Hai người tắm rửa xong, Chiến Viên Phong còn luyến tiếc rời đi, trực tiếp sai người ở chỗ này bày thức ăn. Trong phòng bếp có bà tử giúp làm cơm, sớm đã làm xong thức ăn cho cả nhà, chỉ là bị hai người Tào Tông Quan chậm trễ lâu như vậy, sớm đã lạnh.
Tào Tông Quan cũng không thể để cho cửu ngũ chí tôn ăn thức ăn lạnh, vì vậy sai người đi quán rượu bên ngoài mua một bàn đồ ăn đến.
“Không cần phiền phức như vậy, ngươi ăn cái gì trẫm cũng ăn cái đó.” Đối với Tào Tông Quan cẩn thận, Chiến Viên Phong vẫn là rất hưởng thụ.
Tào Tông Quan không để ý hắn, y ngồi xuống đối diện, xới cho hắn nửa bát cơm, giới thiệu với hắn: “Đây là rượu và thức ăn Thái Bạch lâu, so với ngự trù tự nhiên là kém hơn nhiều, chẳng qua tôm hồng dầu của quán này cũng không tệ, ngươi nếm thử đi.”
Vừa dứt lời, y nhớ đến Chiến Viên Phong ngày thường dùng bữa đều có người nghiệm độc, vì vậy bản thân trước gắp một miếng ăn, kì thật chỉ cần không có người biết Chiến Viên Phong ở chỗ này, ai sẽ vô duyên vô cứ hạ độc hắn.
Chiến Viên Phong là lần đầu tiên đơn độc cùng Tào Tông Quan dùng bữa, tâm tình vốn rất tốt, bị hành động cẩn thận này của y lòng tràn đầy vui mừng. Tào Tông Quanngẩng đầu chống lại ánh mắt của đối phương, đó là một loại ánh mắt giống nhưhàm chứa cưng chiều, khiến cho tim y nhảy lên, một luồng hơi nóng bốc lên.
“Ngài nhìn ta làm gì? Không thích?” Tào Tông Quan mượn động tác ăn cơm che dấubối rối của mình, không biết có phải hay không y nghĩ nhiều, vẫn luôn cảm thấy bảnthân nổi lên tâm tư khác thường với hắn.
Chiến Viên Phong cũng không biết bản thân là làm sao, giống như loại ý nghĩ nào đó dâng lên thì kiềm chế không được nữa.
Ở trong đáy lòng từ từ nảy mầm phát triển, hơn nữa có xu thế càng ngày càng lớn mạnh. Chẳng qua hắn đã vì tương lai hai người quyết định, cũng không cảm thấy như vậy không ổn, hắn cầm chén đưa đến trước mặt Tào Tông Quan, bảo: “Lột tôm cho trẫm.”
“Bên ngoài có rất nhiều người chăm sóc ngài, thảo dân tay chân vụng về, sợ làm không tốt.” Tào Tông Quan ngoan ngoãn nói, kì thật trong lòng đã bắt đầu trách móc.
Đáng tiếc Chiến Viên Phong không chịu buông tha y, vẫn bày ra tư thái đế vương: “Trẫm chỉ là lệnh ngươi bóc tôm mà thôi, chuyện đơn giản như vậy cũng làm không được, tương lai làm sao làm chuyện lớn?”
Tào Tông Quan cắn răng: Hoàng thượng cửu ngũ chí tôn địa vị cao quý, có thể làm được chuyện người trong thiên hạ không làm được, cũng không dựa vào chuyện nhỏ làm được hay không được như vậy?
Chiến Viên Phong thấy cứng không được, dứt khoát phát huy thói quen mặt dàymày dạn của hắn, sáp đến bên người Tào Tông Quan: “Tông Quan, trẫm chỉ là muốn ăn thức ăn tự tay ngươi làm mà thôi.”
Tào Tông Quan bị thanh âm xưng hô thân mật này của hắn kích thích da gà toàn thân đều nổi lên, y có lẽ cũng biết tính nết người này không đạt được không bỏ qua, nhận mệnh lột tôm cho hắn.
Tôm đều là tôm sông, đầu không lớn, nhưng hơn ở chỗ thịt tươi mềm, lại là chiên qua dầu, da cũng là mềm giòn, không ít thực khách trực tiếp nuốt cả vỏ, cũng có một hương vị khác, đáng tiếc Chiến Viên Phong hiển nhiên không thuộc về loại người kia.
Đợi y lột năm con tôm, Chiến Viên Phong cũng xem thỏa mãn, để cho y ngừng tay,sau đó gắp một con tôm đưa tới bên miệng y: “Nếm thử xem, trẫm nhìn thôi cũngcảm thấy vô cùng ngon.”
Tào Tông Quan giơ bàn tay dính mỡ không biết đặt chỗ nào, ai đến nói cho y biết nam nhân này hôm nay là làm sao?
Y xoay đầu, thanh âm cứng ngắc trả lời: “Hoàng thượng tự mình dùng, thảo dân tự mình đến.”
Chiến Viên Phong thấy y không tiếp nhận, chỉ đành tự mình hưởng dụng, cũng không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không, chính là cảm thấy món ăn này vôcùng ngon.
Hai người bữa tối dùng cũng không nhiều, một người là bởi vì không quen, một người khác là bởi vì phần lớn thời gian đều hao phí nhìn người trước mặt.
Ánh mắt nóng rực kia nhìn đến mức Tào Tông Quan thiếu chút nữa muốn ném đũa,vội vàng dùng xong bữa tối, y nói: “Rất muộn rồi, hoàng thượng vẫn là nhanh chónghồi cung, nếu không để cho hậu cung và đại thần trong triều biết ngài xuất cungchưa về, sợ là mọi người phải rối loạn.”
“Không có việc gì, trẫm đã nhắn nhủ xong, trẫm tối nay ở chỗ ngươi nghỉ ngơi.”
“Ngươi nói gì?” Tào Tông Quan khi*p sợ nhìn hắn, vẻ mặt từ hồng biến xanh, nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo” “Hoàng thượng vẫn là vì bách tính mà suy nghĩ, đừng lấytính mạng mình ra nói giỡn.”
“Trẫm chỉ là ở chỗ ngươi một đêm, chỗ nào nguy hiểm?” Chiến Viên Phong đươngnhiên không thể nào lấy tính mạng mình ra giỡn, cho nên vừa rồi lúc ăn cơm đã cóngười đi điều động ám vệ đến, đáng tiếc không thể công khai phái thị vệ đến, nhưngcũng đủ rồi.
Tào Tông Quan vung vạt áo lên, trực tiếp quỳ xuống: “Kính xin hoàng thượng nghĩ lại.”
Chiến Viên Phong không ngờ đến y thái độ kiên quyết như vậy, trừng mắt hắn hỏi: “Trẫm ngủ lại, ngươi nên vinh hạnh mới đúng.”
Đáy lòng Tào Tông Quan lạnh xuống, mặt lạnh nói: “Thảo dân thân thể ti tiện,hưởng thụ không nổi. Kính xin hoàng thượng hồi cung.”
Y nói như vậy, bản thân tồn tại ở trong lòng Chiến Viên Phong chẳng qua không khác gì với phi tần, không, có lẽ còn kém hơn những phi tần kia, tốt xấu gì các nàng là thi*p thất chân chính, bản thân tính là cái gì? Thỉnh thoảng có thể hầu hạ đã là ban ân lớn với y.
“Ngươi…” Chiến Viên Phong không nghĩ tới đối phương không nể tình như vậy, hắn quyết định ngủ lại ở chỗ này, chẳng khác nào thừa nhận hắn luyến tiếc người này?Ám chỉ rõ ràng như vậy chẳng lẽ y nghe không hiểu? Hay là nghe hiểu cố ý cự tuyệt?
Không thể không thừa nhận, Chiến Viên Phong ở trên phương diện tình cảm vẫn là lính mới, hắn quen hậu cung phi tần a dua nịnh hốt, chỉ cần hắn bày ra vẻ mặt tốt, nhiều nữ nhân nhào lên, nếu hắn ngủ lại trong nội cung nào đó, đối phương cực kì vui vẻ.
Hai người một ngồi một quỳ, bầu không khí căng thẳng, ai cũng không mở miệng nói trước.
“Đứng lên đi.” Chiến Viên Phong vuốt ấn đường, dường như với nam nhân này, hắn vẫn luôn có loại cảm giác vô lực.
Tào Tông Quan lúc đứng dậy hơi lảo đảo, bắp chân có chút run lên, y vẫn luôn không nhìn Chiến Viên Phong, trong lòng nghẹn một hơi.
Y biết mình không có tư cách cáu kỉnh, dù cho giữa y và Chiến Viên Phong không có giao dịch kia, đối phương là hoàng thượng, vẫn là trời của y, muốn sai y làm cái gì y liền không thể không làm.
“Trẫm… hồi cung.” Chiến Viên Phong thăm dò nói một câu, sau đó chờ Tào Tông Quan phản ứng.
Tào Tông Quan khom lưng, vái chào: “Thảo dân cung tiễn hoàng thượng.”
“Ngươi…hừ!” Chiến Viên Phong phất tay áo, thở phì phì rời đi, đồ ăn trên bàn không chạm được mấy phần, đã lạnh, giống như tâm Tào Tông Quan giờ phút này.
Chiến Viên Phong trở lại trong cung phát cáu một trận, vừa vặn trong tẩm cung bắt được hai nội ứng, trước mặt bị tra hỏi một hồi, sau đó giao cho ám vệ, dặn dò mặc kệ dùng phương pháp gì, nhất định cạy ra miệng bọn họ.
Thời gian trôi qua không lâu lắm, đã có người đến báo cáo, một người trong đó quả nhiên là gian tế của Đức Tây vương, về phần người khác mới bắt đầu tra tấn không lâu thì không chịu được đã ૮ɦếƭ.
“Đi đem người Đức Tây vương đưa đến gọi đến.”
Đại nội tổng quản sửng sốt một lát, nhấc mí mắt muốn nhìn sắc mặt hoàng thượngmột chút, thấy đối phương vẻ mặt âm trầm, còn cho rằng đối phương muốn tức giận thiếu niên kia, vội vàng chạy đi gọi người.
Một lát sau, thiếu niên kia cả người mặc trường bào màu đỏ tươi đẹp đi đến, chỉ là vẻ mặt có chút khó coi, dường như không nghỉ ngơi tốt, hắn ta quy củ quỳ gối trước mặt Chiến Viên Phong: “Hoàng thượng gọi thảo dân đến có gì căn dặn?”
“Ngẩng đầu lên.”
Trong mắt thiếu niên kia chợt lóe lên vui mừng, mặt mang theo thẹn thùng ngẩng đầu, sau đó vẻ mặt vui mừng chậm rãi thu liễm lại trước vẻ mặt âm trầm của đối phương.
“Xác thực có chút sắc đẹp.” Chiến Viên Phong bình thản nói: “Ngươi là người nơinào? Như thế nào gặp được Đức Tây vương?”
“Thảo dân là người kinh đô, bởi vì gia cảnh bần hàn không thể không… sau đó gặp được Đức Tây vương, hắn thay thảo dân chuộc thân.”
“Ồ? Hóa ra là vậy, khó trách cả người hơi thở phong trần.” Chiến Viên Phong cườilạnh, thúc thúc kia có lẽ cho là hắn chưng từng thấy tiểu quan, cho rằng nhịp điệunhư vậy khá tươi mới, có thể thu hút chú ý của hắn, dù sao trong hậu cung đều làtiểu thư khuê các, dù cho lớn mật cũng không cởi mở được như nam nữ ở nơi phongnguyệt.
Thiếu niên kia cắn môi không nói gì.
Chiến Viên Phong xoay người vào nội thất, lại không để cho thiếu niên kia rời khỏicũng không để cho hắn ta đứng dậy, tự mình ngủ.
Một đêm trôi qua, lúc thiếu niên kia được phép rời khỏi tẩm cung, hai chân run lên, vẻ mặt tiều tụy, không cẩn thận còn cho rằng hắn ta là bị giày vò quá lâu.
Cũng không lâu lắm, toàn bộ hoàng cung đều biết đêm qua trong tẩm cung hoàngthượng một thiếu niên tuấn mỹ ngủ lại, nhìn trạng thái của thiếu niên kia, sợ là được hoàng thượng thích.
Lúc này đây, cơ bản đã xác thực tin đồn Thiên Phượng đế thích nam phong, trong triều ồn ào nghị luận, các bách tính ngược lại là không cảm thấy có cái gì, chỉ coi là một đoạn chuyện tình yêu văn nhã mà nghe.
Hai buổi tối liên tiếp, Chiến Viên Phong đều tìm thiếu niên kia đến, cái gì cũng không làm, cũng không nói, chỉ để cho đối phương quỳ một đêm, nếu như nửa đường té xỉu thì để cho người khiêng về.
Chính là như vậy, làn gió nhiều chuyện này càng ngày càng nghiêm trọng, cộngthêm có người biết thân phận thiếu niên kia, vì vậy tin tức truyền đi càng ngày càng giống chuyện quan trọng.
Chủ đề sốt dẻo nhất mấy ngày nay trong Quốc tử giám cũng chính là cái này, mấyhọc sinh mặt mũi tuấn mỹ đều từng bị người chọc ghẹo, nói là sau này vào triều làm quan phải lo lắng, lỡ như bị hoàng thượng nhìn trúng, hoặc là một bước bay thẳnglên trời hoặc là rơi vào vực sâu.
“Tào huynh, vẫn là ngươi ta an toàn, tuổi tác này của chúng ta, sẽ không khiến ngườithèm muốn, ha ha…”
Khóe miệng Tào Tông Quan co rút, vẻ mặt tức khắc trở nên biến hóa thất thường.
Kì thật từ lúc tin tức bắt đầu truyền ra, không có người trêu ghẹo Tào Tông Quan, bởi vì y người này vẻ mặt tuy anh tuấn, dáng ngươi lại khá cao lớn, khí khái bừng bừng, vừa nhìn liền không thể so với thiếu niên mềm mại xinh đẹp.
Chỉ là mỗi lần nghe thấy tin tức này, Tào Tông Quan cảm thấy trong lòng иgự¢ hốthoảng khó chịu, thực tế vừa nghĩ đến tối hôm đó Chiến Viên Phong từ nhà mình rời đi lại sủng hạnh người khác, loại cảm giác tồi tệ phẫn nộ này khiến y cả đêm ngủ không ngon.