Lương Thần lại cười khẽ ra tiếng, bộ dáng tâm tình rất vui vẻ, dừng một lát, anh mới mở miệng, nói: “Hảo Hảo, lúc trước anh theo đuổi em có thể dùng thời gian lâu như vậy, hiện tại, rốt cục đảo ngược, anh khẳng định phải kéo dài em thật lâu.”
Cảnh Hảo Hảo bĩu môi: “Muốn kéo dài em bao lâu?”
Lương Thần nhìn bộ dáng đáng yêu của Cảnh Hảo Hảo, chỉ cảm thấy tâm nhột khó nhịn: “Vậy nhìn xem em theo đuổi anh có thành ý hay không.”
“Vậy anh cảm thấy, hiện tại em có thành ý không?” Cảnh Hảo Hảo nâng ánh mắt lên, trông mong nhìn Lương Thần, chớp động hai cái.
Lương Thần chỉ cảm thấy toàn thân giống như muốn mềm nhũn, anh cố gắng khống chế thanh tuyến của mình vẫn duy trì vững vàng, nói: “Tạm thời không có nhìn ra được thành ý, nếu không lâu như vậy, sao anh cũng không biết em đang theo đuổi anh?”
Không thấy được thành ý? Cảnh Hảo Hảo chợt mở to hai mắt, giương miệng, nhìn Lương Thần trong chốc lát, sau đó có chút phẫn nộ nói: “Sao em lại không đủ thành ý!”
Lương Thần nhìn bộ dạng căm tức của Cảnh Hảo Hảo, cười nhẹ xuống xe đẹp, dựng xe ở ven đường, chậm rãi đạp bước chân, đi tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo: “Thành ý của em rất đủ ư?”
Bóng đêm thật sâu, ánh đèn đường mờ nhạt, tĩnh đạm chiếu vào trên người Lương Thần.
Dung nhan anh tuấn tú tinh mỹ, mặt mày giãn ra, mở miệng, nói chuyện, giọng nói nhẹ cao nhã: “Em đã tràn đầy thành ý như vậy, Hảo Hảo, em nói, sao anh có thể nhẫn tâm cự tuyệt em tràn đầy thành ý theo đuổi như vậy?”
Cảnh Hảo Hảo kinh ngạc ngẩng đầu, chống lại ánh mắt của Lương Thần.
Ánh sáng đèn đường, chiếu ánh sáng ngọc vào mắt anh, cô há miệng, hơi có chút mất đi giọng nói.
Lương Thần nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve tóc dài của Cảnh Hảo Hảo một chút, sau đó, lại chậm rãi mở miệng, âm điệu không nhanh không chậm, mang theo mười phần nhàn nhã và tản mạn, lại lộ ra nhu tình nồng đậm: “Cho nên, Hảo Hảo, hiện tại anh đáp ứng theo đuổi của em.”
Đầu óc Cảnh Hảo Hảo kinh ngạc, còn chưa hồi thần, lại chịu đòn nghiêm trọng thêm lần nữa, hoàn toàn ngây ngốc ở trước mặt Lương Thần.
Lương Thần nhìn bộ dáng ngơ ngác của cô, câu môi lộ ra nụ cười, sau đó liền cúi đầu, ngăn chận cánh môi của cô.
Từ lúc ban đầu anh hôn cẩn thận mềm nhẹ, đến cuối cùng hung mãnh nóng bỏng, sau đó còn có chút không khắc chế được ôm lấy Cảnh Hảo Hảo, đi vào phía trong tòa nhà của cô.
Anh đặt Cảnh Hảo Hảo ở trên vách tường, dùng sức hôn, nâng tay lên, ấn thang máy, đợi cho cửa thang máy mở ra, anh lôi kéo Cảnh Hảo Hảo tiến vào thang máy, vừa nhấn số tầng lầu của Cảnh Hảo Hảo, vừa lại giữ chặt đầu của cô, dùng sức hôn môi.
Cửa thang máy mở ra, Lương Thần trực tiếp ôm Cảnh Hảo Hảo hôn môi, quen cửa quen nẻo đ đến trước cửa của cô, vừa lấy chìa khóa từ trong túi cô ra, mở cửa, vừa tiếp tục lưu luyến cọ sát hôn môi với cô.
Mở cửa ra, Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ngay cả giày cũng không có đổi, trực tiếp đóng cửa, mà bắt đầu động thủ kéo quần áo, đợi khi Cảnh Hảo Hảo bị Lương Thần đè ở trên giường, quần áo hai người, đã bị kéo rớt sạch.
Hô hấp của Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo, trở nên dồn dập mà lại nặng nề.
Bọn họ nhìn nhau, nhìn hồi lâu, sau đó Lương Thần cúi đầu, ngăn chận môi Cảnh Hảo Hảo.
......
Tối hôm qua túng dục quá độ, trực tiếp khiến cho ngày hôm sau, Cảnh Hảo Hảo mở to mắt, đã qua giờ mở cửa hàng hoa thường ngày.
Cô lười nhác lật người, vừa định ngồi dậy, lại bị Lương Thần kéo anh vào trong lòng: “Ngủ thêm một lát nữa rồi rời giường.”
Cảnh Hảo Hảo bị anh kéo một cái, nhất thời cảm giác được xương sống thắt lưng đau lợi hại, cô ở trong lòng Lương Thần có chút không hờn giận duỗi chân, cuối cùng vẫn là rầm rì bò dậy, mặc quần áo, tiến vào toilet.
Lúc Cảnh Hảo Hảo đi ra, Lương Thần đã mặc chỉnh tề, đi vào toilet.
Cảnh Hảo Hảo đi đến trước tủ đầu giường, cầm lấy điện thoại di động, nhìn thấy phía dưới đè một tấm thẻ, chính là lúc trước khi mình hết tiền, đề nghị trao đổi tấm thẻ với Lương Thần, chính mình lấy tấm thẻ đó ra từ trong ví tiền của mình, mặt trái tấm thẻ, chỗ cột ký tên, viết một chuỗi con số, là mật mã.
Lúc trước khi anh và cô chia tay, cô trả tấm thẻ lại cho anh, hiện tại anh đặt ở phía dưới di động của cô, Cảnh Hảo Hảo đương nhiên hiểu được Lương Thần làm như vậy là có ý tứ gì.
Cô nắm tấm thẻ kia, đáy lòng hiện lên một trận cảm giác ấm áp, sau đó vui vẻ nắm tấm thẻ, rón ra rón rén đi đến trước cửa phòng ngủ, dò xét thò đầu ra bên ngoài, nhìn thấy cửa phòng tắm đóng lại, bên trong mơ hồ truyền đến tiếng nước chảy, sau đó cô liền cắn cắn môi dưới, chạy đến trong tủ chứa đồ phòng khách, lấy chùm chìa khóa nhà mình từng đưa cho Lương Thần, sau đó vụng trộm chạy về trong phòng ngủ, nhét chùm chìa khóa kia vào trong túi tây trang của Lương Thần.
......
Trong lúc Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ăn bữa sáng, gọi trợ lý lái xe đến, anh lái xe đưa Cảnh Hảo Hảo đi cửa hàng bán hoa, theo thói quen mua một bó hoa, trả tiền, tặng cho Cảnh Hảo Hảo.
Lúc Lương Thần đang chuẩn bị đi công ty, đúng lúc một khách quen đến đây, chỉ vào bó hoa Lương Thần vừa mới đưa vào trong tay Cảnh Hảo Hảo, hỏi: “Bao nhiêu tiền?”
Cảnh Hảo Hảo mắt cũng không nháy một chút nói: “799.”
Người đàn ông kia tính tiền, trả tiền, ôm hoa rời đi.
Lương Thần nhìn Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trước bàn thu ngân đài, đang ở vui rạo rực sửa sang lại tám tờ tiền giấy đỏ rực, mặt mày giật giật, xoay người đi ra cửa hàng bán hoa.Vươn tay, lúc sờ tìm móc chìa khóa xe ra, lại phát hiện trong túi áo cứng rắn giống như là có thứ gì đó, Lương Thần đưa tay rút ra từ trong túi quần, từ trong túi quần, lấy ra được một chùm chìa khóa.
Chùm chìa khóa kia, anh nhận ra, là chùm chìa khóa nhà Cảnh Hảo Hảo từng đưa cho anh.
Khóe môi Lương Thần nhẹ nhàng nâng lên, xoay qua, xuyên qua cửa sổ cửa hàng bán hoa sáng ngời của Cảnh Hảo Hảo, nhìn cô gái đang cúi đầu bận rộn bên trong, mặt mày trở nên có chút mềm mại, đứng đó một lúc lâu, Lương Thần mới lên xe, rời đi.
.......
Chỉ có người trải qua mất đi, mới có thể hiểu được càng thêm quý trọng.
Giống như Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo hiện tại.
Lúc từng yêu nhau sâu đậm nhất, một người bởi vì không có dũng khí, một người bởi vì không đủ tự tin, dễ dàng buông tha đối phương, nếm thử đến đau đớn sâu đậm nhất thế gian, lúc này ở cùng một chỗ lần nữa, sẽ thấy càng thêm quý trọng lẫn nhau.
Thời gian ở giữa những người yêu nhau, trôi qua rất nhanh chóng.
Cuối tháng đầu tiên sau khi Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần hòa hảo như lúc ban đầu, Cảnh Hảo Hảo chính thức kết thúc học kỳ thứ nhất của lớp học ban đêm ở đại học Giang Sơn, đồng thời cũng nghênh đón cuộc thi.
Thời gian thi có hai ngày, ngày đầu tiên thành phố Giang Sơn rơi một ít mưa nhỏ, buổi tối về nhà, Cảnh Hảo Hảo còn nhận được một cái thi*p cưới, là một nữ minh tinh trong công ty giải trí TS, giống như cô, vẫn không thể nổi tiếng, nhưng năm trước dây duaaw với một đại thiếu gia của một xí nghiệp lớn ở thành phố Giang Sơn, năm nay đã hoài thai, kết hôn vì con.
Xí nghiệp lớn kia đúng lúc có chút hợp tác với tập đoàn Giang Sơn, cho nên, Lương Thần cũng nhận được thi*p cưới.