Bất quá cô ta thích chơi, cô tất nhiên phụng bồi tới cùng!
"Dĩnh Nhi, chúng ta cùng đi thôi!"
Hà Dĩnh Nhi khẩn trương nhìn Trầm Tịch Dương, dù sao chuyện tối ngày hôm kia ai cũng biết Phó tổng cố ý nhằm vào Dương tỷ, lần này hẳn là không có chuyện tốt.
"Em cảm thấy cơ thể không thoải mái, chúng ta không đi...."
"Con bé này thật là, Phó tổng mời, sao chúng ta có thể không đi được chứ?"
Hà Dĩnh Nhi nhanh chóng hiểu ra ẩn ý của Trầm Tịch Dương, bữa ăn này không đi không được. Dương tỷ mới vào công ty mà từ chối lời mời của Phó tổng, thanh danh sẽ càng bị bôi đen.
"Hai người các người rốt cuộc có đi không vậy?" Cô gái vừa vào biểu tình không kiên nhẫn nói, đuôi lông mày nhướn cao, không che dấu được vẻ đắc ý trong đáy mắt.
"Tất nhiên là có rồi! Dĩnh Nhi, chúng ta đi thôi!"
"Dạ....."
Nhà hàng Kính Thiên Dương mời mọi người dùng cơm ở đối diện tập đoàn Kính thị, đi vài ba phút là tới.
Trầm Tịch Dương và Hà Dĩnh Nhi tới thì thấy một đám người tụ tập từ trước, tâm điểm là Kính Thiên Dương.
Một cô gái chua ngoa nói, "Ôi nhà thiết kế nổi tiếng của chúng ta tới rồi kìa! Một bữa cơm thôi cũng bắt mọi người chờ hàng tiếng!"
"Người ta vừa quen biết với Đường tổng tập đoàn DD, lại là bạn nhảy của Mạc tổng trong bữa tiệc hôm trước, đương nhiên mắt cao hơn đầu rồi!"
Vừa nói tới hai chữ "Mạc tổng", sắc mặt Kính Thiên Dương đã lạnh đi vài phần.
Trầm Tịch Dương chẳng cảm xúc gì, ung dung kéo Hà Dĩnh Nhi tiến về phía bàn ăn, bình thản ngồi xuống. Cô thuận tay cằm menu lật đi lật lại.
Đừng tưởng cô không biết đám người này cố ý chỉnh cô! Cả phòng gì chứ, rốt cuộc cũng chỉ có khoảng chục người tính cả cô và Hà Dĩnh Nhi. Haizz, đã vậy cô không những phải ăn, mà còn ăn hết sức ngon miệng!
Một lúc sau dưới còn mắt kinh ngạc của đám người, Trầm Tịch Dương ngẩng đầu cười hỏi, "Bữa ăn hôm nay là Phó tổng mời sao? Có thể tuỳ ý gọi món đúng không?"
Kính Thiên Dương nhếch miệng, "Đương nhiên!"
Trầm Tịch Dương gật đầu, "Phó tổng đã mời vậy tôi không khách sáo. Phiền anh lấy cho tôi hai phần gà xào tương, bò Mĩ nhúng, rau chân vịt a~"
"Dĩnh Nhi, em có gọi thêm gì không?"
Hà Dĩnh Nhi lắc đầu....
Người phục vụ đã ghi xong, lại nhìn về đám người Kính Thiên Dương khó xử, mấy vị tiểu thư này rốt cuộc là ăn hay không ăn đây...
"Mấy người các cô sao còn chưa ngồi xuống a? Hay là các cô không nể mặt Phó tổng đi?"
Mấy người kia thấy vậy thì sa sẩm mặt mày! Con khốn này rõ ràng thấy quan hệ của bọn họ với Phó tổng tốt nên muốn li gián, đúng là thứ con gái sân si chẳng tốt lành gì.
"Phó tổng, chúng em...."
Kính Thiên Dương phất tay, "Được rồi, ngồi xuống cả đi. Ai thích ăn gì thì gọi."
"Cảm ơn chị!"
"Chị thật hào phóng nha!"
Đối với những lời siểm nịnh sáo rỗng kia Kính Thiên Dương cũng không phản ứng gì, chỉ chăm chăm nhìn về phía Trầm Tịch Dương cười đắc ý.
Một người tên Liễu Huệ như nhớ ra điều gì đó, cao giọng hỏi, "Đúng rồi a, Trầm Tịch Dương này, đứa trẻ hôm trước đi cùng cô là ai vậy? Thật dễ thương nha! Em trai của cô hả?"
Đôi mắt Trầm Tịch Dương xẹt qua tia lãnh ý, thật không ngờ Kính Thiên Dương lại ra tay từ phía bảo bối!