Những ngày qua cô vẫn không thể tìm được một công việc thích hợp, tuy rằng những gì đang ở trước mặt Doãn Lạc Lạc tất cả đều không phải là mơ, hiện tại muốn tìm một công việc cũng không hẳn là dễ dàng gì?
Đứng trước hộp đêm to lớn xa hoa trước mặt, Doãn Lạc Lạc không khỏi bất đắc dĩ thở dài, hy vọng nơi này có thể nhận cô làm việc, những gì ở chỗ này đối với cô mà nói rất lạ lẫm, hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén âm thanh đang hoảng sợ, cô từ từ bước vào bên trong.
" Xin chào, tôi muốn đến xin việc làm" Doãn Lạc Lạc nhận thấy trước mặt mình là một người phụ nữ trung niên có khuôn mặt sắc sảo, bà ta nhướng cặp chân mày lên cao để lộ ra đôi mắt sâu hun hút như lỗ hổng vũ trụ khẽ nhìn cô một lượt rồi đánh giá.
" Cô tên gì?"
" Doãn Lạc Lạc" cô nhẹ mở miệng, thanh âm tỏ rõ sự cung kính, không thừa thải lời ngon tiếng ngọt, trực tiếp trả lời vấn đề của bà ta.
" Cô gái trẻ, nơi này giống như một căn nhà giam lỏng bức bách khó chịu, một khi đã ký kết hợp đồng cô hoàn toàn phải thực hiện đúng trách nhiệm của mình, phải học cách kiên nhẫn tiếp đáo tận tình với vị khách mà chỗ chúng tôi đã lựa chọn, cô làm được chứ?"
Doãn Lạc Lạc nghe bà ta nói vậy, đôi mắt lập tức như phủ một màn sương mỏng mờ mịt, nói vậy không lẽ cô phải hầu hạ bọn họ, kể cả việc những người đó muốn lên giường có nghĩa cô cũng phải chiều theo ý họ ư, sắc mặt lập tức tái nhợt, dương đôi mắt mờ mịt lên nhìn bà ta khẽ mấp máy đôi môi không huyết sắc.
" Bà chủ, vậy còn lương thì như thế nào?"
" Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ trả lương hậu hĩnh cho cô, trên bản hợp đồng có ghi rõ nội dung, nếu cô đồng ý, có thể xem qua rồi xác định vẫn chưa muộn, xem dáng vẻ cô rất xinh đẹp, tôi sẽ cho cô tiếp những vị khách vip của hộp đêm Nhật Nguyệt" bà ta nói xong liền 乃úng tay một cái nhẹ, đã có thuộc hạ sẵn sàng đem tài liệu đến đặt trên tay bà ta.
" Cô xem qua một lượt, không có vấn đề gì nữa thì có thể ký vào"
Doãn Lạc Lạc đặt bản hợp đồng lên bàn xem xét qua một lượt, đôi mắt dừng lại ở con số trên tờ giấy, một ngàn vạn ư, đây không phải số tiền nhỏ nha, cuộc sống sau này khá vất vả, nếu như làm công việc này, Doãn Lạc Lạc thầm nghĩ gì đó liền gật đầu đồng ý, trực tiếp đặt 乃út xuống ký vào.
" Lạc Lạc, từ nay nếu cô đã làm ở đây cũng không cần khách sáo với tôi, cứ gọi tôi là chị Hồng được rồi"
" Vâng, chị Hồng"
" Được rồi, tối nay có một vị khách đặc biệt, tôi sắp xếp cô qua bên đó, nhớ đừng làm tôi mất mặt, mau đi thay trang phục đi"
" Ngay bây giờ sao" cô chớp chớp đôi mắt kinh ngạc nhìn bà ta, không phải là mới ký hợp đồng liền làm sao, cô còn chưa có chuẩn bị tinh thần a...
" Nhanh đi, cô có muốn làm nữa hay không?"
Doãn Lạc Lạc im miệng không nói thêm tiếng nào, cúi đầu đi vào bên trong, căn phòng này hầu như đều được chuẩn bị trang phục xinh đẹp để cho những người giống như cô có thể chọn lựa bộ thích hợp để phục vụ khách hàng.
Âm thầm thở dài một hơi, cô chọn bộ kín đáo nhất trong tủ đồ đem ra xem xét, thấy vừa ý mới dám cầm ra đi thay, chị Hồng thấy vậy lập tức tiến tới giựt phăng bộ đồ trong tay cô ra, đôi mắt như tia lửa phun trào bắn thẳng vào người cô.
" Tôi đã bảo cô đừng làm tôi mất mặt rồi mà, tiếp khách quý mà cô định mặc bộ này cho ai xem, Tố Tố, cô giúp cô ta lựa bộ khác mặc vào, chỉ còn mười lăm phút nữa thôi, nhanh một chút đi" sau câu nói của dì Hồng, lập tức có một cô gái khác ăn mặc hở hang uốn éo đi tới chỗ cô, sắc mặt cợt nhả nhìn cô trêu chọc.
" Ai ya, cô gái cô hình như chưa làm cái nghề này bao giờ phải không, để tôi giúp cô chọn một bộ đẹp nhất" bàn tay lướt nhẹ qua những bộ đầm treo trong tủ đồ lớn, sau đó chợt dừng lại ở một giá treo, miệng khẽ nhếch lên thành nụ cười tươi tắn" Mau mặc vào"
" Bộ này sao?" Doãn Lạc Lạc vươn tay đón lấy, khuôn mặt lập tức thay đổi trắng đen đến một cách kỳ dị, nói đẹp thì cũng không sai đi, nhưng nhìn kỹ có chút quá mức lộ liễu khiến cô không muốn mặc vào một chút nào?
Ngước ánh mắt nhìn chị Hồng, cô sợ hãi nhìn bà ta, tuổi cũng không nhỏ lại phải học cách xưng hô thân mật với bà ta thực khiến cô có chút không quen, nhưng nghĩ đến số tiền lúc nãy cô không khỏi phấn chấn hẳn lên, được rồi, đây chỉ là một công việc thôi.
Thay xong bộ đồ, cô nhìn mình trong gương có chút ngơ ngác, mái tóc đen dài thả xuống tùy ý, bộ đầm màu đỏ sặc sỡ chói lòa, cổ chữ V xẻ иgự¢ để lộ ra khe hở đẹp tuyệt mỹ, bó sát toàn bộ thân thể khiến Doãn Lạc Lạc càng tôn thêm độ cong quyến rũ khiến những ánh mắt ghen tỵ trong phòng trang điểm lập tức bắn thẳng về phía cô.
" Lạc Lạc, cô mau đi nhanh đi, đây là khách vip nên cô tuyệt đối không được làm hắn ta tức giận" nói xong chị Hồng liền chỉ cô hướng đi ở căn phòng mang số 777 , đây cũng là phòng đặc biệt của hộp đêm Nhật Nguyệt.
Dọc đường đi Doãn Lạc Lạc không khỏi xấu hổ nhìn bộ trang phục đang mặc trên người mình, bờ môi đỏ mọng quyến rũ càng tăng thêm vẻ đẹp chí mạng khiến những người đang nhảy múa trong ánh đèn mờ ảo nhìn cô thèm thuồng nuốt nước miếng, căn bản cô cũng không nên để ý tới, chỉ chú ý đến căn phòng chị Hồng đã dặn cô là được rồi, xung quanh tiếng nhạc huyên náo, ánh đèn nhấp nháy đủ màu sắc, rất nhiều người bên trong vui chơi trác tán, đặc biệt là những đại gia quyền quý hoặc những vị tiểu thư khuê cát.
Cô có chút hấp tấp nên không để ý liền va phải một người đàn ông, anh ta tức giận quay phắt người lại khẽ phủi phủi quần áo mình, gằn giọng chửi thề một câu " Mẹ kiếp"
" Tôi xin lỗi, tôi không cố ý"
Doãn Lạc Lạc lập tức cúi đầu xin lỗi, vừa ngẩng ánh mắt lên nhìn, lập tức bị ánh mắt háu sắc của anh ta lăm le nhìn thẳng vào người cô.
" Thì ra là mỹ nhân, đêm nay hầu hạ anh, nhất định anh sẽ không ngược đãi đâu nha"
Doãn Lạc Lạc nghe anh ta nói vậy lập tức lùi lại theo phản ứng, gương mặt rõ ràng có nét, nhưng lại cợt nhả phóng đãng khiến cô sợ hãi xoay người lập tức bỏ chạy.
" Đã vào đây rồi còn giả bộ thuần khiết cái gì, ngoan ngoãn hầu hạ anh, nhất định sẽ làm cô em hài lòng" thấy cô bỏ chạy, tên đó vẫn không chịu dừng lại, nhanh chóng sải bước chân đuổi theo cô.
Doãn Lạc Lạc vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn, mắt thấy người đàn ông kia gần đuổi kịp mình, trong lòng không khỏi sợ hãi, tên đó phút chốc đã đuổi theo kịp Doãn Lạc Lạc, đôi mắt trợn tròn hung dữ kéo tay cô lại ghì chặt vào bức tường, ánh đèn mờ nhạt diệu kỳ ở lối đi khẽ mấp máy dịu dàng, giả sử có người nhìn thấy cũng nhất định sẽ không cứu cô, vì ở đây là hộp đêm, những chuyện như thế này quá mức bình thường, đối với bọn họ cũng chỉ là một sớm một chiều mà thôi, không đáng để bận tâm.
" Mau thả tôi ra, nếu không tôi sẽ hét lớn hơn" Doãn Lạc Lạc vô thức giãy dụa, bàn tay anh ta khẽ lướt qua khe rãnh ở bộ иgự¢ tròn trịa của cô, thích thú cười thành tiếng.
Doãn Lạc Lạc kinh sợ, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, cô không chút khách khí duỗi chân ra đá mạnh vào bụng hắn, sau đó quay người tiếp tục bỏ chạy, vì đi đôi guốc cao này mà khiến sức lực bỏ chạy của cô bị giảm hơn phân nửa, Doãn Lạc Lạc cắn răng chịu đựng tiếp tục chạy về phía trước, dù cô có mở miệng hét cỡ nào, tất cả cũng đều mắt nhắm mắt mở không để ý đến cô đang cầu cứu.
Đường cùng rồi, Doãn Lạc Lạc sợ hãi nhìn xung quanh, thấy cánh cửa phía sau lưng không khóa, cô nhanh chóng đẩy mạnh ra rồi chạy vào bên trong.
Trên ghế sofa hai thân thể đang triền miên kịch liệt, lại có người dám xông vào phá đám, vừa ngước ánh mắt lên nhìn cô gái đang ăn mặc quyến rũ trước mặt, đôi mắt phượng hẹp đen dài khẽ híp lại, đôi môi khẽ co giật vài cái, hắn đứng thẳng người dậy lấy áo choàng bên cạnh khoác vào người, mặc kệ người phụ nữ đang nằm trên ghế sofa xấu hổ rụt người vào bên trong.
" Cứu tôi với" lời nói vừa dứt, cánh cửa kia lập tức bật mở, bóng dáng hấp tấp đổ đầy mồ hôi trước mặt nhìn thấy Doãn Lạc Lạc liền trở nên háu sắc hơn, bàn tay nhanh gọn kéo cô lại gần, Doãn Lạc Lạc sợ hãi hét thành tiếng, bước chân nhanh chóng giật lùi về phía sau vài bước, ánh mắt lo lắng nhìn về phía người đàn ông anh tuấn khí chất phong độ phía sau cầu cứu, nếu hắn ta đúng thực không có lòng cứu người, cô nhất định sẽ ૮ɦếƭ chắc rồi.
" Đi theo tôi, cô làm tôi bực mình thực sự rồi đó" anh ta như con mãnh hổ thèm khát đang bắt được con mồi ngon, tức giận trừng mắt cảnh cáo cô, dường như không thể nhịn được dụς ∀ọηg đang dâng trào dữ dội, chỉ muốn đêm nay cô phải ở dưới thân anh ta mà điên cuồng gào thét, mặc kệ người đàn ông kia là ai, anh ta cũng không rảnh rỗi để quan tâm.
" Buông tôi ra" Doãn Lạc Lạc kích động giằng mạnh tay ra nhưng vẫn không thể thoát khỏi cánh tay như keo dán sắc đang lôi kéo mình về phía anh ta.
" Cút ra ngoài" cả Doãn Lạc Lạc cùng tên đàn ông háu sắc kia nhất thời kinh động, hắn ta không phải người tốt như cô nghĩ nha, mà còn phá hỏng chuyện tốt của người ta nữa, hắn không tức giận sao được, đáy lòng trở nên mù mịt, nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có hắn mới giúp được cô.
" Tôi bảo cô cút ra ngoài, cả anh nữa, tất cả đi ra ngoài" ánh mắt hắn liếc nhìn người phụ nữ sau lưng đang nằm im bất động trên ghế sofa có chút mở to đôi mắt, vì sao lại đuổi cô ta đi thay vì đuổi cô gái kia và tên đàn ông điên khùng kia ra khỏi đây mới đúng.
Nhìn thân thể cao lớn kiêu ngạo kia khiến cô ta có chút run rẩy, vẫn là không nên chọc giận hắn ta, lập tức mặc quần áo vào rồi chạy trối ૮ɦếƭ ra khỏi phòng, ngược lại tên đàn ông kia cũng không có ý định buông tha cho Doãn Lạc Lạc.
Âu Thành Phong lạnh lùng đi đến trước mặt cô, mạnh mẽ kéo cô về phía mình, đôi mắt sắc bén nhìn vào người anh ta, gằn giọng " Mau cút khỏi đây trước khi anh bị tôi ɢɨết ૮ɦếƭ"
Người đàn ông kia nhìn ánh mắt của Âu Thành Phong, suy nghĩ như chợt nhớ ra điều gì, vẻ mặt lập tức biến đổi, càng lúc càng xanh méc, nhanh như gió đã lao ra khỏi phòng rồi biến mất dạng.
Doãn Lạc Lạc thở dài nhẹ nhõm, liền gỡ cánh tay bị Âu Thành Phong đang nắm chặt ra, sau đó cúi người xuống cảm tạ " Cám ơn anh đã giúp tôi"
Nói xong không đợi hắn ta trả lời, Doãn Lạc Lạc nhanh như gió đi thẳng ra bên ngoài, nhưng ánh mắt theo phản ứng nhìn biển số treo trước cửa phòng lập tức căng cứng, biển số mang tên 777 không thể nào là sai được, đây chính là căn phòng chị Hồng đã nhắc tới, nhân vật này không dễ đắc tội, vậy mà cô lúc nãy đã làm gì?
Khuôn mặt lập tức xanh méc lại, cô sợ hãi dương đôi mắt to tròn quan sát người đàn ông vẫn đứng im bất động bên trong, vậy ra đây chính là vị khách đầu tiên mà cô nên phục vụ sao? Số cô hôm nay sao mà đen đủi đến thế, đã bị một tên biến thái háu sắc cường loạn, bây giờ lại ᴆụng phải một tên đàn ông xa lạ mà lại chính là vị khách chị Hồng đã nói với cô!!!?
Nên làm gì bây giờ, đi vào, hay bỏ chạy!!!?
Mà dù gì hắn ta cũng không đến nỗi ích kỷ như vậy, dù gì mới vừa rồi cũng là do hắn đã cứu cô.