Hẳn là để thời gian có chút lâu, sợi mỳ thoạt nhìn bị ngâm đến có chút nở.
Tầm mắt Thẩm Lương Niên dừng lại ở trên tô mỳ hồi lâu, mới chậm rãi chuyển đến trên mặt Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, nếu tiện, có thể đi ra ngoài tán gẫu đôi câu với anh không?”
Cảnh Hảo Hảo thật không biết Thẩm Lương Niên còn tìm mình làm cái gì, nhưng Lương Thần ở bên người, cô cũng không muốn phẫn nộ căm tức tranh cãi với Thẩm Lương Niên trước mặt Lương Thần, cho nên liền gật đầu một cái, sau đó nghiêng đầu, nói với Lương Thần: “Tôi trước đi ra ngoài một chút.”
Lương Thần nhẹ nhàng kéo kéo khóe môi, cuối cùng cái gì cũng không nói, chỉ xoay người đi vào phòng.
Qua chưa đến nửa phút, trong tay anh ôm một kiện áo khoác dày đi ra, khoác ở trên người Cảnh Hảo Hảo, sau đó trầm mặc không nói thay Cảnh Hảo Hảo, cài từng viên nút áo khoác.
Thẩm Lương Niên đứng ở cửa, nhìn một màn này, đột nhiên có một loại cảm giác mình rất dư thùa, anh hơi rũ hạ mi mắt.
Cảnh Hảo Hảo không có ngăn trở gì, tùy ý Lương Thần cài nút áo xong cho mình, liền cầm chìa khóa cửa nhà lên, đi ra khỏi phòng.
......
Chung quanh tiểu khu Cảnh Hảo Hảo ở, cũng không nơi buôn bán 24 tiếng, cho nên Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên trầm mặc không nói vừa đi ra từ trong lầu tiểu khu, Cảnh Hảo Hảo liền dừng chân lại, không đợi Thẩm Lương Niên mở miệng nói chuyện, liền gọn gàng dứt khoát dẫn đầu nói: “Thẩm Lương Niên, anh còn tìm tôi làm cái gì?”
Thẩm Lương Niên nhìn không chuyển mắt nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, ngọn đèn mờ tối của tiểu khu lẳng lặng chiếu vào trên thân thể của cô, phủ kín mặt cô một tầng hơi thở ௱ôЛƓ lung, khi anh nghe được ngữ khí phiền chán như vậy của Cảnh Hảo Hảo, đáy mắt hơi lóe lên một chút ánh sáng, một lát sau, mới lấy một tấm chi phiếu từ trong túi ra, đưa cho Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, anh đến, là đưa thứ này cho em.”
Cảnh Hảo Hảo nhìn lướt qua chi phiếu trong tay Thẩm Lương Niên, nhìn phía trên viết số tiền 1000 vạn, cô có chút nghi hoặc nhìn về phía ánh mắt Thẩm Lương Niên.
Thẩm Lương Niên nhìn lại Cảnh Hảo Hảo: “Anh nghe người ta nói, em gặp phiền toái ở công ty Hải Hâm, anh cũng không biết chuyện kia của em, đã giải quyết hay chưa? Anh tới tìm em, vì cho em chi phiếu này, nếu như chưa giải quyết, em hãy nhận tiền này đi.”
Cảnh Hảo Hảo chuyền tầm mắt từ trên mặt Thẩm Lương Niên đi, ngữ khí có chút lãnh đạm nói: “Không cần, cám ơn ý tốt của anh, chuyện đó đã qua rồi.”
Cảnh Hảo Hảo dừng một chút, liền nói: “Nếu không có chuyện gì, tôi lên lầu trước.”
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo vốn không có dừng lại gì lướt qua bả vai Thẩm Lương Niên, đi vào trong lầu tiểu khu.
“Hảo Hảo.” Cảnh Hảo Hảo đi chưa được hai bước, Thẩm Lương Niên đột nhiên xoay người, gọi tên của cô.
Cảnh Hảo Hảo dậm chân, không có đáp lại.
Thẩm Lương Niên nhìn chằm chằm bóng dáng của cô, nhìn trong chốc lát, mới lên tiếng hỏi: “Là Lương Thần giải quyết giúp em sao?”
Cảnh Hảo Hảo không có hé răng.
Thẩm Lương Niên dừng một chút, lại hỏi: “Hảo Hảo, hiện tại em lại cùng một chỗ với Lương Thần?”
Cô gái đưa lưng về phía trước mặt anh, vẫn không có một chút ý tứ muốn mở miệng, tay cầm chi phiếu của Thẩm Lương Niên, hơi hơi nắm chặt, anh nhìn nhìn đèn đường cách đó không xa, lại mở miệng hỏi: “Hảo Hảo, em cảm thấy em và Lương Thần thích hợp sao?”
Cảnh Hảo Hảo rốt cục có chút nhịn không được quay đầu, mang theo một tia phẫn nộ nhìn Thẩm Lương Niên, nói: “Thẩm Lương Niên, anh có ý tứ gì?”
“Tôi cùng một chỗ với ai, thì có quan hệ gì với anh?”
“Tôi thật không rõ, hiện tại tôi và anh không có chút quan hệ nào, vì sao anh luôn không có việc gì để ý tới chứ? Anh không biết anh thật rất nhiều chuyện ư?”
Thẩm Lương Niên đối mặt với sự tức giận của Cảnh Hảo Hảo, cánh môi gắt gao mím một chút, sau đó, mới mở miệng, nói: “Hảo Hảo, anh không có ý tứ khác, anh chỉ là không muốn thấy tương lai em sẽ bị thương tổn.”
“Thẩm Lương Niên, anh không cảm thấy từ khiến em thương tổn trong miệng anh, nghe được không muốn để cho em chịu thương tổn, đặc biệt buồn cười ư?”
Đổi lại trước đây, Thẩm Lương Niên đối mặt với lãnh phúng nhiệt trào của Cảnh Hảo Hảo, luôn trầm mặc không nói, nhưng lúc này đây, anh như là nóng nảy, mở miệng nói: “Hảo Hảo, em đừng quên, hôn lễ trước đây của các người, còn chưa có tổ chức liền xóa bỏ, Từ Dung từng nói với anh, nói em là bị anh cả anh ta bức đi, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ nhà họ Lương bọn họ hoàn toàn sẽ không tiếp nhận em, em cùng một chỗ với anh ta như bây giờ, em có nghĩ tới tương lai của em hay không?”
“Hôm nay, trong nhà em, đổi thành một người đàn ông khác, anh sẽ không nói gì, nếu em thật tâm thích, anh cũng có thể chúc phúc cho em, nhưng Hảo Hảo, Lương Thần thật sự không thích hợp với em, em đừng quên xuất thân của chúng ta, em lại nghĩ xuất thân của Lương Thần đi, anh ta và chúng ta hoàn toàn không phải là người trong cùng một thế giới. Hảo Hảo, em đừng ngây thơ như vậy, trên thế giới này, hoàn toàn không có chuyện tốt bay lên làm phượng hoàng!”
Thẩm Lương Niên nói tới đây, có thể ý thức được khẩu khí của mình có chút gấp, liền hơi dịu đi một chút: “Hảo Hảo, anh là thiệt tình muốn tốt cho em.”
Sắc mặt Cảnh Hảo Hảo hơi có chút tái nhợt, nhìn chằm chằm Thẩm Lương Niên, thật lâu sau, mới lên tiếng nói: “Thẩm Lương Niên, tôi thiệt tình không hiếm lạ chuyện anh muốn tốt cho tôi!”
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo lập tức xoay người, không có dừng lại gì đi vào trong lầu.
Thẩm Lương Niên nhìn thân ảnh Cảnh Hảo Hảo biến mất không thấy, trong sân tiểu khu trống không, chỉ có một mình anh, gió cuối mùa thu, thổi vù vù, anh ngẩng đầu, nhìn một cái cây sắp mất sạch lá cây, nghĩ đến mỳ sợi trứng gà chính mình nhìn thấy ở trong nhà Cảnh Hảo Hảo, sau đó liền nghĩ đến, Cảnh Hảo Hảo từng ở trong mùa đông rét lạnh, nấu cho mình bát mỳ sợi trứng gà kia.
Trong chén kia của anh, có hai trứng gà, là hai quả trứng gà chỉ có trong nhà Cảnh Hảo Hảo lúc ấy.
Chẳng bao lâu sau, những thứ kia vốn là chỉ thuộc về một mình anh, những tốt đẹp nhìn như bình thường lại thực đả động lòng người đó, Cảnh Hảo Hảo đã bắt đầu cho một người đàn ông khác?
......
Thật ra Cảnh Hảo Hảo cũng nói không rõ vì sao chính mình phải đi gấp như vậy, cô miệng cứng rắn nói với Thẩm Lương Niên như vậy, không hiếm lạ hảo tâm của anh, nhưng đáy lòng của cô, lại vẫn bởi vì lời nói của anh, bị hung hăng đả kích đến.
Cô biết, những lời nói của Thẩm Lương Niên, là thật.
Lúc trước khi cô cầm video của cô và Lương Thần rời đi, không nghĩ tới anh và cô sẽ có tương lai.
Cho dù hiện tại, anh và cô thường xuyên liên hệ như vậy, cũng không nghĩ tới tương lai của mình và anh.
Cho nên, cô nghe xong những lời này của Thẩm Lương Niên, hẳn là đáy lòng không có cảm thụ gì, dù sao đây là những chuyện mà trong lòng chính cô cũng biết rõ ràng, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại phát hiện, khi Thẩm Lương Niên vạch trần hết thảy, đáy lòng mình lại nhiễm một cỗ áp lực đau đớn.
Cửa thang máy mở ra, Cảnh Hảo Hảo có chút mất hồn mất vía đi ra từ bên trong, cô đứng ở trước của phòng của mình, lấy chìa khóa ra vừa định mở cửa, lại đột nhiên liền dừng lại, cô có chút không dám đối mặt với Lương Thần bên trong.