Ti vi trước hết đều là điểm nhỏ màu trắng, một lát sau, liền đột nhiên phát ra âm thanh sàn sạt, ngay sau đó có hình ảnh nhảy ra.
Bên trong là bài trí một khách sạn, thoạt nhìn rất xa hoa, có chút quen mắt.
Ngay tại lúc Cảnh Hảo Hảo còn chưa nhớ tới đây là nơi nào, sau đó cô liền nhìn thấy trong màn ảnh xuất hiện một nam một nữ không mặc gì.
Cảnh Hảo Hảo nhíu nhíu mày, đáy lòng vừa nghĩ tới Lương Thần cho chính mình là CD gì, giây tiếp theo cô chợt nghe trong TV truyền đến một tiếng kêu rên của một người đàn ông.
Âm điệu này trầm thấp mà lại ái muội, Cảnh Hảo Hảo nghe đến đáy lòng có một loại tư vị không nói nên lời, sau đó cô liền thấy, một nam một nữ bên trong quấn lấy một chỗ.
Hình ảnh, cực kỳ rõ ràng.
Khiến cho cô có chút không đành lòng nhìn thẳng.
Cô theo bản năng nghiêng đầu qua, đứng lên, tính đi tìm điều khiển từ xa tắt ti vi này đi.
Nhưng tìm nửa ngày, cô cũng không có tìm được điều khiển từ xa, cuối cùng trực tiếp đi đến trước ti vi, lúc đang chuẩn bị tắt ti vi, cô vô tình nhìn lướt qua màn hình ti vi, lại thấy được mặt mình từ bên trong......
Cả người Cảnh Hảo Hảo nhất thời liền cứng ngắc tại chỗ, cô nhìn màn hình ti vi, ánh mắt mở thật to.
Theo sau, Cảnh Hảo Hảo liền thấy được khuôn mặt khêu gợi làm cho người ta mặt đỏ tim đập của Lương Thần từ trong trong ti vi.
Sau này Cảnh Hảo Hảo theo bản năng lui từng bước, ánh mắt vừa nhẹ nhàng chuyển vòng vo, cả người theo sau liền bùm một tiếng, mềm nhũn ngã trên mặt đất.
Bên tai cô, còn vờn quanh âm thanh làm cho người ta mặt đỏ tim đập truyền ra từ trong TV.
Nhưng mà, đáy lòng cả người cô, trong nháy mắt liền ngã xuống đến đáy cốc.
Cô không nghĩ tới...... Không nghĩ tới trong tay Lương Thần lại sẽ có đĩa CD như vậy, khó trách, khó trách anh từng nói với cô, bảo cô đừng đùa giỡn tâm nhãn với anh, anh có 1000 phương pháp có thể Gi*t ૮ɦếƭ cô......
Cô vẫn còn may mắn nghĩ, cô chỉ cần tránh khỏi tầm mắt của anh, anh liền sẽ không nhớ rõ cô, cô liền có thể sống cùng một chỗ với Thẩm Lương Niên, thậm chí, vừa rồi cô còn nghĩ đêm nay chạy thoát khỏi Lương Thần như thế nào, nhưng hiện tại, nghĩ lại, đều là cô quá ngây thơ rồi.
Lương Thần - người đàn ông này, muốn thứ gì, vốn không có không chiếm được.
Cảnh Hảo Hảo lập tức cảm thấy chính mình thật sự rất không biết tự lượng sức mình, từ đầu đến cuối, đều là chính mình vắt hết óc nghĩ đấu với anh như thế nào, thật ra đối với anh mà nói, anh hoàn toàn không để vào mắt, bởi vì anh cũng không cần làm gì, chỉ cần một đĩa CD như vậy, liền có thể tùy tiện liền có thể khiến cô vạn kiếp bất phục.
Cảnh Hảo Hảo hiểu được, Lương Thần là cố ý, anh không nói gì, cũng không làm gì, chỉ cầm đĩa CD này cho cô xem.
Hành động của anh nhìn như bất động thanh sắc, kỳ thật bao hàm uy Hi*p nồng đậm.
Loại uy Hi*p vô thanh vô tức này, cứ như vậy, trong nháy mắt liền dễ dàng dập nát tâm lý may mắn của cô.
Tâm Cảnh Hảo Hảo, bắt đầu nhanh chóng trầm xuống, trầm đến mức cô tuyệt vọng không thể hô hấp.
Cô biết, lúc này đây cô thật sự có chạy đằng trời!
Cảnh Hảo Hảo vẫn nghĩ đến, một đêm kia, chính là một sai lầm quỷ thần sai khiến, nhưng hiện tại, cô mới thật sự hiểu được, một đêm kia, một bước sai, từng bước sai.
Cô không chỉ đơn giản bồi thân trong sạch của mình lên, có thể, còn phải bồi lên hạnh phúc cả đời của mình.
Cảnh Hảo Hảo vẫn nghĩ đến, một đêm kia, chính là một sai lầm quỷ thần sai khiến, nhưng hiện tại, cô mới thật sự hiểu được, một đêm kia, một bước sai, từng bước sai.
Cô không chỉ đơn giản bồi thân trong sạch của mình lên, có thể, còn phải bồi lên hạnh phúc cả đời của mình.
Lương Thần chính là một hố lửa, thân thế anh tốt, lại có tiền, cho tới bây giờ Cảnh Hảo Hảo đều tự mình hiểu lấy, cho tới nay cô cũng đã nhận thức rõ ràng vị trí thật sự của mình, cô mới không cho là Lương Thần sẽ thật thích mình.
Cô chỉ là con mồi tâm huyết dâng trào của anh...... A, không, đối với hiện tại mà nói, cô là con mồi anh dễ dàng bắt vào tay......
Hiện tại cô có thể làm sao?
Trốn ư?
Có thể thoát được sao?
Nói cho Thẩm Lương Niên?
Cô từng nói với Lương Thần, cô là bạn gái của Thẩm Lương Niên, nhưng Lương Thần không có chút ý dừng tay nào, điều này nói rõ, đối với anh mà nói, anh hoàn toàn không cần biết cô là bạn gái của ai, anh cần chính là cô...... Không, là thân thể của cô......
Cho nên, cho dù cô nói cho Thẩm Lương Niên biết thì như thế nào?
Thẩm Lương Niên đơn giản liền đi tìm Lương Thần tính sổ, nhưng anh lấy cái gì chống lại Lương Thần?
Nhiều nhất giống như là đêm nay, như Kiều Ôn Noãn nói ở trong khách sạn Tứ Quý vậy, cô sẽ biến thành sao tai họa, hại chính mình thì thôi, còn sẽ hại Thẩm Lương Niên.
Cảnh Hảo Hảo luôn gặp chuyện thì sẽ thông minh bình tĩnh, ngay cả lúc ban đầu Lương Thần bò lên người mình, cũng có thể đối đãi cẩn thận đúng lúc, từng bước vững chắc, nhưng hiện tại, cô thật sự hoảng loạn.
Cảnh Hảo Hảo mềm nhũn ngồi ở trên sàn, có chút mờ mịt nâng đầu, nhìn đến trong gương đối diện, ảnh ngược khuôn mặt tái nhợt của mình.
Đôi mắt trắng đen rõ ràng, thật to, cánh môi khéo léo xinh đẹp, nhưng lại không có huyết sắc, nhưng mà vẫn không ảnh hưởng đến sự xinh đẹp của cô.
Cô nhìn thấy liền nhịn không được nâng tay rảnh lên, bưng kín mặt mình, sao cô lại có bộ dáng như vậy chứ...... Nếu bộ dáng cô không phải như vậy, dáng dấp đi ở trong đám người, mỗi người nhìn thấy đều cảm thấy chán ngán, sợ là hiện tại cô cũng sẽ không sẽ gặp phải cảnh ngộ như vậy đi.
......
Lương Thần cố ý gần đến mười hai giờ khuya mới lái xe về tới biệt thự giữa sườn núi.
Lương Thần tùy ý dừng xe ở trong sân biệt thự, lúc cầm chìa khóa xe đi tới trước biệt thự, ngẩng đầu, đầu tiền nhìn thoáng qua phòng ngủ lầu hai của mình, phát hiện ánh đèn sáng rực nơi đó, lúc này mới đạp bước chân, đẩy cửa ra vào của biệt thự.
Lương Thần đổi giầy, trực tiếp bỏ qua câu hỏi “Có muốn ăn ăn khuya không” của người hầu, lên lầu.
Lương Thần đi đến trước cửa phòng ngủ, nhập mật mã vào, mở cửa ra rồi đi vào.
Lương Thần vừa đi, vừa ϲởí áօ khoác tây trang của mình, chỉ mới đi hai bước, liền nhìn tháy Cảnh Hảo Hảo ngồi trên sàn nhà phòng ngủ.
Anh dừng bước chân một chút, một tay tùy ý ném áo khoác tây trang ở trên sô pha, sau đó đi tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo, biết rõ còn cố hỏi nói với Cảnh Hảo Hảo: “Đây là làm sao vậy? Đang êm đẹp ngồi ở trên sàn làm gì?”
Nói xong, Lương Thần liền cúi người, muốn kéo Cảnh Hảo Hảo dậy.
Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, sau đó nghĩ cũng không nghĩ liền tránh né tay của Lương Thần.