Trên cây hoa lê là một nam tử chừng mười sáu mười bảy, vóc người cao gầy, mặt mũi tuấn tú, một cặp mắt phượng hẹp dài giống như bao phủ một tầng hơi nước, cho người ta có cảm giác mây mù dày đặc, nàng gần như không phân biệt được cảm xúc chân chính nơi đáy mắt của hắn
"Quả nhiên không hổ danh đích nữ phủ Mộ gia?"Một đạo tiếng nói tà mị vang lên, giữa vẻ tà mị còn mang theo vài phần ý tứ đùa giỡn
Mày kiếm khẽ nhíu,Mộ Dung Như ngoại trừ nghi hoặc thì càng nhiều hơn là lo sợ "Ngươi là ai?"
"Vù" một tiếng, nam tử kia một thân áo bào trắng phiêu dật tiêu sái đứng ở trước mặt nàng
Đây chẳng phải là Chu Tử Dạ - vị hoàng tử được hoàng thượng sủng ái nhất sao? Hắn làm gì ở đây?
"Dung Như,không biết Tử Dạ hoàng tử còn có thói quen nghe lén người khác nói chuyện?” Mộ Dung Như che giấu mâu trung kinh ngạc, không mặn không nhạt nói.
" Không có, ta chỉ vô tình lưu lạc đến đây" Chu Tử Dạ nâng môi bạc gợi lên ý cười, trong đôi mắt đào hoa hẹp dài hàm chứa vài điểm trêu tức, lại đến gần Mộ Dung Như vài bước, trong lúc đó khoảng cách giữa hai người có chút ái muội "Chỉ là khi thấy dung nhân khuynh quốc khuynh thành của nàng liền không nỡ rời đi.."
Chu Tử Dạ híp híp đôi mắt phượng ranh ma, cười cười mong đợi câu trả lời từ nàng. Hắn bất quá là nghe nói hoàng huynh đến Mộ gia phủ cầu thân liền đến phủ đại tướng quân phủ xem. Ai biết lại thấy được một màn thú vị như vậy, nàng lại thản nhiên đem Chu Tịch Thần cự tuyệt khiến cho hắn nhịn không được muốn trêu đùa nàng.
Mộ Dung Như nghe được Chu Tử Dạ trêu đùa trắng trợn như thế,cũng không khỏi đỏ mặt, nàng âm trầm cười "Tử Dạ hoàng tử quá khen,Dung Như tướng mạo hết sức bình thường sao sánh với danh khuynh quốc khuynh thành kia?"
Chu Tử Dạ nhìn nàng kinh ngạc hồi lâu trong đôi mắt hoa đào hiện lên một tia hứng thú
Nữ nhân ưu tú như vậy, gả cho Chu Tịch Thần không phải đáng tiếc sao? Tranh thủ thời cơ này hảo hảo đối tốt với nàng!
"Nàng thật là cô nương khiên tốn chẳng hay có thể cùng ta kết giao?"
Mộ Dung Như còn chưa kịp phản ứng, bản thân đã bị Chu Tử Dạ ôm lấy ngang người,hơi thở của Tử Dạ vây xung quanh nàng tạo không khí ái muội "Ta cho nàng thời gian suy nghĩ đừng vội từ chối" dứt lời Chu Tử Dạ một đường đạp gió bay đi..