn lại sợ chính mình một khi ra tay sẽ thu không được, nên rốt cuộc hắn cũng không dám nhúc nhích, chỉ có thể cứng đờ ngồi ở mép giường, mặc cho Tang Vãn Cách dùng đôi tay mềm nhỏ nhích tới nhích lui trong quần mình. Thoải mái, thật thoải mái á... Nhưng mà vì cái gì cô cũng không biết, nên làm cho hắn có cảm giác giống như là gãi không đúng chỗ ngứa vậy. Mặc dù có thể cứu gấp, nhưng cuối cùng cũng không đủ, cuối cùng không thỏa mãn được sự tham lam của hắn.
Tang Vãn Cách đỏ mặt không nói lời nào. Cô ngồi ở giữa hai chân Hùng Thần Giai. Đôi tay trắng noãn nhỏ bé nắm lấy Dụς ∀ọηg tráng kiện đến dọa người kia. Cái miệng nhỏ nhắn khẩn trương mấp máy, chỉ là học theo bộ dạng Hùng Thần Giai qua lại lên xuống khuấy động lúc nãy. Cô cũng không có kỹ xảo gì, mà chỉ là làm vài động tác đơn giản, nhưng nhiêu đó cũng làm tay của cô có cảm giác tê rần. Nhưng mà Hùng Thần Giai cũng không có dấu hiệu gì khác lạ.
Hành động vì mỏi mà len lén lắc lắc tay của cô bị Hùng Thần Giai nhìn thấy. Trong tròng mắt đen thoáng qua một tia khổ sở rối rắm, bàn tay kéo Tang Vãn Cách đứng lên, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô mà hôn xuống. Hắn hôn vừa nhanh lại vừa mãnh liệt, một bàn tay to cũng khó nhịn được mà duỗi xuống bắt bàn tay nhỏ bé của Tang Vãn Cách ôm trọn Dụς ∀ọηg của mình. Hắn mang theo tay cô khuấy động lên xuống thật nhanh, ngón cái cùng ngón trỏ của hắn nắm được một đầu ngón tay mảnh khảnh rồi dạy cô tỉ mỉ vuốt ve phần đầu. тιин ∂ị¢н hưng phấn lây dính đầy tay Tang Vãn Cách, làm cả căn phòng lập tức tràn đầy hương vị tinh nồng của phái nam lúc động tình.
Chuyển động nhanh chóng cuối cùng cũng làm hắn tạm thời lắng dịu một chút. Hùng Thần Giai ôm lấy khuôn mặt Tang Vãn Cách, cúi đầu nói: "Thân thể em không tốt, đừng ngồi lâu." Hắn thở hổn hển ép buộc bản thân mình buông lỏng Tang Vãn Cách ra, sau đó chợt xoay người, hai tay chống lên chiếc giường mềm mại như tơ mà kịch liệt thở dốc. Hắn cố gắng điều hòa hơi thở, áp chế khát vọng muốn đem Tang Vãn Cách áp đảo lại. Hắn hận không thể tát cho mình mấy bạt tai rồi mắng, cô là phụ nữ có thai, trong bụng của cô còn có hai đứa bé của hắn nữa. Hắn phải khống chế được mình mới được!
A —— không chịu nổi!
Hùng Thần Giai gầm nhẹ một tiếng. Hắn chợt xoay mình trở lại, ánh mắt đen nhánh của hắn lóe lên giống như ánh sáng phát ra từ đôi mắt của sói, thật giống, giống như là muốn ăn thịt người vậy. Tang Vãn Cách bị hắn làm cho giật mình, cái miệng nhỏ nhắn run rẩy, một hồi lâu cũng không nói nên lời, nhưng ánh mắt của Hùng Thần Giai thật sự là quá mức trần trụi. Khuôn mặt cô trở nên đỏ bừng, chỉ cảm thấy đôi môi thật khô khốc đến mức đáng sợ. Cô không nhịn được mà đưa lưỡi nhẹ nhàng liếm một vòng, để làm dịu cánh môi khô ráo của mình lại.
Hùng Thần Giai quả thật rất bất ngờ vì hắn cũng không thể tin được sự tự chủ của bản thân mình có thể mạnh mẽ đến như vậy. Hắn trơ mắt nhìn cô để lộ ra vẻ mặt xấu hổ rồi đưa đầu lưỡi hồng hồng liếm cái miệng nhỏ nhắn, sau đó lại liếm thêm một vòng nữa. Trong lòng hắn khó chịu giống như là có con mèo đang cào bên trong vậy, nếu không phải hắn còn có chút lý trí sót lại thì sợ là hắn đã sớm không quản thứ gì mà nhào tới cô rồi.
Hắn cho là mình thật sự có thể nhịn xuống, nhưng ai biết Tang Vãn Cách cắn cắn môi một cái rồi tự nhiên lại đem bàn tay nhỏ bé duỗi tới! Hùng Thần Giai bị dọa đến giật mình —— nếu thêm một lần nữa thì hắn tuyệt đối nhịn không được nha! "Công chúa đừng ——"
Tang Vãn Cách ít có khi cố chấp như vậy nên cô không cho phép hắn ngăn cản mình. Cô mở trừng hai mắt, cuối cùng cố chịu đựng cảm giác xấu hổ đem bàn tay hướng về phía đáy quần của Hùng Thần Giai. Nhưng vừa mới lại gần đã bị Hùng Thần Giai bắt được, gương mặt thô kệch hiếm khi nghiêm túc nhìn cô, cố gắng kiên định cự tuyệt nói: "Công chúa... Không được... Em đang mang đứa bé..." Ông trời ơi, cô mà cò tiếp tục kiên trì làm vậy thì hắn nhất định sẽ điên mất!
"Không có sao đâu." Giọng nói dịu dàng của Tang Vãn Cách truyền vào trong lỗ tai hắn, "Anh nhẹ một chút là được." Gấu xấu xa, loại chuyện như vậy còn phải để cô tự mình mở miệng nữa chứ.
"Nhưng mà, nhưng mà mẹ nói ——" Hùng Thần Giai kích động bắt đầu nói không mạch lạc.
Tang Vãn Cách mân mân môi hồng: "Bác sĩ nói có thể mà."
"Gì, bác sĩ hả?!" Hùng Thần Giai sửng sốt.
"Chính là ông bác sĩ bạn chiến hữu cũ của ba đó." Tang Vãn Cách thấy mặt hắn mơ hồ, biết hắn cho dù là nhớ, nhưng lấy tâm tình hiện giờ cũng không có đầu óc suy nghĩ. Khuôn mặt xinh đẹp không khỏi lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, "Không có sao đâu Gấu. Em đã hỏi rồi, chỉ cần sau ba tháng mang thai là được rồi. Chỉ là anh tự mình như chim sợ ná không dám ᴆụng vào em đấy chứ." Hơn nữa vì coi chừng cô mà mỗi ngày một tấc cũng không rời. Cơ hội để đôi tay vạn năng làm việc cũng không kịp dùng tới. Đừng hỏi cô tại sao biết, chỉ là cô biết hết thôi.
"Nhưng, nhưng mà..." Hùng Thần Giai nhìn bụng Tang Vãn Cách một chút, rồi lại tiếp tục nhìn bụng Tang Vãn Cách, chần chờ thật lâu mới lúng ta lúng túng hỏi: "Thật sự có thể sao?!"
"Ừ." Tang Vãn Cách khẽ ừ, tay nhỏ bé rụt trở về, không chấp nhất muốn ᴆụng tới hắn nữa. Cô ngược lại lại đưa tay ϲởí áօ ngủ của mình ra. Bàn tay nhỏ bé đang mở nút áo trước иgự¢ thế nhưng lại ngừng một chút. Gương mặt lúc trước đã hồng hào nay càng thêm nóng bỏng không nói nên lời, không phải vì cái gì khác mà là bởi vì chung quanh áo trước иgự¢ dính тιин ∂ị¢н của Hùng Thần Giai vừa được bắn ra khi nãy.
Áo ngủ hình hoạt họa rộng thùng thình bay xuống giường, thân thể Tang Vãn Cách trắng noãn như ngọc, một tấc rồi một tấc từ từ lộ ra trước mắt Hùng Thần Giai. So sánh với lúc trước thì hai ✓ú cô bây giờ lại càng thêm đầy đặn. Da thịt trơn mềm, bụng to nhô ra, hai đầu v* nho nhỏ đỏ tươi đang đứng thẳng, giống như hai quả hồng bảo thạch trên ngọn núi tuyết trắng vậy. Bởi vì đang mang thai, ✓ú Tang Vãn Cách trở nên cực kỳ nhạy cảm cùng phồng to lên, bên trên luôn mượt mà vô cùng. Mỗi lần Hùng Thần Giai tắm cho cô cũng không dám dùng sức chạm vào, bởi vì chỉ cần hơi không chú ý sức lực cô sẽ kêu đau. Nhưng giờ phút này hai bầu ✓ú trắng đầy đặn cứ như vậy hiên ngang đứng thẳng ở trước mặt hắn, phía trên thậm chí còn có chút nước đọng lại chưa khô. Hương sữa tắm nhàn nhạt từ trên người cô truyền tới, làm hắn ngây ngất không chịu được.
Hình ảnh thơ mộng của cô trong đại não của hắn lúc trước hiện ra trước mắt. Nếu như không có cái áo ngủ đó... тιин ∂ị¢н của hắn sẽ rơi xuống đầu v* mềm mại của cô rồi, sau đó từng điểm từng điểm trượt theo rơi xuống. Hình ảnh đó, hấp dẫn mê người đến cỡ nào nha!
Hùng Thần Giai run rẩy đưa một tay ra, đem bầu ✓ú vừa rất tròn lại mềm mại giữ trong lòng bàn tay. Hắn không dám dùng sức, bầu ✓ú trong tay so với trước đây càng nhẵn nhụi trơn bóng hơn, giống như sữa tươi mềm mại vậy, lóe lên sáng bóng, vui sướng làm cho người ta không thể tin được. Làn da cô mỏng manh đến mức giống như vừa chạm vào sẽ rách vậy, và lại giống như trái cây đã chín, không phải màu hồng nhạt như trước nữa, mà là sắc đỏ kiều diễm động lòng người. Chỉ mới chạm nhẹ vào đầu v*, không cần đi vào thì hắn cũng đã hưng phấn cứng rắn đứng dậy rồi.
"Công chúa, em cũng rất muốn có phải hay không?" Hùng Thần Giai nói nhỏ, bắt đầu từ từ xoa nắn bầu ✓ú thủy nộn. Tay của hắn từ từ trượt dọc theo ✓ú mềm, nhẹ nhàng nâng quả cầu bằng thịt ngọt ngào này lên, chỉ cảm thấy lòng bàn tay như có điện nhưng cảm giác rất mềm, giống như là hai quả núi mềm mại này là hai quả bóng nước vậy. "Nhìn nơi này của em xem, cũng đã sưng lên rồi." Lòng ngón tay thô ráp bắt lấy một bên đầu v* đỏ nhạt tỉ mỉ vuốt ve, trong miệng thì nói lời trêu đùa. Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tang Vãn Cách đỏ bừng, Hùng Thần Giai cảm thấy trong lòng thật sự là cực kỳ thoải mái.
Tang Vãn Cách cắn chặt môi dưới, cố gắng giả bộ không vì lời nói dâm tà của một con gấu nào đó làm ảnh hưởng. Bàn tay nhỏ bé đặt ở hai bên người, nắm lại thật chặt, đôi chân trắng mịn cũng cong lên. Trời cao thật là ưu ái cho cô, có rất ít cô gái nào trong thời gian mang thai vẫn đẹp như vậy. Ngoại trừ việc thân thể trở nên đẫy đà hơn một chút, bộ иgự¢ lớn hơn một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn hơn một chút, bụng cũng lớn hơn một chút —— ách, là rất lớn mới đúng, ngoài những thứ đó ra thì cô không có bất kỳ biểu hiện trong lúc mang thai nào. Ngay cả nôn oẹ cô cũng chỉ nôn hai ngày là hết, hơn nữa khẩu vị lại mở rộng ra, còn luôn ăn không đủ no.
Hùng Thần Giai vốn đã vô cùng tỉ mỉ chăm sóc cho cô nên da thịt càng thêm trở nên trơn mềm hơn, sờ ở trong tay giống như là một miếng đậu hũ tươi vậy, tốt đẹp đến không thể thốt thành lời. Trong vòng năm tháng trước, Hùng Thần Giai mặc dù mỗi ngày đều tắm và thay quần áo cho cô, nhưng bởi vì sợ bản thân thú tính đại phát cho nên cho tới bây giờ cũng không dám tỉ mỉ sờ thử. Bây giờ hắn rốt cuộc đã có thể tự mình cảm nhận một chút rồi. Chỉ có trời mới biết tâm tình hắn bây giờ có bao nhiêu kích động!