Hôm sau , Nam Cung Ảnh lật người , mở mắt ra vẫn thấy Nhan Mạt Hàn đang nằm bên cạnh , hắn thở phào nhẹ nhõm
Nhìn cô có chút trau trau mày , Nam Cung Anh đưa ngón tay , nâng đỡ mi tâm của cô
Thật ra cảm giác hạnh phúc là như thế ...
Nam Cung Ảnh cười cười , hôn nhẹ lên tráng cô ...Sau đó vén chăn lên , xuống giườn rửa mặt..
Buổi sáng , Nhan Mạt Hàn vội vã vào trong cửa hàng bánh ngọt
“ Doãn Hi , cậu nói có phải do cậu quá xinh đẹp nên quán mới đông khác như vậy không?”Nhan Mạt Hàn nói giỡn rồi cười cười
Hạ Doãn Hi mặt trắng bệch nhìn cô một cái “ Nào có , cậu mới là xinh đẹp đó”
Hai người cùng nhau cười thành tiếng , lúc này cửa tiệm đẩy vào , là một người...
“Thần” Nhan Mạt Hàn sửng sốt , tiến lại Ngôn Lạc Thần
Nhan Mạt Hàn nhào đến ,cô không tin vào mắt mình
“ Bé ngốc , anh sẽ không đi nữa . Anh sẽ trở lại công ty con ở thành phố M một thời gian..” Ngôn Lạc Thần nói xong , cười cười
SÁng hôm nay , hắn liền viết lại tờ giấy báo cho mẹ rồi nhanh chóng về thành phố M
“Ừ” Nhan Mạt Hàn rét nặng gật đầu một cái , khoé miệng dâng lên nụ cười ... Ông trời thật tốt , đã cho Ngôn Lạc Thần quay trở lại..
Người duy nhất yêu cô , cưng chìu cô...
Ngôn Lạc Thần đợi một chút , trở về công ty .. Nhan Mạt Hàn trưa nay tâm tình thật không thể nào không vui ...
Giữa trưa , di động của Mạt Hàn vang lên , màn hình hiển thị là Nam Cung Ảnh
“ Trưa nay cùng nhau ăn cơm , tôi đã đứng trước cửa tiệm của em rồi”
“A?” Nhan Mạt Hàn theo bản năng nhìn ra ngoài cửa thấy một chiếc xe thể thao màu bạc đang ở một phía xa
Mạt Hàn nói với Hạ Doãn Hi một tiếng sau đó ngoan ngoãn chui vào xe của hắn..
“Như vậy mới ngoan” Nhìn cô ngồi ở ghế phụ ,sau đó đã thắt giây an toàn Nam Cung Ảnh tà mị cười , xem ra cô thật hiễu rõ phương thức lái xe của hắn , vừa vào xe đã liền thắt giây an toàn
Quả nhiên , một cước đạp ga , xe ô một tiếng lao ra đường chính
“ Tôi đi đón Điều Vi , hôm qua cô ấy ngã bệnhkhông biết thế nào rồi , qua đón cô ấy rồi cùng nhau đi ăn” Nam Cung Ảnh không nghiêng đầu , nhìn về phía trước nói
“Hả? Đi dón Dịch Điều Vi? À , thôi được” Nhan Mạt Hàn gật đầu , nhưng trong lòng có chút giận ! Thôi đi , lại đi đón cái kẻ tiểu tam ấy . Mặc dù hôm qua ở công viên cô đã nói không thích Dịch Điều Vi , nhưng cô cảm thấy còn chưa muốn biểu hiện rõ ràng..
“Em có phát hiện ra là Dạ Như cùng Địch Điều Vi ở chung một khu không?” Xe dừng ỡ dưới lầu khu nhà của Điều Vi , Nam Cung Ảnh mở miệng hỏi
“ Có , ngày thứ nhất cùng các người tới đây tôi đã biết” Nhan Mạt Hàn liếc Nam CUng Ảnh , cô có thể đần đến vậy sao? Sao có thể không biết được
Rất nhanh sau đó , Dịch Điều Vi đã xuống lầu
Nhan Mạt Hàn không thể tin được , người đàn bà này biến hoá ghê gớm thật . Lần đầu tiên thấy Điều Vi là cô ấy mang giày cao gót , trang điểm đậm , hiện tại lại mang giày đế bệt , mặc áo thun kín đáo cùng quần cụt, trên mặt lại không trang điểm .. Này , thay đổi thật là nhiều nha
Nhưng khhông ai biết , Dịch Điều Vi chính là muốn hấp dẫn Nam Cung Ảnh , nên nhất định thay đổi cho mình thuần khiết đơn giản một chút
Cô mở cửa ở ghế phụ , nhìn thấy Nhan Mạt Hàn , liền giật mình
“ Ặc , Nhan Tiểu Thư?” Hiển nhiên , cô có chút giả bộ xấu hổ
Nhan Mạt Hàn thất vọng bĩu môi , nghiêng đầu
“Ha . Xin chào , Dịch Tiểu Thư” Nhan Mạt Hàn cười lạnh , cũng không muốn đứng dậy
“Ảnh.. Em hôm qua sốt có chút nhức đầu , ngồi phía sau sợ sẽ say xe”
Dịch Điều Vi nói rất rõ ràng nhưng cái chính là Nhan Mạt Hàn không hiểu ý của cô
Tự nhiên nói “ Ây , chồng yêu chúng ta phải nắm chặt thời gian , thời gian nghĩ trưa của anh không phải rất ít sao?”
Nhan Mạt Hàn vừa nói xong , Nam Cung Ảnh nhìn cô có chút buồn cười
Nữ nhân này thật là biết thay đổi tình huống ... Nhưng khoé miệng cười cười , nghe thấy cô gọi là chồng như vậy , hắn rất thích
Sau một hồi đã đấu , Nam Cung Ảnh mở miệng kêu Dịch Điều Vi ngồi phía sau
Nhan Mạt Hàn trong lòng cảm thấy đắc ý , quay sang nhìn Nam Cung Ảnh nở nụ cười chiến thắng . Nam Cung Ảnh bất đắt dĩ lắc đầu
“ Chồng à , anh biết không . Ngôn Lạc Thần đã quay lại thành phố M rồi”
Trên đường , Nhan Mạt Hàn hưng phấn chơi đùa điện thoại , từ đầu đến cuối trên mặt luôn nở nụ cười hoàn toàn quên mất sự hiện diện của Dịch Điều Vi
“Thật sao?” Gương mặt của Nam Cung Ảnh bổng đổi sắc tối xầm lại , giọng nói lạnh như băng . Người đàn ông này sao tự nhiên lại trở về , sao không đi luôn đi?
“Đúng vậy ! Thật là vui mừng” Nhan Mạt Hàn cười , tay ôm chặt lấy bã vai của Nam Cung Ảnh
“Ôi , Nhan Tiểu Thư , Ảnh đang lái xe ...Cô như vậy sẽ ảnh hưởng đến anh ấy nha” Dịch Điều Vi nói xong , cố ý đẩy tay Nhan Mạt Hàn ra , có thể nói Nhan Mạt Hàn cảm giác được điều đó
Sau đó , Dịch Điều Vi lượn quanh ghế lái của Nam Cung Ảnh , từ phía sau lấy tay đấm Ϧóþ cho hắm
“Mẹ kiếp ! Con đàn bà này không biết xấu hổ” Nhan Mạt Hàn thất vọng giận dữ mà nói tục , ngoài miệng thì cười cười sau đó nghiêng đầu ra phía cửa sổ nghiếng răng..
Thật cô tức ૮ɦếƭ tức ૮ɦếƭ mà...
Nam Cung Ảnh nghiêng đầu nhìn Nhan Mạt Hàn , từ cửa kiếng phản chiếu có thể nhìn thấy gương mặt của cô bây giờ , Dịch Điều Vi thì không thấy nhưng Nam Cung Ảnh thấy bộ dạng nghiếng răng của cô , khoé miệng đột nhiên nở một nụ cười
Cô gái này thật sự là “động vật” kì lạ
Lúc ăn cơm Nhan Mạt Hàn cũng ςướק chỗ ngồi bên cạnh Nam Cung Ảnh
Hai người phụ nữ này thỉnh thoảng đều gắp thức ăn cho Nam Cung Ảnh
“Ảnh , anh ăn cái này , cá rất tốt cho thân thể”
“Chồng yêu , ăn nhiều rau cải một chút , vitamin C rất tốt cho cơ thể của anh”
“Ảnh , công việc của anh thật nhiều chắc anh rất mệt , ăn nhiều thịt kho vào”
“Chồng yêu , anh xem , ăn nhẹ một chút đừng ăn quá nhiều thịt đối với cơ thể và tinh thần cũng tốt hơn”
“Ảnh , gà xé cay thật ngon , hãy ăn nhiều một chút”
“Chồng yêu...” “ Ảnh...” “Chồng yêu..” “Ảnh...” “ Chồng yêu..”
Trong tiệm cơm , tất cả mọi người đều hướng về bàn của ba người này , dĩa , chén đã sớm chất thành núi .
Nam Cung Ảnh bất đắt dĩ “Được rồi được rồi !Tôi có tay tự có thể gấp được ! Hai người cũng mau ăn đi , tự bản thân tôi biết cái gì tốt cái gì không tốt”
Rốt cuộc Nam Cung Ảnh không nhịn được , tiếp tục như vậy chỉ sợ hai người phụ nữ trước mặt sớm muộn cũng đánh nhau ...
Trong tiệm ăn mọi người cũng ríu rít bình luận
“ Đây không phải là Nam Cung Ảnh sao? Như thế nào lại có thể đến nơi này mà ăn cơm”
“Đúng vậy đúng vậy , những người tổng giám đốc như hắn không phải là nên đi đến mấy khách sạn cao cấp sao?”
“ôi , hai người phụ nữ một bên là vợ của hắn , nói không chừng người còn lại là vợ kế đó”
Dịch Điều Vi sắc mặt thoáng chốc đen lại , cái gì? Vợ kế?Cô là vợ kế?
Ta x , thật muốn đứng dậy cho bọn họ một cái tát tay ! Cô mới là vợ chính thức , còn người đối diện kia mới là vợ kế thì đúng hơn ! Vợ thứ hai ! Tức giận trợn mắt nhìn từng người ở từng bàn một , những người đó thấy vậy cũng im lại không nói gì nữa
Tâm tình bây giờ của Nhan Mạt Hàn tốt tới cực điểm , họ nói Dịch Điều Vi là vợ kế .. Ha Ha Ha , trong lòng cô cũng cười nghiêng ngửa
Trên mặt nén lại , hướng nhìn Nam Cung Ảnh khẽ mỉm cười
Nam Cung Ảnh cười , vuốt vuốt sống mũi của Mạt Hàn ,ở bên tai cô nói “ Em hài lòng chưa?” Sau đó nói “ Ăn cơm đi”
Những lời của người xung quanh nói , hắn không phải là không nghe thấy . Chẵng qua là thấy trên mặt của Mạt Hàn nở nụ cười đắt ý , trong lòng của hắn cũng trở nên ấm áp
Liếc mắt nhìn Dịch Điều Vi đang cúi gầm mặt ăn cơm ở phía đối điện , không nói gì
Trong tâm của Dịch Điều Vi bị chọc giận , cư nhiên lại gọi cô là vợ kế?
Hơn nữa , Ảnh còn sờ sờ sống mũi của Mạt Hàn , động tác cưng chiều như vậy .. Trong lòng âm thầm hung ác , Dịch Điều Vi quyết định phải trừ khử cô gái này
Sau khi ăn xong , Nam Cung Ảnh đưa Dịch Điều Vi về nhà
“Buổi tối phải về nhà ăn cơm” Dừng xe ở đèn đỏ , Nam Cung Ảnh nghiêng đầu
Nhan Mạt Hàn gật đầu , kì lạ không phải chuyện này mỗi ngày đều như vậy mà
“là về nhà cũ” Nam Cung Ảnh nhìn rất rõ ràng là cô không hiểu , tặng cô thêm bốn chữ
“Cái gì? Nhà cũ? Gặp ba mẹ và ông nội à?” Nhan Mạt hàn ánh mắt lạnh lùng lập tức trừng to
Nam Cung Ảnh gật đầu một cái , lúc này Tiểu Dương gọi điện , Nam Cung Ảnh nhấn nút màu xanh lấy tai nghe , nghe điện thoại
“Tổng giám đốc , mới nãy Đổng Sự Trưởng vừa gọi đến ! Nói lâu rồi không thấy cháu dâu , tối nay cần trở về ăn cơm”
“Biết rồi” Nam Cung Ảnh đáp lời , cúp điện thoại
Sau đó chỉ chỉ lên điện thoại di động “ Em xem , ông nội lại thúc dục rồi”
Nhan Mạt Hàn có chút bất đắt dĩ gật đầu một cái , dường như cô không có sự lựa chọn
--
Đèn sáng rực cả nhà cũ , Mộ Dung Tịch vừa thấy Mạt Hàn tới trong lòng liền vui mừng , lôi cô vào phòng khách tán gẫu ..
Nhưng Nam Cung Tịch lại nhìn trên người Mạt Hàn , sao cô lại không có mặt cái váy đó?
Nam Cung Tịch kéo Nam Cung Ảnh vào chỗ rẽ cầu thang “ Con làm sao không cho Mạt Hàn mặc cái váy đó . Đến lúc đó ông nội nói thì sao?”
Nam Cung Ảnh bĩu môi “ Ba à , váy đó có biểu thị cái gì đâu . Huống chi bây giờ cô ấy còn không đủ tư cách”
Hắn liếc nhìn Nhan Mạt hàn ngồi trên ghế salon , không giải thích được cảm giác của bản thân với Mạt Hàn bây giờ là cái gì
“ Tiểu tử thúi , con nói cái gì” Lúc này ông nội vừa từ trên cầu thang chống gậy đi xuống , nghe được hai cha con nói chuyện trong lòng rất tức giận
“Ông nội ..”
“ Ba”
Nam Cung Ảnh và Nam Cung Tịch đồng thời cùng nhau mở miệng , hai người nhìn nhau , tiến đến đỡ Nam Cung Mạc
“hừ” Nam Cung lão gia hừ một tiếng
Sau khi ăn xong , Nam Cung Mạc liền kêu Nam Cung Ảnh và Nhan Mạt Hàn ra ngoài vườn hoa
“Ảnh , Mạt Hàn , ông nội đã suy nghĩ kĩ” Nam Cung lão gia đứng ở trước hồ bơi , nhìn về phương xa
“Tình cảm , thật không nên miễn cưỡng”
Nam Cung Ảnh và Nhan Mạt hàn nhìn nhau
“Ông nội , đây là ý gì?”
“ừ , các ngươi ly hôn thôi . Ảnh , cháu cũng đã trưởng thành , ta tin tưởng cháu có thể tự lựa chọn cho mình . Cổ phần , ông nội sẽ giao cho cháu”
Lời vừa thốt ra khỏi miệng , Nhan Mạt Hàn cảm giác như một tảng đá to nện vào đầu , thật đau , cô không thể thở được
Nam Cung Ảnh củng nhất thời cả kinh ... Hắn thật không muốn ly hôn .. Thậm chí...
“Nhưng ông nội..” Nam Cung Ảnh còn chưa kịp nói liền bị Nam Cung Mạc cắt đứt
“ Ta hiểu , Nhan Mạt Hàn chẵng qua là cháu tìm đến để đối phó với gia đình , như vậy mà nói thật không công bằng cho Mạt Hàn .. Cho nênn hai ngươi ly hôn đi”
Nhan Mạt Hàn nghĩ đến đêm ông nội cho cô quỳ xuống , nhưng Nam Cung Ảnh lại cố ý quan tâm đến cô
Lần đó chu tổng xém tí đã ăn sạch cô nhưng là hắn cứu cô
Không trách được không mang theo cô vì sợ cô tổn thương..
Vì chuyện ra giường trước tức giận sau lại xin lỗi ..
Những chuyện này , làm sao cô có thể quên đi? Ngày hôm qua trong lòng có cảm giác rời xa , thật là vậy sao?
Nam Cung Ảnh nhìn Nhan Mạt Hàn bên cạnh cúi đầu , trong lòng đau xót..
Kéo tay của cô , xoay người liền ra ngoài
“Ảnh , đi đâu vậy?” Nam Cung Lão Gia nhìn Nam Cung Ảnh đứng dậy , muốn gọi hắn lại , nhưng hắn đã dắt Nhan Mạt hàn rời khỏi nhà cũ
Bên trong vườn , Nam Cung Mạc cười cười . Ha Ha Ha , Ảnh đã trưởng thành rồi biết yêu là như thế nào rồi
Dọc đường đi , Nhan Mạt hàn không nói gì chỉ cảm thấy mũi cay cay , cô muốn khóc sao?
“ Nói chuyện..” Nam Cung Ảnh lên tiếng phá tan không khí tĩnh mịch , lái xe vào ven đường
“Anh...Tôi phải nói gì? Cuối cùng anh đã có cổ phần rồi , vậy quan hệ của chúng ta cũng đã đến hồi kết ” Nhan Mạt Hàn trong lòng rõ ràng đau khổ , hắn yêu chính là cô , là thân thể của cô . Mặc dù vóc dáng không có gì là đặc biệt .. Nhưng cô cũng không thể nói gì , bất quá chỉ là bạn trên giường của hắn .. Trong lòng chua xót...
Nam Cung Ảnh ngây ngẩn cả người , hắn cũng không còn có thể biết nói gì
Nhưng trong tâm lại như có âm thanh muốn níu cô lại , không muốn cho cô ra đi .. Bởi vì hắn , không hy vọng cô sẽ ra đi..
Ngay cả bản thân cũng không biết , từ lúc nào hắn trở nên dài dòng như vậy , không phải ly hôn thì sẽ tự do sao?
Xe chậm rãi mở cửa ..
Bên trong xe hai người không ai nói thêm gì ...
“ Xuống xe đi , tôi ra ngoài có chút việc” Nam Cung Ảnh mở miệng nói , Nhan Mạt Hàn gật đầu một cái , mở cửa xe
“ Mạt Hàn về rồi à” Vân tẩu thấy Mạt Hàn trở về , vui mừng bưng bữa ăn khuya lên
“ ừ , vân tẩu , cám ơn cô nha” Nhìn thấy bữa ăn khuya trên bàn , Nhan Mạt Hàn cảm thấy càng không thể rời bỏ nơi này , Vân Tẩu thương cô như vậy , làm thức ăn khuya , chăm sóc chu đáo cho cô
Nhan Mạt Hàn ngồi trước bàn , bên trong biệt thự không có ai nữa ngoại trừ Vân Tẩu
“Thiếu gia đâu?” Vân Tẩu không hiểu , không thấy Nam Cung ảnh trở về
Nhan Mạt Hàn có chút mệt mõi , ngẩng đầu lên “ Anh ấy có chút việc ra ngoài rồi . Vân tẩu cô đi nghỉ ngơi đi , cũng đã muộn rồi . Một hồi ăn xong tôi sẽ tự rửa chén”
“Như vậy sao được”
“Không sao , cô mau đi đi”
Đẩy Vân tẩu vào phòng , Nhan Mạt Hàn thở dài
Cô thật sự có chút mệt mỏi , nhìn biệt thự to lớn này chỉ cảm thấy nhớ đến là muốn khóc
Không biết từ bao giờ , cô bắt đầu vô duyên vô cớ mà đau đớn..
“Haha , không phải nói là không thể yêu hắn sao?”
Lệ theo khoé mắt chảy ra .. Nhan Mạt hàn cười khổ , lấy mu bàn tay lau đi..
Hắn là đại tổng giám đốc , tài sản rất nhiều , cô là cái gì? Một người không cha không mẹ ..Nếu ở chung một chỗ sẽ xảy ra tình trạng giống Âu Dương Dật và Dạ Như , cô thật sự không xứng với Nam Cung Ảnh
Nước mắt “cứng đầu cứng cổ” không nghe lời của chủ nhân mà cứ rơi ra , cuối cùng cô ngã bệt trên mặt đất , nghẹn ngào mà khóc...
(JJ: thú thật type đoạn này có hơi “ không tự chủ được” T_T)
“ Nói hay lắm , sẽ không yêu hắn , không lưu luyến gì nơi này nữa”
Cô nhỏ giọng , nhưng bả vai không không chế được , kịch liệt trên dưới lên xuống ...
“ Nam Cung Ảnh , đại khốn khi*p .. Anh ở trong hôn lễ bỏ tôi một mình ! Bây giờ vì cái gì lại đối xử với tôi tốt như vậy?”
-Tươi đẹp-
“Omg! Ảnh , sao lại có thể rối rắm vì chuyện này?” Âu Dương Dật vuốt vuốt lông mày , tối hôm qua uống nhiều như vậy nên đến tối hôm nay mới rời giường .. Sau đó liền bị gọi đến -tươiđẹp-
Doãn Thiệu hàn cười cười
“ Thật không nghĩ tới , không nghĩ tới . Nam Cung Đại Tổng Tài động tâm à?”
Nam Cung Ảnh càng thêm nhức đầu “ Đi ! Đi tìm cho anh một nữ nhân” hắn chỉ chỉ cửa , ý bảo Doãn Thiệu Hàn và Âu Dương Dật ra ngoài tìm nữ nhân rồi hãy trở lại
“ hắc Hắc hắc , được được , tôi đi tôi đi , tìm mười”
Nói xong , Âu Dương Dật và Doãn Thiệu Hàn bước ra ngoài .. Chỉ chốc lát sau đem về rất nhiều mỹ nữ
Các mỹ nữ nhìn thấy Nam Cung Ảnh ngồi trên ghế , hai người bên cạnh cũng rất đẹp trai . Trong tâm nở rộ hoa
“hắn” Âu Dương Dật vừa nháy mắt mỹ nữ liền nhào đến
“ Anh đẹp trai , thế nào? Đến đây tìm niềm vui à?” Ngón tay của cô gái đặt ở trước иgự¢ của Nam Cung ảnh , mập mờ vạch vạch hình vòng tròn ..
“Dật , tôi xem cậu cũng cần một người đó” Doãn Thiệu Hàn cười cười , chỉ chỉ mỹ nữ đang ngồi cùng Nam Cung Ảnh trên ghế
Âu dương dật trừng mắt liếc Doãn Thiệu Hàn một cái ..
Doãn Thiệu Hàn bản thân rất tinh khiết , tuyết đối không thể ở khắp nơi mà lưu tình
“Tôi cá cậu chính là bị Gay” Âu Dương Dật không vui nói .. Sau đó cùng Doãn Thiệu Hàn ra khỏi phòng đến quầy rượu uống