Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 305

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Thậm chí, lần đầu tiên trong đời, cô lại có thể cảm thấy, Lương Thần phẫn nộ căm tức như vậy, thoạt nhìn đặc biệt thân thiết, thuận mắt.
Lương Thần mắng xong, vẫn cảm thấy đáy lòng giận dữ như trước, anh nâng tay lên, hạ cửa kính xe xuống, để gió lạnh ngoài cửa sổ thổi thổi chính mình, lúc này mới hơi bình tĩnh một chút, xoay qua, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, ngữ khí vẫn có chút lạnh như băng: “Cảnh Hảo Hảo, có chịu thiệt hay không?”
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, giữa mặt mày, mang theo mỉm cười: “Không có.”
Lương Thần nhìn biểu tình của cô, giống như không tin lắm.
“Thực không có.” Cảnh Hảo Hảo vừa lặp lại lần nữa, sau đó chỉ chỉ phía trước, ý bảo Lương Thần nhanh chóng lái xe.
Sắc mặt Lương Thần vẫn có chút không hờn giận như trước, hung hăng giẫm chân ga, khống chế tay lái, chạy về phía trước.
Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên ghế lái phụ, thỉnh thoảng đánh giá Lương Thần, mở miệng nói: “Hôm nay tôi không chịu thiệt, hơn nữa tôi cảm thấy đặc biệt hả giận.”
Lương Thần phụng phịu, nhìn phía trước, không có chút ý tứ để ý đến Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo bĩu môi, xoay qua cũng nhìn về phía ngoài cửa sổ, bên trong xe im lặng trong chốc lát, Cảnh Hảo Hảo lại xoay qua, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái: “Thật ra, cũng không thể xem như đánh nhau, chỉ là tôi đánh đối phương, đối phương hoàn toàn không có đánh trả.”
Lương Thần vẫn nhìn không chớp mắt, như là vẫn còn chưa đi ra khỏi cơn tức giận.
Cảnh Hảo Hảo trợn tròn mắt, lẩm bẩm chuyển nhìn Lương Thần trong chốc lát, sẽ không thật sự tức giận chứ......
Cảnh Hảo Hảo suy nghĩ một lát, liền tiến lên, tiếp tục hỏi: “Lương Thần, anh không tò mò tôi đánh ai sao?”
Lương Thần vẫn nghiêm túc lái xe như trước, mặt mày không chút sứt mẻ.
Cảnh Hảo Hảo liên tục nói anh ba lượt, anh đều ngoảnh mặt làm ngơ, Cảnh Hảo Hảo nhất thời có chút không vui “Hừ” một tiếng, liền ném một câu: “Không muốn biết thì thôi, tôi cũng không muốn nói đâu!”
Sau đó liền xoay qua, nhìn về phía ngoài cửa sổ, lưu cho Lương Thần một bóng lưng.
Giây tiếp theo, Lương Thần nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo thật sự mất hứng, lập tức nghĩ cũng không nghĩ liền tiến đầu tới, hỏi Cảnh Hảo Hảo: “Là ai vậy?”
Cảnh Hảo Hảo bị chuyển biến bất thình lình như vậy của Lương Thần chọc cho mỉm cười, nâng khóe mắt lên, nhìn lướt qua Lương Thần, sau đó nói: “Là Kiều Ôn Noãn.”
Lương Thần nghe cái tên này, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó liền câu môi nở nụ cười, vừa lái xe, vừa quay đầu, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo: “Sao em lại gặp phải cô ta?”
“Chính là gặp phải trong toilet tầng đỉnh của trung tâm thương mại.” Cảnh Hảo Hảo nói tới đây, cả người trở nên đặc biệt hưng phấn, như là chia sẻ thành công thắng lợi của mình, dõng dạc không chút xấu hổ dào dạt đắc ý nói với Lương Thần: “Lương Thần, hôm nay anh không ở hiện trường, nếu anh ở hiện trường, anh nhất định sẽ cảm thấy tôi đặc biệt lợi hại, anh nói cô ta - một tiểu tam leo lên không thành công, làm sao có được dũng khí, thường xuyên khoe mẽ ở trước mặt tôi chứ!”
Hóa ra, người cô đánh nhau là Kiều Ôn Noãn...... Cô ghi hận Kiều Ôn Noãn như vậy, là vì Thẩm Lương Niên sao?
Đáy lòng Lương Thần, cảm thấy như là một mảnh trống rỗng, có chút không thoải mái, nhưng trên mặt, lại vẫn giả bộ ý cười, phối hợp Cảnh Hảo Hảo nói: “Ừ, em vẫn rất lợi hại.”
Cảnh Hảo Hảo nhận được khích lệ, tươi cười trên mặt càng thêm dào dạt, nhưng Lương Thần lái xe, lại cảm thấy đáy lòng chua xót, như là vừa mới uống hai thùng dấm chua.
......
Đến nơi, Cảnh Hảo Hảo mới biết được, Lương Thần mang cô tới tham gia, lại có thể là tiệc sinh nhật của chị Duyên Hoa công ty giải trí TS.
Địa điểm tiệc sinh nhật Duyên Hoa, chọn là một hội sở tư nhân, nhà họ Duyên ở thành phố Giang Sơn, là gia tộc lớn sinh trưởng ở địa phương, từ sau khi trưởng nữ gả cho trưởng tử nhà họ Lương, sự phát triển của nhà họ Duyên ở thành phố Giang Sơn, lại được kéo thăng nhiều cấp bậc.
Nhà họ Duyên chỉ có hai cô con gái, Duyên Hoa - cô con gái nhỏ này, bộ dạng duyên dáng yêu kiều, khuê phòng đợi gả, hiện tại có thể xem như là hòn ngọc quý trên tay nhà họ Duyên.
Cho dù đêm nay là tiệc sinh nhật của Duyên Hoa, mời đều là một chút bạn bè trẻ tuổi, nhưng lại tổ chức cực kỳ long trọng.
Lúc Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo đi vào hiện trường bữa tiệc, bên trong đã tụ tập rất nhiều tuấn nam mỹ nữ, quần áo hoa lệ, ăn uống linh đình.
Bạn bè Duyên Hoa, tự nhiên đều nhận thức Lương Thần, có vài người cũng là có chút quen thuộc, cho nên vừa tiến vào, liền có không ít người tiến đến chào hỏi.
Lương Thần đại khái sau khi bị kính rượu một vòng, mới mang theo Cảnh Hảo Hảo đi vào trong.
Cách rất xa, Cảnh Hảo Hảo liền nhìn thấy Duyên Hoa mặc váy dài màu trắng, tóc dài đen nhánh 乃úi rũ tùy ý sau đầu.
Cảnh Hảo Hảo từng ở trong công ty giải trí TS gặp qua cô ta rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều là đối mặt qua loa, đây là lần đầu tiên cô quan sát Duyên Hoa cẩn thận như vậy, mới phát hiện, cô ta muốn xinh đẹp cao đoan hơn trên màn hình nhiều.
Thật không hổ là cô gái từ nhỏ lớn lên trong đại môn hộ, giữa giơ tay nhấc chân, đều lộ ra một cỗ rụt rè vừa đúng, cao nhã tựa như công chúa.
Cô ta đang chậm rãi nói với một cô gái, tươi cười trên mặt, nhiều một phần có vẻ nồng đậm, thiếu một phần có vẻ xa cách.
Đợi sau khi Duyên Hoa và cô gái trước mặt chạm cốc uống rượu, Duyên Hoa mới nhìn đến Lương Thần, trong nháy mắt trên hai gò má của cô ta liền nổi lên một tầng tươi cười, hơi nhấc làn váy lên một chút, đạp bước chân, đi tới trước mặt Lương Thần: “Anh Lương Thần, anh đã đến rồi?”Lương Thần hơi gật đầu, nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, giới thiệu với Duyên Hoa: “Đây là Cảnh Hảo Hảo.”
Lúc này Duyên Hoa mới quay đầu, chú ý tới bên cạnh Lương Thần theo một cô gái, đáy mắt của cô ta hơi dừng một chút, sau đó trên mặt liền hiện lên tươi cười rất xinh đẹp khéo léo, thoải mái vươn tay về phía Cảnh Hảo Hảo, tự nhiên mở miệng, nói: “Cảnh tiểu thư, chào cô.”
Cảnh Hảo Hảo cũng vươn tay, đơn giản nắm một chút với Duyên Hoa: “Duyên tiểu thư, sinh nhật vui vẻ.”
“Cám ơn.” Duyên Hoa mỉm cười nói một tiếng cảm ơn, lúc thu hồi tầm mắt từ trên mặt Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt lại quét đến trên cổ tay Cảnh Hảo Hảo bắt tay với anh, tươi cười trên mặt, hơi có chút ngưng kết.
Phật châu trên cổ tay Cảnh Hảo Hảo, là thứ cô ta không thể quen thuộc hơn, rõ ràng chính là dây chuỗi lúc trước Lương Thần mang theo cô và bác gái Lương cùng đi chùa Vạn Phúc khai quang.
Ngày hôm ấy, Lương Thần còn hỏi cô ta rất nhiều vấn đề về phật châu, cô ta nói cô ta muốn một chuỗi bồ đề tử, kết quả...... Lương Thần thật sự liền mua một chuỗi phật châu bồ đề tử, khi đó, cô ta còn tưởng rằng đây là quà sinh nhật Lương Thần chuẩn bị tặng cho cô ta.
Lúc ấy, Lương Thần rất thành kính vẫn quỳ gối nơi đó, coi chừng phật châu này khai quang, đáy lòng cô ta rất vui mừng.
Kết quả...... Không nghĩ tới, lại có thể là cô ta tự mình đa tình, phật châu kia, rõ ràng là tặng cho cô gái khác.
Cảnh Hảo Hảo...... Không phải là cô gái từng kết hôn với anh chưa đến một ngày, liền ly hôn sao?
“Duyên Hoa, sinh nhật vui vẻ.” Lương Thần đứng ở một bên, giơ ly rượu qua.
Duyên Hoa chợt lấy lại tinh thần, trên mặt lập tức treo lên nụ cười xinh đẹp tuyệt vời, giơ ly rượu lên theo.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc