Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ - Chương 16

Tác giả: Bảo Bảo Tuyền Nhi

Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài

Thiệu Tử Vũ cùng Khương Hạo bước lên lầu hai, đi đến căn phòng được đặt sẵn, hoàn cảnh chỗ thác nước nhỏ rất yên tĩnh, bên trong thiết kế theo phong cách cổ xưa tinh tế, bởi vì có hạn ૮ɦếƭ nhất định với thực khách, thân phận người được vào cũng cực kỳ cao.
"Aiz, chị dâu nhỏ biết được sẽ không ăn dấm chua chứ."
Dọc theo đường đi Khương Hạo cất giọng đùa cợt, cô gái nhỏ của Thiệu Tử Vũ xem ra rất lợi hại, không biết lúc ăn dấm chua sẽ như thế nào?
"Ta nói thằng nhóc nhà ngươi thật sự là gặp may mắn.” Người này từ trước đến giờ nhân duyên với phụ nữ đều rất tốt, rõ ràng một bộ dạng ૮ɦếƭ tiệt ngoài cười nhưng trong không cười, không biết như thế nào phụ nữ lại coi thành lịch sự, lễ phép, khiêm tốn, phong độ?
Thiệu Tử Vũ bên cạnh đột nhiên dừng bước.
"Nếu không tối này tôi giúp cậu tác hợp?” Hiện tại anh không có lòng dạ đi quan tâm những thứ khác, cô gái nhỏ của anh đang ở đối diện, lại ăn mặc cực kỳ xinh đẹp làm cho người ta thực lo lắng.
Nụ cười của Khương Hạo lập tức tắt ngấm.
"Đừng, từ nhỏ tôi cùng Lý Viện lớn lên trong cùng một tiểu khu, còn không bị điện giật, muốn chạm điện thì đã bị từ sớm rồi, tuy nhiên cô ấy rất thích hợp làm quân tẩu, bộ dáng xinh đẹp, thân người mềm mại, ôm thoải mái."
Trước kia cậu cũng muốn tìm một người xinh đẹp giống như Lý Viện vậy, rộng lượng, kiên cường, hiền lành làm vợ rất tốt, nhưng mà từ lần trước thấy Thiệu Tử Vũ cùng với cô gái nhỏ của cậu ta, suy nghĩ của cậu liền thay đổi.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh liền đi đến căn phòng đã được đặt sẵn.
Khương Hạo đẩy cửa ra, chỉ thấy bên trong là một số bộ đội tướng lĩnh cấp cao, vị trí ngồi đối diện là Lý Quân, bên cạnh Lý Quân theo tứ tự là tham mưu trưởng quân khu, phó tham mưu, thêm vài bộ đội ủy viên chính trị.
Hay thật.......hoàn toàn là một cuộc xem mắt, cấp bậc cao như vậy cũng chỉ có Thiệu Tử Vũ, tên nhóc này hưởng thục thật.
"Chào, thủ trưởng."
Thiệu Tử Vũ và Khương Hạo chào theo lễ.
"Cũng không phải ở bộ đội, không cần câu nệ như vậy, ngồi đi.” Lý Quân cười dài.
Trong những người đang ngồi đó, quân hàm chứ vụ của Lý Quân là cao nhất, sau đó đến tham mưu trưởng, phó tham mưu, và vài người nữa......Hôm trước Thiệu Tử Vũ mới lên chức, quân hàm đại tá cùng mấy vị giáo sư cùng ngồi ăn, trong số mọi người thì người có chức vụ nhỏ nhất, quân hàm thấp nhất là Khương Hạo, Khương Hạo là con trai của tham mưu trưởng trong quân khu, lại cùng học với Thiệu Tử Vũ và Lý Viện nên mới bị kéo tới đây.
"Tử Vũ" lúc này ngồi ở vị trí thứ nhất bên trái, một nữ quân nhân mở miệng, cô cắt tóc ngắn đến lỗi tai, khuôn mặt rất được, một đôi mắt to đen bóng rất có tinh thần, làn da trắng nõn, tư thế đi mạnh mẽ oai hùng, cô là Lý Viện, năm đó là hoa hậu giảng đường của quân đội.
Thiệu Tử Vũ còn chưa có lên tiếng, Lý Quân đã mở miệng trước.
"Còn gọi là Tử Vũ, hiện tại quân hàm người ta cao hơn con, nên sửa lại rồi."
Lý Viện cười.
"Chúng con là bạn học, con tin tưởng đồng chí Tử Vũ sẽ không có ý kiến."
"Thấy không, Viện Viện mở miệng vẫn là ngọt như vậy, không biết chàng trai nào có phúc lấy được con bé về nhà, hahaha.....”
Trong phòng một đám người cười, ánh mắt cố tình vô ý quét qua trên người hai người, trong lòng mọi người đối với mục đích bữa cơm này biết rõ, ở đây có không ít người là nhìn Lý Viện lớn lên, cô gái này ở trong lòng bọn họ là thực xuất sắc không có ai phản đối, Thiệu Tử Vũ tuy tuổi nhỏ, nhưng năng lực hơn người, tuổi nhỏ như vậy cũng được đề bạt làm đại tá, tiền đồ vô hạn, hai người cùng một chỗ thật là cực kỳ xứng đôi.
"Xuy" Khương Hạo đối với ba mình nổ phát pháo đầu tiên bày tỏ buồn cười, ông già không có yêu thích gì, chỉ thích quan tâm đến hôn nhân của người trẻ tuổi, có thể là chính bản thân ông thời trẻ tuổi theo đuổi vợ thật khó khăn, cho nên mới đặc biệt có sở thích tác hợp cho người trẻ tuổi, nhưng lần này chỉ sợ cha già thất bại rồi, Thiệu Tử Vũ đã có người trong lòng, mà còn đau lòng đến không chịu được.
Khương Hạo còn chưa có cười xong, Khương Chính Trung liền trợn mắt nhìn cậu, ông trái lại là muốn để cho Lý Viện là con dâu mình, nhưng mà người ta chướng mắt con trai của mình, có cách nào chứ, cậu cho là ông thích ngước phù sa chảy ruộng người ngoài chắc.
Khương Hạo dời tròng mắt về phía chỗ khác, không để ý tới ý tứ cảnh cáo của cha già.
"Chú Khương chớ nói lung tung, con còn chưa có bạn trai."
Lý Viện cười, ánh mắt lại vẫn nhìn về phía Thiệu Tử Vũ, ba cô là quân nhâ, mẹ cũng là quân nhân, cho nên từ nhỏ cô đối với nghề nghiệp làm quân nhân này đặc biệt yêu thích, nhưng cô lại thích đàn ông có vẻ dịu dàng, khiêm tốn, trước kia cô cho rằng trong cái vòng sinh hoạt quẩn quẩn của cô không có kiểu đàn ông như vậy xuất hiện, nhưng mà Thiệu Tử Vũ xuất hiện, bề ngoài anh dịu như ngọc, nhưng trong nội tâm lại có khí chất kiên cường và giàu lòng hy sinh của quân nhân, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh cô liền thích anh, nhiều năm như vậy vẫn không hề thay đổi.
Hiện tại cô biết Thiệu Tử Vũ phụ trách hạng mục nghiên cứu khoa học đã thuận lợi hoàn thành, vốn tính là sẽ gặp mặt ở thành phố A, nhưng mà không nghĩ tới anh lại xin ở lại thành phố C, cho nên cô đành phải tìm đến anh, cô tuy so với Thiệu Tử Vũ nhỏ hơn hai tuổi nhưng tuổi cũng không còn nhỏ, lần này cô muốn tìm anh để chính thức bắt đầu quan hệ yêu đương.
"Vậy có muốn chú giới thiệu người cho con hay không, trong quân khu chúng ta quân nhân xuất sắc chỗ nào cũng có, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài mà."
Giáo sư Vương mở miệng.
"Vậy giới thiệu. . ."
"Giáo sư Vương, con mời người một ly."
Khương Hạo chợt đứng lên nâng ly, tuy mặt đang cười nhưng ánh mắt lại trừng bên người Thiệu Tử Vũ, tên nhóc thối, một cước này giẫm lên đủ độc ác.
"Thằng nhóc thối tha, giáo sư Vương đang nói chuyện con chen ngang làm loạn cái quỷ gì.” Khương Chính Trng quát lớn con trai của mình một tiếng, như thế nào không biết điều như vậy
Chỉ có cô có thể giải quyết

Khương Chính Trung trách mắng dường như không có tác dụng gì, thằng nhóc Khương Hạo này giống như uống nhầm thuốc, đột nhiên bắt đầu kính rượu các vị lãnh đạo, từ huấn luyện đến diễn trò, đến các loại kỷ năng so tài tìm đủ các loại lý do để cho bọn họ giơ lên ly rượu, vốn là trọng tâm đề tài cũng dần dần bị dời tới các phương diện trong bộ đội, để cho Khương Chính Trung cắn răng, người cần kính rượu còn nhiều mà Thiệu Tử Vũ thì một ly tiếp theo một ly, sau cùng bữa tiệc mới bắt đầu không bao lâu, hai người cũng đã uống say bí tỉ.
"Ụa" Trong phòng rửa tay, Khương Hạo đem rượu trong dạ dày phun ra, thân thể có chút nhũn ra, mở ra vòi nước, tát nước lạnh vào mặt, để cho bản thân tỉnh táo một chút.
Thiệu Tử Vũ xem ra so với cậu tốt hơn, chỉ là nghiêng người dựa vào cạnh cửa, sắc mặt vẫn như thường, tửu lượng cũng không cao, nếu không phải trước đó sắp đặt vài cuộc điện thoại, chỉ sợ hiện tại bộ dạng anh so với Khương Hạo còn tệ hơn.
"Cậu nhớ đã đồng ý chuyện của tôi, lúc này đúng là tôi đã triệt để chọc giận ông già rồi.” Khương Hạo mở miệng, lúc đầu còn không biết thế nào thu thập ông, bắt quá vì vợ, cậu bất chấp tất cả, Thiệu Tử Vũ nói cũng sẽ tìm cho cậu một cô gái giống với chị dâu nhỏ vậy, điều kiện là giúp anh qua ải này, không còn cách nato, mỗi ngày ngây ngốc trong quân doanh, muốn vợ chỉ có thể dựa vào quan hệ bám váy.
"Ừ"
Thiệu Tử Vũ gật đầu, anh không nghĩ muốn làm rõ chuyện này là sợ về sau gặp mặt xấu hổ, Lý Viện không phải người xấu, nói thật thì cô là một người phụ nữ khá tốt, mấy năm nay cô thầm mến anh không phải anh không phát hiện, chỉ là thật lâu trước kia trong lòng anh đã có một cô gái nhỏ, người phụ nữ khác cho dù có tốt đến mấy anh cũng không có hứng thú.
“Tục ngữ nói đúng, qua được ngày rằm không qua được mười lăm, lần này trốn tránh, vậy lần sau, đám người già kia không có khả năng không nhắc lại.” Khương Hạo nhắc nhở, tuy nói nam nữ đi lại là chuyện anh tình tôi nguyện, mấy người già kia không thể xem vào, trước mặt nhiều người như vậy cự tuyệt một người phụ nữ đúng là thật không cho người ta mặt mũi, như vậy làm sao mà chịu được.
"Không có việc gì, tôi sẽ suy nghĩ biện pháp."
Thiệu Tử Vũ mở miệng, một đôi mắt xếch hẹp dài xuyên thấu qua nửa cửa sổ đang mở nhìn sang đối diện, không biết hiện tại bé con đang làm gì? Hiện tại cũng chỉ có cô có thể giải quyết vấn đề khó khăn này.
Lam Kỳ cùng Mễ Đóa đi đến chỗ phòng đặt sẳn mới phát hiện, bạn học tới rất ít, sau khi tốt nghiệp rất nhiều bạn học đều không liên lạc được, cũng có bạn vì nguyên nhân công việc không thể tới, phần lớn là bạn học làm việc ở thành phố C, tổng cộng có mười mấy người.
Lam Kỳ liếc mắt liền thấy được Nhiễm Khả, vẫn là được các bạn học nam hoan nghênh như thế, bị vài người vây quanh, cười đến vô cùng ngọt ngào, xem ra hôm nay cũng là tỉ mỉ trang điểm, bất kể là quần áo hay là trang sức đều cao hơn người khác một bật, xem ra rất có cảm giác bản thân hơn người khác.
"Lam Kỳ, đã lâu không gặp."
"Lam Kỳ, hôm nay cậu thật xinh đẹp, quá thục nữ rồi."
"Mễ Đóa, cậu trở nên béo rồi.”
"૮ɦếƭ tiệt, mới đến."
Hai người bọn họ vừa đến một đám bạn học nữ lập tức xông tới, ríu rít nói đùa, có vui mừng, có thay đổi, phần lớn là nói về chuyện sau khi tốt nghiệp, Lam Kỳ cảm giác giống như lại về với thời học đại học, không lo không nghĩ. (Kẹo cũng muốn quay về thời high school, không lo không nghĩ aaaaaa.....)
"Lam Kỳ cậu xem học trưởng tới, còn cầm hoa."
Lúc này một bạn học nữ ᴆụng cô một cái, ý bảo cô quay lại phía sau nhìn xm, Lam Kỳ xoay đầu, chỉ thấy Dung Bạch Minh mặc một thân quần áo màu trắng, trên tay cầm một bó hoa hồng mân côi đang đi tới chỗ này.
"Học trưởng vẫn là đẹp trai như vậy."
"Quá đẹp trai rồi."
Lam Kỳ khó hiểu, anh làm sao sẽ tới.
"Tớ mời học trưởng tới."
Mễ Đóa thấp giọng thừa nhận, ai bảo cô có bạn trai không nói cho cô biết, cô mới có thể nối dây tơ hồng bừa như vậy.
Lam Kỳ trừng mắt nhìn cô một cái, còn muốn nói với Mễ Đọa vài câu liền phát hiện hoa đã đến trước mặt.
"Lam Kỳ, hôm nay em rất đẹp.” Dung Bạch Minh mở miệng, trước kia lúc học đại học, Lam Kỳ luôn mặc T-shirt cùng với qần jean, một bộ tùy tiện, ngây thơ trong sáng, hôm nay cô mặc váy, trong ngây thơ lộ ra quyến rũ của người phụ nữ, xinh đẹp làm cho anh không thể dời mắt được.
Hai mắt Lam Kỳ nhìn chằm chằm bó hoa, trải qua đóng gói tỉ mỉ, hoa hồng tỏa ra mùi hương mê người, hoa hồng làm cho người ta say, đúng là cô thật không nghĩ muốn tiếp nhận, không nói ý nghĩa của hoa hồng, cầm bó hoa này cũng thật phiền toái.
Dung Bạch Minh vẫn cười dịu dàng, Lam Kỳ không có ý tiếp nhận, hai người liền như vậy giằng co.
Chuyện của Dung Bạch Minh cùng Lam Kỳ có không ít người biết, nhưng về sau hai người lại tách ra, nguyên nhân là như thế nào cũng không ai biết, bất quá đại đa số người nghĩ là Dung Bạch Minh bỏ Lam Kỳ, hôm nay sự việc xem ra cũng không phải như vậy.
Có không ít bạn học nữ bắt đầu len lén kêu.
"Nhận đi.”
"Nhận."
Dung Bạch Minh là hoàng tử trong cảm nhận của các cô, hiện tại sự nghiệp lại thành công, đàn ông như vậy không cần đúng là ngu ngốc.
"Học trưởng Dung nhìn xem Lam Kỳ là vui mừng đến ngây dại."
Lúc này Nhiễm Khả đi tới, hôm nay cô cố ý mặc bộ váy màu vàng nhạt, thiết kế một bên vai, quần áo được cắt may tỉ mỉ, đem dáng người đẹp đẽ của cô ta hoàn toàn phô bày ra, trên cô mang một vòng cổ trân châu giá trị xa xỉ, tóc dài đen tuyền bóng loáng được 乃úi ra sau đầu, khí chất đoan trang cao quý.
Cô đi tới trước mặt hai người, đột nhiên đem bó hoa trong tay Dung Bạch Minh nhét vào trong lòng Lam Kỳ, Lam Kỳ theo bản năng ôm lấy.
"Thấy không cho học trưởng, Lam Kỳ ôm rất chặt."
Nhiễm Khả cười.
Những bạn học khác cũng cười.
Dung Bạch Minh thở phào nhẹ nhõm, annh nghĩ là cô còn giận anh, không chịu tiếp nhận hoa của anh.
"Nhiễm Khả."
Lam Kỳ trừng mắt nhìn cô ta, người phụ nữ này ngứa da rồi.
"Được rồi, xem Lam Kỳ xấu hổ kìa, em đây tránh trước, học trưởng Dung, người đẹp Lam Kỳ đêm nay giao cho anh, nếu lại chọc giận cậu ấy, em cũng không giúp được anh."
Nói xong Nhiễm Khả cười, lôi kéo mấy bạn học nữ khác tránh đi, để lại Lam Kỳ tức đến không chịu được, nếu không phải trường hợp hôm nay cô muốn cho cô ta đẹp mặt.
"Lam Kỳ. . ." Mễ Đóa liếc mắt nhìn Lam Kỳ lại nhìn một chút học trưởng Dung, quyết định lánh mặt, aiz, thật sự là không hiể nổi, Lam Kỳ sao lại tiếp nhận hoa của học trưởng Dung, vậy không phải là đại biểu cho học trưởng Dung một cơ hội hay sao.
Đi đến một khoảng cách nhất định, Nhiễm Khả tách ra khỏi mấy bạn học nữ, một mình đi đến một bên, trong mắt cô lộ ra thất vọng, vốn cô cho rằng Lam Kỳ sẽ mang Thiệu Tử Vũ đến, nên mới cố ý ăn mặc thật đẹp, không nghĩ tới cô ta lại đến một mình, bất quá không quan hệ, cô ta không phải là đã tiếp nhận hoa của học trưởng Dung rồi sao.
Nhìn hai người đối diện, trên mặt Nhiễm Khả lộ ra nụ cười đắc ý, coi như Thiệu Tử Vũ thích Lam Kỳ cũng không có gì, cô đối với tính tình của Lam Kỳ hiểu rõ, khả căn có thể còn không biết tình cảm của Thiệu Tử Vũ, còn nghĩ rằng chỉ là quan hệ giống trước kia, như vậy rất tốt, chỉ cần tác hợp cho cô ta cùng học trưởng Dung, cô liền có cơ hội, cô tin tưởng Thiệu Tử Vũ nhất định sẽ thích cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc