Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh - Chương 10

Tác giả: Y Nhược Tích

Hơn một tuần sau đó , Ngôn Lạc Thần đã trở lại Trung Quốc
“ Lạc ca ca” ở sân bay , Nhan Mạt Hàn vẻ mặt phấn khởi đi về hướng Lạc Thần , đi đón Lạc Thần chỉ có cô và Dạ Như…
“ Tiểu Hàn , Dạ Như” Gương mặt của Ngôn Lạc Thần cũng phấn khởi , mặc dù trải qua một chuyến bay điên đảo lại chênh lệch giờ sắc mặt không tốt lắm nhưng vẫn nở nụ cười
“ Lạc ca ca , anh cũng biết chứ?” Nhan Mạt Hàn oán giận , bĩu môi
“ Biết cái gì? Tiểu nha đầu , liền nói cho anh biết , chuyện ngày đó của em và Nam Cung Ảnh không phải là sự thật” Ngôn Lạc Thần nghiêm túc , giữ chặt hai vai nhỏ bé của NHan Mạt Hàn , để cho Mạt Hàn nhìn thẵng vào hắn . Lạc Thần thật sự muốn biết , tất cả đều không phải là sự thật
“Lạc ca ca , em thật xin lỗi … Tất cả những chuyện Nam Cung Ảnh đều là sự thật…” Nhan Mạt Hàn lắc đầu một cái
“ Tiểu Hàn , rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? Có phải Nam Cung Ảnh ăn Hi*p em?” Lạc Thần để hành lí xuống , trong mắt tóe lên ngọn lửa tức giận . Nhan Mạt Hàn định mở miệng nói , đây chỉ là hợp đồng thì cô liền nhớ đến những điều trong hợp đồng , cứ như có một âm thanh nho nhỏ luôn nhắc nhở cô
“ Đừng quên , bản hợp đồng là điều không thể cho ai biết . Nếu cho người khác biết coi như là vi phạm hợp đồng , phải bồi thường”
Những lời này là lời của Nam Cung Ảnh cảnh cáo cô trước khi Lạc Thần quay trở về , Nhan Mạt Hàn mở cái miệng nhỏ nhắn của cô ra nhưng mắt nhắm lại…
“ Không phải là…” Nhan Mạt Hàn hạ giọng xuống , chột dạ
“ Dạ Như , chúng ta đi thôi , đi kím chỗ ở cho Lạc Ca Ca” Nhan Mạt Hàn không thể chịu đựng thêm không khí ở nơi này nữa , trốn tránh lời nói của Lạc Thần , kéo tay Dạ Như đi
“ ừ , được , tớ đi gọi xe” Dạ Như đi về hướng cổng ra , Nhan Mạt Hàn cũng nhanh chóng đi theo, đứng ở phía sau , trong lòng Ngôn Lạc Thần không ngừng bốc hỏa . Tất cả mọi chuyện này chắc chắn là âm mưu , Tiểu Hàn đã nói dối
Biết được Lạc Thần trở về nước , Nam Cung Mạc mừng rỡ , la hét muốn gặp hắn
( _ JJ : ông này yêu Lạc Thần à ? =)) suốt ngày Lạc Thần Lạc Thần * just kidding* )
“Nếu nói rằng yêu thương của cô đã rời đi , anh có thể tin tưởng hay không ….” Điện thoại Nhan Mạt Hàn đổ chuông lên , cô lấy điện thoại ra nghe
“ Này , chuyện gì đó?” Điện thoại hiện lên Nam Cung Ảnh , cô tức giận nhận điện thoại Bạn đang đọc truyện online tại website: ThíchTruyện.VN
“ Buổi chiều hôm nay đi làm chứng” Bên kia điện thoại Nam Cung Ảnh lạnh lùng lên tiếng
“ Vâng , tôi biết rồi “ Nhan Mạt Hàn nhìn xéo qua hướng Lạc Thần đang dọn dẹp căn phòng nhỏ , cô hạ âm thanh nhỏ nhất có thể để trả lời
“ Xế chiều tôi sẽ qua nhà Dạ Như đón em , ngày mai kết hôn” Nam Cung Ảnh nói xong , cúp điện thoại , ném sang một bên
“ Shit” Nhan Mạt Hàn tức giận mắng mỏ , vén vén mái tóc , nội tâm bốc lửa , cùng một người không có tình cảm kết hôn? Hằng ngày còn phải đối mặt với hắn , đúng là điên thật . Nhưng hiện tại cũng không thể thay đổi , bằng không cổ phần sẽ bị hớ ! Vốn dĩ mấy ngày trước còn không có nỗi giận như vậy , nói muốn kết hôn liền kết hôn , khi nào có được cổ phần công ty sẽ để cho Nhan Mạt Hàn rời đi , không nghĩ đến một ngày phải làm hôn thú , tâm tình của cô càng ngày càng tệ….
Lúc này , bên ngoài phòng có tiếng gõ cửa….
“ Vào đi” Nam Cung Ảnh nới lỏng cà vạt ….
“ TỔng tài , Dịch tiểu thư muốn gặp ngài “ Trợ lí Tiểu Dương bước vào nói , Nam Cung Ảnh trau trau mày , cô ấy đã trở lại? Được , vậy hắn sẽ cùng cô vui đùa một chút
“ Để cho cô ta vào”Nam Cung Ảnh vẫy vẫy tay , ra hiệu cho tiểu Dương
“ Dạ biết” tiểu Dương lui ra ngoài
Một chút sau , Dịch Điệu Vi đi giày cao gót , lắc lắc cái ௱ôЛƓ liền tiến vào
“ Thế nào ? Tìm tôi có việc?” Nam Cung Ảnh nghiên nghiên ngồi trên ghế salon , quan sát Dịch Điều Vi
“ Ảnh , em nói rồi , em sẽ giải thích rõ ràng với anh..” Dịch Điều Vi ngồi bên cạnh hắn , mùi nước hoa nồng nặc của cô liền xông vào mũi hắn
“ Được , giải thích đi . Tôi nghe” Nam Cung Ảnh không cự tuyệt . Dịch Điều Vi sửa tóc lại một chút , hé miệng
“ Bốn năm trước , em rời bỏ anh là vì sản nghiệp gia đình xảy ra vấn đề . Em không thể cùng Mark ở một chỗ” Dịch Điều Vi có chút oan ức , đôi mắt đỏ lên
Mark?” Nam Cung ảnh nheo mắt lại , cái tên này nghe rất quen
“ Ừ , đúng , là công tử trong giới người mẫu của nước Pháp lúc đó” Dịch Điều Vi điềm đạm đáng yêu , gật đầu một cái
“ Trong nhà có khó khăn , sao không nói với tôi để tôi giúp đỡ?”Nam Cung Ảnh hạ giọng
“ Ô…Ô… Ảnh , em sợ làm phiền đến anh . Hỡn nữa , em…em….” Dịch Điều Vi nói xong , nước mắt liền rớt xuống ,càng rớt càng nhiều , hai tròng mắt đen lấy tựa như chưa từng sợ hãi điều gì
“Em… em… đã không còn trong trắng , làm sao có thể cùng anh ở một chỗ?” Nam Cung Ảnh không thể tin vào những gì mình nghe thấy , trợn to hai mắt
“ Ảnh , em nói cho anh biết , anh có thể đừng nói với ai được không? Em căn bản là người mẫu , không thể có tai tiếng” Hai vai của Dịch Điều Vi bỗng nhiên run rẩy
“ Ừ , nói đi”
“ ẢNh , ngày đó sản nghiệp gia đình em khó khăn , em không nói cho anh biết , sợ làm phiền đến anh . Em Thật không xứng với anh , em đi đến quán bar uống rượu , kết quả uống say thế nào không biết , sáng hôm sau ngủ dậy , em đã thấy em cùng ở trên giường với Mark , em thật sự cũng không biết chuyện gì đã xảy ra…” Dịch Điều Vi khóc rất to , trái tim của Nam Cung Ảnh đột nhiên run lên … Cô … bị Mark…. Theo bản năng , Nam Cung Ảnh ôm lấy Dịch Điều Vi , không ngờ dáng vẻ của cô lại như thế này….
“ Ảnh , em trở lại là vì em muốn bên cạnh anh , trong bốn năm qua , không có ngày nào là em không nghĩ về anh , ở bên cạnh Mark , chỉ là em sẽ lại làm cho mình xứng đáng quay về bên anh . Em không tiếc điều gì , không ngừng cố gắng , chỉ vì một lần nữa làm cho mình xứng với anh.. Hiện tại , em rất dơ bẩn , anh sẽ ghét bỏ em phải không?” Nhớ tới ngày kia của bốn năm trước , khi tỉnh lại thấy cùng Mark ở trên giường , không nghĩ tới Mark là nhân vật phong lưu , ỷ vào chuyện hắn cùng cô trên giường , đem ra uy Hi*p cô , ép cô buộc phải ở lại bên hắn . Không sai , bốn năm trước Nam Cung Ảnh chỉ mới 18 tuổi , còn chưa tiếp nhận gia sản của tập đoàn Nam Cung . Ông nội bốn năm trước cũng chưa cho hắn một cổ phần nào , cho nên Dịch điều Vi chọn ở lại bên cạnh Mark
( Lời tác giả : ( Xem thường ) ai kia , Dịch Điều Vi còn giả vờ đáng thương chạy tới , thật muốn phi dép vào ngươi . Chẵng qua là , thời gian còn chưa tớ ( hahahaha)
Nam Cung Ảnh không chút do dự , hôn nhẹ lên trán của Dịch Điều Vi , trong lòng Dịch Điều Vi vui mừng , cô biết Nam Cung Ảnh sẽ mềm lòng , đối với cô Nam Cung Ảnh luôn luôn cưng chiều , xem cô như bảo bối
(JJ: thật là quá tức, nên dù mệt vẫn type như gió T_T còn quá nhiều chương , mà tình hình quá ư gây cấn ~ oa , không thể chịu được , tiếp tục type ,chả biết làm sao )
“ Ừ…Ảnh…” bị hôn quá hăng say , hơi thở trở nên gấp gáp , tay Dịch Điều Vi cũng không an phận , “leo” lên иgự¢ của Nam Cung Ảnh . Cởi nút áo sơ mi , Nam Cung Ảnh yên định một chút …Một tay tiến vào bên trong cổ áo của Điều Vi , đùa nghịch với quả anh đào đang ¢ươиg ¢ứиg lên của cô .
“ Ảnh .. bốn năm rồi , em rất nhớ anh” Dịch Điều Vi hôn đáp trả Nam Cung Ảnh , cũng như thế , bàn tay khiêu khích Dụς ∀ọηg của Nam Cung ảnh
Nam Cung Ảnh ôm lấy Dịch Điều Vi , bàn tay to lớn hất hết văn kiện xuống đất , đem đặt Dịch Điều Vi trên bàn làm việc , hai chân vắt ngang qua hông của hắn
“ Ảnh … cho em , hãy cho em trở thành người phụ nữ của anh..” Dịch Điều Vi thở hổn hển , đưa tay cởi thắt lưng quần của Nam Cung Ảnh
“ Tổng giám đốc” Không hề phòng bị , đột nhiên Tiểu Dương mở cửa tiến vào . kết quả nhìn thấy cảnh trước mắt
“ A.. Ngươi..” Dịch Điều Vi mắc cỡ , lấy tay che trước иgự¢ , để tránh cảnh xuân tiết lộ ra ngoài
“ Chuyện gì , không gõ cửa đã tiến vào? Tốt nhất hãy cho tôi một lí do”Nam Cung Ảnh sửa sang lại áo sơ mi , cà vạt …
“ Tổng giám đốc , cô ấy ở nơi này , e rằng khó nói” Tiểu Dương liếc nhìn Dịch Điều Vi , điều này Dịch Điều Vi , từ góc độ bước vào đã cho hắn không thiện cảm
“ Dịch Điều Vi , đi trước đi” Nam Cung Ảnh không nhìn cô , còn gọi cã tên đầy đủ của cô . Dịch Điều Vi tức giận , liếc Tiểu Dương . Nhón chân lên , ở ngay đôi môi , nơi cô vừa hôn Nam Cung Ảnh , dùng âm thanh nhỏ nhất chỉ hai người có thể nghe “ ẢNh , em đợi anh , nhớ hãy gọi điện cho em” nói xong , mang theo đôi giày cao gót mà rời phòng
“ Nói đi , chuyện gì” Nam Cung Ảnh nhặt văn kiện dưới đất lên
“ Tổng giám đốc , ông nội của ngài lúc nãy gọi điện , nhắc ngài tối nay cùng Nhan Mạt Hàn dọn về căn biệt thự ở khi trung tâm thành phố M “ Tiểu Dương biết tính khí của Nam Cung Ảnh nên không nhiều lời , hắn biết Nam Cung ảnh này không bao giờ có thể ở bên cạnh một người con gái nào cả đời hết
“ Tôi đã biết” Không nghĩ tới , Nam Cung Ảnh thản nhiên trã lời , nhưng trong thâm tâm đã tính toán rất tốt từ trước…
Sau khi Tiểu dương rời khỏi đây , Nam Cung Ảnh lấy điện thoại ra , nhấn số của Nhan MẠt Hàn
“ Sao , chuyện gì?” Nhan Mạt Hàn nhận điện thoại , trong tay còn đang cầm mấy gói thức ăn đóng sẵn vừa mua bên ngoài về
“ Buổi chiều hôm nay liền đi đăng kí kết hôn , sau đó trực tiếp dọn đến căn biệt thự ở trung tâm thành phố M , Ông nội ra chỉ thị “ Lưu loát nói xong , liền cúp điện thoại , dù sao biệt thự cũng nhiều phòng , cho cô ấy đại một phòng là ok
Đi ở trên đường , thu hồi điện thoại lại , bước đi nhanh hơn , nhưng lại bị trang đầu của bài báo ở trong tiệm bán báo hấp dẫn
Đề tài : Tổng Tài tập đoàn Nam Cung kết hôn , Cô Dâu rốt cuộc là ai?
“ bullshit” Nhan Mạt Hàn nhìn trang đầu , mắng mỏ . Thì ra mọi người không biết cô dâu là ai , chẵng trách sao hôm nay cô lại trải qua một ngày yên bình như vậy .Còn Nam Cung Ảnh , không phải đáp ứng cô hay sao? Sao không ngăn chặn giới truyền thông?
“ Tiểu thư , cô có cần giúp đỡ gì không?” Ông chủ sạp báo tốt bụng thăm hỏi cô
“ Này , người cung cấp cho nhan đề này là ai?” Nhan Mạt Hàn chỉ chỉ vào tờ tập chí
“ Nghe nói , là Đổng sự Trưởng của tập đoàn Nam Cung đã cung cấp cho giới báo chí , mặc dù không có trên tv , nhưng trong giới báo chí ai cũng biết ông ta , ông ta cũng không cho biết cô dâu là ai , thật là ông già quái lạ “ Ông chủ tiệm bán báo nói xong , tiếp tục công việc của mình , Nhan Mạt Hàn gật đầu cám ơn , tiếp tục đem đồ ăn đến nhà của Lạc Thần
Đương nhiên , tiến vào cửa
“ Cái gì?Mạt Hàn , ngày mai em sẽ kết hôn?” Không ngoài dự kiến , Ngôn Lạc Thần đã biết tất cả , Nhan MẠt Hàn nhức đầu
“ Lạc ca ca , thật sự xin lỗi , em không có nói cho anh biết , em định sau khi anh nghỉ ngơi mới nói “ Nghiến răng , nghiến lợi … thanh xuân của cô sẽ bị hủy hại! Đương nhiên không thể nói cho Lạc Thần biết , bởi vì như vậy sẽ vi phạm hợp đồng , còn tiền bồi thường nữa, sẽ làm cho Ngôn thị phá sản .
“ Tiểu Hàn , chẵng lẽ em không biết , từ lúc em dọn đến nhà anh , anh liền..” Ngôn Lạc Thần định nói , nhưng cô phải kết hôn , sợ nói ra sẽ ảnh hưởng đến tâm tư của cô
“ Lạc ca ca , thật xin lỗi …. Anh là người thân duy nhất trên thế giới này đối với em,mặc dù em và anh không có quan hệ huyết thống nhưng ở trên đời này , không có ai có thể so sánh vị trí của anh trong lòng em , anh ở đây - ở trong lòng em vĩnh viễn”Nhan Mạt Hàn cười ngây thơ . Anh trai yêu quý , Lạc Thần tự cười giễu , trong lòng cô , hắn chỉ mãi là anh trai
“ Ha Ha , Tiểu Hàn là ngoan nhất . Anh đi gọi điện thoại cho mẹ , nó cho mẹ biết một tiếng” Lạc Thần đứng dậy , cầm điện thoại ra ban công , bấm số điện thoại nhà , Căn hộ của LẠc Thần ở thành phố M , nhưng tất cả người nhà của hắn ở thành phố A , bởi vì ở NewYork lâu dài nên hắn chỉ mua một căn hộ nhỏ ở thành phố M , quang cảnh rất tốt , lại giáp biển
“ Mẹ” Điện thoại vừa có người bắt , Lạc Thần nói …
“ Là Lạc Thần à ? Con đã trở về rồi sao?” Mẹ Lạc Thần nhận được điện thoại , rất phấn khởi
“ Vâng , con đã về , ngày mai mẹ có thể đến thành phố M một chuyến không? Tiểu Hàn kết hôn…”
“ Thật sao? Nhanh như vậy?!? Tốt… tốt quá … Mạt Hàn kết hôn , ngày mai nhất định mẹ sẽ quay lại thành phố M” Mẹ Lạc Thần phấn khởi , Nhan Mạt Hàn có thể kết hôn . Tất cả , đều vì có nguyên nhân của nó
“ A, cứ như vậy nha . Con đi ăn cơm trước đây” Nói xong , Lạc Thần cùng mẹ nói lời tạm biệt , đi vào phòng trong , thấy trên Mạt Hàn đang ăn
“ Lạc ca ca , mau ngồi xuống ăn , ăn xong em còn phải trở về nhà của Dạ Như , Ảnh muốn sang đó rước em” Vốn muốn trực tiếp gọi là Nam Cung Ảnh nhưng liền nhớ đến hợp đồng nên cô liền đổi lại là “ Ảnh”
“ đón em làm gì thế?” Lạc Thần ngồi xuống , mở hộp cơm ra
Xem trước of 11Tiếp theo >
“ Làm hôn thú , ngày mai kết hôn” Nhan Mạt Hàn ăn xong , nhìn đồng hồ trên tường .
“ Lạc ca ca , em đi trước , tạm biệt anh” Nói xong , Mạt Hàn cầm túi sách , chạy ra hướng bên ngoài
“ Tiểu Hàn” Lời nói còn chưa kịp , Mạt Hàn đã vội vã rời đi
“ Tiểu Hàn , tại sao chúng ta không thể ở chung một chỗ?” Lạc Thần lầm bầm vung tay lên , hợp cơm liền nằm dưới đất . Phòng khách trở thành mớ hỗn độn
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc