Lương Thần ổn định tinh thần bị câu “Cảnh Hảo Hảo thích phụ nữ” đánh rách tả tơi một chút, lúc vừa định cảnh cáo Hà Nam Nam đừng bịa đặt lung tung, đột nhiên một đạo thân ảnh, bổ nhào vào trong lòng mình, sau đó dang hai cánh tay ôm cổ mình, tiếp đó, cánh môi mềm mại mà lại quen thuộc, ngăn chận miệng của mình.
Lương Thần cứng ngắc ngay tại chỗ.
Trong nháy mắt Cảnh Hảo Hảo dán lên môi Lương Thần, tinh tường cảm giác được một trận cảm tê dại truyền khắp toàn thân, sau đó lúc này trong đầu mới thanh tỉnh ý thức được, chính mình lại có thể ở dưới xúc động, chủ động hôn môi Lương Thần trước mặt bao nhiêu người.
Một trận e lệ, nháy mắt lắp đầy toàn thân Cảnh Hảo Hảo.
Cô theo bản năng muốn dời khỏi bên người Lương Thần, nhưng nghĩ đến Hà Nam Nam đứng ở một bên, như hổ rình mồi với Lương Thần.
Cảnh Hảo Hảo âm thầm cắn chặt răng, nhất thời không quan tâm cửa trường học người đến người đi, liền càng dùng sức dán cánh môi của mình lên môi của Lương Thần.
Lương Thần tựa như bị người điểm huyệt nói, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Chung quanh tiếng bước chân lộn xộn, tiếng xe khởi động, tựa hồ đều bị kéo xa vô hạn
Tay nhỏ bé ôm cổ Lương Thần của Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng run rẩy, môi cô chậm rãi vươn đầu lưỡi ra, liếm qua môi Lương Thần, sau đó, cạy mở môi anh, tiến vào trong miệng của anh.
Đầu óc Lương Thần trống rỗng, chỉ cảm thấy giờ này khắc này, hết thảy phát sinh, tựa như một giấc mộng ảo.
Đầu lưỡi Cảnh Hảo Hảo chống đỡ đầu lưỡi Lương Thần, đã có chút không biết tiếp tục thế nào, thân thể kề sát da thịtLương Thần của cô run lên rất nhỏ.
Lương Thần chậm chạp không có hành động, Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt lại, lông mi run rẩy đặc biệt lợi hại, cô chưa bao giờ chủ động mà lại trực tiếp hôn môi một người đàn ông như bây giờ, từ trước đều là Lương Thần chủ động hôn môi cô.
Cảnh Hảo Hảo nuốt nuốt nước miếng, chậm rãi rụt đầu lưỡi của mình từ trong miệng Lương Thần về.
Ấm áp mềm mại trong miệng đột nhiên biến mất, làm cho Lương Thần nhịn không được nhíu mi tâm, mắt vẫn mở to của anh nhẹ nhàng lóe lên, vào lúc đầu lưỡi Cảnh Hảo Hảo sắp rời khỏi miệng anh, anh đột nhiên nâng tay lên, một tay ấn thắt lưng của cô, một tay giữ đầu cô, hóa bị động thành chủ động, hoàn toàn làm sâu nụ hôn này hơn.
Cảnh Hảo Hảo bị anh kiềm chế đến không thể nhúc nhích, chỉ có thể tùy ý anh, cường thế mà lại mãnh liệt hôn môi chính mình, Cảnh Hảo Hảo tinh tường cảm giác được, hô hấp trong phổi của mình, càng ngày càng mỏng manh.
Tay cô, dần dần trở nên có chút vô lực, chậm rãi rơi từ trên cổ Lương Thần xuống, như là cầm lấy cọng cỏ cứu mạng, nắm áo sơ mi của anh.
Anh xô đẩy lưỡi của cô, từ chiến địa trong miệng anh, càn quét đến trong miệng của cô, dùng sức ʍúŧ thỏa thích, phát ra tiếng vang ái muội rất nhỏ chỉ có hai người có thể nghe thấy.
Hai chân Cảnh Hảo Hảo, dần dần trở nên mềm nhũn vô lực, cả người cô tựa như đều mềm nhũn đi, vô lực tê liệt ở trong lòng anh, tùy ý anh hôn môi muốn làm gì thì làm.
Mãi đến khi Cảnh Hảo Hảo cảm thấy chính mình sắp vì hít thở không thông bỏ mình, lúc này Lương Thần mới hơi tách ra khỏi môi của cô.
Hơi thở anh dồn dập, hơi thở của cô hỗn loạn, xen lẫn cùng một chỗ.
Sau một lúc lâu, Cảnh Hảo Hảo mới mở mắt, nhìn đôi mắt đen nhánh tỏa sáng của Lương Thần, mặt cô nháy mắt trở nên đỏ bừng.
Cô vội vàng đứng lên từ trong lòng Lương Thần, nghiêng đầu, nhìn thấy Hà Nam Nam đứng ở một bên, đang trợn mắt há hốc mồm.
Cảnh Hảo Hảo hít sâu một hơi, bình ổn hô hấp của mình một chút, cầm lấy cánh tay Lương Thần, nhìn chằm chằm Hà Nam Nam, hơi ngẩng cằm nhỏ một chút, nói: "Hà Nam Nam, có thấy được không? Đàn ông, là phải theo đuổi giống như tôi vậy!”
Hà Nam Nam sớm đã bị nụ hôn môi vừa rồi của Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần làm chấn động tại chỗ, đầu óc bị vây ở trạng thái tắt máy.
Cho tới bây giờ cô ta cũng không biết, mỗi lần lúc mình tan học, nhìn thấy người đàn ông cưỡi xe đạp, diện mạo tuấn mỹ mê người đón Cảnh Hảo Hảo tan học, vào lúc hôn môi phụ nữ, lại còn có thể dụng tâm như vậy, giống như là đang dùng hết toàn lực biểu đạt ra tình yêu say đắm toàn thân toàn tâm của mình.
Hà Nam Nam như là hoàn toàn không có nghe thấy giọng nói của Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt si ngốc nhìn chằm chằm Lương Thần, đắm chìm bên trong chấn động người đàn ông mang đến cho mình.
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng mở bước chân đi về phía trước, chắn trước mặt Lương Thần, khí định thần nhàn nhìn chằm chằm Hà Nam Nam, bởi vì vừa mới hôn môi, sắc mặt của cô mang theo một chút hồng nhuận chưa lui, cả người thoạt nhìn xinh đẹp động lòng người, mở miệng, âm điệu hơi nhẹ nhàng linh động: “Chỉ là thực đáng tiếc, người đàn ông phía sau tôi, đã là hoa có chủ, cô muốn theo đuổi anh ấy, cũng phải xem tôi nguyện ý hay không.”
Lúc này Hà Nam Nam mới trừng mắt nhìn, phục hồi tinh thần lại, cô ta nhìn bộ dáng định liệu trước của Cảnh Hảo Hảo, giống như Lương Thần thật sự chính là của cô, cô ta nhịn không được có chút không phục mở miệng, nói: “Cảnh Hảo Hảo, cô có tin tưởng như vậy sao?”
Đổi lại là Cảnh Hảo Hảo trước kia, thật sự không có tin tưởng và dũng khí lớn như vậy, nhưng cô và Lương Thần, từng trải qua sống ૮ɦếƭ, cho nên Cảnh Hảo Hảo hơi nâng nâng cằm về phía Hà Nam Nam, không có hé răng, nhưng thần thái của cô, lại nói cho Hà Nam Nam biết, cô là thật sự tự tin.
Hà Nam Nam cười khẽ một chút: “Cảnh Hảo Hảo, cô ít ở nơi này tự cho là đúng, cô hoàn toàn không biết, người đàn ông phía sau cô này, đoạn thời gian này, mỗi ngày anh ấy đều đang liên hệ với tôi.”
Lương Thần nghe thế câu, nháy mắt nhíu mày lại, theo bản năng bắt lấy tay Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, anh chưa từng liên hệ với cô ta......”
Cảnh Hảo Hảo đương nhiên biết Lương Thần chưa từng liên hệ với Hà Nam Nam, nhưng hiện tại cô phải làm là đối phó tình địch, cho nên lập tức hất tay Lương Thần ra: “Vấn đề anh có liên hệ với cô ta, đợi lát nữa chúng ta nói sau, hiện tại có chuyện quan trọng hơn cần xử lý.”
Lương Thần cảm thấy chuyện lớn hơn nữa, đều kém quan trọng hơn bộc lộ sự trong sạch của mình, anh khóc không ra nước mắt lại mở miệng với Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, anh thực chưa từng liên hệ với cô ta, anh ngay cả tên cô ta là gì anh cũng không biết.”
Cảnh Hảo Hảo trừng mắt liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, ý bảo anh im lặng, sau đó đuôi mắt thản nhiên nhìn lướt qua Hà Nam Nam: “Hà Nam Nam, cô nói cô là một cô gái rất xinh đẹp, sao lại thích chen vào chuyện người khác như vậy? Tôi nói cho cô biết, đây thật sự không phải là một thói quen tốt, người đàn ông phía sau tôi này, từng có liên hệ với cô không, đây thật đúng là không phải trọng điểm, trọng điểm là, anh ấy là hoa đã có chủ, cô chủ động liên hệ với anh ấy như vậy, vốn đã đủ không đạo đức, bây giờ còn dùng liên hệ này, đến trước mặt tôi diễu võ dương oai, tôi cũng không biết rốt cuộc chuyện này thì có cái gì đáng giá khoe khoang, chỉ là cô đã thích khoe khoang như vậy, tôi cũng không cần không thành toàn cho cô, cùng lắm thì, chúng ta liền mang nội dung cô và anh ấy liên lạc ra cho mọi người xem một chút, phân tích thử, ai đúng ai sai, cô cảm thấy đề nghị này của tôi thế nào?”
Hà Nam Nam bị Cảnh Hảo Hảo nói đến cả người hơi sửng sốt, cô ta còn chưa phục hồi tinh thần lại, Cảnh Hảo Hảo liền trực tiếp lấy di động của mình ra, ở ngay trước mặt Hà Nam Nam, gọi một cú điện thoại ra ngoai.