Ngoại truyện 5: Cuộc sống của 18 bé con.1. Niên Nhĩ Lạc và Mẫn Doãn Kì.
Hôm đó Niên Nhĩ Lạc ôm mèo Miên Miên đặt vào trong một cái khăn quấn trẻ sơ sinh sau đó thì gấp gấp. Mèo Miên Miên trắng trắng bông bông nhìn mẹ mình không ngừng nhào mình qua lại, liên tục kêu meo meo.
Mẫn Doãn Kì cầm một đĩa quýt và một đĩa dâu tây đi vào trong phòng, nhìn bà xã nghịch nghịch mèo bông liền mở miệng hỏi.
"Làm gì Miên Miên thế?"
"Em đang làm thí nghiệm, thử trên người Miên Miên trước để sau này thực hành thật thì đỡ bỡ ngỡ." Niên Nhĩ Lạc trả lời, tay khều khều mũi nhỏ của Miên Miên, nhìn bé mèo trong lòng cười đến vô cùng vui vẻ.
Mẫn Doãn Kì đặt đĩa quýt lên bàn, cầm lấy một trái rồi cẩn thận lột ra sau đó đi tới chỗ của Niên Nhĩ Lạc, xé một múi ra rồi đút cho cô.
"Thí nghiệm gì? Kể anh nghe với."
Niên Nhĩ Lạc ngậm lấy múi quýt, vị chua ngọt lan ra trong miệng.
"Làm mẹ đó."
Mẫn Doãn Kì suýt nữa thì đánh rơi trái quýt trên tay, hắn nghiêng đầu nhìn bà xã, mỉm cười.
"Muốn có tiểu Lạc và tiểu Kì rồi hả?"
Động tác quấn khăn của Niên Nhĩ Lạc bỗng dưng cứng đờ, cô ngẩng đầu nhìn vẻ mặt gian tà của Mẫn Doãn Kì.
Rồi xong...
Rèm: không cần kéo tôi đâu, tôi tự làm được.
2. Lương Thy San và Phác Trí Mẫn.
Lương Thy San và Phác Trí Mẫn sau khi hàn gắn lại thì ngày nào cũng bám nhau như sam, ngọt ngào vô cùng.
Lương Thy San rất hưởng thụ sự nuông chiều của Phác Trí Mẫn, bây giờ cô mà có leo lên đầu hắn thì hắn cũng không dám hó hé.
Trải qua yêu đương thêm mấy tháng, Phác Trí Mẫn cuối cùng cũng cầu hôn Lương Thy San, cả hai chính thức bước vào cuộc sống hôn nhân.
"Này San San..." Phác Trí Mẫn vuốt vuốt tóc của Lương Thy San, để đầu cô gối lên đùi hắn, giọng nói dịu dàng vang lên.
"Hửm?" Lương Thy San đang đọc sách, thoải mái tựa đầu lên người ông xã.
"Nếu sau này anh làm gì sai trái một lần nữa, em có tha thứ cho anh không?"
"Đừng nói đến tha thứ, em đến nhìn mặt anh cũng không thể." Lương Thy San ném cuốn sách qua một bên, ngẩng đầu nhìn góc cạnh gương mặt của Phác Trí Mẫn, lạnh lẽo nói.
Phác Trí Mẫn bắt đầu sợ hãi, hắn gượng cười với cô, cố tỏ ra bản thân vẫn ổn, nhỏ giọng trấn an cô.
"San San đừng nổi giận."
"Nói cho nghe, anh mà dám lừa em một lần nữa thì anh tốt nhất nên tự đào hố chôn mình đi, đừng để em tìm thấy anh."
"..."
3. La Địch Noãn và Điền Chính Quốc.
La Địch Noãn ngồi trong thư phòng đợi ông xã làm việc, đợi mãi ngủ gục hồi nào không hay.
Điền Chính Quốc từ khi bắt đầu thực tập ở công ty của gia đình thì bận tối mắt tối mũi. Khác với những nhân viên thực tập bình thường, cái vị trí Điền Chính Quốc thực tập là vị trí lớn nhất của Điền thị.
Soạn xong mớ hồ sơ, Điền Chính mệt mỏi lắc lắc cổ, hắn vươn vai uể oải thở một cái, lại nghiêng đầu nhìn về phía sofa, phát hiện bà xã đã ngủ say.
Lại liếc mắt nhìn đồng hồ, nhận ra đã khá trễ rồi, vì thế Điền Chính Quốc tắt máy tính, xếp lại mấy bảng thống kê rồi mới đứng dậy bước tới chỗ La Địch Noãn, hắn bế cô lên sau đó rời thư phòng.
La Địch Noãn thế mà vẫn không có tỉnh lại, cô tựa đầu vào Ⱡồ₦g иgự¢ hắn sau đó tiếp tục ngủ.
Vậy mà lúc Điền Chính Quốc thả La Địch Noãn xuống giường, cô thế mà lại tỉnh dậy.
Điền Chính Quốc: "..."
La Địch Noãn mơ mơ màng màng nhìn ông xã, cô ngồi dậy, đưa tay dụi dụi mắt.
"Mấy giờ rồi anh?"
"2 giờ sáng rồi, em ngủ tiếp đi." Điền Chính Quốc đi đến bên giường nằm xuống, thuận tiện kéo cả La Địch Noãn cùng nằm.
Nhưng La Địch Noãn có một thói quen rất xấu, đó là khi bỗng dưng giật mình lúc đang ngủ, cô sẽ khó có thể ngủ lại được.
Vì thế nằm trằn trọc một hồi vẫn không ngủ được.
Hồi lâu sau, La Địch Noãn đưa tay chọt chọt Điền Chính Quốc, nhỏ giọng nói.
"Quốc, em không ngủ được."
Điền Chính Quốc mở mắt nhìn cục bông trong lòng, hắn đưa tay xoa xoa đầu cô.
"Hát cho em nghe nhé?"
"Vâng."
Điền Chính Quốc mỉm cười, hắn khẽ trở mình, giọng hát êm ái ngọt ngào vang lên giữa không gian yên tĩnh.
"Giọng nói nhè nhẹ của em khẽ vụt qua tôi, xin hãy gọi tên tôi thêm lần nữa."
"Tôi vẫn đứng đây dưới hoàng hôn giá lạnh."
"Cứ thế tôi sẽ từng bước hướng về em."
"Still With You."
La Địch Noãn híp mắt tận hưởng bài hát, hồi lâu liền ngủ thi*p đi. Điền Chính Quốc nghiêng đầu thấy La Địch Noãn đã ngủ thì ngừng hát, nhìn cô một chút thì nhướng người qua hôn lên trán cô.
4. Lạc Kim Bối và Kim Thái Hanh.
Có nhiều bạn hỏi rốt cuộc Lạc Kim Bối và Kim Thái Hanh thế nào lại giảng hòa? Cũng khá đơn giản...
"Bởi tôi là người có lòng vị tha, nhâи áι và tình yêu thương cao cả." Lạc Kim Bối ngồi tựa người vào ghế sofa tự tin trả lời.
Kim Thái Hanh ngồi bên cạnh đang cẩn thận dùng dao gọt táo, nghe bà xã nói như thế thì suýt nữa cắt phải tay, hắn lắc lắc đầu phản đối.
"Gì? Không phải vì anh mua cho em một đống quần áo, giày, gấu bông các thứ rồi lại còn phải làm bánh ngọt tặng em thì em mới nguôi giận à?"
Lạc Kim Bối nghiêng đầu chớp chớp mắt nhìn Kim Thái Hanh, có chút không tin được những gì mình nghe thấy. Hồi lâu sau cô giơ tay lên, mở miệng nói.
"Tắt camera hộ tôi chút, có chuyện gia đình cần xử lí."
Ùm, theo Mei chỉ biết tối hôm đó, Kim Thái Hanh phải ngủ ở sofa thôi.
5. Triệu Phương Nga và Trịnh Hạo Thạc.
Quen nhau lâu như vậy rồi, cho nên cả hai người cũng đã sớm đi đăng ký kết hôn, chỉ có hôn lễ là chưa tổ chức.
Không phải do Trịnh Hạo Thạc không muốn, mà là Triệu Phương Nga lười, cô lười phải chuẩn bị, vì thế cứ để đó, nào siêng sẽ làm.
"Chuyện hôn nhân trọng đại như thế mà lấy lý do em lười để không làm à?" Trịnh Hạo Thạc tay quậy nồi cháo, chống nạnh nhìn Triệu Phương Nga đang ăn xoài.
Triệu Phương Nga không thích ăn đồ chua, cái hôm giả vờ có thai đó cũng không có thích ăn, vậy mà mấy hôm nay ngày nào cũng phải ăn một trái.
Tất nhiên phải là loại cực chua.
"Mấy nay em uể oải lắm, không muốn làm cô dâu." Triệu Phương Nga lại đưa miếng xoài lên miệng, vị chua thanh lan ra trong khoang miệng khiến cô vô cùng yêu thích.
Trịnh Hạo Thạc cũng lười nói, hắn lấy bát múc ra một tô cháo, hôm nay nấu cháo cá, coi như bồi bổ cho Triệu Phương Nga.
Vậy mà vừa đặt đến trước mặt cô, hắn liền thấy sắc mặt cô có chút kì lạ.
"Em sao vậy?"
Sau đó, Trịnh Hạo Thạc thấy Triệu Phương Nga bụm miệng chạy vào trong toilet.
"..." Gì vậy nè?
Diễn biến sau ngày hôm đó chính là: có thai, làm lễ kết hôn, sinh con.
Lười gì nổi nữa mà lười?
6. Ngôn Ninh Đàm và Kim Thạc Trân.
Ngôn Ninh Đàm vẫn như mọi khi, vẫn cuộc sống đó, ngày ngày đến studio làm việc, cùng bạn trai yêu đương công sở.
"Anh đừng có nghịch nữa, lệch đường phấn là em đánh anh đó." Ngôn Ninh Đàm giận dữ gõ gõ cọ trang điểm lên sống mũi cao thẳng của Kim Thạc Trân, giọng nói có chút tức giận.
Kim Thạc Trân cười cười, sau đó ngồi yên để cho cô làm việc.
Người ta nói đàn ông khi tập trung làm việc sẽ rất hấp dẫn. Thế người phụ nữ của hắn cũng là đàn ông ư?
Xinh đẹp động lòng người.
Ngôn Ninh Đàm xoay người lấy cọ vẽ mày, chưa kịp với tới đã bị Kim Thạc Trân ôm lấy eo kéo qua rồi đặt vào lòng.
"Anh làm gì thế?" Ngôn Ninh Đàm nhíu mày nhìn Kim Thạc Trân.
"Anh muốn kết hôn với em."
"Hả?"
"Ngôn Ninh Đàm, lấy anh nhé?"
Ngôn Ninh Đàm có chút không phản ứng kịp, cô chớp chớp mắt ngơ ngác nhìn Kim Thạc Trân, đợi tới khi não cô đã load được câu hỏi, có chút ngại ngùng mấp máy môi.
"Vâng."
7. Nghiên An Hạ và Kim Nam Tuấn.
Nghiên An Hạ ngồi ở ban công của tòa biệt thự sang trọng cao cấp đắt đỏ của cô và ông xã, tay nâng ly rượu vang đỏ lắc lắc, cô nhếch môi cười nửa miệng, ánh mắt 3 quý tộc, 3 phần thanh cao, 4 phần tao nhã nhìn qua Kim Nam Tuấn.
Kim Nam Tuấn cũng liếc nhìn qua, nhướng mày.
"Sao thế?"
"Cuộc sống của chúng ta không có gì để hay ho để quay hết, chỉ có mỗi tiền thôi huhu." Nghiên An Hạ nói xong thì ném ly rượu đi, giả vờ ôm mặt khóc.
"..."
8. Tần Hiên và Mộc Huyền Trang.
"Nhất quyết không đồng ý à?"
"..."
"Đồng ý đi."
"Nói tiếng nữa là cái ghế vào đầu đấy." Mộc Huyền Trang suýt chút nữa bẻ luôn cây cọ vẽ mày, tức giận nhìn Tần Hiên.
Tần Hiên cười cười vui vẻ, mắt hắn cong lên như vầng trăng khuyết, nhìn đẹp trai vô cùng.
"Anh đừng có dùng vẻ đẹp trai của mình ra dụ tôi." Mộc Huyền Trang cất cọ đi, lên tiếng cảnh cáo.
"Chấp nhận tôi đi mà, tôi thích cô." Tần Hiên đưa tay kéo kéo góc áo của Mộc Huyền Trang, nhỏ giọng nói.
Mộc Huyền Trang hất tay Tần Hiên ra, giọng nói có chút khóc chịu.
"Vì cái gì tôi phải chấp nhận?"
"Tôi giàu."
"Em đồng ý."
9. Mẫn Doãn Kiệt và Tiêu Tịnh Diên - mốc thời gian vào 9 năm sau.
"Chú ơi, chú à, chú đẹp trai ơi, cho cháu xin số điện thoại đi mà." Tiêu Tịnh Diên thiếu điều lăn dài ra quầy pha chế của Mẫn Doãn Kiệt, nũng nịu cầu xin.
Hai tuần, đã hai tuần rồi mà vẫn không xin được!
Mẫn Doãn Kiệt trước sau như một, vẫn chú tâm vào pha chế đồ uống cho khách, bơ luôn bé con Tiêu Tịnh Diên.
Tiêu Diên rất không chấp nhận được việc cô bị crush bơ như thế, vì thế liền nổi nóng gõ nhẹ lên quầy.
"Chú Kiệt!"
Mẫn Doãn Kiệt lúc này mới từ từ liếc mắt nhìn Tiêu Tịnh Diên, hắn nhướng mày, nhàn nhạt nhìn cô.
Cũng chỉ nhìn như thế, Tiêu Tịnh Diên đã suýt ngất xỉu.
"Cháu lo học đi, đừng quậy phá chú." Mẫn Doãn Kiệt thấp giọng nói với Tiêu Tịnh Diên, sau đó lại tiếp tục làm việc.
Nghĩ nói như thế là Tiêu Tịnh Diên bỏ cuộc chắc? Nằm mơ đi.
"Nhưng cháu thích chú lắm. Đi mà chú, cho cháu xin số điện thoại đi."
Mẫn Doãn Kiệt cuối cùng chịu hết nổi rồi, hắn đặt ly nước sang một bên, chống hai tay lên quầy, cúi đầu mặt đối mặt nhìn Tiêu Tịnh Diên.
"Nghe này nhóc con, chú từng là tội phạm buôn bán gái m*i d*m đấy. Đi theo chú là chú bắt đó biết không?" Sau đó lại nhếch môi cười, cố tạo ra vẻ mặt ác độc nhất.
Vậy mà Tiêu Tịnh Diên một chữ cũng không đặt vào tai, chỉ chăm chú nhìn nụ cười kia.
"Chú, chú cười lên trông rất soái."
"..."
10. Kết thúc.
Niên Nhĩ Lạc nắm tay Mẫn Doãn Kì, cùng hắn đi tản bộ ở công viên, thoải mái tận hưởng không khí trong lành.
Mẫn Doãn Kì nhìn cô, có chút buồn cười. Dáng người nhỏ bé lại còn mang thêm bụng bầu nhìn kiểu gì cũng thấy rất đáng yêu.
Triệu Phương Nga vào hai tháng trước đã sinh em bé, là một bé trai, đặt tên Trịnh Hạo Thiên. Lạc Kim Bối, Lương Thy San và La Địch Noãn thì chưa muốn có con.
Đợt vừa rồi đi khám thai, bác sĩ cho biết thai của Niên Nhĩ Lạc là thai đôi, cho nên bụng có chút lớn hơn người mang thai bình thường, lại thêm nhỏ con cho nên nhìn vô cùng nặng nề.
9 tháng, Niên Nhĩ Lạc có mệt mỏi vô cùng, mà Mẫn Doãn Kì mệt mỏi cũng không kém.
Cả hai đi dạo hồi lâu, đột nhiên Niên Nhĩ Lạc đứng yên không chịu nhúc nhích, kéo luôn cả Mẫn Doãn Kì lại.
Mẫn Doãn Kì nghiêng đầu, phát hiện sắc mặt của bà xã trắng bệch.
Gì chứ? Không phải vỡ ối sớm hơn dự đính đó chứ?
Đáp án chính là không, là tại vì Niên Nhĩ Lạc bị mỏi chân cho nên hơi khó chịu thôi, làm cho Mẫn Doãn Kì sợ đến mức loạn hết cả lên.
Vài ngày sau đó, Niên Nhĩ Lạc mới thực sự sinh con, sinh được một trai một gái vô cùng kháu khỉnh.
Bé gái tên Niên Nhĩ Anh, bé trai Mẫn Doãn Kiên.
Nhà bốn người, sống hạnh phúc từ đó mãi mãi về sau.
Hoàn ngoại truyện.