Cảnh Hảo Hảo nâng Thẩm Lương Niên mới vừa đi từ thang máy ra tầng 13, Thẩm Lương Niên đột nhiên lung la lung lay đẩy Cảnh Hảo Hảo ra, cả người mê mê trừng trừng đi về phía trước hai bước, sau đó khom người một cái, liền phun ra.
Phục vụ tầng 13 nhìn thấy tư thế như vậy, vội vàng chạy tới, giúp đỡ Cảnh Hảo Hảo dìu đỡ Thẩm Lương Niên, đưa đến phòng 1314.
Cảnh Hảo Hảo hơi mang theo vài phần rất ý tứ lấy mấy tờ tiền từ trong túi xách mình ra đưa cho phục vụ: “Xin lỗi, hành lang có thể cần cô đến quét dọn.”
“Không sao.” Người phục vụ lễ phép cười cười, nhận tiền, cẩn thận đóng cửa phòng lại thay Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo đi đến trước giường, nhìn thấy Thẩm Lương Niên phun ra gì đó, có chút dính ở trên áo sơ mi.
Cảnh Hảo Hảo quỳ gối bên giường, vươn tay, cởi bỏ nút áo Thẩm Lương Niên, cố sức ૮ởเ φµầɳ áo của anh ra, sau đó mang đến trong toilet, cầm quần áo rửa sạch tay, theo sau để lại vào trong máy hong khô.
Cảnh Hảo Hảo hong khô quần áo, treo tốt ở trên giá áo khách sạn, liền đi đến bên giường.
Thẩm Lương Niên uống rượu, có thể có chút khó chịu, cau mày, hô hấp nghe rất vững vàng, như là đang ngủ.
Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm dung nhan mình quen thuộc hơn mười năm, chậm rãi quỳ gối bên giường, sau đó vươn tay, sờ về phía mặt của anh.
Mười năm...... Một đoạn thời gian rất xa xôi, trong đời còn tồn tại mấy lần mười năm, theo người đàn ông từ thời thiếu niên biến thành đàn ông, dung nhan như trước, nhưng trong ánh mắt, lại thêm rất nhiều thành thục và gách vác.
Tay Cảnh Hảo Hảo, cuối cùng dừng đến trên môi Thẩm Lương Niên, thần thái lập tức trở nên có chút đau thương......
Cô vốn nghĩ đến cô đã thành công đào thoát trong sinh mệnh của Lương Thần, nhưng đêm nay không hẹn mà gặp này, đã phá vỡ toàn bộ kế hoạch của cô.
Hiện tại, cô và anh, rốt cuộc sẽ rơi vào kết cục như thế nào?
Thẩm Lương Niên đột nhiên liền vươn tay, bắt lấy tay của Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo hoảng sợ, theo bản năng muốn thu tay của mình về, sau đó chợt nghe được giọng nói của Thẩm Lương Niên có chút mơ hồ không rõ nói: “Hảo Hảo đừng nháo...... Ngoan, để anh ngủ một lát.”
Giọng nói quen thuộc như vậy, trong nháy mắt liền kéo Cảnh Hảo Hảo về quá khứ, lúc đó, Thẩm Lương Niên vừa mới xây công ty, mỗi ngày đi sớm về tối, một người gánh vác chi tiêu của mười người, mệt ૮ɦếƭ đi sống lại, mỗi lần cô thật vất vả quay phim, lúc hẹn anh, anh luôn sẽ nhanh chóng ngủ thi*p đi.
Một mình cô giống như bây giờ, lẳng lặng nhìn anh, đôi khi, sẽ vươn tay, động một chút, anh sẽ liền cầm ngón tay của cô, nhẹ nhàng nói: “Hảo Hảo, đừng nháo, để anh ngủ một lát......”
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, hốc mắt hơi trở nên có chút ửng hồng, cô theo bản năng muốn buông tay Thẩm Lương Niên ra rời đi, nhưng người đàn ông đột nhiên dùng sức một chút, lập tức kéo cô vào trong lòng anh.
Toàn thân Cảnh Hảo Hảo cứng ngắc, cô theo bản năng nâng tay lên muốn đẩy Thẩm Lương Niên ra, nhưng người đàn ông lại chôn đầu ở trong cổ cô, im lặng ôm cô, không có hành động gì.
Cảnh Hảo Hảo ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt từ trên người Thẩm Lương Niên, nhưng mà, đáy lòng của cô lại hiện lên là từng đoạn thời gian nghèo khổ nhất, trên quần áo cô tự tay giặt cho anh, phát ra mùi xà phòng nhàn nhạt.
Cảnh Hảo Hảo biết, mấy năm nay Thẩm Lương Niên có tiền, nâng cao rất nhiều thưởng thức, nhưng mà ở đáy lòng của cô, Thẩm Lương Niên vẫn từng là thiếu niên nghèo khó mà lại thanh cao kia.
Cảnh Hảo Hảo cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, cuối cùng cô bò dậy từ trước иgự¢ Thẩm Lương Niên, cầm lấy chăn bên cạnh cẩn thận đắp lên cho Thẩm Lương Niên, sau đó vươn tay vuốt ve tóc thoáng có chút cứng rắn của anh một chút, lúc này mới xoay người, cầm lấy túi xách của mình, đi về phía cửa.
Cảnh Hảo Hảo mở cửa ra, nhìn thấy chính là tài xế Lương Thần đã phân phó đón mình vào hai lần trước.
“Cảnh tiểu thư, Thần thiếu gia phân phó tôi tới đón cô.”
Trong lòng Cảnh Hảo Hảo biết rõ ràng, nên đến sẽ luôn đến, nhưng thật sự lúc đến, lòng của cô vẫn là không khống chế được mà hung hăng co rụt hai cái.
Ngón tay Cảnh Hảo Hảo gắt gao nắm lại thật chặt, nhìn tài xế trước mặt, nói: “Tôi không đi.”
“Cảnh tiểu thư, đừng khiến tôi khó xử.” Dừng một chút, tài xế tiếp tục nói: “Cũng đừng để tôi động thủ.”
Cảnh Hảo Hảo nuốt nuốt nước miếng, liền xoay qua nhìn thoáng qua Thẩm Lương Niên ngủ say trên giường, thế này mới nâng tay lên, đóng cửa phòng, rồi đi về phía chỗ thang máy.
Tài xế không nói được một lời đi theo sau thân thể của cô, lúc đi đến trước thang máy, tài xế vươn tay, nhấn chốt mở.
Tài xế mở cửa xe Audi a8 từng đón Cảnh Hảo Hảo ra, Cảnh Hảo Hảo ngồi vào, ngửi thấy mùi hương khí quen thuộc cao nhã bên trong, trong lòng không khỏi nổi lên một trận ghê tởm.
Tài xế vẫn đưa Cảnh Hảo Hảo đến biệt thự giữa sườn núi như trước, người hầu trong biệt thự như là đã nhận được tin tức Cảnh Hảo Hảo sắp tới, đã sớm chờ ở cửa phòng biệt thự, vừa thấy cô xuống xe, lập tức đưa một đôi dép lên, phục vụ cô đổi giày, mới nói: “Cảnh tiểu thư, Thần thiếu gia phân phó cô vào trong phòng của ngài ấy để chờ ngài ấy.”
Cảnh Hảo Hảo mím chặt cánh mooi, nhìn phòng ngủ ở tầng hai của Lương Thần, không hề động.
Người hầu rất kiên nhẫn đứng ở một bên, không có nói chuyện.
Sau một lúc lâu, Cảnh Hảo Hảo mới đạp bước chân, đi đến thang máy, sau đó lên lầu.
Tầng hai có người hầu thấy cô tới đây, liền nhập mật mã phòng ngủ Lương Thần vào, mở cửa ra cho cô.
Cảnh Hảo Hảo đi vào, người hầu cũng tiến vào theo, hỏi: “Cảnh tiểu thư, cô muốn uống chút gì không?”
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, giọng nói có chút khô ráp nói: “Cám ơn, tôi không cần.”
Cho dù như thế, người hầu vẫn rót cho Cảnh Hảo Hảo một ly nước sôi.
Trước khi người hầu rời khỏi phòng ngủ, đưa cho Cảnh Hảo Hảo một cái túi văn kiện thật dày, nói: “Cảnh tiểu thư, đây là Thần thiếu gia vừa mới phái người đưa tới, nói nếu cô tới, liền giao cho cô, để cô tự mình xem một chút.”
Cảnh Hảo Hảo hoài nghi nhìn túi văn kiện kia, nhíu nhíu mi, liền nhận lấy, gật gật đầu với người hầu.
Người hầu liền cười cười nhợt nhạt, xoay người liền đi ra ngoài.
Trong phòng ngủ bài trí xa hoa, nháy mắt lâm vào trong một mảnh im lặng, Cảnh Hảo Hảo ngây người một trận, mới mở túi văn kiện ra, lấy giấy từ bên trong túi ra, Cảnh Hảo Hảo lật giấy ra, nhìn thấy là một đĩa CD.
Trên đĩa CD cũng không có chữ viết gì, Cảnh Hảo Hảo có chút không rõ đây là thứ gì, liền cầm ở trong lòng bàn tay nhìn vài lần, không hiểu Lương Thần đưa cô đĩa CD làm cái gì.
Giờ phút này trong lòng Cảnh Hảo Hảo đều là suy nghĩ đợi lát nữa trốn thoát từ trong tay Lương Thần như thế nào, cho nên cũng không có tâm tình đi quan tâm đĩa CD này, cho nên không có gì nghĩ nhiều liền đứng lên, đi đến trước TV và DVD, thả đĩa CD vào, sau đó mở ti vi, điều chỉnh kênh