Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 304

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Nam tin nhắn...... Cảnh Hảo Hảo sợ run một chút, nghĩ, trên thế giới này thật đúng là chưa có người hình dung Lương Thần như vậy đi?
......
“Nam tin nhắn” Lương Thần, bởi vì Cảnh Hảo Hảo đáp ứng lời mời của mình, lúc này đang đường làm quan rộng mở họp ở trong phòng hội nghị, đột nhiên liền đánh hắt xì hai cái.
Lương Thần phân không rõ hai cái hắt xì là bị người mắng hay là được người khen, nhưng anh nghĩ đến tối hôm qua lúc mình và Cảnh Hảo Hảo gửi tin nhắn đã ngồi ở ban công thật lâu, hứng gió lạnh hồi lâu, có vẻ tin tưởng, chính mình có thể là bị cảm.
Anh nâng tay lên, xoa xoa cái mũi, lát nữa anh muốn gặp Cảnh Hảo Hảo......thể chất người phụ nữ kia yếu như vậy, nếu bị anh lây bệnh thì làm sao bây giờ?
Lương Thần nghĩ đến đây, mặc kệ quản lý bộ phận nghiệp vụ đang đứng trước mặt nói đĩnh đạc, liền gọi Tô Tiểu Tả đang ngồi ở bên cạnh mình một chút.
Tô Tiểu Tả nhìn thấy đại BOSS luôn đi họp nghiêm cẩn, lại có thể có sai sót, đầu tiên là sửng sốt trong chốc lát, sau đó liền tiến qua, kết quả cô nghe được một câu: “Hiện tại đi mua giúp tôi chút thuốc cảm mạo.”
......
Sáu giờ rưỡi tối, Lương Thần đúng giờ lái xe đi tới dưới lầu trung tâm thương mại chỗ Cảnh Hảo Hảo.
Lúc này Tiên nhi, đã muốn rời đi từ một đường tàu địa ngầm trực tiếp dựa vào tầng một của trung tâm thương mại.
Lương Thần lấy di động ra, vừa định gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo, liền nhìn thấy cô đi ra từ trung tâm thương mại, trong tay còn xách hai cái túi mua sắm.
Lương Thần vội vàng thu hồi di động, xuống xe, nghênh đón Cảnh Hảo Hảo, nhận lấy đồ trong tay cô, đặt ở ghế ngồi sau xe, thuận tiện mở cửa xe cho Cảnh Hảo Hảo.
......
Lương Thần vừa mới khởi động xe, Cảnh Hảo Hảo liền xoay người, liền kéo túi đồ mình mua từ ghế sau xe qua, mở ra, lấy từ bên trong ra một cái áo khoác ngoài, khoa tay múa chân ở trước mặt của mình, cho Lương Thần chuyên tâm lái xe xem: “Cảm giác thế nào?”
Lương Thần xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua, gật gật đầu, nói: “Cũng không tệ lắm.”
Cảnh Hảo Hảo vừa lòng cầm quần áo cuốn cuốn, lúc nhét vào trong túi to, biểu tình lập tức trở nên có chút buồn rầu: “Rất đắt tiền, tốn nửa tháng tiền lương của tôi.”
Lương Thần quay đầu, liếc mắt nhìn vẻ mặt giả vờ khổ não của Cảnh Hảo Hảo một chút, nghĩ rằng, tâm tình hôm nay của Cảnh Hảo Hảo thoạt nhìn thật đúng là thực không tệ.
......
Lúc tan tầm, đường hơi có chút tắc nghẽn, Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trong xe, có chút nhàm chán, vẫn cong thắt lưng đổi kênh radio trong xe, cuối cùng liền dừng ở trên một kênh âm nhạc.
Cảnh Hảo Hảo nghe nhạc, thỉnh thoảng còn hừ hai câu.
Cô hoạt bát như vậy, Lương Thần thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy trong đời.
Lúc lái xe, chán ghét nhất chính là kẹt xe, tâm tình sẽ mạc danh kỳ diệu trở nên nóng nảy, nhưng lúc này Lương Thần lại bởi vì Cảnh Hảo Hảo vui vẻ bên cạnh, tâm tình trở nên sung sướng chưa từng có.
Lúc quảng cáo chen lẫn trông radio xe, Cảnh Hảo Hảo đột nhiên xoay qua, nhìn sườn mặt Lương Thần, dừng một chút, sau đó vẫn là nhịn không được mở miệng nói: “Lương Thần...... Hôm nay ở trong trung tâm thương mại, tôi ở trong toilet, làm một chuyện xấu nhất trong cuộc đời.”
Lương Thần thấy Cảnh Hảo Hảo nói thần bí hề hề, đáy lòng anh tuy rằng tò mò, nhưng quen không đặt suy nghĩ trong lòng ở trên mặt, nhưng vì phù hợp Cảnh Hảo Hảo, vẫn giả bộ một bộ dáng đặc biệt tò mò hỏi: “Chuyện xấu gì?”
Cảnh Hảo Hảo không nói gì, ngược lại nhếch miệng cười cười trước, giống như là mang theo một chút đắc ý, nói với Lương Thần: “Hôm nay tôi đánh nhau một trận với người ta.”
Cảnh Hảo Hảo nói tới đây, cảm thấy lời nói của mình tựa hồ có chút không chuẩn xác lắm, lúc đang chuẩn bị mở miệng sửa chữa, đột nhiên xe liền thắng gấp dừng lại tại chỗ.
Cả người Cảnh Hảo Hảo bổ nhào về phía trước một chút, may mà được dây an toàn kéo lấy, cô ngẩng đầu, nhìn Lương Thần, còn chưa nói lời sửa chữa ra miệng, Lương Thần liền cau mày, đánh giá cô một vòng từ trên xuống dưới, hỏi: “Đánh nhau với ai? Có tổn thương đến em không?”
“Tiên nhi có giúp em không?”
Cảnh Hảo Hảo ổn định thân thể, ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, có chút đắc ý nói: “Không có, chỉ có một mình tôi đánh người đó.”
Âm trong lời nói của Cảnh Hảo Hảo vừa rơi xuống, cả người Lương Thần đột nhiên lập tức liền cởi dây an toàn, nửa người trên lập tức liền nghiêng về phía Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo vừa định hỏi anh làm gì, nhưng ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt Lương Thần, lời nói đến bên miệng, bỗng dưng liền dừng ở trong cổ họng.
Dung nhan tuấn mỹ của người đàn ông trước mặt, từ đáy mắt thâm thúy xinh đẹp của anh, nhìn thấy rõ ràng một tầng lo lắng và khẩn trương, lòng của cô, ở trong nháy mắt đó, như là bị một loại thủy triều rất ấm áp bao vây, bay bổng di động ở bên trong.
Một loại cảm xúc tên là ấm áp, rất nhanh liền lắp đầy cả trái tim cô, làm cho cô mất đi tất cả năng lực ngôn ngữ.
Lương Thần hoàn toàn không để ý tới sững sờ của Cảnh Hảo Hảo, cũng không quản xe đang dừng ở giữa đường cái, ảnh hưởng đường chạy nghiêm trọng, chỉ tự mình vươn tay, bắt đầu đi kiểm tra thân thể của cô.
Ngón tay anh, thon dài xinh đẹp, lực độ va chạm vào trên người cô, không nặng không nhẹ, vừa đúng, còn mang theo một cỗ tê dại, trực tiếp rơi vào chỗ sâu nhất trong đáy lòng Cảnh Hảo Hảo.
Phía sau xe, tiếng còi liên tiếp, liên tiếp không ngừng, Lương Thần hoàn toàn giống như là không có nghe thấy, kiểm tra đặc biệt nghiêm túc.
Ánh mắt Cảnh Hảo Hảo hơi có chút ẩm ướt.
Rốt cuộc đã bao lâu, cô không được một người để ý đến như vậy.
Lúc cùng một chỗ với Thẩm Lương Niên, vì tương lai bọn họ, cô kiên cường, cô dốc hết tất cả tốt đẹp đi kinh doanh một tình yêu, kết quả cuối cùng là kết cục thất bại thảm thiết.
Lúc cùng một chỗ với Lương Thần, cô không dám lệ thuộc vào, thầm nghĩ thoát đi.
Đợi khi cô thật sự chỉ còn lại có một mình, cô liền liều mạng kiên cường sống tiếp, muốn để chính mình chiếu cố bản thân thật tốt.
Thế cho nên, chính cô cũng đã quên, chính mình còn có thể giống như cô gái bình thường trên đường cái, có quyền được quan tâm được yêu thương.
Cô vẫn nghĩ bản thân rất kiên cường, nhưng hiện tại, khi nhìn thấy ánh mắt quan tâm lo lắng của Lương Thần, cô mới phát hiện, chính mình yếu ớt hơn trong tưởng tượng rất nhiều, chỗ sâu nhất dưới đáy lòng cô lại có thể khát vọng có người quan tâm và để ý chính mình.
Lương Thần đại khái kiểm tra Cảnh Hảo Hảo một chút, phát giác cô không có bị thương, lúc này mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nâng ánh mắt lên, nhìn ánh mắt Cảnh Hảo Hảo, biểu tình cực kỳ bình tĩnh, nhưng ngữ khí lập tức liền lạnh xuống: “Cảnh Hảo Hảo, em không có chuyện gì, học người đánh nhau hả!”
Lương Thần nâng tay lên, hung hăng kéo kéo cà vạt của mình, có cổ khí vẫn vọt ra bên ngoài từ trong иgự¢ của mình, nếu nói anh là tức giận, không bằng nói anh là bị dọa sợ, đánh nhau?
Chữ như vậy, đối với một người đàn ông mà nói, rất bình thường .
Nhưng đối với Cảnh Hảo Hảo - một cô gái nũng nịu như vậy......
Lương Thần nghĩ nghĩ, nhất thời liền xoay qua, đáy mắt nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo mang theo một tầng tức giận, mở miệng nói chuyện, ngữ khí vừa ngoan lại hung, còn mang theo một tia nghiến răng nghiến lợi: “Cảnh Hảo Hảo, vài ngày không gặp em, e, thật đúng là rất có bản lĩnh rồi đúng không?”
“Một mình, đánh nhau với người khác? Sao lại không có đánh ૮ɦếƭ em chứ? Em là đầu có bệnh, hay là chỉ số thông minh không đủ, em đánh nhau, chẳng lẽ không biết gọi điện thoại cho anh?”
Đổi lại lúc trước, Lương Thần dùng một chút âm điệu này nói chuyện, Cảnh Hảo Hảo sớm bị dọa đến tâm can run rẩy, nhưng hiện tại, kỳ quái là Cảnh Hảo Hảo không có cảm thấy sợ hãi chút nào, ngược lại còn cảm thấy đáy lòng sinh ra ngọt ngào.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc