Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 293

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Còn muốn thêm?
Tất cả mọi người ở đây khi*p sợ nhìn về phía Lương Thần.
Trên thế giới này có rất nhiều người có tiền dùng đánh bạc trở thành một loại tiêu khiển, nhưng cũng rất ít có người dùng tài sản tính mạng đặt vào
Hiện tại tiền đặt cược Lương Thần đặt, đã gần 50% sản nghiệp của tập đoàn Giang Sơn.
Hiện tại anh và Linh Mộc tiên sinh ai thắng ai thua, hoàn toàn không nhìn ra manh mối nào, còn muốn thêm tiền đặt cơợc, như vậy rất có thể, sẽ là kết cục vạn kiếp bất phục.
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng lại mở miệng, hô một tiếng: “Lương Thần.”
Lương Thần lại ngoảnh mặt làm ngơ với giọng nói của cô, vẫn duy trì thần thái thản nhiên, ngữ điệu gợn sóng không sợ hãi mở miệng, chậm rãi nói: “Tiền đặt cược cuối cùng của tôi, là toàn bộ tập đoàn Giang Sơn.”
Thân thể Cảnh Hảo Hảo cứng đờ, có chút không thể tin nhìn về phía Lương Thần.
Hình dáng đường cong người đàn ông lưu sướng, tự nhiên xinh đẹp giống như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, ngọn đèn sắc màu ấm chiếu vào trên người anh, tản mát ra một loại sắc thái mê say.
Anh nói đặt cược là toàn bộ tập đoàn Giang Sơn, nói đến ánh mắt cũng không có chớp động một chút, giống như tập đoàn Giang Sơn, đối với anh mà nói, chỉ là một tồn tại râu ria.
Đáy mắt Linh Mộc tiên sinh, cũng thoáng hiện lên một tầng kinh dị.
Toàn bộ tập đoàn Giang Sơn, đây là dùng tài sản tánh mạng của mình đánh cuộc.
Liền vì một phụ nữ?
Linh Mộc tiên sinh theo bản năng nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, hỏi: “Anh xác định?”
Lương Thần không có do dự gì, vẫn duy trì tốc độ nói chuyện vừa rồi, cũng không có trả lời Linh Mộc tiên sinh, ngược lại là nói với người xử lý hợp đồng: “Sắp xếp hợp đồng đi.”
Lúc này đây, toàn bộ phòng không có tiếng vang gì, mọi người ai cũng không mở miệng nói chuyện.
Chỉ có âm thanh người sắp xếp hợp đồng đánh bàn phím và tiếng máy in truyền ra.
Một lát sau, âm thanh yên lặng, toàn bộ người trong phòng giống như bị dừng hình ảnh.
Lương Thần tiếp nhận hợp đồng, lúc này đây nhìn cũng không liếc mắt nhìn một cái, cầm lấy 乃út, liền ký tên.
Động tác hạ 乃út của anh lưu sướng tự nhiên, không có chút do dự và trì độn.
Cảnh Hảo Hảo tinh tường nhìn thấy trên trang giấy màu trắng, chậm rãi hiện ra hai chữ Lương Thần rồng bay phượng múa.
Nét 乃út cứng cỏi, lộ ra một cỗ khí phách không giống người khác.
Chuyện này không quan hệ với anh, cô cũng không quan hệ với anh, nhưng anh lại ở thời khắc cô nguy hiểm nhất, xuất hiện kịp thời như vậy, đúng lúc như vậy, hiện tại lại bởi vì cô, thân hãm ở trong phiền toái, còn bởi vì cô, không tiếc mang ra toàn bộ tập đoàn Giang Sơn.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo, dâng lên một cảm xúc nói không rõ, ấm áp, ê ẩm, chua xót, bách vị tạp trần, làm cho hốc mắt của cô nổi lên một tầng ẩm ướt.
Lương Thần đưa hợp đồng cho tiểu thư chia bài, sau đó liền chống tầm mắt với Linh Mộc tiên sinh đối diện: “Đánh bạc đến mắc xích cuối cùng, nếu tiếp tục thêm vào tiền đặt cược, như vậy người đó liền có quyền nói chuyện, hiện tại, yêu cầu của tôi là nếu lúc này ván bài này, Linh Mộc tiên sinh thua, tôi muốn tất cả gia sản gia tộc Linh Mộc sở hữu, nếu Linh Mộc tiên sinh thắng, tập đoàn Giang Sơn thuộc về ông, tôi tùy ý ông xử lý, đương nhiên......”
Lương Thần dừng một chút, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, nói: “Cô ấy cũng thuộc về ông.”
“Cho nên, Linh Mộc tiên sinh, hiện tại ông chỉ có hai lựa chọn, một là kêu dừng nhận thua, một cái khác chính là, lật bài, xem ai thắng ai thua!”
Mọi người đều đặt tầm mắt ở trên người Linh Mộc tiên sinh, chờ ông ta làm ra quyết định cuối cùng.
Linh Mộc tiên sinh đánh giá cẩn thận Lương Thần, giống như là muốn nhìn ra một chút manh mối từ trên người của anh.
Nhưng người đàn ông trước mặt, khí định, thần nhàn, ánh mắt bình tĩnh ung dung, bên trong lộ ra một cỗ hương vị lời thề son sắt.
Giống như tình thế bắt buộc với ván bài này.
Linh Mộc tiên sinh nhìn về phía bài tú lơ khơ trên mặt bàn, chính mình đôi K, Lương Thần là Q và K bích.
Lá bài cuối cùng trong tay mình là A rô.
Nếu lá bài cuối cùng của Lương Thần là A bích, như vậy chính là sảnh đồng loại, lớn nhất trong sảnh đồng loại, thắng chắc, nếu không mặc kệ như thế nào, Lương Thần cũng đều là thua.
Mặc kệ là chính mình, hay là Lương Thần, đều chỉ có 50% cơ hội thắng.
Chỉ một lựa chọn.
Một ý niệm, người thắng làm vua, người thua làm giặc.
Linh Mộc tiên sinh càng trầm mặc, cơ hội phần thắng trong đáy lòng Lương Thần càng lớn, bởi vậy, biểu hiện của anh càng trấn định.
Thời gian tích tắc trôi qua khoảng mười phút, Lương Thần lên tiếng hỏi: “Linh Mộc tiên sinh, hiện tại ông suy tính thế nào? Nếu không có kết quả, hiện tại chúng ta mời tiểu thư chia bài lật bài đi.”
Ngữ khí Lương Thần, nghe có chút cấp bách.
Trong lòng Linh Mộc tiên sinh càng thêm giãy dụa.
Nếu thật sự lật bài, chính mình thua, như vậy chính là thua mất hết sự nghiệp gia tộc Linh Mộc.
Hiện tại nếu chính mình thu tay lại, như vậy chính là bồi mất 50% sự nghiệp gia tộc Linh Mộc, còn có thể tiết kiệm 50%.
Vạn kiếp bất phục, hay là lựa chọn giữ lại?
Lương Thần thoạt nhìn như là không có kiên nhẫn chờ Linh Mộc châm chước tự hỏi, nhìn về phía tiểu thư chia bài, nói: “Lật bài đi --”
Tiểu thư lật bài mỉm cười, vươn tay, chuẩn bị đi lật tấm bài cuối cùng của Lương Thần ra.Lương Thần vẫn bình tĩnh không chút sứt mẻ ngồi ở chỗ kia như trước, mí mắt chớp cũng không chớp một chút, Linh Mộc tiên sinh mấp máy môi, đột nhiên lên tiếng: “Chờ một chút.”
Động tác lật bài của tiểu thư dừng lại.
Sắc mặt Linh Mộc tiên sinh trở nên có chút khó coi, ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm Lương Thần, qua tròn một phút đồng hồ, sau đó mở miệng, nói: “Tôi nhận thua.”
Cảnh Hảo Hảo có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía Linh Mộc tiên sinh.
Toàn bộ phòng trong im lặng ba phút, tiểu thư lật bài cầm tất cả tiền đặt cược nắm trong tay, đưa cho Lương Thần.
Tiền đặt cược này, không chỉ là Lương Thần đánh cuộc tập đoàn Giang Sơn, còn có Cảnh Hảo Hảo, hợp đồng mới của công ty Hải Hâm, cùng với 50% sự nghiệp của gia tộc Linh Mộc.
Lương Thần nhìn cũng không có liếc mắt nhìn hợp đồng trước mặt một cái, vẫn là bộ dáng bình thường thản nhiên như vậy, nâng mắt lên, ngữ khí không nhẹ không nặng nói một câu với Linh Mộc tiên sinh: “Linh Mộc tiên sinh, đa tạ.”
Sau đó đứng lên, cầm hợp đồng trước mặt này, liền nói: “Linh Mộc tiên sinh, sau này còn gặp lại.”
Nói xong, liền nâng tay lên, nắm bả vai Cảnh Hảo Hảo, ôm cô, đi từng bước một về phía ngoài cửa.
......
Ước chừng qua khoảng mười phút, Linh Mộc tiên sinh trong phòng mới hoàn hồn, đứng lên, chỉ chỉ lá bài tẩy trước vị trí Lương Thần ngồi, nói: “Mở ra nhìn xem, là bài gì.”
Tiểu thư lật bài vẻ mặt mỉm cười đưa tới trước mặt Linh Mộc tiên sinh.
Linh Mộc tiên sinh chỉ liếc mắt nhìn một cái, sắc mặt nháy mắt tái nhợt.
Không phải A bích, lại có thể là...... Hai cơ.
Bài trong tay Lương Thần, lại có thể là một lá bài nát đến không thể nát hơn, nhưng cố tình một lá bài nát như vậy, lại bị anh ta chơi chuyển thành một kết cục tươi đẹp hoa lệ như vậy!
Linh Mộc tiên sinh nhìn hai cơ kia, đột nhiên liền cả người vô lực, nặng nề co quắp trở về trên ghế.
Người đàn ông kia, từ đầu đến cuối, đánh bạc với ông ta, đánh cuộc không phải là kỹ thuật đánh bài, mà là chiến thuật tâm lý!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc