Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 90

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Lương Thần nói lời này, thím Lâm và tài xế đứng ở một bên cùng nhau lui về sau một bước.
Sau đó, thím Lâm mới đánh bạo, giải thích: “Thần thiếu gia, tôi chỉ là......”
“Được rồi, hôm nay tôi không có thời gian nghe các người nói những chuyện này, đi ra ngoài thì đi ra ngoài, tôi cũng chưa nói không cho Hảo Hảo ra cửa, các người theo cùng là được rồi. Các ngươi đi về trước đi.” Lương Thần phất phất tay, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo: “Em theo tôi đi xuống dưới lấy xe.”
......
Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo ngựa quen đường cũ tìm được phòng bao của Túy Tiên Lâu, phục vụ nâng tay lên, gõ gõ cửa, rất nhanh cửa liền bị Từ Dung kéo ra, trong nháy mắt ánh mắt anh ta dừng ở trên người Cảnh Hảo Hảo.
Hôm nay Cảnh Hảo Hảo ra cửa, vốn nghĩ đến chính là cùng thím Lâm mua vài thứ, cho nên mặc có vẻ tùy ý, nhưng mà Từ Dung lại vẫn nhìn chằm chằm.
Cảnh Hảo Hảo cúi đầu, anh ta chỉ nhìn một nửa mặt, nhưng lại vẫn có thể cảm giác được khí chất xuất chúng và dung nhan xinh đẹp của cô gái trước mặt này.
Qua một lúc lâu, Từ Dung mới hồi thần, đặc biệt nhiệt tình tránh người ra, nói: “Nhanh chóng tiến vào.”
Sau đó, còn tự mình kéo một cái ghế dựa ra cho Cảnh Hảo Hảo: "Ngồi.”
Cảnh Hảo Hảo cúi đầu, nói một tiếng “Cám ơn”, tự nhiên hào phóng ngồi xuống.
Từ Dung ngồi ở bên cạnh Lương Thần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cảnh Hảo Hảo, càng xem càng cảm thấy Cảnh Hảo Hảo xinh đẹp, nhịn không được khen không dứt miệng với Lương Thần: “Tốt, A Thần, tôi ngược xem thường cậu, khó trách cậu nhiều năm như vậy cũng không tìm ai, hóa ra là chướng mắt, vừa tìm liền tìm một thiên tiên xinh đẹp đến!”
“Hiện tại tôi xem như hiểu được vì sao cậu che đậy chuyện này đến gió thổi không lọt, hóa ra là kim ốc tàng kiều! Chỉ là, nếu tôi có thể tìm được một người xinh như vậy, tôi tuyệt đối không cần hai vị cha mẹ trong nhà tôi thúc giục, tôi cũng cam lòng tình nguyện vào phần mộ hôn nhân này, cũng nguyện ý kim ốc tàng kiều!”
Từ Dung nói xong, đột nhiên ngữ khí liền dừng một chút, anh ta nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo một trận, sau đó nhíu nhíu mày, nói: “Sao tôi đột nhiên cảm thấy cô nhìn có chút quen mắt, có phải hai chúng ta từng gặp qua ở nơi nào đó rồi không?”
Cảnh Hảo Hảo lại lập tức khẩn trương lên, cô biết chuyện mình gặp Từ Dung đã sắp là vài tháng phía trước, trí nhớ người khó tránh khỏi có chút mờ nhạt đi, nhưng nhìn trong chốc lát, sớm hay muộn thì Từ Dung cũng sẽ nhận ra mình.
Từ Dung lại đánh giá tinh tế Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, “Tôi khẳng định nhớ không lầm, tôi tuyệt đối từng gặp qua cô ấy, có phải trước kia cậu từng mang cô ấy ra ngoài gặp mặt tôi chứ?”
“Nhưng không đúng, trí nhớ này của tôi không kém cỏi như vậy, chẳng lẽ gần đây tôi thật sự là chơi quá đã, trí nhớ liền lui về phía sau?”
Lời này của Từ Dung, nói Lương Thần phốc xích cười một tiếng, chỉ chỉ Cảnh Hảo Hảo, giới thiệu cho Từ Dung: “Tôi giới thiệu với cậu một chút, cô ấy tên Cảnh Hảo Hảo.”
Cảnh Hảo Hảo?
Lúc Từ Dung nghe ba chữ này, đột nhiên sợ run một chút, sau đó liền cảm thấy có chỗ nào không đúng, trong đầu anh ta suy nghĩ nửa ngày, mới đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ nói: “A...... Tôi nói sao lại quen thuộc như vậy chứ, tôi nhớ ra rồi, Lương Niên......”
Từ Dung nói tới đây, bỗng dưng liền dừng lại, trên mặt anh ta vốn bởi vì nhìn thấy Lương Thần có một phụ nữ mà ra hiện ra thần thái hưng phấn, liền biến mất sạch sẽ từng chút một, đến cuối cùng, trở nên có chút ngưng trọng.
Sao vừa rồi anh ta không phát hiện được chứ?
Khó trách Thẩm Lương Niên không đến ăn bữa cơm này, hóa ra...... Thẩm Lương Niên đã sớm biết đây là bạn gái của cậu ta!
Sao anh lại không có chú ý tới, lúc ấy biểu tình Thẩm Lương Niên, đặc biệt khó coi?
Từ Dung nghĩ nghĩ, lập tức liền nghĩ đến đêm qua, hơn nửa đêm, Thẩm Lương Niên mang theo một túi bia lớn, gõ cửa nhà của anh, quấn quít lấy anh theo anh ta uống cả đêm rượu, uống đến cuối cùng, anh ta ở chỗ đó nói liên miên cằn nhằn.
“Xong rồi, lần này tôi và Hảo Hảo thật sự xong rồi......”
“Cô ấy chắc chắn sẽ không cần tôi nữa......”
“Từ Dung, cậu không biết, tôi thật sự thích Hảo Hảo, tôi là thật sự muốn kết hôn với cô ấy, cậu nói, sao lại cố tình xảy ra đường rẽ lớn như vậy!”
Anh và Thẩm Lương Niên là bạn đại học, quan hệ hai người rất tốt, anh thật sự xem Thẩm Lương Niên thành bạn bè, cho nên mới giới thiệu Lương Thần cho anh ta.
Lúc ấy thật ra, anh cũng xem Thẩm Lương Niên một mình khổ cực phấn đấu như vậy, đặc biệt tâm không đành lòng.
Nhưng anh ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng luôn không có nghĩ đến, hai người bạn chính mình giới thiệu với nhau, lại lẫn lộn dính líu với cùng một người phụ nữ.
Cảnh Hảo Hảo không phải muốn gả cho Thẩm Lương Niên ư? Sao hiện tại, lại ở cùng Lương Thần?
Cô ta chỉ là một minh tinh hạng ba tầm thường, đâu thể câu dẫn được “Thiếu niên thiên tử” cao cao tại thượng?
Cho nên, Cảnh Hảo Hảo nhận thức Lương Thần, khẳng định là vì Thẩm Lương Niên?
Người phụ nữ này, rõ ràng thoạt nhìn rất nhu thuận, sao lại có tâm cơ như vậy?
Nhìn thấy tốt, liền đạp rớt cũ?
Từ Dung càng nghĩ, càng cảm thấy đáy lòng tức giận, khó trách lúc trước Cảnh Hảo Hảo lại không nói một tiếng rời đi từ trong thế giới của Thẩm Lương Niên, còn làm hại Thẩm Lương Niên thấp tha thấp thỏm, hơn nữa lúc ấy công ty Thẩm Lương Niên gặp chuyện không may...... Anh có đề cập qua để Lương Thần hỗ trợ, kết quả Lương Thần không có ý tứ nói tiếp, đây chứng minh......
Từ Dung nghĩ đến đây, ngẩng đầu, nhìn Lương Thần, hỏi: “Cô ta theo cậu đã hai tháng?”
Lương Thần “ừ” một tiếng, không nói gì.
Tâm Từ Dung, lập tức lạnh xuống, như vậy là đúng rồi, như vậy là đúng rồi...... Lương Thần không phải là một người lãnh huyết, nhưng lần trước cậu ta khoanh tay đứng nhìn Thẩm Lương Niên như vậy, anh đã cảm thấy không thích hợp, anh vẫn nghĩ không ra, hiện tại anh toàn hiểu được, vì người phụ nữ này, chính là người phụ nữ này, làm hại Lương Thần không giúp Thẩm Lương Niên!
Từ Dung nghĩ đến đây liền miệng thẳng tâm mau, không có che giấu, cho nên anh nhìn Lương Thần, nói:“Cậu biết rõ cô ta là phụ nữ của Thẩm Lương Niên, vì sao còn muốn cô ta?”
Phụ nữ của Thẩm Lương Niên......
Sáu chữ, nói đến sắc mặt Cảnh Hảo Hảo trắng bệch, ánh mắt Lương Thần âm trầm.
“Từ Dung, không phải nói ăn cơm ư? Hiện tại kéo chuyện này để làm gì?” Lương Thần rũ mi mắt, ngữ khí nghe nhẹ nhàng, nhưng lại có một luống không vui thấu ra ngoài.
Từ Dung há miệng, muốn nói gì, cuối cùng nhìn thấy mặt Lương Thần không thay đổi thần thái chút nào, liền ngậm miệng.
Đồ ăn rất nhanh liền lên tới.
Túy Tiên Lâu là khách sạn lớn số một số hai ở thành phố Giang Sơn, tự điển món ăn(1) bên trong làm tinh xảo mà ngon.
(1) Tự điển món ăn (hệ thống những phong cách đặc thù về lý luận, phương thức, phong vị về những kiểu chế biến thức ăn của các địa phương khác nhau)
Nhưng ba người lại không có loại khí sinh động vừa rồi kia.
Từ Dung vừa ăn, vừa thường liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, ngẫu nhiên Cảnh Hảo Hảo ý thức được anh ta đang nhìn mình, liền nhẹ nhàng nâng mí mắt một chút, kết quả liền nhìn thấy ghét bỏ và chán ghét không che giấu chút nào từ đáy mắt Từ Dung.
Cảnh Hảo Hảo biết, đây là cô nên được, cô rõ ràng là thuộc về Thẩm Lương Niên, kết quả hiện tại, lại theo bạn của anh.
Từ Dung nhìn thần thái thờ ơ của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng không biết vì sao, liền đặc biệt không đáng giá thay Thẩm Lương Niên.
Từ trước đến nay anh không nhịn được chuyện, cho nên nhịn không được ngẩng đầu, nhìn Lương Thần nói:“A Thần, cậu còn nhớ rõ lúc trước Lương Niên gặp chuyện không may không?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc