Cô chỉ cần vào lúc Cảnh Hảo Hảo nhận Champagne, cố ý nghiêng Champagne về phía mình một chút, Champagne sẽ đổ ở trên người mình, đến lúc đó cô thấp giọng thét chói tai một chút, tất nhiên sẽ dẫn tới rất nhiều chú ý của truyền thông.
Truyền thông nhìn thấy trường hợp như vậy, khẳng định sẽ chụp ảnh, đến lúc này, mọi người khẳng định sẽ liên tưởng đến cuộc chiến mắng chửi ngày hôm qua, mọi người khẳng định sẽ nghĩ là Cảnh Hảo Hảo nhằm vào cô, hơn nữa truyền thông suy nghĩ viễn vông thổi phồng, Kiều Ôn Noãn cô không lên trang đầu cũng khó!
Quan trọng hơn là, còn có thể khiến cho Cảnh Hảo Hảo khó chịu!
Thật sự là nhất cử lưỡng tiện!
Kiều Ôn Noãn nghĩ đến đây, liền cười cười với Cảnh Hảo Hảo: “Chúng ta đã lâu không gặp, nên uống một ly.”
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo từng hoài nghi một đêm kia mình mạc danh kỳ diệu uống hôn mê bị đưa đến phòng Lương Thần là Kiều Ôn Noãn có tâm an bài, nhưng vẫn không có chứng cớ, đáy lòng cũng không đề phòng, hiện tại nhìn thấy cô ta kính rượu cho mình, Cảnh Hảo Hảo ngại chung quanh nhiều người như vậy, cho nên vẫn là vươn tay nhận lấy.
Chính là lúc ngón tay cô sắp ᴆụng tới chân dài của ly, Cảnh Hảo Hảo mắt sắc chú ý tới tay Kiều Ôn Noãn hơi dùng sức về phía của cô ta, khiến Champagne trong ly có chút nghiêng.
Cảnh Hảo Hảo lăn lộn ở trong vòng này lâu như vậy, sớm dưỡng thành tính cách thận trọng chu toàn, cô liếc mắt một cái liền biết, Kiều Ôn Noãn nhìn như là đang kính rượu cho mình, thật ra là muốn hãm hại mình!
Hơn nữa còn có cuộc chiến mắng chửi ngày hôm qua, nếu để cho Kiều Ôn Noãn thực hiện được, chỉ sợ sự nghiệp vốn không thuận lợi của Cảnh Hảo Hảo cô bởi vì vậy mà càng thêm phủ kín một tầng bụi, còn sẽ nhận hết vô số thóa mạ của người khác!
Cho tới bây giờ tính tình cô thoạt nhìn đều là mềm yếu, là vì cô không muốn để mũi nhọn chính mình quá lộ sẽ đắc tội với người.
Nhưng cũng không đại biểu cô nhất định sẽ tùy ý để người khi dễ chính mình.
Cho nên Cảnh Hảo Hảo bất động thanh sắc vươn tay, cầm Champagne, sau đó vào lúc Kiều Ôn Noãn chuẩn bị dùng sức, cô đột nhiên giành trước một bước dùng một chút lực, trực tiếp kéo Champagne đến phương hướng đối diện mình, sau đó đều vẩy toàn bộ Champagne kia lên trên người của mình.
Kiều Ôn Noãn bị biến cố như vậy làm cho sửng sốt.
Giây tiếp theo, Cảnh Hảo Hảo liền lên tiếng, giả bộ một bộ dáng dịu dàng hào phóng, nói với người chung quanh: “Không có gì, Kiều tiểu thư không cẩn thận mà thôi, cũng lỗi tại tôi, không tiếp vững.”
Nói xong, liền nhận khăn ăn từ trong tay người phục vụ đưa tới, lau lau Champagne trên người mình.
Cho dù miệng Cảnh Hảo Hảo nói không sao, nhưng truyền thông ở một bên nhìn thấy tình cảnh như vậy, vẫn là lấy máy ảnh ra, chụp về phía Cảnh Hảo Hảo và Kiều Ôn Noãn.
Cảnh Hảo Hảo biết, chính mình là người bị hại, những người này khẳng định sẽ phóng đại nói Kiều Ôn Noãn cố ý hất rượu cô!
Hơn nữa, những người này cũng sẽ liên hệ cuộc chiến mắng chửi weibo vào chung một chỗ, đến lúc đó, khẳng định sẽ có người nói nick nhỏ kia là Kiều Ôn Noãn mở ra, cố ý nhắn như vậy để bôi đen cô.
Kể từ đó, thật đúng là chuyện tốt thành ba.
Một là có thể nâng cao độ nổi tiếng của cô, hai là có thể tiêu trừ ảnh hưởng xấu của cuộc chiến weibo hôm qua.
Thứ ba quan trọng nhất là, cô bất động thanh sắc đề phòng Kiều Ôn Noãn dùng thủ đoạn nhỏ với mình.
Cho tới bây giờ Cảnh Hảo Hảo cô đều là như vậy, người không phạm ta, ta không phạm người, chỉ cầu chính mình bình an vô sự, không cầu đại phú đại quý.
Cảnh Hảo Hảo cong khóe môi lên, nhẹ nhàng cười cười với Kiều Ôn Noãn, nói: “Tôi đi toilet một chút, rửa sạch quần áo của mình.”
Sắc mặt Kiều Ôn Noãn đỏ một trận, trắng một trận, rõ ràng cô ta là muốn khiến cho Cảnh Hảo Hảo khó chịu, kết quả sao lại biến thành cô ta?
Một vở diễn êm đẹp, cô lại có thể làm giá y cho Cảnh Hảo Hảo!
Chỉ là, Cảnh Hảo Hảo cô cũng đừng đắc ý quá sớm, cô ta đã chuyển phát nhanh đoạn tán gẫu của cô và Thẩm Lương Niên cho Lương Thần, cô ta cũng không tin, Lương Thần là người đàn ông sống an nhàn sung sướng cao cao tại thượng như vậy, nhìn thấy người phụ nữ mình cảm thấy hứng thú chân đứng hai thuyền, lại sẽ dễ dàng tha cho Cảnh Hảo Hảo cô!
......
Cảnh Hảo Hảo đi đến toilet, đối diện gương chậm rãi thở ra một hơi.
Không biết có phải do gần đây không gia những bữa tiệc này hay không, trong chốc lát như vậy, cô lại cảm thấy có chút mệt mỏi.
Cảnh Hảo Hảo đi ra từ toilet, đối diện gương dặm phấn lại một chút, lúc xoay người vừa mới chuẩn bị rời khỏi toilet, điện thoại của cô vang lên.
Cảnh Hảo Hảo lấy ra, nhìn thoáng qua là Lương Thần gọi tới.
Cảnh Hảo Hảo dừng một chút, tiếp nghe: “Alo?”
“Tôi ở cửa khách sạn Tứ Quý, cho em mười phút, tự mình đi ra cho tôi, nếu không tôi sẽ tự mình đi vào kéo người!”
Người đàn ông chỉ để lại cho cô một câu, liền không nói thêm lời gì nữa cúp điện thoại.
Cảnh Hảo Hảo nghe âm bận trong điện thoại, nhíu nhíu mày, mơ hồ cảm giác được tâm tình Lương Thần không phải đặc biệt tốt.
Cô biết, Lương Thần nói được sẽ làm được, cho nên nhét điện thoại di động vào trong túi, không dừng lại chút nào trực tiếp rời khỏi bữa tiệc.
......
Cảnh Hảo Hảo vừa ra khách sạn Tứ Quý, liền nhìn thấy cỗ xe Land Rover khí phách của Lương Thần nhấp nháy đèn, dừng ở ven đường.
Cô nhìn nhìn trái phải, phát hiện không có phóng viên nào, lúc này mới vội vàng mở cửa xe, chui vào.
Lương Thần cũng không có để ý cô, cũng không có nhìn cô, chính là trong nháy mắt cô lên xe, trực tiếp đạp chân ga, xe chợt vọt ra ngoài.
Cảnh Hảo Hảo còn chưa có ngồi ổn, bị anh dùng lực lao ra như vậy, khiến cho cả người lập tức ngã xuống chỗ ngồi.
Lương Thần chỉ chuyên chú lái xe, sắc mặt thoạt nhìn không chút gợn sóng, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại nhìn đến có chút run như cầy sấy.
Tốc độ xe Lương Thần rất nhanh, lái đến đáy lòng Cảnh Hảo Hảo chột dạ một trận, anh chợt thắng gấp, xe dừng ở giữa đường.
Phía trước vừa vặn là đèn xanh đèn đỏ.
Lương Thần xoay qua, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, xuyên thấu qua cửa sổ bên phía Cảnh Hảo Hảo, vừa vặn nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc
Ánh mắt anh âm trầm, giây tiếp theo liền trực tiếp hạ cửa kính xe bên phía Cảnh Hảo Hảo xuống, cầm đồng tiền xu trên xe của mình, chuẩn xác không nhầm ném về cửa sổ của chiếc xe kia
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng xoay qua nhìn, cửa xe vì bị ném trúng chậm rãi hạ xuống, lộ ra gương mặt anh tuấn của Thẩm Lương Niên.