" Ôi ! Lại là Nam Cung Tổng Tài gọi đến à?" Nhìn thấ Nhan Mạt Hàn vội vàng thu điện thoại di động , Hạ Doãn Hi cười hắc hắc hỏi . Liền lúc đó , gương mặt của Mạt Hàn ửng đỏ , nhét điện thoại vào túi quần
"Không có a .. À , đúng , tôi đi xem đằng trước một chút , thật là lộn xộn" Nhan Mạt Hàn nhìn bốn phía , chỉ chỉ ở đằng trước , bịa lý do
Hạ Doãn Hi cười cười , không nói thêm gì , vào trong tiếp tục công việc
Một ngày trôi qua thật mau , buổi chiều Dạ Như đến , ba người mừng rỡ . Đến gần tối , Ngôn Lạc Thần cũng đến
" Lạc Thần" Ngôn Lạc THần vừa đẩy cửa ra , Nhan Mạt Hàn cười hắc hắc tiến đến
" Ngày đầu tiên công việc sao rồi?" Ngôn Lạc Thần trìu mến vuót vuốt Mạt Hàn , nhìn bên cách bài trí bên trong tiệm bánh
" Rất tốt" Nhan Mạt Hàn dùng sức gật đầu một cái
Thời gian trôi qua rất nhanh , đồng hồ chỉ điểm 6 giờ . Nam Cung Ảnh bất ngờ xuất hiện ở tiệm bánh . Đúng 6 giờ , Nhan Mạt Hàn cùng mọi ngườii rối rít chuẩn bị dọn dẹp ra về
Mới vừa đẩy cửa kiếng ra , liền thấy một bóng hình đang đứng đó . Nhan Mạt HÀn sửng sốt kinh ngạc
" Anh, sao anh lại tới đây?" Nhan Mạt Hàn lắp ba lắp bắp nói . Ngôn Lạc Thần không nói gì , nắm tay Mạt Hàn , kéo cô đi
" Đến dẫn vợ yêu đi xem nhà, có vấn đề gì sao?" Nói xong , Nam Cung Ảnh từng bước tiến lên , nắm lấy tay Nhan Mạt Hàn kéo về sát bên cạnh hắn
" Xem nhà?" Ngôn Lạc Thần mở miệng nói , trong lòng hắn nói cho hắn biết , hai người đó thật rất hạnh phúc . Cho nên hắn không thể để Mạt Hàn yêu người đàn ông này . Yêu Nam Cung Ảnh , chắc chắn cô sẽ không hạnh phúc
" Ôi , Lạc Thần , vợ chồng người ta muốn đi xe nhà ở , hãy để bọn họ đi đi , cớ gì lại ngăn cản" Dạ Như một bên cười cười , lôi Hạ Doãn Hi cùng Lạc Thần rời đi
" Mạt Hàn ! Em phải đi cùng hắn sao?" Ngôn Lạc Thần không muốn rời khỏi , nhìn Mạt Hàn
" Đi thôi " Không đợi Mạt Hàn trả lời , Nam Cung Ảnh kéo cô đi , không cho phép cô có bất kì cơ hội nào từ chối
Trong xe , Nhan Mạt Hàn vặn vẹo cổ tay bị Nam Cung Ảnh đang nắm chặt
" Tìm tôi làm gì?" Nhan Mạt Hàn không nhịn được , nói
" Ngày hôm qua , Điều Vi thấy được một căn nhà , hôm nay liền tới mua" Nam Cung Ảnh nói , ngón tay thon dài cầm tay lái . Gò má hoàn mỹ không mất thần sắc
" Ôi cha , cấp tiền cho Tiểu Tình Nhân mua nhà nữa sao? Vậy nói chuyện này với tôi để làm gì?" Nhan Mạt Hàn thất vọng ngoài miệng nhếch lên , khinh thường nói " Hai người có quyết định việc này tốt mà , kêu tôi làm gì? Hôm nay , tôi rất mệt , muốn về nhà"
" Tôi thấy thẫm mĩ của em cũng không tệ , muốn dắt em đi xem chẵng lẽ điều đó cũng không được?" Nam Cung Ảnh lái xe vào lề đường . Nghiêng đầu sang chỗ khác
" Dịch Tiểu Thư của anh , thẫm mĩ không không hề tệ , huống chi tôi và cô ấy quen biết không thân . Như vậy không tốt" Nhan Mạt Hàn cũng không hề phát hiện ra là từ ngày cô vào biệt thự của Nam Cung Ảnh ở , cách nói chuyện của cô cũng bắt đầu chua chát hơn
Nam Cung Ảnh nhíu mày , hiện tại bây giờ cô gái này làm sao vậy? Nghe cách nói chuyện có chút kì lạ? Không biết là tại sao
" Từ từ sẽ thân " Chỉ một câu nói , Nam Cung Ảnh chạy re quay về ngã tư liền chạy đến một căn hộ
Khi đất này , xem ra không hề tốt như lời nói . Nhan Mạt Hàn nhìn cảnh vật xung quanh , bĩu môi . Đột nhiên ! Nghĩ nghĩ , khi đất này không phải cùng chỗ Dạ Như đang ở hay sao? Hơn nữa , lại rất gần với cao ốc của tập đoàn Nam Cung
Chỉ cần" dùng đầu ngón chân" cũng có thể biết được , mua gần như vậy là có mục đích gì rồi
Xa Xa , nhìn thấy Dịch Điều Vi thong thả mang giày cao gót , đứng ở cửa , chẵng qua là lái xe gần về sau liền thấy Nhan Mạt Hàn , gương mặt đang rạng rỡ của Dịch Điều Vi đơ lại mấy giây nhưng rất nhanh sau đó liền trở lại bình thường
" Ảnh ! Anh đến rồi" Vừa xuống xe , Dịch Điều Vi tiến đến thân thiết ôm chầm lấy cánh tay của Nam Cung Ảnh
Nhan Mạt Hàn phải công nhận bó tay với cô gái này rồi . Cô cẩn thận suy nghĩ tới những chuyện cô đã làm , đã nói . Hoàn toàn vượt qua quan hệ của cô và Nam Cung Ảnh . Những lời này , những chuyện này căn bản không nên xảy ra . Nhưng không hiểu sao không thể khống chế được lý trí của bản thân , thậm chí cô bắt đầu cảm thấy ghen tị khi Dịch Điều Vi tiếp cận Nam Cung Ảnh
" Căn hộ , cũng tạm được" Nhan Mạt Hàn nói thầm , suy nghĩ Dạ Như mau có thể trở lại
Tăng nhanh bước đi đến trước mặt hai người , không lâu sau nhìn ra cửa sổ đã nhìn thấy Ngôn Lạc Thần chậm rãi một mình lái xe đến
Cái gì?!? Thật không trùng hợp đến thế chứ? Sẽ không ở cùng một lầu chứ? Nhan Mạt Hàn thất vọng , toát mồ hôi lạnh . Nhưng may mắn là cô nhìn thấy Dạ Như cầm túi xách bước vào phía đối diện , cô thở phào nhẹ nhõm
" Mạt Hàn , thấy căn hộ này như thế nào?" Nam Cung Ảnh không biết từ lúc nào đi đến bên cạnh cô , nắm tay cô . Bàn tay to như vậy , làm cho cô có cảm giác an toàn mà trước giờ chưa từng có
" A.. không tồi" Nhan Mạt Hàn gật gật đầu , Dịch Điều Vi lúc này hai mắt chầm chầm hướng đến hai bàn tay đang nắm lấy của Nam Cung Ảnh và Nhan Mạt Hàn
" Ảnh ca ca , về sau nếu có thời gian anh thường xuyên đến đây nha" Dịch Điều Vi cười cười , những lời này làm cho Nhan Mạt Hàn đớ người . Ảnh ca ca ? Cô thíu chút nữa đã thốt lên . Vừa rồi ở dưới lầu chẵng phải gọi là Ảnh sao ? Tại sao bây giờ lại thay đổi là Ảnh ca ca
Lúc này , di động của Mạt Hàn đổ chuông . Màn hình hiện tên , làm cho Nhan Mạt Hàn đớ người...
Màn hình hiện lên là Ngôn Lạc Thần . Do dự một chút , giãy bàn tay đang bị Nam Cung Ảnh nắm , Nhan Mạt Hàn nhận điện thoại
" Mạt Hàn , chưa về đến nhà sao?" Lầu dưới , Lạc Thần tựa lưng vào xe , khẽ ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ trên lầu
" À? Không.. không" Nhan Mạt Hàn trả lời , giảm âm thanh đến nhỏ nhất
" Cùng nhau đi ăn tối đi , lâu rồi anh và em không có ăn tối cùng nhau.." Ngôn Lạc Thần xoay xoay chìa khóa trong tay . Lại thêm vào một câu " Hay là gọi Nam Cung Ảnh cùng đi"
Nhan Mạt Hàn nghĩ nghĩ , dù sao cũng không biết nữ nhân kia cùng Nam Cung Ảnh sẽ xem bao lâu , chi bằng cho mình cơ hội đi ăn cơm , cho khỏi đói bụng
" À.. không cần , anh ấy đang vội ... Hay chúng ta đi đến quán ăn lần trước? Bà chủ của quán đó thân thiết với chúng ta như vậy , lâu rồi không có ghé qua . Anh đến đó trước , một chút nữa em sẽ đến"
Sau đó Mạt Hàn cúp máy , nghiêng đầu nói " Các người tiếp tục xem đi . Bạn tôi tìm tôi có việc , tôi phải đi . Một chút nữa xem xong , anh về nhà trước đi , không cần chờ tôi"
Dịch Điều Vi vừa nghe , trong lòng vui vẻ" Ừ , Mạt Hàn cô yên tâm , cứ đi đi . Tôi sẽ không để Ảnh ca ca đợi quá lâu , tôi biết anh ấy cũng rất vội" Nói thì nói như vậy nhưng trong lòng Dịch Điều Vi thúc giục Mạt Hàn đi
" Vậy cám ơn . Tôi đi trước , tạm biệt" Liếc nhìn sang Nam Cung Ảnh , Nhan Mạt Hàn hướng chạy ra bên ngoài
Đến cửa cầu thang , cô dừng lại , nhìn qua khe hỡ của cửa sắt , thấy Ngôn Lạc Thần đã lái xe đi , lúc này mới yên tâm đi ra gọi taxi
Trong tiệm cơm vẫn như xưa , rất náo nhiệt . Ngôn Lạc Thần cùng Mạt Hàn chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ , mặt đối mặt ngồi xuống . Như thường lệ ăn đầu cá băm tiêu , hai mắt Nhan Mạt Hàn tỏa sáng
" Ha Ha , lâu rồi không có ăn , ta nhớ ngươi ૮ɦếƭ rồi đây" Nói xong , lấy đũa gắp một khúc cá to nhét vào trong miệng
" Khẩu vị của em vẫn vậy , thích thì ăn nhiều một chút . Ăn đồ cay nhiều cũng không tốt " Ngôn Lạc Thần cầm đũa lên , gấp thêm cho Mạt Hàn mấy miếng cá
" Hắc hắc , em biết rồi , mỗi lần ăn cái này , anh đều dài dòng như vậy .. Hôm nay đặc biệt phải ăn , còn nữa , canh chim cút . Anh có nhớ không?" Trong miệng nhét đầy đồ ăn , Nhan Mạt Hàn nói không rõ
" Nhớ nhớ , một chút sẽ gọi" Ngôn Lạc Thần cũng gắp một miếng . Bắt đầu ăn
" A~ Thật là tốt" Nhan Mạt Hàn miệng đầu cơm , đồng hồ ở tiệm ăn chỉ hướng 7g40p
" Ngày mai , em sẽ dọn đến . Ảnh ca ca , thật cám ơn anh" Dịch Điều Vi đưa Nam Cung Ảnh xuống lầu . Sắc trời đã tối , trăng cũng đã lên cao
" Không có gì , về sau thiếu gì cứ nói với anh . Anh sẽ không để em chịu thiệt đâu ! À còn nữa nếu như Mark có tìm đến hãy gọi cho anh" Nam Cung Ảnh không yên tâm dặn dò
" Ảnh , không bằng em mời anh đi dùng cơm tối . Anh giúp em nhiều việc như vậy , hiện tại cũng gần tám giờ rồi bụng cũng đã đói" Dịch Điều Vi sờ sờ bụng
Nam Cung Ảnh nhìn đồng hồ trên tay , xác thực cũng không còn sớm . Bụng cũng rất đói , không biết Vân Tẩu có nấu cơm không , cũng lâu rồi không có ra ngoài ăn
" Ừ , đi thôi" Nam Cung Ảnh gật đầu một cái . Lái xe đến Hồ Nam quán , hắn cũng thích ăn cay
Nam cung ảnh lái xe , Dịch Điều Vi nhìn về phía trước , đột nhiên một hình ảnh đập vào mắt cô
Kia... không phải là Nhan Mạt Hàn đang ngồi cùng một người đàn ông khác sao? Người đàn ông này la ai? Thật , đây là cơ hội tốt
"À , Ảnh em đột nhiên phát hiện có chuyện cần làm , em phải về nhà một chút . Em đi đóng gói đồ ăn giúp anh . Sẽ rất nhanh thôi" Nói xong , Dịch Điều Vi cũng không đợi Nam Cung Ảnh trả lời , chạy xuống xe một mạch vào nhà hàng . Sau khi xe dừng lại , Nam Cung Ảnh ngẩng đầu , không nghĩ là sẽ nhìn thấy Nhan Mạt Hàn cùng Ngôn Lạc Thần . Thế giới nhỏ như vậy sao? Ngay cả một buổi cơm nhỏ cũng ᴆụng mặt? Cô nói là đi tìm bằng hữu , nhưng lại cùng Ngôn Lạc thần đến nơi này tâm tình hay sao?
Hai người bọn họ ngồi gần cửa sổ , không thể nghe được âm thanh , cũng không thấy rõ hình dáng miệng khi phát âm . Chỉ cảm thấy bọn họ đang cười nói rất vui vẻ
Nụ cười đó chưa bao giờ có , một nụ cười thuần khiết đơn giản xinh đẹp nở rộ trên gương mặt của Nhan Mạt Hàn . Nhưng nụ cười này không phải là vì hắn , cũng không thuộc về hắn . Nhìn một chút , bỗng nhiên trong lòng nổi lên một trận lửa ...Đột nhiên hắn muốn đi vào mà bắt tới cảm giác của cô . Một lát sau chỉ thấy Dịch Điều Vi mang theo mấy hộp đồ ăn mà đi ra . Hắn trấn an tinh thần , mở cửa xuống xe
Lấy một điếu thuốc , dựa vào xe ,chậm rãi hít vào
"Ảnh , anh đã thấy?" DỊch Điều Vu trên tay cầm hộp đồ ăn , hai mắt lộ ra vẻ lo lắng
Nam Cung Ảnh nhẹ nhàng thả một luồng khói trong miệng ra . Ngay cã mình cũng không biết tại sao
" Ảnh ! Anh làm sao vậy?" Thấy Nam Cung Ảnh tựa vào xe không nhúc nhích , Dịch Điều Vi có chút bận tâm đẩy hắn một cái
Nam Cung Ảnh nghiêng đầu , nhưng vẫn dựa vào xe như cũ
" Ảnh . Chẵng lẽ ... anh yêu cô ấy sao?" Nhìn hai người bên trong quán . Dịch Điều Vi mang theo vài phần thất vọng
Yêu? Cái chữ này , va chạm vào đáy tim của hắn . Yêu? Hắn còn có thể yêu người khác không? Trong lòng của hắn vẫn luôn chỉ có một mình Dịch Điều Vi ? Nhưng tại sao khi thấy Mạt Hàn cùng Ngôn LẠc THần ở cùng nhau, hắn lại tức giận như vậy?
" Người đàn bà rẻ mạc" Nam Cung Ảnh mắng , quăng điếu thuốc xuống đất dẫm nát dưới chân , sau đó rời khỏi quán
" Ảnh.." Dịch Điều Vi nắm cánh tay của Nam Cung Ảnh " vừa rồi đi vào , em có thể nghe được bọn họ cười nói rất vui vẻ ... Không bằng , chút nữa về nhà anh hỏi lại Mạt Hàn đi? Hiện tại không cần quấy rầy cô ấy.." Câu nói kế tiếp của Dịch Điều Vi còn chưa nói hết
" Cảm ơn đã cho anh biết , anh đưa em về" Không nói nhiều Nam Cung Ảnh mở cửa xe . Mà lúc này , một hình ảnh khác lại diễn ra , ngón tay thon dài của Ngôn Lạc Thần nhẹ nhàng chùi đi miếng đồ ăn còn dính lại trên miệng của Mạt Hàn
Một cước đạp ga , lập tức xông ra đường cái . Chở Dịch Điều Vi về , sau đó Nam Cung Ảnh dừng xe ở ven đường
" Bây giờ là như thế nào? Sao trong lòng lại buồn bực như vậy? Tự nhủ, lấy một điếu thuốc ra , hung hăng hít một hơi . Nghĩ thầm , quan tâm nhiều như vậy làm gì dù sao cũng chỉ là hợp đồng thôi . Bỏ lại tàn thuốc , nghênh ngang rời đi
Đêm khuya , hơn mười giờ . Nam Cung Ảnh ngồi trên ghế sofa trong phòng ngủ , không mở đèn . Đốt một điếu thuốc , rồi lại đem nó dập tắt , rồi lại rốt lên , rồi tiếp tục dập tắt . Hành động lập đi lập lại nhiều lần nhưng cô vẫn chưa về . Phiền não , cở áo khoát xuống , liền nghe tiếng bước chân . Nam Cung Ảnh vẫn ngồi trên ghế y như cũ
Nhan Mạt Hàn rón rén mở cửa phòng , phát hiện bên trong là một không gian tối ôm . Trong lòng bình tĩnh lại , có lẽ hắn đã ngủ? Nhan Mạt Hàn trực tiếp vào phòng tắm . Tiếng nước chảy vang lên , một lúc sau Nam Cung Ảnh một lần nữa lại đốt một điếu thuốc , hung hăng hít một hơi
Xối một chút nước lên người , cảm thấy mệt mỏi củng giảm bớt . Nhưng thân thể vẫn còn rất mệt , quyết định tắm xong lập tức lên giường ngủ . Mở cửa phòng tắm ra , sau đó là một mùi thuốc lá nồng nặc xông vào mũo cô . Nhan Mạt Hàn trong nháy mắt sửng sốt , nhìn trên góc sofa , có một chút ánh sáng của điếu thuốc . Giống như một ngôi sao đang ở trên bầu trời đen tối
" Còn.. còn chưa ngủ sao?" Nhan Mạt Hàn lắp bắp nói , sau đó vuốt tóc , đi vào giường xốc chăn lên . Tự mình chui vào
Bên trong nhà , người đàn ông này tức giận . Trong lòng bỗng nóng rực như đang có lửa đốt . Ném tàn thuốc xuống , hung hăng đạp một cước
" Đứng lên" Nam Cung Ảnh xốc chăn lên , đem Mạt Hàn vừa nằm xuống kéo ngồi dậy , đầu ngón tay dùng hết sức làm cho cả người của cô đau
Nhan Mạt Hàn hoảng sợ " Làm gì vậy?" . Cô tưởng rằng hắn đang tức giận vì cô lên giường hắn mà ngủ , nên Mạt Mạt Hàn đẩy ngón tay của hắn ra , trừng mắt liếc một cái , oán giận nói" Không phải là ngủ một giườn hay sao? Nếu không được thì cứ nói , tức giận vậy để làm gì ? Ăn thuốc nổ nữa à?Thôi được rồi , tôi sẽ lên sofa ngủ" Nói xong , chuẩn bị xoay người đi định về hướng sofa
Nhưng tiếp đó , không được như cô mong muốn , cổ tay của cô bị hắn nắm chặt không cho cơ hội phản bác . Nam Cung Ảnh hung hăng hôn lên môi của cô , mang theo một mùi vị bá đạo , mùi vị đó giống như hắn đang trừng phạt cô không có bất kì sự thương tiếc nào
" Anh... đừng" Lời nói bị lấp kín . Ngay sau đó , Nam Cung Ảnh kềm chặt hai vai của cô , đem cô hung hăng đẩy cô về phía mặt tường
" ANh.. anh làm gì vậy?" Nhan Mạt Hàn cả kinh . Trong phòng ngủ không có mở đèn , chỉ có thấp thoáng ánh đèn từ phòng tắm rọi ra .. Cô nhìn rõ , trên mặt hắn đang rất tức giận , cô có tí sợ hãi
" Em cùng Ngôn Lạc THần đi đâu làm cái gì?" Âm thanh rất nhẹ , nhẹ nhàng đến đáng sợ.
" Cái gì... Chúng tôi , chúng tôi...? Tôi không có làm gì hết" Nhan Mạt Hàn ấp úng nói , trong lòng cô lúc này rất khủng hoảng
" Em tốt nhất là đừng bao giờ cho tôi thấy cảnh đó nữa , tốt nhất đừng để cho ông nội biết , cũng tốt nhất đừng để cho Nam Cung Gia bị chế nhạo" Nam Cung Ảnh tức giận nói , trên tay khẽ dùng sức
"Bốp.." Nhan Mạt Hàn hất tay hắn ra , trên mặt hắn in rõ 5 dấy tay còn ửng đỏ
Vuốt vuốt má trái có một chút đau , Nam Cung Ảnh liền bóc hỏa tiến tới
" Em đánh tôi?" Nam Cung Ảnh nhìn cô , gắt gao nhìn chằm chằm vào cô
" Anh cho rằng anh là ai? Có tư cách gì mà chất vấn tôi? Giữa tôi và anh chỉ là một tuồng kịch , còn ngoài ra tất cả những mối quan hệ khác đều không có ! Tôi nghĩ rằng người nhà Nam Cung gièm pha chính là tôi ! Anh tốt nhất đừng tùy tiện mà quản lí tôi . Anh ở ngoài lưu tình ! Nói cho anh biết , tôi căn bản rất khinh thường loại người như anh ! Đào hoa công tử . Ngoại trừ có tiền không có gì khác tốt hết" Nhan Mạt Hàn ánh mắt lạnh lùng đỏ rực lên , không hiểu còn có phải là chính mình không , tại sao lại đạt tới trình độ này