Lam Kỳ vội vã đón xe đến chỗ gần nhà Mễ Đóa, ở trong công viên gọi điện thoại cho cô, từ trong túi lấy ra điện thoại di động mới phát hiện trên màn hình là vài cuộc điện thoại nhỡ, đều là điện thoại trong nhà và anh rể tương lai, nghĩ một chút vẫn là đợi lát nữa gọi lại, trước tiên để Mễ Đóa lấy quần áo tới, bộ váy hiện tại của cô căn bản là che không được những dấu vết kia, vừa rồi trên xe tài xế taxi mập mờ nhìn cô vài lần nếu không phải hiện tại bộ dáng của cô sợ trở ngại bộ mặt mặt thành phố, cô nghĩ muốn lấy túi sách đập đầu của hắn ta, coi cô là người thế nào chứ.
Mễ Đóa nhận được điện thoại của Lam Kỳ thì vừa mới tỉnh, áo ngủ trên người không kịp thay liền khẩn trương cầm lấy quần áo chạy đi, trong điện thoại Lam Kỳ muốn quần áo tay dài, cô lập tức cảm thấy chuyện không thích hợp, ngày hôm qua mẹ Lam gọi điện thoại đến cô đã nói dối cô cùng Lam Kỳ ở cùng một chỗ, vốn cho rằng cô ra ngoài quên mất thời gian, giúp cô che đậy, xem ra sự việc có phần không đúng với những gì cô nghĩ.
"Lam Kỳ làm sao cậu lại biến thành như thế này hả?"
Nhìn đến bộ dáng của cô Mễ Đóa lắp lắp kinh hãi, chỉ thấy toàn thân da thịt tuyết trắng của Lam Kỳ tràn đầy dấu vết xanh tím khả nghi, trên cổ là nhiều nhất, vốn là khuôn mặt có chút tiều tụy lại mang theo nét quyến rũ khác thường, bộ dạng kia rất giống bị người hung hăng chà đạp một trận, ngày hôm qua không phải cô đi cùng học trưởng Dung hay sao, sau buổi họp lớp liền không thấy cô cùng học trưởng, hai người này tiến triển cũng quá nhanh rồi.
Lam Kỳ đoạt lấy quần áo trong tay cô đem chắn trước иgự¢ che lại mấy dấu hôn mờ ám kia.
"Lam Kỳ cuối cùng đã sảy ra chuyện gì?” Giọng điệu Mễ Đóa vừa kinh ngạc vừa kích động.
Lam Kỳ liếc cô một cái.
"Kêu gào cái quỷ gì.” Đều là người trưởng thành rồi, như vậy rất mất mặt, không phải chỉ là dấu hôn thôi sao.
"Làm sao tớ không thể kêu, cậu cũng đã nói hai mươi ba tuổi chúng ta cùng phá thân, cậu là cái đồ phụ nữ không có khí tiết.”
Mễ Đóa bắt đầu trở nên bất mãn, cô đã hơn một năm thủ thân như ngọc*, cô làm sao có thể nói chuyện không giữ chữ tính như thế.
*Giữ mình trong sạch
"Cậu uống lộn thuốc rồi."
Lam Kỳ không nói gì, đúng là cô có nói, đó là thời điểm năm ấy Mễ Đóa thất tình, không nghĩ cô còn nhớ rõ, chuyện tối hôm qua đúng là ngoài ý muốn, vừa rồi ở trên xe cô nghĩ làm sao cô có thể cùng Thiệu ngốc cùng nhau cái kia, nếu bọn cô làm cái kia quan hệ giữa họ sẽ thay đổi, dù là người yêu hay là vợ chồng cũng có một ngày không hợp nhau mà chia tay, sẽ cãi nhau, chửi bới, phiền chán, cho nên cô cùng Thiệu ngốc không thể sảy ra cái chuyện ngoài ý muốn kia, như vậy quan hệ của bọn họ vĩnh viễn sẽ như thế, anh đối tốt với cô, không làm phiền cô, cô cũng sẽ không hề kiên dè tiếp tục tùy hứng trước mặt anh, theo tính tình của anh hẳn là sẽ không suy tính thiệt hơn.
Đối với việc Lam Kỳ không giải thích, Mễ Đóa cho rằng cô không muốn nói, hiện tại Lam Kỳ xác thực đã biến thành phụ nữ.
"Không được, tớ cũng muốn tìm đàn ông phá thân, cậu phụ trách tìm cho tớ....” Mễ Đóa buồn bực mở miệng. (Ôi ôi, chị Mễ nhà ta quá bạo, chị này chắc là bên nhà sắc nữ đi lạc vào đây rồi, hehehe....)
Lam Kỳ vội vàng che miệng của cô lại.
"Nhỏ tiếng một chút, ngày hôm qua chúng tôi cái gì cũng không có làm.” Tuy sáng sớm công viên thực yên tĩnh, nhưng đã có mấy cụ thức dậy sớm trong công viên tập dưỡng sinh, cô kêu to như vậy là sợ người khác không thấy bộ dáng chật vật hiện tại của cô sao?”
Mễ Đóa kéo ra tay cô ra, tiếp tục kêu to.
"Che cái gì.....tớ cũng phải tìm đàn ông phá thân....” Cô vừa nói vừa cười, thời đại gì rồi, cô mới không coi nặng việc này, Lam Kỳ so với cô sớm cảm nhận được mùi vị tính phúc, cô thay cô vui vẻ, bất quá cô không quen nhìn cái bộ dáng ૮ɦếƭ tiệt của Lam Kỳ, ngoài miệng một bộ dáng, trong lòng một bộ dáng, trước kia lúc giúp cô cùng học trưởng Dung nối dây tơ hồng cô đều nói không thích, hiện tại thật chê cười, mới gặp vài lần liền nhung nhớ yêu thương, đồ phụ nữ khẩu thị tâm phi*
*Ngoài miệng nói một đằng, trong lòng nghĩ một nẻo
"Không được nói, tớ không có."
Lam Kỳ liều mạng che miệng cô, Mễ Đóa cười, bộ dạng Lam Kỳ thế này cô phải cười cho đã, bình thường bộ dáng thông minh lanh lợi, gặp được loại sự tình này chỉ có thể chán ngắt chạy tới xin cô giúp đỡ, thật không rõ Dung Bạch Minh làm cái gì, như thế nào có thể làm xong việc để Lam Kỳ mang cái bộ dạng này rời khỏi, tức cười ૮ɦếƭ người, giống như sợ toàn bộ thế giới không biết tối qua bọn hắn đã làm cái chuyện kia.
Hai người cười đùa căn bản không phát hiện một chiếc xe không biết lúc nào đậu gần bên người.
"Tớ cũng vậy phải tìm đàn ông phá thân.” Mễ Đóa có cơ hội lại cười to mở miệng.
Lam Kỳ hận không thể xé miệng của cô.
"Khụ khụ, em cảm thấy tôi thế nào?” Một giọng nói mạnh mẽ vang lên, nháy mắt làm cho hai người dừng lại động tác.
Lam Kỳ theo giọng nói nhìn lại, cô cùng Mễ Đóa ngồi bên cạnh ghế đá ở một góc khuất nhỏ trong công viên, cách mấy cây xanh lớn là đường cái rộng mở, chỉ thấy vốn là đường cái trống rỗng không biết lúc nào thì xuất hiện một chiếc Hummer chói mắt, một người đàn ông mặc quân trang màu xanh lục mùa hè nghiêm chỉnh ngồi trên xe, một đôi mắt sắc bén lợi hại đang nhìn các cô.
"Khương Hạo"
Người mặc quân trang nghiêm chỉnh ngay ngắn ngồi trên xe không phải là tên đáng đánh đòn Khương Hạo thì là ai.
Mễ Đóa nhìn người đàn ông đẹp trai đột nhiên xuất hiện, nhớ tới lời mình vừa nói lại nghĩ tới anh đáp lời bỗng nhiên có phần xấu hổ, hiện tại quân nhân đều là nghiêm trang hài hước như vậy sao?
"Chị dâu, xem ra tình hình chiến đấu ngày hôm qua rất kịch liệt.” Ánh mắt Khương Hạo quét trên người Lam Kỳ, lúc nói chuyện vẫn không cười, vẫn rất nghiêm trang, đột nhiên Lam Kỳ nghĩ muốn đánh cậu ta, giả bộ cái dáng vẻ ૮ɦếƭ tiệt gì chứ.
"Hai người biết nhau?” Mễ Đóa nhớ rõ học trưởng Dung lớn hơn các cô ba tuổi, hẳn là không có em trai kiểu này đi.
"Ừ" Lam Kỳ đau khổ gật đầu, muốn ૮ɦếƭ, bộ dáng như thế này làm sao lại bị Khương Hạo nhìn thấy, nếu cậu ta đi hỏi Thiệu ngốc, tối hôm qua làm chuyện sả ra như thế nào, Thiệu ngốc có thể nhớ lại những hình ảnh tối hôm qua hay không? Cô làm sao đối mặt với anh đây?
"Vậy anh ta sao lại gọi cậu là chị dâu, còn chuyện tối hôm qua.....” Mễ Đóa thoáng cái hiểu rõ, tối hôm qua Lam Kỳ không phải cùng học trưởng Dung mà là cùng cái vị quân nhân đẹp trai kia.
"Ừ" Lam Kỳ gật đầu, cô không muốn cô hiểu lầm, nếu Mễ Đóa chạy tới hỏi Dung Bạch Minh, cô thật sự không cần sống nữa, xấu hổ ૮ɦếƭ đi được.
"Aiz, mấy anh tham gia quân ngũ đều như vậy sao, đều đã như vậy cũng không biết tiễn người ta, cũng không chịu trách nhiệm.” Không phải Dung Bạch Minh, Mễ Đóa có phần vì Lam Kỳ sốt ruột, lần đầu tiên của phụ nữ cũng không biết thương tiếc, đều nói người tham gian quân ngũ đều thô lỗ, quả nhiên là như vậy, đáng tiếc người kia là trai đẹp, bộ dáng lại dịu dàng lịch sự.
Thấy bộ dáng Mễ Đóa tức sôi máu, Khương Hạo có chút nghi ngờ.
"Thằng nhóc đó không có đưa chị dâu về?” Không thể nào, con hồ ly Thiệu Tử Vũ làm sao có thể buông tha cơ hội biểu hiện tốt như vậy, vậy là tối qua quá mệt nên ngủ rồi? Cũng không có khả năng, tên kia thể lực kinh người, chút vận động nhỏ ấy thì đáng gì.
"Nói nhảm gì đó.” Lam Kỳ càng nghe đầu càng lớn, đây là cái gì cùng cái gì....Càng nói càng quá đáng....Càng nói cô càng chột dạ, tốt nhất vẫn là nhanh rời khỏi.
"Mễ Đóa tìm một chỗ để tớ thay quần áo."
"A...."
Mễ Đóa tức giận không tan, nhưng mà nhìn bộ dáng của Lam Kỳ cũng không có cái gì tốt để nói, vẫn là trước giúp cô thay quần áo sau đó lại nói tiếp, người đàn ông kia nếu không được liền đổi người.
Mễ Đóa cùng Lam Kỳ quay đầu liền đi, đi vài bước, đột nhiên Mễ Đóa quay đầu chạy tới bên cạnh xe, hung dữ mở miệng.
"Lời vừa rồi tốt nhất là anh nên quên đi."
Còn muốn trêu chọc cô, nghĩ hay lắm.
Khương Hạo híp mắt.
"Vừa rồi nói cái gì?”
. . . Mễ Đóa đột nhiên cà lăm, sáng sớm cô liền gặp hạn, khuôn mặt xnh đẹp buồn bực một hồi, xoay người rời đi, cô hôm nay nhiện biết được một việc, bản tính đàn ông là lưu manh, chẳng phân biệt nghề nghiệp.
Nhìn bóng dáng nhỏ xinh phía trước, trong mắt Khương Hạo tràn đầy tính toán, anh thích tính cách của cô gái nhỏ này, hành động sảng khoái, không biết từ đây đến hai mươi ba tuổi của cô còn bao lâu, nhiệm vụ gian khổ kia để cho anh hoàn thành rất tốt.
Cô cần nghỉ ngơiLam Kỳ về đến nhà nhìn thấy mẹ già đang xem TV dường như không có việc gì so với tưởng tượng gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng của cô cách xa một trời một vực, sớm chuẩn bị tốt bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời nháy mắt thay đổi.
"Mẹ" Cô gọi một tiếng, chuẩn bị lên lầu tắm rửa.
Ánh mắt Vương Mạn chuyển từ trên TV sang người cô nhìn một cái.
"Con nhóc ૮ɦếƭ tiệt kia, về sau ở lại nhà bạn phải gọi điện thoại báo một tiếng."
"Dạ.”
Thì ra là mẹ già nghĩ cô ở lại nhà Mễ Đóa, rất tốt, mẹ già không nhìn kỹ cô, cô đương nhiên phải lập tức tìm thuốc bôi lên người xem có thể làm mất mấy cái dấu hôn kia không, làn da của cô từ nhỏ liền trắng nõn mềm như nước, hơi ᴆụng một chút sẽ hiện lên dấu vết cực kỳ rõ ràng, cho nên toàn thân dấu hôn này không biết khi nào mới biến mất.
Lên lầu hai đi tới phòng của chính mình, vừa định mở cửa, một bàn tay to đem cửa giữ chặt.
Cô nhìn qua chỉ thấy Lý Hạo không biết từ nơi nào nhảy ra.
"Anh Lý Hạo"
Lam Kỳ phát hiện anh đi ra từ trong phòng chị gái già, kỳ lạ, chẳng lẽ tối hôm qua hắn ta không có về nhà mà ở lại trong phòng chị gái già?
Nhà của Lam Kỳ là một căn biệt thự nhỏ độc lập kiểu cũ, ở tại thành phố C mà nói điều kiện cũng rất tốt, đáng tiếc phòng quá ít, lầu hai chỉ có phòng của cô cùng chị gái già, khách tới căn bản không có chỗ ngủ, trước kia đều là các cô hai người cùng nhau ngủ, để chừa một căn phòng cho khách, nhưng mà cha già nói con gái cuối cùng cũng phải lập gia đình, về sau đợi hai cô đều gả đi, phòng nhiều hơn cũng vô dụng, ngược lại trống rải, hiện tại nghĩ muốn đổi, vài năm nay giá nhà giống như hỏa tiễn tăng vùng vụt, nghĩ muốn mua một cái nhà lứn hơn cũng không có nhiều tiền như vậy.
Cho nên cô nghĩ không thông, anh Lý Hạo bày đặt như thế nào biệt thự của mình thoải mái không ở lại chạy đến nơi này, hình như quan hệ của hắn cùng chị gái già cũng chưa thân đến mức ngủ cùng một phòng, theo hiểu biết của cô, quan hệ giữa chị gái già và hắn ta so với mẹ già cha già còn cứng nhắc hơn, cái này thuộc loại tình yêu tinh thần.
"Như thế nào bây giờ mới trở về?”
Lý Hạo buông lỏng cà vạt một chút, toàn thân mang theo mùi khói thuốc.
Lam Kỳ khó chịu nhăn mũi, cô không thích đàn ông hấp dẫn mà còn hút thuốc, có hại cho sức khỏe.
"Tối hôm qua em ngủ ở nhà Mễ Đóa, anh Lý Hạo hiện tại em rất mệt mỏi, em nghĩ muốn đi nghỉ ngơi một chút."
Lam Kỳ lập tức phát hiện mình nói sai, nếu tối hôm qua cô ngủ ở nhà Mễ Đóa làm sao có thể mệt mỏi? Không phải lời nói rất mâu thuẫn hay sao?
Quả nhiên ánh mắt Lý Hạo thay đổi, nhìn trên cổ cô nét mặt bỗng nhiên thay đổi, khẽ vươn tay kéo áo của cô, dấu hôn trên cái cỗ trắng nõn đặc biệt chói mắt.
"Làm gì."
Lam Kỳ kéo tay hắn ra, bộ dạng này của hắn cô cực kỳ phản cảm, cô không thích bị người khác ᴆụng vào. (Hừ hừ, ai cho tên khốn nhà ngươi động tay động chân, chỉ có anh Thiệu mới được quyền ᴆụng nghe chưa! Người đâu, lấy dao cho Kẹo, chặt cái tay thối kia.)
"Ai làm?"
Dấu vết trên cô kia giống như roi hung ác đánh vào иgự¢ Lý Hạo, cô cùng người đàn ông khác......Hắn không dám nghĩ, cũng không cách nào tưởng tượng, từ lúc ban đầu nhận ra hắn liền chăm sóc cô, che chở cô, bởi vì hiểu rõ thân phận bản thân hắn không dám đối với cô vượt quá giới hạn một bước, nhưng mà hắn không nghĩ tới cô lại cùng đàn ông khác cùng một chỗ......Quả thực giống như bị trúng tên.
Hai mắt Lý Hạo bởi vì phẫn nộ mà đỏ lên.
Lam Kỳ lùi về sau một bước.
Bộ dáng anh Lý Hạo như vậy thật dọa ngườ.....Cho tới bây giờ cô chưa từng thấy qua hắn như vậy, trước kia cho dù hắn có tức giận cũng là vẻ mặt thâm trầm không lên tiếng, không giống như bây giờ, hắn dường như biến thành một người khác, nếu không phải xuất hiện tại nhà mình, cô thật sự không tin người này là anh Lý Hạo, nét mặt của anh Lý Hạo vĩnh viễn là thâm trầm yên tĩnh, lạnh nhạt.
"A"
Thừa dịp lúc Lam Kỳ phân tâm, đột nhiên Lý Hạo nắm lấy tay cô, lực đạo trên tay rất mạnh khiến cô kêu nhỏ.
"Nói, người đàn ông kia rốt cuộc là ai?"
"Anh có bị bệnh không."
Lam Kỳ cau mày mắng nhẹ, đồ điên....Làm sao lại xui xẻo như vậy, cô thật sự cái gì cũng không có làm......Như thế nào mọi người đều hiểu lầm, mà Lý Hạo là kỳ lạ biến thái nhất, cho dù là anh rể tương lai của cô cũng không có quyền quản chuyện tình cảm của cô, làm sao bây giờ, nếu động tĩnh quá lớn sẽ ầm ĩ đến mẹ già, mẹ già nhất định sẽ đứng về phía hắn, vậy thi cô nhất định sẽ ૮ɦếƭ.
"Kỳ Kỳ, em biết bản thân mình đang làm gì không?” Giọng nói của Lý Hạo bỗng nhiên nhỏ lại, nhẹ nhàng, vẻ mặt cũng trở nên bình tĩnh, nhưng là lực đạo trên tay cũng không có thả lỏng, “Nhất định là tối hôm qua bị đàn ông khác khi dễ có đúng hay không, ngoan....Nói cho anh biết, anh nhất định cho người giáo huấn tên đàn ông ૮ɦếƭ tiệt kia thật tốt.” Trong đầu hắn không ngừng hiện lên hình ảnh hai người quấn quýt cùng một chỗ, dấu vết trên người Kỳ Kỳ đều thể hiện tình cảnh kia có bao nhiêu kịch liệt, bảo bối hắn để ý như thế nào lại bị đàn ông khác....
Lam Kỳ nhìn vẻ mặt hơi dịu xuống của Lý Hạo, con ngươi mở to.
"Nói mau Kỳ Kỳ, đừng sợ ngoan. . ."
Thấy cô không trả lời.....lực đạo trên tay Lý Hạo lại gia tăng, vẻ dịu dàng trên mặt lại là một loại dịu dàng vặn vẹo.
Lần này Lam Kỳ hoàn hồn rồi, đột nhiên cúi đầu dùng lực cắn một ngụm trên tay hắn, muốn điên cũng đừng tới tìm cô, dám làm cô đau, cô không làm cho hắn đau ૮ɦếƭ mới là lạ, tại địa bàn nhà cô hắn cũng dám ra oai.
Lý Hạo bị đau buông tay, sắc mặt phẫn nộ cũng từ từ chuyển thành khi*p sợ, hai mắt sững sờ nhìn cô, bên trong nhiều hơn một tia mờ ảo xin lỗi.
Lam Kỳ trừng mắt nhìn hắn, đau ૮ɦếƭ đi.
"Thật xin lỗi Kỳ Kỳ" Lý Hạo thở hổn hển mở miệng.
"Tối hôm qua anh nhận một vụ án, một cô gái tuổi không kém so với em bị vài tên đàn ông.....cho nên anh mới kích động như vậy.”
Mặc dù hắn giải thích, nhưng trong lòng Lam Kỳ vẫn cực kỳ khó chịu, đều nói nghề nghiệp có thể ảnh hưởng đến con người nhưng cũng đừng dùng trên người cô, trước kia cô không phát hiện thì ra hắn lại bạo lực như vậy.
"Được rồi, em về phòng trước.”
Lam Kỳ đẩy cửa đi vào, cô nghĩ muốn yên tĩnh một chút, thật sự là xui xẻo, chỉ một buổi tối liền sảy ra liên tiếp nhiều chuyện kinh hãi, mà anh Lý Hạo cũng trở nên thần kinh như vậy.
Mẹ già chỉ biết khen ngợi hắn, nếu như để mẹ già nhìn thấy hắn như vậy không bị hù ૮ɦếƭ mới là lạ,.....Thật tội cho chị gái già, về sau hai người sống chung không biết sẽ thành cái bộ dáng gì nữa, tính tình chị gái già rất ương bướng, mạnh mẽ, trước kia vì cá tính của Lý Hạo hai người mới cùng một chỗ, không nghĩ tới anh Lý Hạo còn có một mặt như vậy.
Lắc đầu, cô ngã xuống giường mình, nhưng mà vừa rồi hắn đã giải thích, mặc cho bất kỳ ai mỗi ngày đối mặt với chuyện dơ bẩn, xấu xa, phức tạp, tính tình cũng sẽ thay đổi lớn, anh Lý Hạo lại là người cuồng công việc, sau này chị gái già trở lại, để cho chị ấy khuyên hắn nghỉ ngơi một thời gian ngắn thư giản.
Tiếng đóng cửa nặng nề liên tiếp vang lên, Lý Hạo đi đến vị trí cửa sổ lầu hai, trên trán rịn ra mồ hôi tinh mịn dựa vào tường, cầm điện thoại.
"Này, Tiểu Lý, cuối tuần này giúp tôi hẹn bác sĩ Chu."
"Được."
"Còn có tôi muốn tìm một người lanh lợi điều tra chút chuyện, cậu giúp tôi sắp xếp một chút.
"Được, ông chủ."
Nói xong Lý Hạo cúp điện thoại, hắn dựa vào trên tường lấy tay ấn chặt đầu mình, rõ ràng là không tốt, sao lại thế này, vừa rồi hắn lại đối với Kỳ Kỳ như vậy, hắn không khống chế được bản thân mình.
Xem ra hắn thật sự nên nghỉ ngơi một thời gian ngắn, điều chỉnh tốt lại trong biệt thự xinh đẹp của mình.
Nhiễm Khả buồn bực ngồi trên ghế sô pha, trong nhà người làm thở mạnh cũng không dám.
"Làm sao vậy con gái ngoan?”
Mẹ Nhiễm Khả, Hoàng Yến Linh mới đi mua sắm từ bên ngoài về, chồng là nhân vật có máu mặt ở thành phố C, một đám người nịnh bợ, mua sắm là chuyện bà thích nhất, mỗi ngày đi cũng không tốn một đồng tiền của nhà họ Hoa, còn có thể mang về một đống đồ, tính tình của bà là ham món lợi nhỏ, có người hẹn bà liền đi, hứa hẹn này nọ nhưng có thể hoàn thành hay không lại là một chuyện khác.
Nhiễm Khả liếc nhìn Hoàng Yến Linh một cái, có chút không thích xem, hiện tại hoàn cảnh trong nhà tốt, thân phận cũng khác biệt, thực là do lúc trước hoàn cảnh sinh hoạt sai, thời gian làm việc bên ngoài rất dài, cho nên làn da có phần đen, tay cũng thô ráp, cho dù là toàn thân bà mặc đồ hiệu cũng không cùng cấp bậc.
Có cái này so sánh, Nhiễm Khả liền quyết tâm đời này nhất định phải làm người có tiền, hiện tại tuy cha là người có quyền, nhưng cuộc đời người phụ nữ cuối cùng cũng là phải nhờ vào chồng, đây là nguyên nhân cô nhìn trúng Thiệu Tử Vũ, nghe cha nói thu nhập hàng năm của nhà họ Thiệu từ thuế đều là mười mấy triệu, có thể tưởng tượng trong nhà có rất nhiều tiền, chỉ là tại thành phố C nhà họ Thiệu là nhà già có khiêm tốn nhất, cũng là chỗ cô thích nhất, như vậy đàn ông trong nhà sẽ không quá huênh hoang.
"Bảo bối con đóan xem hôm nay mẹ gặp được người nào?"
"Người nào?"
Nhiễm Khả không chút để ý nhìn quyển tạp chí.
"Liễu Phương"
Nhiễm Khả lập tức buông quyển tạp chí xuống, cô làm việc cùng Bạch Đình nên quan hệ trong nhà họ Thiệu cực kỳ rõ ràng.
"Mẹ biết bà ấy?" Cô biết Liễu Phương là mẹ của Thiệu Tử Vũ.
"Mẹ là vợ của viên chức nhà nước, bà ấy là vợ của thương nhân, chúng ta quen biết có cái gì kỳ lạ?"
"Thật tốt quá" Nhiễm Khả cười, trước đó cô vẫn cảm thấy sự việc khó làm, không ngờ nhanh như vậy đã có thể xoay chuyển.
"Nói cho con biết một tin tức tốt, bà ấy đang tìm đối tượng cho con trai, nghe nói con trai bà ta đang tham gia quân ngũ.”
"Có thật không mẹ?"
Hoàng Yến Linh còn chưa nói hết liền bị Nhiễm Khả cắt ngang, thật là ngoài ý muốn, Thiệu Tử Vũ vậy mà không có nói chuyện Lam Kỳ cho Liễu Phương nghe, như thế liền chứng minh cô có thể xuống tay từ chỗ này, cô nhớ rõ dường như trước đây Liễu Phương rất nhức đầu vì Lam Kỳ, sau cùng hai nhà cũng không còn qua lại, Lam Kỳ nhất định không được Liễu Phương đồng ý.
"Ừ, lúc đó mẹ liền nghĩ tới con.....nhưng mà hình như đã có nhiều người đã bắt đầu động tâm.” Lúc đó cũng có vài người khác, đều có con gái, bà chính là sợ người khác tay trước mới cố ý chạy về tìm con gái bàn bạc, bà cũng muốn con gái gả cho một gia đình tốt.
"Mẹ, người thật là đối tốt với con."
Nhiễm Khả làm nũng, có quan hệ của mẹ, cô có thể thuận lợi làm quen Liễu Phương, chiếm được đồng ý cùng giúp đỡ của bà ta thì mọi việc sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.