Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh - Chương 08

Tác giả: Y Nhược Tích

Hiệp ước , hai chữ to đùng này lọt vào ánh mắt của Nhan Mạt Hàn “ Đây là cái gì?” Nhan Mạt Hàn khó hiểu hỏi nhưng tay vẫn cầm lấy tờ giấy
“ Đọc rồi sẽ biết” Nam Cung ẢNh cầm cây 乃út trên tay đưa cho Nhan Mạt Hàn
Nội quy 1 : Trước mặt tất cả mọi người đều phải biểu hiện thân mật , gọi bằng tên đối phương bằng hai chữ cuối cùng hoặc ít nhất cũng phải có một chữ
Nội quy 2 : Sau khi Nam Cung Ảnh lấy được cổ phần , Nhan Mạt Hàn liền rời đi không được dây dưa
Nội quy 3 : Tôn trọng cuộc sống riêng tư của đối phương , không được quản lí
Nội quy 4 , Nội quy 5 , nội quy 6…. Nội quy , nội quy nội quy………..
“ Nội quy , nội quy , nội quy ….. tôi là em gái anh à , được rồi ! Tôi không kí” Nhan Mạt Hàn tức giận ném bản nội quy ném trước mặt hắn . Xem cô là gì? Chó sao? Rời đi còn không cho phép dây dưa ?
“ Tại sao?” Nam Cung Ảnh khó hiểu , tức giận nhìn chằm chằm vào cô
“ Nếu không tin tưởng tôi , anh có thể đi kím một người khác cùng anh mà diễn vở kịch này , tôi không phải là người siêu phàm mà có thể làm tốt tất cả nội quy mà anh đã đặt ra. Nhưng anh yên tâm , tôi chắc sẽ diễn cho thật tốt , sau khi nhận được cổ phần , tôi sẽ lập tức rời đi cũng sẽ không xen vào cuộc sống riêng tư của anh , tôi nhất định không làm bình phông . ANh tin hay không tùy anh , nếu không tin hãy đi tìm một cao nhân khác” Nhan Mạt Hàn bỏ cây 乃út trong tay xuống , từ nhỏ cô đã không có cha mẹ , không tự tin , tại sao cuộc sống của cô lại bị người khác định đoạt chẵng lẽ cả đời này đều bị người khác định đoạt? Ai sẽ là người thật lòng yêu thương cô, thật lòng quan tâm cô? Chóp mũi đỏ đỏ , khóe mắt cay cay ,cũng như thế nước mắt rơi xuống
“ Nè..” cổ tay của cô bị Nam Cung Ảnh kéo lại
“ chuyện gì đó?” Nhan Mạt Hàn có chút không thoải mái quay đầu lại , không dám nhìn thẵng vào ánh mắt của Nam Cung Ảnh
“ Được rồi , không ký thì không ký , còn nữa , vì cái gì mà em khóc?” Nam Cung Ảnh bất đắt dĩ đối diện với cô , còn thấy khóe mắt ửng đỏ của cô
Trong tim cô khẽ run lên “ Không có gì” Nhan Mạt Hàn không chú ý , nếu hắn đã đồng ý để cô không kí , vậy cũng tốt .
“ Cám ơn , cám ơn anh đã tin tưởng tôi , tôi về trước đây” Nhan Mạt Hàn nỡ nụ cười lạnh lẽo , chuẩn bị xoay người rời đi
“ Vậy sáng mai , em hãy chuẩn bị một chút , tôi sẽ qua đón em” Nam Cung Ảnh nắm lấy tay của Mạt Hàn
“ Sáng mai? … Không , tôi muốn đi học” Nhưng Mạt Hàn chợt nhớ chính là sáng mai ông nội của hắn sẽ về đây
“ Sáng mai hãy xin phép nghỉ” Nam Cung ảnh ra giọng , không cho Nhan Mạt Hàn có cơ hội mà từ chối , không còn cách nào khác Nhan Mạt Hàn gật đầu , mở cửa ra về
Trời đã xế chiều , ánh nắng còn đọng lại một chút rọi xuống mặt đường , trông thật đẹp . Ngồi ở trước ban công ở nhà của Dạ Như , Nhan Mạt Hàn đau khổ trong lòng cô vô cùng hỗn loạn . Cô cầm điện thoại , cứ bấm vào số của Lạc Thần , một lần hai lần , nhưng cô không gọi .
“ Mạt Hàn , đang suy nghĩ gì vậy?” Dạ Như cầm hay tách cà phê nóng , đi về ban công , đặt lên chiếc bàn nhỏ
“ Dạ Như … Tớ” Ánh mắt của Mạt Hàn ảm đạm , lạnh lùng , trong lòng rối ben
“ Sao? Làm sao vậy?” Dạ Như nhấp một chút cà phê , khóe miệng nở một nụ cười hài lòng , thời tiết lạnh như thế này được uống một ngụm cà phê nóng , quả là ấm hết cả người , thật dễ chịu
“ Tớ… ngày mai tớ sẽ không đến trường” Nhan Mạt Hàn do dự một chút , rồi mở miệng nói
Tại sao?” Dạ Như trợn tròn hai mắt , có một chút không tin tưởng
Nhan Mạt Hàn nâng cốc cà phê , uống một ngụm nhỏ
“ Mọi chuyện là như vậy….” Nhan Mạt Hàn đem hết sự việc kể cho Dạ Như nghe , kể cả việc tờ báo
“ Cái gì? Vậy cậu bị mất việc ở Jayz nguyên nhân là do chuyện này? Dạ Như không dám tin , hét toáng lên , Mạt Hàn lấy tay che miệng Dạ Như , xung quanh toàn là hàng xớm , hét như vậy mọi người nghe sẽ không tốt
Nhan Mạt Hàn gật đầu một cái
“ Nè , Mạt Hàn cậu không bị gì chứ? Anh ta có làm gì cậu không?” Dạ Như đứng dậy kiểm tra thân thể Mạt Hàn . Nhan Mạt Hàn đẩy Dạ Như ngồi xuống , liếc cô một cái “ Không , tớ không sao hết” Nhan Mạt Hàn đem chuyển cũ kể cho Dạ Như , ngay cả việc ở chung phòng nhưng không có nói hai người nằm chung một giường , chỉ dám nói cô ngủ ở ghế sofa
“ Haizz” Nhan Mạt Hàn thở dài , Dạ Như bên cạnh cũng nói chỉ có Lạc Thân mới là người quan tâm Mạt Hàn thật sự .Nhớ đến Năm đó cô mất đi ba mẹ , ở trường học thì cô bị nói xấu sau lưng , những người từng nói là bạn tốt của Mạt Hàn cũng vì những điều này mà rời bỏ cô đi , không quan tâm đến cô . Kể từ lúc đó , Mạt Hàn trở thành người cô đơn , không có tình yêu cũng không có ai yêu thương cô . Cho đến một ngày , Lạc Thần tới trường học của cô , tức giận đá bay cánh cửa phòng hiệu trưởng , kéo cô đi , chuyển trường học cho cô . Sau khi chuyển đến trường mới , cô đã gặp được Dạ Như
“ Mạt Hàn , vậy cậu nên cẩn thận một chút” Dạ Như rất thương yêu Mạt Hàn , thương cô gái đã sớm mất đi ba mẹ , trước khi cô đến Jayz , quản lí của Jayz vì nể nang lời nói của Lạc Thần , mới cho cô ở một kí túc xá không tồi
“ Ừ , tớ biết rồi , biết cậu lo lắng cho tớ “ Nhan Mạt Hàn khẽ cười , cô ôm lấy Dạ Như cảm thấy trong lòng ấm áp . Rất Nhanh thôi , Lạc ca ca sẽ trở lại
Trước cửa sổ , một hình bóng to lớn lặng nhìn về phía xa xa nơi mặt trời lặn
Ngày mai , ông nội trở về , nhất định phải lấy được hết số cổ phần . Nam Cung Ảnh đứng trước cửa sổ , hai tay chóng nạnh , tự do mà huýt sáo . Nhưng chợt nhớ ra , ngày đó hắn đã đem chuyện của mình và Nhan Mạt Hàn kể cho Âu dương Dật và Doãn Thiệu Hàn nghe
“ Này , Dật , tôi là Ảnh đây” Nam Cung Ảnh lấy điện thoại nhấn dãy số gọi cho Âu Dương Dật
“ Ây da , có chuyện gì , sao hôm nay lại gọi cho tôi ?” Âu Dương Dật đầu dây điện thoại bên kia , trong tay đang ôm mỹ nữ , vừa hưởng thụ xong , liền nhận được điện thoại của Cung Nam Ảnh
“ Còn nhớ hay không , chuyện bữa trước tôi gọi cho cậu , kể chuyện của tôi và Nhan Mạt Hàn ? Ngày mai ông nội của tôi về rồi , Cậu cùng Doãn thiệu Hàn giữ miệng một chút , vạn lần đừng đem chuyện này bị lộ ra , chút nữa tôi sẽ gọi choi Doãn Thiệu Hàn . Nếu cậu nói , cậu ૮ɦếƭ chắn . Những ngày sau này , cậu phải nuôi tôi , còn nữa tối mai đến nhà ăn cơm , mai ông nội trở về rồi” Nói xong , Cung Ảnh tạm biệt , cúp điện thoại , gọi cho Doãn Thiệu Hàn , đem những lời y chang như vậy nói với Thiệu Hàn
Đột nhiên bài báo , lọt vào ánh mắt của Nam Cung Ảnh , nghĩ đến Nhan Mạt Hàn , khóe miệng cong lên , nở một nụ cười . Cô nàng này , thật sự ngốc nghếch , hay là do hắn chưa hiểu rõ cô ?
Cầm kéo lên , Cung Ảnh từ từ cắt tờ báo , sau đó lấy một chiếc hộp màu đen ra , lần lượt đặt theo thứ tự từ một đến sáu vào trong chiếc hộp . Trong chiếc hộp màu đen này , toàn là văn kiện quan trọng của hắn , đem bỏ vào ngăn kéo , khóa lại . Tự mình vỗ vỗ tay , mọi thứ coi như đã giải quyết xong
Vừa mới đứng dậy , có tiếng gõ cửa ở ngoài
“ Ảnh …” Một âm thanh nũng nịu truyền đến
Nam Cung Ảnh trau mày , nghe âm thanh này khá quen thuộc , nếu đoán không lầm chính là Dịch Điều Vi
Vừa mở cửa , một bóng dáng phụ nữ đã nhào tới ôm lấy hắn , đôi tay vòng qua hông của Nam Cung Ảnh
“ Ảnh .. em nhớ anh đến phát điên rồi “ Dịch Điều Vi tham lam , hít vào mùi hương trên người của Nam Cung Ảnh , quả nhiên mùi hương này và mùi hương của bốn năm trước vẫn là một
Thấy cô đột nhiên nhào vào ôm lấy mình , Nam Cung Ảnh , nhẹ nhàng đẩy Dịch Điệu Vi ra
“ Cô tới đây làm cái gì?”Nam Cung Ảnh nghiên đầu một bên , không nhìn tới Dịch Điệu Vi
“ Ảnh , tại sao em không thể tới? Em chính là người yêu của anh” Dịch Điệu Vi chớp chớp đôi mi thanh tú
Nam Cung Ảnh lạnh nhạt “ Dịch tiểu thư , hình như tôi và cô không quen biết”
Gương mặt nhỏ nhắn của Dịch Điệu Vi liền thay đổi , chu chu cái mỏ nhỏ nhắn nũng nịu ôm tay Nam Cung Ảnh “ Ảnh , em biết dù em không bên cạnh anh , nhưng chúng ta vẫn yêu nhau”
Nam Cung Ảnh đẩy Dịch Điệu Vi ra , cười lạnh lùng “ Dịch tiểu thư , cô chưa xem qua bài báo à?”
Trong ánh mắt Dịch Điệu Vi tóe lên một tia tàn khóc “ Ảnh , em hiểu anh rất rõ , anh không hề yêu cô ấy đúng không? Chẵng qua là cũng vì Ông nội , bác trai và bác gái thôi”
Nam Cung Ảnh thoáng chút sợ hãi , không nghĩ là cô ta nói được như vậy , đúng như cô ta nói , không sai . Từ lúc 20 tuổi , ông nội và ba mẹ hắn đã thúc giục mong muốn hắn kiếm một cô gái đàng hoàng mà kết hôn , không thích hắn ở ngoài ăn chơi lêu lõng . Nhưng 4 năm trước , từ lúc Dịch Điệu Vi bỏ hắn mà ra đi , hắn đã không còn muốn thật lòng với ai , từ lúc đó mỹ nhân bên cạnh hắn , hắn chỉ xem là đồ chơi
“ Dịch tiểu thư , cô nói sai rồi , tôi thật lòng rất yêu người con gái kia” Nam Cung Ảnh khóe miệng dâng lên một nụ cười hạnh phúc
“ Ảnh đừng gọi em như vậy được không , xa lạ quá . Anh có thể như trước kia , gọi em là Vi Nhi không?” Dịch Điều Vi chu chu đôi môi đỏ mộng của cô
(JJ : a cái con mụ này , thật là…..)
Ở nhà của Dạ Như , Dạ Như không ngừng dặn dò Mạt Hàn , Nam Cung Ảnh nổi tiếng là thiếu gia đào hoa , ăn chơi trác tán . Nghe Dạ Như nói như thế , cô chợt nhớ đến đêm ở cùng hắn trong khách sạn , xém tí nữa đã dâng hiến XXOO cho hắn , lỡ như lần này cùng hắn diễn trò , thú tính của hắn nổi dậy thì biết làm sao . Vì vậy , Nhan Mạt Hàn quyết định tìm Nam Cung Ảnh kí thêm một cái hiệp ước khác là đối với Nhan Mạt Hàn không cho phép thú tính nổi dậy
Ở dưới đại sãnh của công ty , Nhan Mạt Hàn bước đến bàn tiếp tân “ Tôi muốn gặp Nam Cung Ảnh”
Người đứng ở bàn tiếp tân nhìn thấy cô liền nhận ra là người cùng Nam Cung ảnh trong tờ báo , liền gật đầu , đồng ý cho cô lên gặp Nam Cung Ảnh
Nhan Mạt Hàn bước vào thang máy , nhấn tần cao nhất , đi đến phòng làm việc của Nam Cung Ảnh .Đẩy cửa ra , nhưng mọi thứ trước mắt đã làm cho cô hoảng sợ
“ Má ơi “ Nhan MẠt Hàn hét lớn , đóng cửa lại , trong lòng nhịp tim đập loạn xạ
Đột nhiên bị người khác cắt ngang kế hoạch , cô muốn “ đốt lửa” Nam Cung Ảnh , không ngời bị dập tắt liền . Trong lòng khó chịu
Nam Cung Ảnh khóe miệng cong lên , đẩy Dịch Điều Vi ra , mở chốt cửa , kéo Nhan Mạt Hàn vào trong
“ A … a.. , tôi không có thấy gì hết , các người tiếp tục đi” Nhan Mạt Hàn muốn tránh khỏi Nam Cung Ảnh , nhưng bị Nam Cung Ảnh dùng sức kéo cô lại , Nhan Mạt Hàn ngã vào trong lòng иgự¢ của Nam Cung Ảnh , bị hắn gắt gao ôm lấy
“ Ở đâu ra , cái con nha đầu này” Dịch Điều Vi trừng mắt liếc nhìn Nhan Mạt Hàn , nhưng nhìn đi nhìn lại cảm thấy cô gái này quen quen
“ Nhìn quen đấy chứ? “ Thấy mặt Dịch Điều Vi thay đổi , Nam Cung Ảnh hỏi , ý muốn nhắc nhở cô
“ Cô ta , cô ta , chính là người trên báo sao?” Dịch Điều Vi không tin nhìn chầm chầm vào Nhan Mạt Hàn , cô gái này vóc dáng không chuẩn , gương mặt cũng không mấy là đẹp , sao Nam Cung Ảnh có thể coi trọng cô ta?
“ Tôi … xin chào ! Tôi tên là Nhan Mạt Hàn” Dĩ nhiên , lễ phép Nhan Mạt Hàn chào hỏi
Dịch Điều Vi nhìn Mạt Hàn khinh thường “ Tôi là Dịch Điều Vi , là Ảnh….”
“ Là một vị khách hàng” lời của Dịch Điều VI còn chưa nói xong liền bị Nam Cung Ảnh cắt ngang
Nhan Mạt Hàn trợn to hai mắt , cái gì? Khách Hàng? Lúc nãy còn hôn nhau , mà nói là khách hàng? Người đàn ông này quả nhiên xem người khác giống lợn
Nhan Mạt Hàn bĩu môi , trong lòng khinh bỉ con này giống lợn
“ Cái gì , ta rõ ràng không phải là khách hàng..” Dịch Điều Vi khinh bỉ liếc nhìn Nhan Mạt Hàn đang nằm gọn trong иgự¢ của Nam Cung Ảnh
“ Vợ yêu , sao hôm nay em lại đến đây ?” Nam Cung Ảnh cố ý diễn trò , khóe miệng cong lên nở nụ cười
“ Tôi , khi nào là vợ của anh , buông tôi ra nha . Tôi có chuyện muốn nói với anh” Nhan Mạt Hàn giẫy dụa , muốn thoát ra khỏi lòng иgự¢ của Nam Cung Ảnh , nhưng vẫn bị hắn dùng sức ôm lấy
“ Ơ , quan hệ của hai người thật không tệ nha” Dịch Điều Vi khiêu khích , vừa rồi nghe giọng điệu của Nhan Mạt Hàn , cảm thấy Mạt Hàn khó chịu , chắc chắn giữa hai người không hề có tình yêu . Xem ra , cô vẫn còn cơ hội
“ Ha ha , đương nhiên . Chẵng qua , dạo này mọi thứ lộn xộn , vợ của tôi không được vui . Đừng như vậy,lúc nãy cô còn mạnh mẽ cưỡng hôn ta “ Nam Cung Ảnh tỏ vẻ thân mật , sờ sờ sống mũi của cô . Gương mặt Dịch Điều Vi trắng bệch , nhưng cũng nhanh sau đó cô lấy lại dáng vẽ , yên lặng
“ Hả tôi quản anh cái gì a” Nhan MẠt Hàn bất đắt dĩ , cô không biết quản hắn cái khỉ gì , cái con lợn này , chỉ biết lưu tình ở khắp mọi nơi
“ Ảnh , vừa rồi anh cũng đáp trả lại nụ hôn của em , sao có thể nói là em cưỡng hôn?” Dịch Điệu Vi nũng nịu nói , làm cho Nhan Mạt Hàn nổi hết da gà
“ Ha Ha , phải không ? Chẵng qua lúc nãy , tôi cùng cô trêu đùa một chút , cô xem làm gì có chứa tình yêu?” Chữ yêu đó , Nam cung Ảnh cố ý nhấn mạnh , sau đó cuối xuống hung hắn hôn lên đôi môi của Nhan Mạt Hàn , hai cánh tay của hắn gắt gao ôm lấy cô , không cho cô có cơ hội chạy thoát
Nhan Mạt Hàn trợn to hai mắt , nhìn gương mặt trước mặt mình , đây là tình huống gì vậy?
Cô bị hôn? Cô bị hôn? ầm ầm ầm , đầu óc của cô muốn nổ tung
“ Anh ,anh…” Nhan Mạt Hàn dẫy dụa , Nam Cung Ảnh thay đổi góc độ , nhìn hai người đang rất say đắm . Thừa dịp , Mạt Hàn hé môi , lưỡi của Nam Cung Ảnh tiến vào trong dò xét . Ngay sau đó khiêu khích đầu lưỡi của cô , lại rất nhanh , hai đầu lưỡi đã nắm chặt lấy nhau , ôm lấy nhau cùng dây dưa một chỗ . Mùi vị ngọt ngào trong đầu lưỡi của cô làm cho hắn nghiện , cảm giác thật nóng , một lúc có một dòng lửa dưới bụng của hắn nổi lên , không nghĩ mỗi lần hôn môi của cô , lại có thể làm cho hắn nghiện như thế . Chút xíu nữa là quên đi sự tồn tại của Dịch Điều Vi
Cho đến khi , trong miệng có mùi tanh của máu , hắn mới rời bỏ đôi môi của cô
“ Anh…” Nhan Mạt Hàn hung hăng nhìn chầm chầm vào Nam Cung Ảnh , một ngón tay của Nam Cung Ảnh đã in lên môi của cô , ý bảo cô đừng nói gì hết , hai tròng mắt liếc nhìn đôi môi có tí xưng đỏ của cô
“Hiểu rồi chứ?” Nam Cung Ảnh nhìn Dịch Điệu Vi , mở cửa phòng làm việc của tổng giám đốc , ý nói cô hãy rời đi
Mặc dù , da mặt của Dịch Điệu Vi dày , nhưng đã rõ ràng như vậy không còn cách nào khách cô đành rời đi , lần sau sẽ trở lại
“ Ảnh , tốt thôi , em đi trước nhưng chuyện của bốn năm trước , anh phải cho em cơ hội để giải thích “ DỊch Điệu Vi nhìn Nam Cung ảnh , lắc lắc cái ௱ôЛƓ bước ra
“ Anh… vừa rồi anh làm gì?” Mặt Nhan Mạt Hàn đen lại , nhìn chầm chầm vào Nam cung ảnh
“ Nói đi , em tới đây làm gì?” Nam Cung Ảnh thay đổi sắc mặt , trong lòng nổi lên một tia đau đớn . Là cô , Dịch Điệu Vi đã trở lại
“ Tôi cảm thấy , giữa chúng ta cần có thêm bản hiệp ước khác” Nhan Mạt Hàn vừa nói vừa cầm giấy 乃út lên
“ Ha Ha , nói đi , em cần thêm điều gì?” Nhìn bản hiệp ước bị cô quăng xuống đất , hắn nhẹ nhàng cầm lên để lên bàn . Suy nghĩ một chút , cầm 乃út lên ghi thêm một dòng ở dưới “ Tôn trọng đối phương , bên con trai không được nổi thú tính với bên con gái , nếu không sẽ nói hết với gia đình bên con trai đây chỉ là vở kịch “ Sau đó Nhan Mạt Hàn không do dự ký tên
Ghi xong , Nhan Mạt Hàn cười cười , cảm thấy rất hài lòng , thêm điều kiện nếu không tuân theo sẽ nói hết cho nhà trai biết đây là vở kịch , chắc chắn hắn sẽ làm theo cô
Nam Cung Ảnh nhìn bản hiệp ước một chút , khinh thường quan sát Nhan Mạt Hàn
“ Tôi không có hứng thú với những người con gái có phần иgự¢ và sau lưng đều bằng phẳng như nhau ”Nam Cung Ảnh nói xong , cầm 乃út lên ký tên
“ Răng rắc răng rắc” trong người cô bắt đầu nổi giận , người đàn ông này nói cái gì? иgự¢ dán vào lưng? Không có Trỗ mã ?
“ A.. Tôi Gi*t anh..” Nhan Mạt Hàn cuộn tay thành nấm đấm vung về hướng của Nam Cung Ảnh
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc