“ Uyên Nhi con muốn về đó thật sao? ” Mợ của cô vẻ mặt lo lắng hỏi cô, với bà cô như đứa con gái nhỏ không thể không bao bọc
“ Mợ đừng lo con chỉ về giải quyết một chút chuyện rồi sẽ quay lại mà ” Gia Uyên nắm lấy tay bà ân cần nói, mợ thương cô như con gái, cô xem mợ như mẹ mình vậy. Cô biết xa cô bà sẽ lo lắng không ngui, nhưng cô có việc giải quyết không thể không về
“ Ừm con nhớ giữ gìn sức khoẻ. Con xem còn cần gì không để mợ sắp xếp giúp con ” Bà xoa xoa đầu Gia Uyên nói, thật sự sẽ rất nhớ cô
“ Dạ con đã sắp xếp xong hết rồi ạ chỉ đợi đến ngày mai là bay thôi ” Mạc Gia Uyên mỉm cười nói với bà
Lần này cô về nhất định đòi lại tất cả cho con cô, bọn họ hại bảo bối của cô mất như vậy sao cô có thể tha thứ?
Ngày mai không chỉ một mình Gia Uyên trở về mà còn có Tư Thần, Hàn Vũ về cùng. Bọn họ là không yên tâm để cô đi một mình, xuốt ngày cứ xem cô như một đứa nhóc lên ba vậy
****
Trong phòng làm việc của Tần Gia Hào. Trần Khiêm vừa đưa cho anh thư mời đến dự buổi tiệc của MTU vào ba ngày nữa, nghe nói lần này Dyan cũng đến. MTU là công ty lớn ngang ngửa cả Tần Thị
“ Nghe nói lần này Dyan đến đây, cũng sẽ đến dự buổi tiệc của MTU ” Trần Khiêm ngồi trên sofa nhâm nhi ly rượu nói
“ Ùm tôi biết rồi ” Tần Gia Hào chỉ nhàn nhạt vang lên một câu
Anh không biết đột nhiên có cảm giác hối thúc anh nhất định phải đến dự buổi tiệc này, nếu không nhất định sẽ hối hận. Tại sao vậy nhỉ? Nhưng anh lại tò mò muốn biết mặt thật của Dyan
Tần Gia Hào trong đầu dâng lên suy nghĩ Gia Uyên chưa ૮ɦếƭ, Gia Uyên của anh còn sống. Mỗi ngày anh đều trở về căn nhà của anh và cô, cọ vẽ, những 乃út màu mà cô trân trọng đều được để y nguyên, thậm chí chỉ cần cho ra mắt mẫu màu mới dù đắt hay khó mua thế nào anh cũng có để cho cô
*****
Tại sân bay 3 con người hai nam bước ra từ cánh cửa. Gia Uyên chỉ mặc quần thun dài, phía trên là chiếc áo hoodie còn đội thêm chiếc mũ lưỡi trai. Tư Thần cũng chỉ mặc chiếc áo sơ mi với quần tây âu. Hàn Vũ thì khác anh cũng mặc hoodie chỉ là khác màu với Gia Uyên
Mạc Gia Uyên bước đến hít một hơi không khí nơi này. Đột nhiên ánh mắt của cô trở nên lạnh lùng, nơi này toàn là đau khổ. Lần này quay lại cô nhất định đòi lại tất cả
“ Chúng ta đi thôi ” Mạc Tư Thần đến gần cô vỗ vai một cái rồi nói
“ Ùm ” Mạc Gia Uyên chỉ gật đầu
Cả ba người lên xe quay trở về khách sạn. Gia Uyên nhìn những thứ xung quanh xem có thay đổi gì không? Nhưng vẫn thấy moi thứ vẫn như xưa, không có gì thay đổi, đường phố vẫn tấp nập, vẫn hối hả như thường ngày
Kế hoạch bây giờ chỉ mới bắt đầu thôi, cô sẽ cho bọn họ nếm thử mùi thất bại là như thế nào. Lần này không do dự, không đọng lòng, cô đây nhất định khiến bọn họ sống không bằng ૮ɦếƭ, sẽ khiến những gì họ đã làm với cô và tiểu bảo bối phải trả giá đắc
Gia Uyên không chợp mắt tí nào, đến khách sạn liền nhận phòng rồi đi thẳng lên. Hàn Vũ và Tư Thần mỗi người một phòng riêng, Hàn Vũ không muốn cô vì thù hận đánh mất bản thân, nhưng lain không biết làm gì giúp cô. Chỉ đành phía sau ủng hộ cô làm
Mạc Tư Thần lần này nhất định khiến Thiên Long xoá sổ khỏi hắc đạo, Tống Thanh nhất định phải sống không bằng ૮ɦếƭ vì dám hãm hại em gái anh
Cô vừa vào phòng đã ngã lưng ngay, hôm nay quá mệt mỏi, chỉ muốn ngủ một giấc cho khuây khỏa, cô đã đợi ngày này lâu rồi. Ngày mà cô có thể tự tin trả thù cho bảo bối của cô. Gia Uyên chỉ định ngã lưng một tí ai ngờ mí mắt lại sụp xuống khiến cô vì mệt mà ngủ thi*p.