Trường Kì Tích được biết đến là một nơi xuất hiện đầy những kì tích,trong các đại hội tổ chức thường niên giữa các trường lại luôn là tâm điểm của sự chú ý.Ai cũng biết học sinh trường Kỳ Tích toàn nam sinh và ai cũng biết học sinh trường kì Tích giỏi thể thao,thể lực cũng rất tốt.Nhưng......Có ai biết để được như vậy học sinh nơi đây đã phải khổ luyện như thế nào?
-Đung..đúng...là... cực hình... mà.
Nó vừa chạy vừa thở hồng hộc,nói không ra hơi.Giữa thời tiết mùa đông giá rét mà nó cứ vã mồ hôi như tắm,chảy dòng dòng từ trán đến tận cằm.Nhìn sang mấy thằng bên cạnh chúng nó cũng khá là thê thảm nhưng cũng đỡ hơn nó vài phần,đúng là chạy quen rồi có khác.Hôm nay thầy bắt lớp nó chạy những hai mươi vòng quanh sân trường.Vâng là chạy hai mươi vòng quanh cái sân trường to tổ chảng này.Thật là một cực hình mà.
Nó vào trường này kể ra cũng được mấy tháng rồi,cũng đủ biết giờ thể dục ở đây kinh khủng ra sao nhưng nó chưa từng thấy thầy giáo cho chạy nhiều như thế này.Không hiểu ông thầy ăn phải cái gì mà lại trở nên cay độc như vậy.
-Pet,đỡ lấy.
Tiếng Vũ Điềm nhàn nhạt vang lên,ngay lập tức vứt luôn chai nước lọc về phía nó.Nó loạng choạng bắt lấy,khó khăn mở nắp chai ra tu ừng ựng cứ như cả thế kỉ chưa được uống nước.Hít thở sâu điều hòa lại nhịp thở,lau đi mấy giọt nước vương trên cằm,nó giờ mới ngước lên nhìn kĩ cậu bạn cùng phòng.Bất ngờ thay,cậu ta tựa như chưa từng phải chạy đến hai mươi vòng sân vậy.Mặt không đỏ,hơi thở cũng không biểu hiện chút gì gọi là gấp gáp.Hoàn toàn khác với tình trạng thê thảm của nó,mồ hôi mồ kê vã ra thấy ghê thì cậu ta chỉ lấm tấm vài giọt mồ hôi nhỏ.Nó lại còn thấy những giọt mồ hôi này làm cậu ta trở nên rất quyến rũ,lại thêm ánh chiều tà mập mờ trên khuôn mặt làm cậu ta trông càng tuyệt hơn nữa.10s im bặt,thơ thẩn nhìn "chủ nhân",đôi môi nó mới mấp máy được một câu.
-Cảm ơn.
Ngồi xuống ngay cạnh nó,Vũ Điềm lấy ra một chiếc khăn vứt lên đầu con "thú cưng" rồi thản nhiên lấy chai nước từ tay nó...uống.Mặt nó đột nhiên đỏ ửng,hai tay vô thức đưa lên ôm lấy má"Như vậy không phải là hôn gián tiếp sao?".Song nó tự lại vỗ thật mạnh vào đầu mình để tỉnh mộng.Thực ra cả nó và cậu ta đều không chạm môi vào miệng chai.
-Này nghe gì chưa?
-Nghe gì.
đột nhiên tiếng bàn tán vang lên cách nó không xa.Như một lẽ đương nhiên,câu chuyện lọt trọn vẹn vào tai nó.
-Thầy thể dục vừa bị bồ đá xong.vừa mới sáng nay thôi.
-Uầy,hot vậy,thể nào ông dở chứng bắt bọn mình chạy rõ lắm.
-Mà ông thầy này nổi tiếng keo kiệt,bủn xỉn,bị đá là phải rồi.
"A ha,hóa ra ông thầy bị bồ đá",nó như vỡ lẽ,tay vỗ cái "tét" vào trán.Bỗng dưng trong lòng nó thấy rất hả hê nha.Nhưng....
-Vậy sao?
Một giọng nói mang theo âm khí bao trùm lấy lớp 11-1.Ông thầy thể dục chẳng biết từ bao giờ đã đứng ngay đằng sau đám buôn chuyện cách nó không xa.Ha,lần này chúng nó ૮ɦếƭ chắc rồi.Nó quay đi chỗ khác,tay lấy khăn Vũ Điềm đưa cho lau cổ,vờ như không biết chuyện gì.Nó đâu có liên quan đến vụ này.
-Các em nói gì?
-Dạ đâu có,bọn em có nói gì đâu thầy.
-ừm..ưm..m..m,thế này nhé.Vì các em nói tôi bủn xỉn nên tôi sẽ đặc biệt nhường cho các em nguyên cái hồ bơi để cọ rửa.được rồi chứ?
-Ơ,thầy....
-Phải xong ngay trong hôm nay mới được đi ăn đấy.
Thầy vừa nói xong liền quay đít đi luôn,để lại cả đám mặt mày méo xệch như trẻ con bị ςướק kẹo.Chỉ tại số bọn này đen quá thôi,khẽ nhếch môi cười,nó là nó rất chia buồn với đám bạn cùng lớp,"Làm việc chăm chỉ vào nha,đây sẽ ở phòng ăn cầu nguyện cho các chú".
Nhưng....... Truyện Dị Giới
Người tính không bằng trời tính,vui mừng chưa được bao lâu thì ông thầy đứng lại phán một câu xanh rờn rồi mới đi tiếp.
-Cả lớp cùng làm để nâng cao tinh thần đoàn kết.
What?Cả lớp?Tinh thần đoàn kết?"Ai đó hãy nói với tôi rằng đây không phải sự thật đi",tâm can nó như gào thét trong tuyệt vọng.Và quả nhiên đã có người đáp trả.
-Đây không phải mơ đâu anh bạn,đi làm nhanh không là ૮ɦếƭ đói cả lũ.
Đệt.Vẫn là tên nguy hiểm Vũ Điềm,cậu ta là cái gì vậy?Vừa đi nó vừa ôm lấy trán mình. Từ bao giờ mà suy nghĩ của nó được viết lên trán rồi vậy!?
----------------------------------------------
"Ga...me...Ga..me..e.e......GA"
"Bòm,bom...Pòm..pòm"
"Tủm..ủm.....ực..ực"
Một loại âm thanh quái dị phát ra phát ra từ hồ bơi.Xin trân trọng thông báo:Tập Thể Nam Sinh 11-1 Chính Thức Hiện Nguyên Hình!!!Cả một đám trẻ con chạy lăng xăng chơi đùa như đúng rồi.Nó hoang mang không biết mình đã lạc vào cái chốn nào nữa.Đây là chuyên mục"một vé trở về tuổi thơ" sao?Đôi mắt nâu dáo dác nhìn quanh,Cuối cùng nhận ra người "ngoan ngoãn"nhất chỉ có Vũ Điềm....đang ngồi trên ghế, thư thái đọc sách.Và chỉ có nó mới đúng chất là một Thanh_Niên_Nghiêm_Túc cật lực chà chà hai bên thành bể.
Phải đến khi giáo viên vào kiểm tra,quát cho những tên này một trận mấy thằng mới chịu làm việc cho nghiêm túc.Thực ra thì chỉ là nghiêm túc trong mắt thầy thôi,chứ cái bọn này mới rút cho bể thoát nước xong lại chẳng làm gì nữa cả.Thầy giáo vừa đi đã bày trò khác nghịch như đúng rồi.
Cuối cùng thì chỉ còn duy nhất cái thân "già" là nó chăm chỉ làm việc....
Cặm cụi cặm cụi mãi đến hơn 7 giờ tối mới xong việc,bụng nó réo lên rất dữ dội.Nó mệt mỏi lết cái xác đi đến phòng ăn cách đó không xa.Că-tin ngay trước mặt mà như xa tận chân trời,đặt chân được vào đây mà tựa như nó đã phải đi cả nghìn dặm.Hớn hở đến quầy bán hàng thì.....Hết đồ ăn!?WHAT?