Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 382

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Đi đến trước mặt Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần mở gói to ra, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Thích uống nhãn hiệu nào? Tự mình đến chọn.”
Ngón tay Cảnh Hảo Hảo gảy gảy ở bên trong, mới phát hiện, Lương Thần không chỉ chọn hết nhãn hiệu nước suối, còn nghĩ lấy thêm nước ngọt Sprite mỗi loại mỗi khẩu vị thức uống cho cô.
Ở dưới tình huống Lương Thần hoàn toàn không biết gì, tri kỷ mà lại dung túng đối đãi cô như vậy, thật sự làm cho đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nổi lên một tầng ấm ngọt nói không nên lời.
Cảnh Hảo Hảo mím môi, nghiêng đầu, diễu võ dương oai chuyển cho Hà Nam Nam một ánh mắt, sau đó lấy một lọ sữa chua từ trong gói to ra.
Cô còn chưa có vặn nắp, Lương Thần đã giành trước lấy đi từ trong tay cô, giúp cô vặn mở nắp.
Cảnh Hảo Hảo giơ sữa chua, uống một ngụm, sau đó nhìn vẻ mặt Hà Nam Nam không thăng bằng đến mức tận cùng, nhưng lại không dám phát tiết, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nhất thời hả giận một chút.
Cô ngược lại không thèm để ý Hà Nam Nam khoe của với mình, bởi vì, loại chuyện giàu có này, cô nghĩ, Lương Thần khẳng định khinh thường so sánh với bạn trai Hà Nam Nam.
Cô cũng không để ý Hà Nam Nam khoe khoang với mình bạn trai cô ta đối với cô ta có bao nhiêu tốt, bởi vì, trên thế giới này, từ sau khi cô hưởng thụ được Lương Thần đối tốt với cô, cô nhìn thấy những người đàn ông khác đối với người phụ nữ của họ rất tốt, nhưng cô đều cảm thấy, đó chưa đủ tốt.
Cô chán ghét là, trong nháy mắt Hà Nam Nam nhìn thấy xe đạp của Lương Thần, liền lộ ra ánh mắt chán ghét.
Từng mặt dày mày dạn theo đuổi Lương Thần là cô ta, theo đuổi không được, liền bày ra tư thái như vậy.
Thực đáng giận!
Cảnh Hảo Hảo nuốt một ngụm sữa chua, nói với Lương Thần: “Buổi sáng hôm nay lúc em thi tiếng Anh, nhìn đến một mục lực chọn đọc, bên trong nói là một chuyện xưa, rất thú vị.”
Cảnh Hảo Hảo cố ý nói lớn một chút: “Đại khái nói là, một cô gái đi trung tâm thương mại mua quần áo, nhìn trúng một cái váy, khen ngợi đủ kiểu cái váy rất tốt, kết quả thấy được giá, phát hiện rất quý, vượt qua năng lực thừa nhận của cô ta, vì thế cô ta liền bới móc đủ thứ với nhân viên bán hàng.”
“Anh nói, người phụ nữ kia, có phải đặc biệt khôi hài không? Ăn không được nho liền nói nho chua, thứ không chiếm được liền phỉ báng đủ loại, thật sự là phát triễn đủ rạng rỡ tinh thần AQ!”
Sao Hà Nam Nam có thể nghe không ra Cảnh Hảo Hảo đây là ngấm ngầm hại người châm chọc cô ta?
Sắc mặt cô ta trở nên hơi có chút khó coi.
Mà Lương Thần, vẻ mặt sủng nịch nghe xong Cảnh Hảo Hảo oán trách, khi nhìn thấy vết bẩn trên váy cô, nhịn không được nhíu nhíu mày: “Sao váy lại bẩn thành như vậy?”
Lương Thần không đề cập tới chuyện này, Cảnh Hảo Hảo suýt nữa đã quên!
Chính mình vốn là đang chờ sau khi bạn trai mình tới đây, giúp mình báo thù!
Kết quả, chính mình lại có thể bởi vì một đạo ánh mắt chán ghét kia của Hà Nam Nam, chuyển hướng đề tài!
Bởi vì Lương Thần ở đây, bản lĩnh cáo mượn oai hùm của Cảnh Hảo Hảo lập tức liền bị phát triễn đến lớn nhất, bĩu môi với Lương Thần, giống như ỷ thế Hi*p người nói: “Có một người lái xe không có mắt, bắn lên trên người em!”
Cảnh Hảo Hảo vừa mới nói xong, chợt nghe được bên trong xe, truyền đến một đạo giọng nữ trầm thấp: “Mẹ nó!”
Hà Nam Nam lại có thể mắng cô?
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng muốn ném sữa chua cầm trong tay về phía Hà Nam Nam.
Nhưng cô vừa mới nâng tay một chút, đã nghĩ đến Lương Thần lái là xe đạp, chính mình không hơn nổi Mercedes của bạn trai Hà Nam Nam.
Vì thế, cô liền quay đầu, nhìn Lương Thần, trừng mắt nhìn, thấp giọng hỏi: “Anh cảm thấy anh có thể đánh thắng được bạn trai Hà Nam Nam không?”
Lương Thần tự nhiên cũng nghe đwuojc tiếng mắng kia của Hà Nam Nam, anh xoay qua nhìn thấy Hà Nam Nam, nhất thời hiểu được vết bẩn trên váy Cảnh Hảo Hảo là bị ai bắn lên.
Anh cũng không có đáp lời Cảnh Hảo Hảo, trực tiếp đoạt chia sữa chua từ trong tay cô, hung hăng quăng vào trong cửa xe mở ra kia.
Sữa chua lạnh lẽo, bắn tung tóe, vẩy lên mặt Hà Nam Nam, ngay cả trên cổ của bạn trai cô ta, cũng vẩy ra một mảnh.
Việc cô do dự không dám làm, bạn trai của cô lại có thể mí mắt cũng không nháy một chút làm thay cô!
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo vừa tán thưởng Lương Thần rất soái, vừa vội vàng bắt lấy cánh tay Lương Thần, nói: “Chúng ta chạy mau đi!”
Lương Thần lại cầm cánh tay Cảnh Hảo Hảo, đứng ở tại chỗ không hề nhúc nhích, chỉ là ánh mắt đông lạnh nhìn chằm chằm Hà Nam Nam và bạn trai cô ta thở hổn hển trong cửa sổ xe.
Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm hình xăm trên bả vai bạn trai Hà Nam Nam, đáy lòng có chút sợ hãi anh ta đột nhiên xuống dưới, đánh nhau với Lương Thần đánh, vì thế tròng mắt chuyển vòng vo, liền lấy hai chai nước khoáng từ trong túi plastic Lương Thần cầm trong tay ra, phòng bị nhìn bạn trai Hà Nam Nam, nếu anh ta thật sự dám xuống xe, đánh nhau với Lương Thần, cô cũng muốn đi lên hỗ trợ!
So sánh với khẩn trương của Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần lại bình tĩnh ung dung, nhìn chằm chằm Hà Nam Nam và bạn trai cô ta ở bên trong xe, đáy mắt hiện lên một chút trào phúng, sau đó liền không nhanh không chậm đẩy xe dựng đơn độc một bên, ngồi lên.
Cảnh Hảo Hảo vừa nhìn chằm chằm hành động của bạn trai Hà Nam Nam, vừa chạy nhanh nhảy lên xe đạp của Lương Thần, ngữ khí có chút gấp thúc giục nói: “Nhanh lên đi.”
Lương Thần cũng không nhanh không chậm đưa gói to kia cho Cảnh Hảo Hảo ôm, tạm dừng vài giây, mới cưỡi xe, rời đi.
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, nhìn cửa xe bạn trai của Hà Nam Nam vẫn luôn đóng, đợi khi không nhìn thấy thân ảnh chiếc xe kia nữa, lúc này Cảnh Hảo Hảo mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó dưới đáy lòng yên lặng khinh bỉ một câu, bạn trai Hà Nam Nam thực không có thực lực! Bạn gái đều bị quăng một mặt sữa chua, anh ta lại có thể vẫn không xuống xe!
Một tay Cảnh Hảo Hảo ôm thắt lưng Lương Thần, một tay đặt những thứ đó trên đùi mình, sau đó mới không nhanh không chậm nói một lần chuyện trước trước sau sau mình gặp Hà Nam Nam vào chiều nay.
Cảnh Hảo Hảo nói chuyện rất hay, vào lúc cô nói đến Hà Nam Nam khoe khoang xe của bạn trai cô ta đắt tiền, Lương Thần nhẹ nhàng nhíu mi tâm, sau đó khi Cảnh Hảo Hảo nói đến Hà Nam Nam nhìn thấy Lương Thần cưỡi xe đạp, Lương Thần đột nhiên liền dừng xe đạp ở ven đường.
Cảnh Hảo Hảo ngừng tiếng nói chuyện của mình, có chút hoài nghi nhìn Lương Thần, hỏi: “Làm sao vậy?”
Lương Thần xoay qua, ánh mắt nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, hỏi: “Em nói, lúc Hà Nam Nam nhìn thấy xe đạp của anh, đáy mắt hiện lên một chút chán ghét?”
“Đúng vậy.” Cảnh Hảo Hảo như là một đứa bé đòi niềm vui, vui rạo rực nói: “Cô ta khoe của với em, em có thể không ngại, nhưng những chuyện khác em sẽ không nhẫn, cho nên sau đó em mới muốn để anh không ngừng mua nước cho em, em là vì báo thù, còn có, đề thi tiếng Anh kia, cũng là em thêu dệt , thật ra chọn hạng mục đọc đó em cũng không hiểu những thứ kia có ý tứ gì...... Chỉ là, em chính là chỉ cây dâu mắng cây hòe mắng với Hà Nam Nam thôi......”
Theo lời nói kích động của Cảnh Hảo Hảo, sắc mặt Lương Thần lại dần dần trở nên lạnh xuống, sau đó anh lấy di động từ trong túi ra, gọi đi một cú điện thoại.
Cảnh Hảo Hảo ngậm miệng, nhìn chằm chằm Lương Thần gọi điện thoại, hỏi: “Anh gọi điện thoại làm cái gì?”
Lương Thần mặt không chút thay đổi nói: “Đi báo cái thù mà em không có chút để ý kia!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc