Trời biết anh nằm mơ cũng hy vọng Cảnh Hảo Hảo có thể thật tình thật lòng, phát ra nụ cười từ nội tâm với anh nhưng thời gian dài tới này như vậy, cô đối với anh, không phải lạnh như băng, chính là lãnh đạm, đến ngay cả “Sinh nhật vui vẻ” trong miệng cô, cũng là anh nói liên miên cằn nhằn hồi lâu, mới đổi lấy được.
Thế cho nên, đến sau này, nụ cười của Cảnh Hảo Hảo với anh, anh liền có chút không dám nghĩ xa.
Anh không ngừng tự an ủi chính mình dưới đáy lòng, không sao, chỉ cần cô ở bên người anh, đều không sao cả.....
Cả người Lương Thần giống như hóa thạch, sửng sờ ở trước mặt Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo tiếp tục cong cong khóe môi, nói với Lương Thần: “Cám ơn anh, Lương Thần.”
Cô từng nói “Cám ơn”, nhưng là nói xa cách lãnh đạm công thức hoá.
Nhưng lúc này đây, cô là cười nói, ngữ điệu kia, thoải mái mềm mại.
Khiến cho tâm Lương Thần trong nháy mắt hóa thành một đoàn nước xuân, trong nháy mắt này, anh cảm thấy dùng một câu để hình dung tâm tình lúc này của mình, tuyệt đối không kiểu cách.
Đó chính là, nếu Cảnh Hảo Hảo bảo anh đi ૮ɦếƭ, anh cũng sẽ mắt không nháy một chút liền đi tìm ૮ɦếƭ.
Thế giới phù phiếm, chúng sinh, còn kém hơn nhướng mày cười một tiếng của em.
......
Lĩnh xong hôn thú còn chưa đến năm tiếng, giấc mộng của Lương Thần liền trở thành sự thật thấy được nụ cười của Cảnh Hảo Hảo, anh nghĩ, cuộc sống hôn nhân kế tiếp của mình, tuyệt đối sẽ vô cùng thuận lợi.
Dọc theo đường Lương Thần vui rạo rực lái xe đi công ty, không ngừng quét bản màu đỏ chỗ cạnh tài xế, cuối cùng còn vào lúc đèn đỏ nhảy qua, cầm bản màu đỏ kia đặt trước tay lái của mình, vừa lái xe, vừa xem, nhất thời cảm thấy, thế giới tuyệt vời không thể giải thích.
Tới công ty, Lương Thần xuống xe, bảo an lập tức tiến lên, nhận chìa khóa đổ xe giúp anh, Lương Thần luôn mặt không chút thay đổi khí tràng cường đại đối mặt nhân viên cấp dưới, rạng rỡ gật gật đầu với bảo an, còn cố ý làm bộ như lấy di động, cầm bản màu đỏ nhỏ trong túi của mình ra, bày ra cho bảo an xem.
Bảo an nhìn mấy chữ “Hôn thú” trên bản màu đỏ, tròng mắt suýt nữa rớt xuống dưới, lập tức khom người, nói: “Chúc mừng Lương tổng.”
Vẻ mặt Lương Thần tươi cười gật gật đầu, thoải mái nhận chúc mừng, lần đầu tiên trong cuộc đời không chút nào keo kiệt nói một câu:“Cám ơn.” với bảo an.
Sau đó, liền nét mặt toả sáng tiến vào công ty.
Lúc này đúng là giờ đi làm buổi chiều, trong thang máy tầng một, xếp đầy người chờ đi thang máy, Lương Thần cố ý buông tha thang máy chạy thẳng dành riêng cho tổng giám đốc của mình, cùng những nhân viên này, tâm bình khí hòa chờ thang máy, cửa thang máy mở ra, Lương Thần và nhân viên cùng nhau tiến vào thang máy.
Tập đoàn Giang Sơn không ít nhân viên, nhìn thấy Lương Thần, đều khách khách khí khí hô một tiếng “Lương tổng”.
Lương Thần rất kiên nhẫn nhất nhất gật gật đầu với tất cả mọi người, sau đó nhìn người đứng đầy thang máy, vẫn làm bộ như lấy điện thoại di động từ trong túi ra nhìn thời gian, cùng lấy giấy hôn thú của mình ra theo, sau đó không cẩn thận rơi xuống đất.
Một nhân viên đứng ở bên cạnh anh, lập tức khom người nhặt bản đỏ nhỏ lên, nhìn thấy mấy chữ “Hôn thú” này, lập tức cung kính đưa cho Lương Thần, nói: “Lương tổng, chúc mừng ngài tân hôn vui vẻ.”
Những người khác trong thang máy, lập tức ôm thái độ ân cần, cũng nói:“Chúc mừng Lương tổng.” theo
Lương Thần vừa lòng gật gật đầu, cười tủm tỉm tiếp tất cả chúc phúc, dùng tay lau bản màu đỏ rơi ở trong thang máy không dính chút bụi bặm kia hai lần, nhét vào trong túi của mình.
Cả một buổi chiều, mặc kệ là lúc họp, hay là lúc gặp khách hàng, Lương Thần luôn mang theo hôn thú của mình bên người, nhìn thấy ai, đều giống như vô tình lấy ra lần nữa, biểu hiện hai cái, sau đó dõng dạc tiếp nhận “Bị buộc” chúc phúc.
Rốt cục bận rộn xong, Lương Thần ngồi ở trong văn phòng của mình, đoan đoan chính chính bày hôn thú ra trước mặt bàn làm việc của mình, cắn ngón tay, tỉ mỉ đánh giá xem.
Nhìn trong chốc lát, xoay người đi làm việc, còn chưa đến năm phút đồng hồ, liền lại xoay qua, cầm lấy bản đỏ nhỏ, ước chừng trong lòng bàn tay anh hai cái, không có sức nặng gì, nhưng anh lại cảm thấy trên tay nặng trịch .
Xốc lên, có thể nhìn thấy chụp ảnh chung của anh và Cảnh Hảo Hảo, hai người đầu dựa vào gần như vậy, sau đó bên cạnh, là tên bọn họ, cũng là dựa vào gần như vậy.
Đáy lòng Lương Thần, lập tức lại dâng lên một loại cảm xúc không thể nói nên lời.
Người phụ nữ kia...... Từ giờ trở đi, danh chính ngôn thuận là vợ hợp pháp của anh.
Quan hệ của anh và cô, từ nay về sau, quang minh chính đại.
Qua ba ngày nữa, anh và cô còn phải ở trước mặt tất cả bạn bè người thân, nhận chúc phúc.
Trước kia, anh không quá hiểu được, vì sao kết hôn nhất định phải lĩnh hôn thú, giờ này khắc này, anh mới hiểu, đây là một loại hứa hẹn, một loại chứng kiến, một loại kỷ niệm.
Ngày 19 tháng 5, từ nay về sau ngày này mỗi năm, đối với anh mà nói, đều đã là một ngày cực kỳ đặc biệt.
Anh nghĩ, anh sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ một ngày này, thời tiết không phải đặc biệt tốt, chất lượng không khí cũng có chút không tốt, sương mù có chút dày đặc, nhưng tâm tình của anh lại rất tốt, anh và Cảnh Hảo Hảo cùng đi lĩnh chứng, còn đi thông báo cho ba mẹ cô, quan trọng hơn là, cô còn nở nụ cười với anh......
Nụ cười như vậy, giống như là một loại cổ vũ, làm cho anh đối với chính mình, đối với tương lai, đối với tương lai của anh và Cảnh Hảo Hảo, tràn ngập tin tưởng.
Lương Thần nhìn chằm chằm bản màu đỏ nhỏ hồi lâu, mới chậm rãi ngẩng đầu, nghĩ, đêm kết hôn kia, anh cho Cảnh Hảo Hảo hai phần lễ vật kết hôn.
Món thứ nhất, là video bị quay của anh và cô trong khách sạn Tứ Quý.
Cô đã là vợ danh chính ngôn thuận của anh, anh không sợ cô né tránh anh, trốn tránh anh, anh không bao giờ cần cầm thứ kia uy Hi*p cô nữa, thật ra anh vốn muốn đợi vào ngày sinh nhật cô sẽ đưa cho cô làm quà sinh nhật, nhưng hiện tại bọn họ đã kết làm vợ chồng, anh chờ không kịp.
Món thứ hai, là một phần đại lễ anh tỉ mỉ tạo ra cho cô, vốn đó cũng là quà sinh nhật của cô.
Nghĩ đến đây, Lương Thần vươn tay, trực tiếp gọi nội tuyến: “Thứ năm trước tôi bảo cô chuẩn bị, hiện tại hoàn công chưa?”
“Khi nào thì hoàn công?”
“Ừ...... Vậy hiện tại đi, hiện tại đi qua thẩm tra một chút.”
......
Trung tâm thành phố Giang Sơn, khu vực đất giá, tấc đất tấc vàng.
Nhưng cố tình trung tâm thành phố Giang Sơn, có một chỗ, năm trước bị dỡ xuống, dựng biểu ngữ cấm vào bên trong, bên ngoài vây chung quanh một tầng tường vây cao cao, phía trên dùng ván đơn giản che khuất, mỗi ngày bên trong truyền đến âm thanh thi công, khoảng cách hiện tại, đã sắp chín tháng, nơi này giống như là một điều bí ẩn, tường vây và bản đơn giản chưa có rút lui khỏi, cũng không có người biết rốt cuộc bên trong thi công cái gì vậy.
Có người nói, khẳng định là có khách sạn đặc sắc, cũng có người nói tuyệt đối là trung tâm thương mại sang quý, còn có người nói là hội sở......
Mọi người đoán đủ loại, cũng đều kiên nhẫn chờ, nhưng lại chậm chạp không có vạch trần ra đáp án.