“ Viên phu nhân đối với lão công của mình hình như rất có lòng tin? “.
Bắc Triệt không nóng cũng chẳng lạnh, nhẹ nhàng buông một câu. Dù trước đó đã bị Chân Mạt vạch trần sự thật nhưng sắc mặt cũng không có quá nhiều biến hoá.
“ Phải. Tôi đối với lão công của mình rất có lòng tin nên mong sau nay phó tổng thống đừng lấy mấy trò đùa trẻ con nhằm chia rẽ tình cảm vợ chồng của chúng tôi “.
Chân Mạt không hề khách khí thẳng thắn cảnh cáo hắn. Tuy kiến thức chính trị của cô không nhiều nhưng cô có thể chắc chắn một điều người đàn ông này nhất định không dễ dàng mà buông tha cho Viên Thái Bách. Mặc kệ quá khứ hai người họ đã xảy ra chuyện gì, hiện tại cô là vợ của anh phải vì anh mà suy nghĩ.
Chân Mạt toan mở cửa bước xuống xe, cổ tay lại bị Bắc Triệt giữ chặt.
“ Vẫn là câu nói đó nếu như cô không rời xa Viên Thái Bách tôi sẽ khiến hắn thân bại danh liệt “.
Chân Mạt xoay người, cô hơi dịch chuyển cơ thể của mình một chút, đem gương mặt nhỏ nhắn lại gần gương mặt cương nghị của Bắc Triệt, nói rõ từng chữ.
“ Vậy anh cứ thử xem “.
Dứt lời, Chân Mạt nhanh chóng bước xuống xe, một mình Bắc Triệt ngồi lại trên đó dõi theo bóng lưng của cô cho đến khi Chân Mạt trở lại xe của thư ký Lý.
“ Điều tra cô ấy một chút đi “.
Bắc Triệt thu lại ánh mắt, đem rượu vang trong ly một hơi uống hết sạch. Đối với người phụ nữ này hắn dường như có chút cảm giác hứng thú.
[... ]
Trời sập tối, toà biệt thự to lớn kia liền rơi vào một mảng tĩnh lặng. Vì nơi đây cách xa thành phố phồn hoa nên về đêm đặc biệt yên tĩnh.
Chân Mạt vừa về đến biệt thự liền nhận được điện thoại của bà Viên, có lẽ vì xem cuộc họp báo ngày hôm nay nên mới phát hiện bản thân mình bị chính con trai lừa gạt.
Bà Viên oán trách Viên Thái Bách một hồi, rồi hỏi thăm cô đủ thứ, bà hỏi cô có mệt không, Tiểu Bách dạo này có ức Hi*p cô không. Hai người nói chuyện một hồi, bà Viên mới an tâm tắt máy.
Chân Mạt định vào phòng bếp bên ngoài liền truyền đến tiếng xe, cô ngỡ tưởng Viên Thái Bách trở về liền vui vẻ chạy ra đón. Nhưng không! Người đến lại là một người phụ nữ rất xinh đẹp, khí chất đặc biệt cao quý.
“ Cô là Chân Mạt? “.
Cô ta nhìn Chân Mạt, từ ánh mắt có thể thấy rõ sự khinh bỉ.
“ Phải, là tôi “.
“ Tôi muốn mua lại Viên Thái Bách, ra giá đi “.