Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 381

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Ngày hôm sau, Cảnh Hảo Hảo chỉ có ba đợt thi, buổi sáng hai đợt, buổi chiều một đợt.
Cuộc thi kết thúc, chỉ mới ba giờ rưỡi, Cảnh Hảo Hảo nói cho Lương Thần biết thời gian trước tiên, nhưng cô vừa mới đi ra trường thi, liền nhận được điện thoại Lương Thần, nói cho cô biết, bởi vì giữa trưa có một bữa ăn, xuất phát có chút trễ, có thể sẽ tới trễ 20 phút.
Lúc này đại học đã được nghỉ hè, sau khi cuộc thi kết thúc, lập tức có người quét tước vệ sinh, khóa phòng học, Cảnh Hảo Hảo đành phải mang theo túi xách của mình, đi đến cửa trường học chờ Lương Thần tới đây đón mình.
Lúc này đã nghênh đón mùa hè, bởi vì ngày hôm qua có mưa, nhiệt độ cũng không cao, nhưng là ánh nắng chiếu lên trên người, vẫn là toát ra một tầng mồ hôi.
Cảnh Hảo Hảo chạy đến phòng đồ uống lạnh đối diện trường học, mua một ly sữa ô mai, cầm bằng hai tay, đứng ở dưới bóng cây ven đường, chờ Lương Thần.
Kết quả, Cảnh Hảo Hảo không có chờ được Lương Thần, lại chờ được một chiếc ô tô sa hoa chạy đến, dừng ở trước mặt cô.
Bởi vì trời mưa, ven đường có vũng nước bẩn hề hề, tốc độ chạy của xe ô tô kia cực nhanh, lấy khẩn cấp phanh lại, ngừng lại, Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không kịp trốn tránh, vũng nước chung quanh vẩy ra, có một chút, rơi xuống trên váy của cô.
Hôm nay lúc cô ra cửa, cố ý chọn một bộ váy màu vàng sữa, giọt nước rơi ở phía trên, lưu lại từng mảnh dơ bẩn nhỏ.
Cảnh Hảo Hảo có chút căm tức ngẩng đầu, nhìn về phía đường lớn trước mặt.
Cửa xe trên đường lớn đúng lúc hạ xuống, Cảnh Hảo Hảo tinh tường nhìn thấy người ở bên trong, một người đàn ông đầu trọc bộ dạng có chút đen, ngồi bên cạnh là Hà Nam Nam quấn quít chặt lấy bạn trai của cô.
Từ một đêm kia, sau khi Hà Nam Nam bị Cảnh Hảo Hảo đả kích, cô ta vẫn chưa tìm được cảm giác cân bằng, nhưng hôm nay, bạn trai mà cô ta mới tìm được, lái xe sa hoa đến trường học đón cô ta, cô ta đúng lúc nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo cô đơn đứng ở ven đường như là đang đợi người, vì thế liền tâm huyết dâng trào, bảo bạn trai mới của mình dừng xe ở nơi này.
Cô ta muốn cho Cảnh Hảo Hảo biết, bạn trai mới của cô ta không có soái khí như bạn trai của Cảnh Hảo Hảo, nhưng lại có tiền hơn bạn trai Cảnh Hảo Hảo.
Cô ta không cần ngồi ở phía sau xe đạp, hưởng thụ ngày phơi nắng gió thổi.
Hà Nam Nam mặt mang mỉm cười nhìn cô, ánh mắt quan sát chỗ bẩn trên váy Cảnh Hảo Hảo từ trên xuống dưới, khóe môi nhịn không được lại giơ lên, đáy lòng nhiều thêm một tầng vui sướng, ngoài miệng lại nói lời nghĩ một đằng nói một nẻo: “Hảo Hảo, ngượng ngùng, sàn xe có chút cao, không có nhìn thấy vũng nước trên đất, cô cũng biết, loại xe SUV này, quý thì quý, nhưng chỉ có một khuyết điểm, chính là góc ૮ɦếƭ chung quanh có chút nhiều.”
Cảnh Hảo Hảo làm sao không nghe ra Hà Nam Nam đây là đang khoe của với mình, cô liếc mắt nhìn hình xăm trên cánh tay bạn trai Hà Nam Nam một cái, cảm thấy cũng không giống như là người tốt, vì thế Cảnh Hảo Hảo tính toán nho nhỏ dưới đáy lòng một chút, cuối cùng quyết định lựa chọn biện pháp quân tử báo thù mười năm chưa muộn.
Cô chờ bạn trai cô đến đây, rồi mới tính sổ!
Cảnh Hảo Hảo tự động xem nhẹ lời nói của Hà Nam Nam, xoay đầu sang một bên, bảo trì trầm mặc.
Hà Nam Nam không để ý Cảnh Hảo Hảo xem nhẹ chính mình chút nào, ngược lại bảo bạn trai mình tắt lửa, nũng nịu mở miệng nói với bạn trai của mình: “Thâи áι , em muốn uống nước, em mua giúp em chai nước được không?”
Nói xong, Hà Nam Nam còn giơ giơ ví tiền của bạn trai cô ta với Cảnh Hảo Hảo ngoài cửa sổ, là LV - nhãn hiệu lớn quốc tế.
Bạn trai Hà Nam Nam tiếp nhận ví tiền, xuống xe, đi mua nước cho Hà Nam Nam
Ngây thơ!
Cảnh Hảo Hảo yên lặng nói một câu dưới đáy lòng, cố chấp đứng ở tại chỗ không có đi, đáy lòng đã có chút lo lắng nghĩ, sao Lương Thần còn chưa tới chứ, chẳng may đợi lát nữa Hà Nam Nam đi rồi, cô phải báo thù như thế nào đây!
Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy bạn trai Hà Nam Nam đã cầm nước, đi ra từ đại sảnh đồ uống lạnh, cô vội vàng cầm di động của mình, gửi cho Lương Thần một tin nhắn, thúc giục anh nhanh lên.
Cảnh Hảo Hảo vừa mới gửi tin nhắn, bạn trai Hà Nam Nam đã ngồi vào trong xe, đưa nước khoáng cho Hà Nam Nam.
Hà Nam Nam nhận lấy, tự mình mở nắp, uống một ngụm, sau đó tiến đến trước mặt bạn trai cô ta, hôn lên gò má bạn trai cô ta, nói: “Cám ơn anh, thâи áι .”
Sau đó, bạn trai cô ta liền ôm lưng cô ta, cùng hôn sâu với cô ta.
Khoe âи áι, bị ૮ɦếƭ mau!
Cảnh Hảo Hảo lại yên lặng nói một câu dưới đáy lòng, sau đó cầm lấy di động, nhìn nhìn thời gian, cách 20 phút Lương Thần nói còn khoảng một phút đồng hồ, cô liền xoay đầu trái phải, sau đó nhìn thấy Lương Thần lái xe ô tô đến đây.
Thắt lưng Cảnh Hảo Hảo trong nháy mắt thẳng lên, cô khí định thần nhàn đứng ở tại chỗ, nhìn Lương Thần dừng xe ở trước mặt của mình, sau đó dùng dư quang khóe mắt liếc mắt nhìn Hà Nam Nam bên trong xe một cái.
Lúc này Hà Nam Nam cũng thấy được Lương Thần, chỉ là, cô ta nhìn thấy xe đạp của Lương Thần, ánh mắt thoáng có chút khinh thường.
Cảnh Hảo Hảo bắt được ánh mắt như vậy, tâm tình hơi có chút không tốt.
Cô ta là đang phân cao thấp với mình sao?
Được rồi, cô sẽ để cho cô ta xem xem, cái gì gọi là giây sát!
Lập tức, Cảnh Hảo Hảo dùng ngữ điệu bình thường mở miệng nói với Lương Thần: “Em khát.”
Cảnh Hảo Hảo chỉ nói hai chữ, đơn giản mà lại rõ ràng.
Thậm chí trong tay cô, còn đang cầm một ly sữa ô mai còn chưa có uống xong.
Nhưng Lương Thần lại không nói hai lời dựng xe ở bên người Cảnh Hảo Hảo, sải bước đi vào trong cửa hàng đồ uống lạnh bên cạnh, mua cho Cảnh Hảo Hảo một chai nông phu sơn tuyền trở về.
Lương Thần đi đến trước mặt Cảnh Hảo Hảo, vặn nắp chai nông phu sơn tuyền, đưa cho Cảnh Hảo Hảo.
Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới vươn tay, nhận lấy, chuyển một ánh mắt kiêu ngạo về phía Hà Nam Nam.
Cô bảo bạn trai cô mua nước uống, còn phải dùng giọng nói nũng nịu như vậy, mà tôi, cái gì cũng không cần nói, chỉ hai chữ, bạn trai của tôi sẽ lập tức mua nước uống cho tôi, thậm chí còn có thể mở nắp chai cho tôi, cực kỳ chăm sóc tôi.
Chỉ là, Cảnh Hảo Hảo cô giây sát Hà Nam Nam cô ta, há có thể đơn giản như vậy?
Cảnh Hảo Hảo giơ chai nông phu sơn tuyền kia, bĩu môi với Lương Thần: “Em không muốn uống nước nhãn hiệu này.”
Lương Thần hoàn toàn không thấy được Hà Nam Nam bên trong xe, cũng không biết Cảnh Hảo Hảo đây là đang so đấu với người khác, lúc trước cô rất thích uống nước suối nhãn hiệu này, hiện tại nhìn thấy cô không muốn uống, cũng không hỏi nhiều, lập tức xoay người, một lần nữa đi mua chai nước suối di bảo cho Cảnh Hảo Hảo.
Lương Thần vẫn vặn nắp chai như trước, đưa cho Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo vẫn lắc đầu, lần này ngay cả nói cũng không nói rõ.
Trên mặt Lương Thần, không có chút căm tức, ngữ điệu nhẹ nhàng chậm chạp hỏi: “Vậy em muốn uống nhãn hiệu nào?”
Cảnh Hảo Hảo lại lắc đầu.
Lương Thần vô cùng kiên nhẫn tốt tiếp tục hỏi: “Vậy nếu không, chúng ta cùng nhau đi qua chọn?”
Lần này Cảnh Hảo Hảo chỉ nhẹ nhàng nhíu mày một chút, ngay cả đầu còn chưa lắc, Lương Thần liền xoay người, lại đi vào tiệm đồ uống lạnh, lúc đi ra, trong tay anh mang theo một gói to.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc