Tự Cẩm - Chương 54

Tác giả: Đông Thiên Đích Liễu Diệp

Chương 54: Thông cảm cho nhau

Khương Tự đưa gạo nếp hoa vào trong tay A Man rồi bịt lại: “Nhị ca, chúng ta vào phủ đi.”
Khương Trạm níu lại Khương Tự: “ Đừng đi từ cửa chính bên này, coi chừng ᴆụng trúng muội.”
Khương Tự lắc đầu: “ Không, đi từ cửa chính đi.”
“Ấy ——” Mắt thấy Khương Tự đã nhấc chân đi về phía trước, Khương Trạm đành phải nhanh chân đuổi theo.
Nhiều người như vậy, nếu có tên nào không có mắt va chạm muội muội thì nguy rồi.
“Nhường một chút, đều nhường một chút.”
Thời điểm Khương Trạm thay Khương Tự mở đường, Khương Tự đã buớc nhanh tới trước cổng lớn màu son.
Quản sự nhìn thấy Khương Tự xuất hiện không khỏi sững sờ, chợt vấn an: “ Tứ cô nương về rồi.”
“ Ừ.” Khương Tự thận trọng gật đầu, bước chân hơi ngừng lại.
Ngay lúc này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, phụ nhân áo lam cách quản sự không xa đột nhiên túm lấy cổ tay Khương Tự, hét hỏi: “ Ngươi là chủ nhân trong phủ?”
“Buông tay!” Khương Trạm sải bước chạy tới, đập đập tay phụ nhân.
“ Nhị ca, đừng xúc động.”
Khương Tự tuy chỉ nhẹ nhàng mềm mỏng nói một câu, Khương Trạm vẫn lập tức ngừng lại, phẫn nộ quát phụ nhân: “ Chuyện giữa ngươi và Lưu tiên cô dính đến Bá phủ chúng ta thì cũng thôi đi, êm đẹp lôi kéo muội muội ta không bỏ làm cái gì?”
Với cách ăn mặc của Khương Tự cùng lời vừa rồi của quản sự, người sáng suốt tự nhiên biết đây là một vị cô nương nào đó của Bá phủ, thân phận này là không gạt được.
Đám người vây xem nghe xong, không khỏi nghị luận ầm ĩ.
Con phụ nhân ૮ɦếƭ yểu cố nhiên khiến người đồng tình, nhưng không có đạo lý lôi kéo đại cô nương nhà người ta không thả được, đừng nói người ta là nhà cao cửa rộng, chính là gia đình bình thường gặp được loại sự tình này, phụ huynh cũng phải buồn bực.
“ Đại tẩu mau mau buông tay đi, nếu như cô nương nhà chúng ta bị kinh sợ, chủ nhân trong nhà sẽ nổi giận ——” Quản sự tốt tính khuyên, trong lòng lại thầm oán trách Khương Tự.
Tứ cô nương cũng thật là, rõ ràng nhìn thấy nơi này tụ tập nhiều người như vậy, không biết vòng đi cửa sau, nhất định cứ phải nhào vào đây.
Phụ nhân lại càng túm chặt Khương Tự hơn, cất cao giọng nói: “ Ta mặc kệ, đã không gặp được chủ tử trong phủ các ngươi, ta liền nhận định nàng ta.”
Khương Trạm giận dữ, lại thấy Khương Tự khẽ lắc đầu với hắn.
Sớm ở Khương Tự khẳng định sau khi Quý Sùng Dịch từ hôn với nàng nhất định sẽ không cưới được quý nữ vọng tộc, Khương Trạm đã rất bội phục tài trí của cô muội muội này, giờ phút này nhìn thấy động tác của Khương Tự hắn dần dần tỉnh táo lại, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm phụ nhân không nói gì.
Dư quang nơi khóe mắt Khương Tự khẽ đảo qua mặt quản sự, cách lớp màn sa cong lên khóe miệng.
Phụ nhân này thật đúng là không khiến nàng thất vọng mà, nàng vào từ đại môn, quả nhiên liền bị ngăn lại.
Tập tục Đại Chu mặc dù cởi mở, trói buộc nữ tử cũng ngày càng rộng rãi, gia đình bình thường dưỡng ra một tiểu nương tử mạnh mẽ dám ra phố đuổi đánh nam nhân đã không coi là chuyện mới mẻ gì, nhưng cô nương nhà cao cửa rộng lại lôi lôi kéo kéo lý luận với người tới cửa gây chuyện vẫn sẽ cho tạo cho người ta ấn tượng không tốt.
Khương Tự không quan tâm cái nhìn của thế nhân, nhưng ở dưới tình huống có thể tránh khỏi đương nhiên là nên tránh đi cho thỏa đáng.
“ Đại tẩu lôi kéo ta, là muốn ta cho công đạo gì?” Thiếu nữ đội mũ có rèm ôn nhu hỏi.
Phụ nhân ngẩn người, dường như không nghĩ tới đối phương bị mạo phạm cũng không giận, lại còn dễ nói chuyện như thế.
Trong lúc nhất thời, hành động của phụ nhân rơi vào trong mắt người khác càng thêm thô lỗ vô lễ hơn.
“ Ta muốn gặp Lưu tiên cô, kéo bà ta đi gặp quan!”
“ Đại tẩu vì sao muốn kéo Lưu tiên cô gặp quan?”
Nghe Khương Tự hỏi cái này, phụ nhân lập tức gào khóc: “ Bà ta hại con ta a......”
Khương Tự kiên nhẫn chờ phụ nhân nói lại nguyên nhân cái ૮ɦếƭ của đứa con lần nữa, mới nói: “ Hoàn cảnh đại tẩu gặp phải ta rất đồng tình, nhưng không biết con của ngài ૮ɦếƭ khi nào?”
Phụ nhân cứng lại, dùng giọng điệu bén nhọn che giấu bối rối bất chợt: “ Năm ngoái, làm sao nào?”
Khương Tự thở dài.
Khi bá tánh Kinh thành xem náo nhiệt rất có phẩm hạnh, một khi đương sự hai bên nói tới mấu chốt tất nhiên là dựng thẳng hai lỗ tai nghe ngóng, một người nói chuyện đều không có, thế là âm thanh than nhẹ này liền bị người ở gần nghe được rõ ràng.
Vị quý nữ Bá phủ này than thở cái gì?
Lòng hiếu kỳ của mọi người lập tức bị khơi dậy.
Lúc này Khương Tự mới nói tiếp: “ Thật lòng nói cho đại tẩu biết, tổ mẫu ta mấy ngày trước bị mù, cho nên Nhị thẩm trong nhà mới mời Lưu tiên cô đến làm phép. Lưu tiên cô loại trừ tà ma, nói con mắt của tổ mẫu ta trong vòng ba ngày là có thể khỏi.”
Nói đến đây, Khương Tự nhìn về phía đám người vây xem: “ Việc này mọi người hẳn là đều nghe nói đi?”
“ Nghe nói, việc này ai mà không biết đâu?” Đám người nhao nhao cười nói.
Khương Tự nhìn về phía phụ nhân, ngữ khí nghiêm nghị hẳn: “ Nếu con của đại tẩu năm ngoái xảy ra chuyện, vì sao lúc ấy không kéo Lưu tiên cô gặp quan, mà ngược lại phải chờ tới hiện tại?”
Phụ nhân tròng mắt xoay chuyển, khóc ròng nói: “ Cô nương nào biết sự khó khăn của dân chúng tầm thường chúng ta, ở trong mắt ngài Lưu tiên cô mời là đến nhưng với chúng ta mà nói đó lại là đại nhân vật không chọc nổi. Bà ta chữa ૮ɦếƭ con ta không những không chịu thừa nhận, còn sai người đuổi cả nhà chúng ta ra khỏi kinh thành, lúc ấy một nhà già trẻ, lớn bé chúng ta ốm đau bệnh tật, vì thế mới kéo dài tới bây giờ......”
Phụ nhân vừa khóc, lập tức khơi dậy lòng đồng tình của người vây xem.
“ Thì ra là thế.” Khương Tự gật gật đầu, “ Vậy thì xin đại tẩu ráng đợi thêm một ngày đi. Lưu tiên cô nói mắt tật của tổ mẫu ta trong vòng ba ngày sẽ khỏi, ngày mai chính là ngày cuối cùng rồi.”
“ Nhưng mà quản gia phủ các ngươi vừa rồi còn nói tuyệt không bao che Lưu tiên cô!”
Khương Tự mỉm cười: “ Như thế không sai mà, chờ qua ngày mai, Lưu tiên cô khẳng định sẽ rời khỏi Bá phủ, đến lúc đó đại tẩu kéo bà ta gặp quan cũng được, giải quyết riêng cũng thế, Bá phủ tất nhiên sẽ không nhúng tay.”
“ Không được!” Phụ nhân kích động lên, “ Vạn nhất sau ngày mai Lưu tiên cô vụng trộm chạy trốn thì làm sao bây giờ, đến lúc đó ta đi nơi nào tìm bà ta đây? Ta chỉ muốn mang bà ta đi gặp quan ngay bây giờ!”
Khương Tự chậm rãi rút tay khỏi tay phụ nhân: “ Đại tẩu một ngày cũng chờ không được, thật khiến cho ta nghi hoặc khó hiểu, không phải là cố tình tìm đến ngay lúc này, ảnh hưởng tổ mẫu ta trị liệu chứ?”
“ Cô nương sao có thể oan uổng người chứ, ta là sợ Lưu tiên cô chạy.”
Khương Tự cười cười, cất cao giọng hỏi: “ Xin hỏi mọi người, sau ngày mai Lưu tiên cô có thể vụng trộm rời khỏi Bá phủ không?”
Đám người cười vang: “ Đương nhiên không thể rồi.”
Phụ nhân trắng mặt nhìn đám người, thần sắc mờ mịt.
Có người hảo tâm giải thích nghi hoặc nói: “ Đại tỷ không biết sao, chúng ta đều tham dự đặt cược đó. Mắt tật của Lão phu nhân nếu như khỏi, mặc kệ thắng thua chúng ta đều muốn nhìn xem tiên cô có bản lĩnh thần tiên là cái dạng gì. Nếu mà mắt tật của lão phu nhân không tốt lên được, hì hì, chúng ta lại càng phải nhìn một cái phải không?”
Lưu tiên cô nếu thành thần tiên sống, người cược thua người thắng cũng sẽ không làm gì. Nếu là thành lừa đảo, người thua tiền coi bộ sẽ đánh cho bà ta một trận để trút giận đây.
“ Cho nên đại tỷ yên tâm đi, tường trước tường sau Bá phủ chúng ta đều nhìn chằm chằm rồi, Lưu tiên cô trừ phi biết bay, bằng không tuyệt đối chạy không thoát.”
Phụ nhân nhất thời mắt choáng váng.
Lúc ấy bàn giao cho bà, cũng không nói khó khăn như thế này mà.
“ Đại tẩu hiểu chưa, có nhiều hàng xóm láng giềng nhiệt tình trông như thế, Lưu tiên cô là trốn không thoát. Ngài ráng chờ thêm một ngày, không chậm trễ tổ mẫu ta trị liệu, Bá phủ cũng sẽ nhớ đến sự thông cảm của ngài.” Nói đến đây, Khương Tự khẽ khom người với phụ nhân.
“ Khương cô nương nói không sai, chúng ta cam đoan với cô nương, Lưu tiên cô tuyệt đối không trốn đi được.” Đám người rối rít nói.
Phụ nhân không khỏi nhìn về phía quản sự.
Quản sự thấy tình thế không ổn, lặng lẽ lui về sau chuẩn bị đi vào báo tin.
“ Vương quản sự, còn không làm ít trà bánh cho vị đại tẩu này. Người ta thông cảm chúng ta, chúng ta cũng nên thông cảm người ta mới phải.” Khương Tự thản nhiên nói.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc