Thương Nguyệt Phi Tử nàng khinh thở gấp, đầu óc trống rỗng hoa mắt, thân thể cũng hư nhuyễn vô lực. Nhưng là, cao trào qua đi, lại mang đến càng nhiều cảm giác trống rỗng. Nộn huyệt vẫn không ngừng co rút lại, trong cơ thể nguồn nhiệt không ngừng len lỏi khắp cơ thể, tra tấn nàng rất khó chịu.
“Nóng……”
Nàng lắc lắc thân mình, vi cắn môi dưới, khát cầu nhìn Phượng Thiên Ngân, trực giác biết hắn nhất định có thể giải quyết cảm giác khó chịu này của nàng. Nhìn ánh mắt khát cầu của nàng, Phượng Thiên Ngân khinh dương khóe miệng. Giục tình hương đâu phải dễ dàng mà có thể giải trừ, chỉ khi bản thân trúng phải mới có thể biết rõ dược tính của nó, nếu không cũng chỉ làm tăng thêm khó chịu mà thôi
“Muốn ta sao?”
Hắn khẽ liếm môi nàng, trong miệng vẫn lưu lại mùi hương động tình của nàng (amen ta chỉ xắp xếp lại chứ không thêm bớt 1 chữ), đầu lưỡi khinh chọn, đem hương vị của nàng nuốt cho bằng sạch.
“Muốn……”
Cái lưỡi hồng nhạt quấn lấy đầu lưỡi hắn , ở trong miệng của hắn ςướק lại hương vị của mình, nàng trái tim vừa động, tình dục càng cao.
“Cho ta……”
Tay nhỏ bé nhịn không được ϲởí áօ của hắn ra, chạm lấy bộ иgự¢ cứng rắn của hắn, màu da đồng cùng làn da tuyết trắng đối lập dính vào nhau. Đầu ngón tay mền mại vỗ về nhè nhẹ иgự¢ hắn, khi đầu ngón tay ấy lướt qua nụ hoa nam tính, thân thể hắn khẽ run lên.
( *phụ tttttttttttttttttttttttttttttttttttt * *aaaaaaaaaaaa tiểu Hàn tỉnh tỉnh lại mau, ai đó làm ơn gọi 113 nhanh nhanh* gọi 113 làm gì ta đâu phải ăn ςướק* )
Khi miệng hắn đùa giỡn với ภђũ ђ๏ค của nàng, nàng cảm nhận được từng trận tê dại, Thương Nguyệt phỉ tử ngẩng đầu, hé mở môi đỏ mọng hàm trụ nụ hoa của hắn, bắt chước phương thức của hắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng ở nụ hoa chuyển vòng, đem nước bọt làm ẩm ướt tứ phía.
(*phụ tttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt*)
“Ngô!”
Hành động của nàng khiến cho hắn hừ nhẹ một tiếng, thân thể không tự chủ được buộc chặt, nhưng không kháng cự, bàn tay to đem nàng ôm lấy, làm cho hai người mặt đối ngồi xuống, cũng làm cho nàng có thể trực tiếp hút, âu yếm hắn. Cúi đầu, hắn nhìn Thương Nguyệt Phi Tử khéo léo cánh môi hàm trụ nụ hoa của hắn, nhẹ nhàng hút, lại dùng đầu lưỡi vòng quanh quyển quyển, sau đó lấy răng nanh khẽ cắn. ( lạy chúa phong ca mà biết chúng ta toi chắt luôn) Động tác ngây ngô của nàng, nhưng lại đủ để trêu chọc dục hỏa của hắn. Hút xong một cái nụ hoa, dính đầy nước bọt, phiếm ra dâm mĩ sáng bóng, Thương Nguyệt Phi Tử vi vi liếm môi, quay đầu lấy tiếp tục phương thức đối đãi bên kia. Trong khi nàng còn mải mê “làm việc”, Phượng Thiên Ngân lấy ngón tay thô lệ đi vào ɦσα ɦµყệƭ tiền, dính ẩm ướt dịch, không hề trở ngại xâm nhập vào.
“Ân a……”
Nàng yêu kiều ra tiếng, cung đứng dậy tử, nộn huyệt một cái co rút nhanh, gắt gao bao trụ ngón tay hắn
“Đừng ngừng, nếu không ta muốn đi ra ngoài.”
Nói xong, hắn làm bộ muốn rút ngón tay ra.
“Không!”
Nàng lắc đầu, nhanh khép hai chân lại, không cho hắn rời khỏi, thủy nhuận con ngươi xem xét hắn. Không ai có thể kháng cự đôi mắt đẹp này. Mắt phượng híp lại, hắn nhịn không được cúi đầu, dùng sức hôn trụ lên cánh môi phấn nộn. Lưỡi của hắn cuồng tứ phiên giảo trong cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào, lướt qua hàm răng, triền miên quấn lấy cái lưỡi thơm tho, làm cho nàng không thể thở dốc, chỉ có thể vô lực thừa nhận. Nụ hôn nồng cháy , thở dốc dần dần dày đặc, quá mức kịch liệt giao triền làm cho nước bọt không kịp nuốt, tràn ra khóe miệng. Hồi lâu, đợi cho hai người đều nhanh không thể thở dốc, hắn mới buông cánh môi sưng đỏ ra
“Ngoan, tiếp tục lấy lòng ta, ta liền lấy lòng của ngươi, tiểu Tử nhi.”
Nói xong, ngón tay tiến vào ɦσα ɦµყệƭ gấp khúc, khu làm nộn thịt.
“A!”
Hoa thịt mẫn cảm bị hắn đùa bỡn, làm cho nàng từng đợt từng đợt ê ẩm thích thú, yêu dịch cũng đi theo tràn ra, giọt mặt nhiều điểm ẩm ướt lộc. Thở hào hển, Thương Nguyệt Phi Tử không thể phản kháng hắn, chỉ có thể liếm liếm môi, tay nhỏ bé giữ lấy khuôn mặt của hắn, nhẹ nhàng hút môi hắn, đầu lưỡi chậm rãi lướt dọc cánh môi. Nàng chậm rãi dời đi, một đường hạ xuống hôn cổ hắn, xương quai xanh, còn có nụ hoa nam tính, một chút một chút, Lเế๓ láק da thịt hắn. Đầu lưỡi cảm nhận được mùi hương nam tính, hương vị của hắn làm cho hai tròng mắt nàng dâng lên một tầng sương mù, không tự giác ý loạn tình mê ──
Rõ ràng là nàng liếm hắn, nhưng thế lại càng kích thích nàng. Hơn nữa, khi ngón tay hắn ở huyệt lý trượt đi, càng làm cho nàng toàn thân ngứa ngáy khó nhịn, hơi thở cũng càng lúc càng nóng rực.
“Ngoan, chính là như vậy, tiếp tục.”
Tích tách thanh âm nói xong, hắn lại tham nhập nhất chỉ, hai ngón tay đang ở nộn huyệt lý di động, cọ xát nộn huyệt. hắn cọ xát làm cho nàng khinh hô thở gấp, cánh môi tiếp tục hướng xuống dưới, đến thắt lưng, nàng tạm dừng, ngước mắt lên, bất lực xem xét hắn.
“Cởi bỏ đai lưng.”
Phượng Thiên Ngân mắt ẩn ẩn giận, nhìn cái miệng phấn nộn cùng đầu lưỡi mê nười của nàng, trong lòng không khỏi mãnh liệt rung động, hạ khố lữa nóng cũng từ từ dâng lên căng cứng. Thương Nguyệt Phi Tử nghe theo mệnh lệnh, cởi bỏ đai lưng, cầm lấy quần hắn tuột hẳn xuống.
Đột nhiên lửa nóng nhảy ra làm cho nàng kinh suyễn một tiếng, bị vật thô to nam tính như vậy giương cao trước mắt, làm cho nàng không biết làm sao.
“Dùng tay ngươi vuốt ve nó.”
Phượng Thiên Ngân ra lệnh, ngón tay ở ɦσα ɦµყệƭ dùng sức đưa xuống, lại nhanh chóng ngừng lại.
“A……”
Nàng khinh ngâm ra tiếng, nhịn không được lắc lư tuyết đồn, chủ động ma sát với ngón tay trong cơ thể, tay nhỏ bé cầm lấy dị vật trước mắt, nghe lời xoa Ϧóþ đứng lên.
“Đúng…… Chính là như vậy……”
Phượng Thiên Ngân ngửa đầu than nhẹ, một bên mở miệng chỉ đạo,
“Lại dùng lực, lên xuống, sau đó vuốt ve hai viên cầu phía dưới……”
Rên rỉ của hắn làm cho nàng run rẩy, lửa tình giống như theo thanh âm của hắn càng thêm phừng cháy, làm cho nàng toàn thân run lên lửa nóng, tiểu huyệt lý ẩm ướt mật hoa ra càng nhiều. Khẽ cắn môi, nàng nghe theo hắn, tay nhỏ bé cầm vật nam tính qua lại, càng đi vào phía cuối, thưởng thức hai bên ngọc trai. (~~^.^~~ Yukio: rồi. cách chơi chữ rất hay a~~ ))
Theo sự đùa bỡn của nàng, gậy như ý càng lúc càng to, càng cứng rắn, làm cho tay nàng hoàn toàn không thể cầm hết, nhưng nàng vẫn là cố gắng vỗ về chơi đùa,௱ôЛƓ cũng không ngừng lay động, làm cho tay hắn chỉ có thể tiếp tục cọ xát ɦσα ɦµყệƭ nộn thịt. Nhưng là…… Như vậy không đủ nha, hắn vẫn bất động, chỉ làm nàng càng cảm thấy khó nhịn.
“Cầu ngươi……”
Thương Nguyệt Phi Tử ngẩng đầu lên, nhịn không được mở miệng yêu cầu. Nghe được của nàng cầu xin, Phượng Thiên Ngân mới cam tâm di động ngón tay, hơn nữa tốc độ qua lại nhanh hơn.
“Ân a!”
Theo tác động của hắn, ௱ôЛƓ cũng vặn vẹo đi theo rất nhanh, làm cho ɦσα ɦµყệƭ có thể cùng tay hắn kịch liệt ma sát, tăng thêm khoái ý. Đồng thời, tay nàng cũng liên tục vuốt ve tiểu Thiên Ngân, lại càng không ngừng đùa bỡn hai viên ngọc phía dưới, cái miệng nhỏ nhắn nhân khoái cảm mà mở ra, phấn lưỡi hơi hơi tìm hiểu môi ngoại, không cẩn thận ᴆụng tới tiểu Thiên Ngân ngay trước.
“Ngô……”
Bị cái lưỡi ẩm nóng xẹt qua, làm cho Phượng Thiên Ngân một trận run rẩy, dòng điện khoái cảm làm cho hắn cả người co lại. Mắt phượng híp lại, nhìn đôi môi đỏ mọng cùng cái lưỡi mê người của nàng, đại chưởng phút chốc nắm lấy cái gáy của nàng ấn xuống, đem tiểu Thiên Ngân lấp đầy khoang miệng của nàng.
“Ngô!”
Cái miệng nhỏ nhắn đột nhiên bị dị vật nhồi vào, Thương Nguyệt Phi Tử nhất thời thở không nổi, tiểu Thiên Ngân cứng rắn, mao tiêm thổi mạnh qua khuôn mặt của nàng, mang đến cảm giác ngứa ngáy.
“Dùng miệng của nàng cùng đầu lưỡi qua lại liếm nó……”
Tiểu tử bị nàng hàm trụ ẩm ướt ấm khoái cảm, Phượng Thiên Ngân thanh âm thô ách mệnh lệnh nói. Hai tay cầm lấy phần gốc, Thương Nguyệt Phi Tử cố gắng hé miệng, miễn cưỡng ngậm vào một nửa, qua lại di động phun ra nuốt vào, nhanh chóng thấm ướt tiểu Thiên Ngân.
“Đúng…… Chính là như vậy…… Lại dùng miệng của ngươi hấp……”
Mắt phượng bình tĩnh chăm chú nhìn bộ dáng mị tình nuốt vào tiểu Thiên Ngân, đồng thời hưởng thụ cảm giác bị cái miệng nhỏ nhắn ẩm nóng gắt gao bao vây , gậy như ý nhất thời lại vừa cứng vài phần. Ngón tay hắn ở nộn huyệt di động, tìm được lối vào thiên thai, hai ngón tay nhẹ nhàng chuyển động, lại một cái dùng sức lạp xả (lạp: kéo ra móc ra, xả: rút ra), mãnh liệt kích thích nơi mẫn cảm. King ngạc không thôi trước hành động đùa bỡn của hắn, nộn huyệt đột nhiên một cái co rút nhanh, khoái cảm kịch liệt làm cho nàng nhịn không được thở hốc vì kinh ngạc, cái miệng nhỏ nhắn cũng đi theo dùng sức nhất hấp.
“A!”
Phượng Thiên Ngân cả người run rẩy dữ dội. Thiếu chút nữa liền nhịn không được phun trong miệng nàng . Hắn miễn cưỡng ngăn chặn cỗ khoái ý kia, nhưng gậy như ý lại trở nên càng cứng rắn, lớn hơn nữa, làm cho miệng nàng không thể ngoạn hết.
“Ngô……” Thương Nguyệt Phi Tử thống khổ hàm chứa lệ, muốn phun cái vật kia ra, nhưng hắn lại không cho phép, bàn tay to ép chặt gáy của nàng, muốn nàng tiếp tục. Bất đắc dĩ, nàng chỉ có thể qua lại di động đầu, tiếp tục chiều lòng hắn, tay nhỏ bé cũng không ngừng vỗ về chơi đùa hai viên ngọc châu kia. Theo tác động vào ra, lượng nước bọt chảy xuống khóe môi, làm ướt đẫm cằm nàng.
“Ân a……”
Phượng Thiên Ngân ՐêՈ Րỉ đứng lên, hấp(ngoạn) hàm của nàng làm cho máu hắn sôi trào, lửa tình kích cuồng rốt cuộc ẩn nhẫn không được, bàn tay to gắt gao nắm sẵng cái gáy của nàng, động thân đem bảo bối trong miệng nàng qua lại
“Ngô!”
Hắn bất ngờ động làm cho nàng không kịp phản ứng, tiểu bảo lập tức liền trôi sâu để đến yết hầu, làm cho nàng khó chịu cảm giác muốn phun ra. Tay nhỏ bé chạy nhanh nắm lấy “chân” của bảo bối, muốn ngăn cản di động của hắn, nhưng là chỉ có thể thoáng chậm lại thế công mà thôi, không thể làm cho hắn dừng lại được. ”Nhất trụ” thô dài liên tục đưa qua lại , làm đau miệng nàng, loại cảm giác khó chịu này làm cho nàng thống khổ nức nở. Nhưng là cùng thời gian, ngón tay hắn ở tiểu huyệt lý rất nhanh di động, thậm chí một ngón lại tham nhập vào sâu, ba đốt ngón tay liên tiếp ma sát nhanh trất dũng đạo(trất: lấp đầy, dũng đạo: lối giữa) mang đến thâm trầm khoái cảm. Cứ như vậy, thống khổ cùng khoái cảm giao thoa lẫn nhau dây dưa, không ngừng tra tấn nàng. ɦσα ɦµყệƭ theo ngón tay hắn qua lại, tuôn ra đầy đủ mật ngọt, tiểu bảo trong cái miệng nhỏ nhắn cũng thấm ướt nước bọt trong suốt , làm cho hắn càng dễ dàng qua lại.
“Ân……”
Huyết nộn thịt vách tường bị tay hắn qua lại ma sát,thủy tình tràn ra theo tác động của hắn, vì nàng mang đến từng trận thư sướng co rút. Ngay lập tức, nộn huyệt mẫn cảm đã không chịu nổi, đế hoa sung huyết sưng tấy , dũng đạo cũng co rút lại nhanh hơn. Lúc này, tiểu bảo ở trong miệng nhỏ nhắn của nàng ra vào, tốc độ cùng lực đạo cũng trở nên càng cuồng mãnh giao động, cùng thời gian đùa giỡn qua lại trong miệng nhỏ nhắn, ngón tay hắn cũng không rảnh rỗi mà giao động. Khi tam căn(ba đốt) ngón tay lại một lần nữa dùng sức đâm vào , ɦσα ɦµყệƭ non nớt co rút thật mạnh lại, sao đó lại theo bản năng khuếch tán rộng ra. Nàng không khỏi thét lớn một tiếng, cái miệng đang ngậm tiểu bảo co rụt lại, thoáng chốc lại gắt gao hấp trở lại
“A!”
Phượng Thiên Ngân nhịn không được gầm nhẹ, tiểu bảo nóng bỏng một trận co rút nhanh, mật sữa nhất thời phun trào ra. Hắn nhanh chóng rút tiểu bảo mền nhuyễn đi ra, theo động tác, mật sữa tuôn trào khắp người nàng, đem nàng biến thành chật vật lại dâm lãng. Ồ ồ thở phì phò, Phượng Thiên Ngân rút ngón tay ra, nhìn trước mắt thiên hạ trên mặt, hết thảy, còn có bộ иgự¢ no đủ dính đầy mật sữa của hắn . Liền ngay cả khóe môi, cũng dính vào một chút. Giờ phút này, cái miệng nhỏ nhắn hơi mân môi giống như không biết nên làm sao với chất lỏng trong miệng. Hắn cúi đầu, liếm đi chất dịch vương nơi đầu môi, lại đem đầu lưỡi tham nhập trong miệng, ở miệng nàng cảm nhận mùi hương của chính mình. Mật sữa trong miệng dây dưa hồi lâu, rốt cuộc chui tọt vào yếu hầu hai người. Sau đó, Phượng Thiên Ngân đem nàng ôm lấy, cho nàng ngồi ở trên người mình, dùng tiểu bảo oai hùng lần nữa khơi mào xuân thủy của nàng, chậm rãi cọ xát như gãi ngứa.
“Không……”
Nàng khó nhịn lắc lắc thân mình, ánh mắt sương mù, thống khổ nhìn hắn. Rõ ràng đã muốn được đến khoái hoạt, vì sao nàng lại cảm thấy càng trống rỗng, càng khó chịu, tựa như có trăm ngàn con kiến khắp da thịt nàng mà cắn gặm, làm cho nàng ngứa ngáy khó nhịn. trong tiếng nức nở của nàng, một đôi bàn tay to chế trụ vòng eo mảnh khảnh, tiểu bảo oai hùng cũng nhắm ngay sát ɦσα ɦµყệƭ ẩm ướt của nàng, Phượng Thiên Ngân dùng sức hướng lên trên đỉnh đầu, đồng thời đem thân thể của nàng áp xuống dưới ──
Nháy mắt, tiểu Thiên Ngân oai hùng công thành đoạt đất, phá sập bức tường thành mỏng manh, hồng đào xữ nữ lập tức trào ra.
“A!”
Hư thân đau đớn làm cho Thương Nguyệt Phi Tử khẽ hô lớn. Nhưng Phượng Thiên Ngân không thể cho nàng thời gian thích ứng, hắn đã nhẫn nại lâu lắm, một khi tiểu Thiên Ngân nhanh chóng tiến vào trong tiểu huyệt, hắn rốt cuộc không thể khắc chế chính mình. Thô rống một tiếng, hắn dùng lực động thắt lưng, ra sức cao thấp , động tác này có thể làm cho hắn đi vào chỗ sâu nhất, hưởng thụ cảm giác bị nàng bao trụ. Tiểu bảo qua lại,mang theo hỗn hợp hồng đào cùng dịch mật, đem hạ phúc(thân dưới) hai người đều biến thành một mảnh ẩm ướt.
“Ân…… A a……”
Đau đớn dây dưa cùng khoái cảm, làm cho Thương Nguyệt Phi Tử không ngừng yêu kiều. Tay nhỏ bé của nàng câu trụ cổ hắn, mái tóc đen nhánh của hắn vì dao động mà tung bay tá lả, thân hình hai người cũng vì thế mà cọ vào nhau , ภђũ ђ๏ค tuyết nộn cùng bộ иgự¢ cứng rắn va chạm cao thấp nhấp nhô, ภђũ ђ๏ค cứng rắn nở rộ qua lại quyến rũ tầm mắt của hắn. Bàn tay to kéo nhanh eo nhỏ, đem thân thể mềm mại của nàng dời xuống, bạc môi lập tức hàm trụ một đóa hoa đào dùng sức họa xuân, dưới thân tiểu bảo tiếp tục đong đưa, xuân thủy ồ ồ trào dâng.
“Tử nhi…… Thích không……”.
Hàm ngậm ภђũ ђ๏ค, hắn hỏi mơ hồ.
“Thích…… A……”
Thương Nguyệt Phi Tử ՐêՈ Րỉ, đau đớn sớm chuyển sang thích thú, làm cho nàng không thể tự kềm chế, chỉ có thể bằng bản năng hưởng thụ va chạm của hắn.
“Thoải mái không?”
Khẽ cắn ภђũ ђ๏ค, hạ thể không ngừng va chạm, đem tiểu Thiên Ngân tiến vào nơi sâu nhất.
“Thật thoải mái…… Ân a……”
Nàng nâng người dậy, đem tuyết nộn ภђũ ђ๏ค càng đưa vào trong miệng của hắn, eo nhỏ khinh xoay, phối hợp đong đưa cùng hắn, khiến tiểu thiên ngân không ngừng ma sát trong cơ thể. Hư không sớm theo động tác của hắn mà biến mất, chỉ còn lại khoái cảm cùng thích thú, toàn thân Dụς ∀ọηg sôi trào, nộn huyệt vách tường cũng không ngừng co rút lại, vây chặt tiểu thiên ngân.
“Thư thái rồi sao? Vậy ngừng lại nhá?”
Nói xong, hắn đột nhiên rút tiểu bảo ra, xuân thủy cũng vì thế mà trào ra.
“Không……”
Hắn đột nhiên rời khỏi làm cho Thương Nguyệt Phi Tử phát ra kháng nghị, nàng liều mình vặn vẹo thân mình, muốn hắn lại tiến vào.
“Hư, đừng nóng vội.”
Hắn cười khẽ, tuấn nhan xinh đẹp nhân tình mà có vẻ tà mị, nhưng cũng càng thêm mê hoặc người, làm cho nàng không thể kháng cự. Hắn đem nàng lật lại, làm cho nàng đưa lưng về phía hắn quỳ xuống, lại đem ௱ôЛƓ trắng nâng lên.
Song Tuyết: AAAA ta biết tư thế này……….
Thương Nguyệt Phi Tử quay đầu lại, khát cầu nhìn hắn, không chỉ có nhẹ lay động cái ௱ôЛƓ, càng chủ động mở rộng lối vào, ánh mắt lóng lánh doanh mãn không tiếng động cầu xin……
“Tiến vào…… xin ngươi…… Tiến vào……”
Cắn môi, nàng điềm đạm đáng yêu cầu xin, chỉ cảm thấy tiểu huyệt lý trống rỗng khó nhịn, bức thiết cần hắn tiến vào. Ánh mắt khát cầu nhìn tiểu bảo, múi đào đỏ tươi sưng tấy mấp máy, ồ ồ chảy ra xuân thủy động tình. Tình cảnh dâm mỹ kia làm cho Phượng Thiên Ngân hạ phúc rung động, hắn ách thanh mệnh lệnh,
“Nói tên ta.”
“Ngân……” Nàng nghe lời khinh ngâm.
“ Tử nhi của ta…… Nàng thực phóng túng……”
Tà khí cười, hắn đem hạ phúc để gần ௱ôЛƓ nàng, bàn tay to đột nhiên dùng sức phát vào ௱ôЛƓ.
“A!”
Cái vỗ của hắn mang theo tia đau đớn, nhưng là khi Tiểu Thiên Ngân tiến vào, mang theo khoái cảm mãnh liệt, đem cảm giác trống rỗng trong cơ thễ nàng biến mất.
“Sâu quá……”
Nàng thỏa mãn khinh ngâm, tiểu huyệt một trận co rút nhanh, đem tiểu Thiên Ngân nóng rực bao vây chặt chẽ. Bị gắt gao bao trụ,khoái cảm làm cho Phượng Thiên Ngân gầm nhẹ ra tiếng, bàn tay to bắt lấy ௱ôЛƓ thịt tách ra hai bên, làm cho nhục phùng hiện ra ở trước mắt, cũng làm cho mình thấy rõ ràng chính mình bị nàng nhào ra nuốt vào. Hắn càng động thân tăng thêm lực đạo, nhìn huyết nộn bối thịt phun ra nhiều lần, thị giác thấy hết kích thích càng châm thêm dục hỏa. Hắn càng đưa nhanh hơn, càng dùng sức, không ngừng giảo ra hoa dịch, hai người nơi riêng tư chặt chẽ giao triều xát nhập vào nhau, theo tần Suất kết hợp , truyền ra thanh âm ba ba.
Tư thế này làm cho hắn có thể càng thêm thông thuận sáp nhập, ngón tay đi đến trong hoa khâu của nàng, không ngừng qua lại vuốt phẳng, tăng thêm kích thích.
“Không…… A……”
Thương Nguyệt Phi Tử hoảng đầu, sợi tóc bay ra trên lưng tuyết trắng, hoa khâu mẫn cảm nhận thấy được ngón tay hắn di động, ɦσα ɦµყệƭ nhịn không được gắt gao co rụt lại.
“Thực nhanh……”
Phượng Thiên Ngân hơi hơi mị mâu, phát thanh âm thư sướng, tử hồng sắc thô dài càng thêm rất nhanh ra vào ɦσα ɦµყệƭ sung huyết hồng nộm, xuân thủy dạt dào, tiếng da thịt va chạm vào nhau đều nhịp như bản nhạc xuân tình kích động lòng người
“A…… Không cần…… Ân a……”
Liên tục tiếp nhận những khoái cảm quá mức cường đại, làm cho nàng không tự chủ được cảm thấy sợ hãi, tưởng có thể trốn thoát được về phía trước, lại bị hắn gắt gao chế trụ cánh hoa. hạ phúc rắn chắc không ngừng va chạm nộn ௱ôЛƓ, thô trưởng nam tính nhiều lần nhập sâu vào ɦσα ɦµყệƭ, hắn còn tà ác kìm phía sau tiểu huyệt, vì nàng mang đến một loại khác kích thích.
“Không…… Ô……”
Quá khích khoái cảm làm cho nàng nhịn không được khóc lên, thân thể rốt cuộc chống đỡ không được, hư nhuyễn quỳ rạp trên mặt đất, chỉ còn lại cái ௱ôЛƓ bị hắn nâng lên cao. Nhất ba ba khoái ý làm cho nộn huyệt không chịu được co rút nhanh, co rút, đem vật cực đại vẫn còn trong cơ thể vây chặt làm cho hắn càng thêm thư sướng.
“Nhanh…… Cũng sắp…… Chờ ta……”
Phượng Thiên Ngân thở gấp, càng dùng sức đưa vài cái, khi nhất kích cuối cùng, thật sâu trong huyệt hoa tràn ngập mật sữa.
“A ──”
Thương Nguyệt Phi Tử nhịn không được khẽ kêu lên, vì khoái cảm mạnh mẽ thâm nhập cả người mà run rẩy, co rút lại ɦσα ɦµყệƭ không ngừng hấp thu dịch nóng phun trào. Bạch dịch nóng rực lấp đầy tiểu huyện phấn nộn, bất lưu một tia khe hở, chỉ còn lại hai người thở dốc bất động…