Sự phẫn nộ của Hạ Tử TinhEdit: táo đỏỞ nhà nghỉ ngơi hai ngày, Hạ Tử Tinh muốn đến công ty tiếp tục công việc người mẫu. Đồng nghiệp trong công ty nhìn thấy cô tới cũng rất cao hứng.
“Bây giờ mới tới gặp chúng ta sao? Coi như em cũng có lương tâm, không đến nỗi kết hôn thì quên mất bằng hữu?” Quan hệ đồng nghiệp xã hội trong công ty là do Lý Lâm một tay lôi kéo Hạ Tử Tinh.
“Làm sao lại quên mất đây? Em còn muốn đi làm a. Gần đây có việc gì không? Chị Lâm.” Hạ Tử Tinh cười hì hì nhìn Lý Lâm.
“Đi làm?!” Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn cô.
“Em tới đi làm a.” Vẻ mặt Hạ Tử Tinh u mê, không hiểu vì sao mọi người kinh ngạc đến thế?
“Em hủy hợp đồng rồi mà, không nhớ sao?” Tài vụ Tào Giang hoài nghi nhìn cô.
Hạ Tử Tinh sửng sốt: “Người nào?”
“Chúng ta mọi người đều biết!” Tất cả bọn họ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó đều gật đầu.
“Em hủy hợp đồng khi nào?” Hạ Tử Tinh không tin được mở to mắt. Sao một chút ấn tượng cũng không có a~~?
“Là bí thư của chồng em tới, còn bồi thường cho công ty chúng ta một khoản lớn nữa!” Tào Giang nói.
“Chuyện này, không phải em không biết chứ? Tử Tinh.” Văn Thư Lệ lộ ra vẻ mặt kinh hoảng nhìn cô.
Hạ Tử Tinh giận tái mặt! Lâm Lập Phong tìm người hủy hợp đồng của cô còn không nói cho cô biết? Thật là quá đáng! Cô tức giận cầm thật chặt hai nắm tay, lập tức đi tới công ty anh.
Cô muốn tìm anh ta lý luận! Tại sao phải hủy hợp đồng giữa cô và công ty? Anh ta tại sao không để cô làm người mẫu! Đây chính là công việc của cô! Niềm say mê yêu thích của cô! Tại sao anh ta lại…?!
Hạ Tử Tinh mang khuôn mặt giận dữ đi tới tầng 66 cao nhất tập đoàn Lâm Lập, bí thư Tiêu Quân lập tức ở bên ngoài phòng làm việc tổng tài chặn lại.
“Hạ tiểu thư, nếu cô muốn gặp tổng tài, xin chờ một chút, tôi giúp cô đi thông báo!”
“Không cần!” Hạ Tử Tinh đẩy Tiêu Quân, trực tiếp bước vào trong phòng làm việc tổng tài.
Lâm Lập Phong ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy lửa giận của Hạ Tử Tinh đang đi về hướng mình, anh khoát tay áo ý bảo lui ra. Tiêu Quân thức thời lui ra ngoài. Khi ra còn đóng cửa phòng làm việc của tổng tài thật chặt.
” Tại sao anh phái người tới hủy hợp đồng làm người mẫu công ty của tôi? ! Đó là công việc của tôi!” Hạ Tử Tinh tức giận chất vấn. Cặp mắt đẹp trừng lên thật lớn, trong mắt là lửa giận hừng hực.
“Bằng việc tôi là chồng em! Phụ nữ Lâm gia chưa từng có ai xuất đầu lộ diện đi làm công việc! Bao gồm cả em nữa, cũng không thể!” Lâm Lập Phong đối mặt với lửa giận của cô vẫn tỉnh táo tự tin.
“Ghê tởm! Đó không chỉ là công việc, đó còn là niềm say mê của tôi!” Hạ Tử Tinh hai tay chống bàn nhìn thẳng vào anh.
“Hứng thú có thể thay đổi.” Anh để một tấm thẻ vàng trước mặt cô, ” Thẻ vàng này không bị giới hạn, em thích chi tiêu như nào thì cứ làm như thế!”
Hạ Tử Tinh cầm tấm thẻ màu vàng ném mạnh lên người anh, “Tôi không phải không có tiền. Tôi làm người mẫu thuần túy là vì niềm yêu thích! Anh không có quyền ngăn cản tôi!”
Lâm Lập Phong tức giận, tròng mắt lóe ra ánh sáng lạnh băng: “Em có thể ra ngoài tìm việc? Có công ty nào dám nhận em vào làm sao?”
“Anh…ghê tởm!” Hạ Tử Tinh đang trong cơn tức giận, quăng hết văn kiện trên bàn xuống đất.
“Hạ Tử Tinh! Em không nên khiêu chiến sự chịu đựng của tôi!” Lâm Lập Phong đứng lên, ánh mắt sắc bén lạnh lùng bộc lộ ra sự tức giận.
“Bây giờ anh đang khiêu chiến sự nhẫn nhịn của tôi sao, Lâm Lập Phong!” Hạ Tử Tinh không chịu yếu thế, nhìn thẳng vào anh ta. Ai sợ ai chứ?
Lâm Lập Phong nhấn nút ở điện thoại, nói với Tiêu Quân ở đầu dây bên kia: “Tiêu Quân, đem bản thiết kế của tập đoàn Hạ thị vứt vào thùng rác…”