Cô nhìn thấy anh, lập tức xông lên trước, kéo lấy cánh tay anh, như là sợ hãi anh sẽ biến mất bất cứ lúc nào, lực đạo trên tay có chút lớn: “Lương Niên, em chờ anh thật lâu.”
Thẩm Lương Niên nở nụ cười ha ha, nhìn dung nhan xinh đẹp của Kiều Ôn Noãn, cánh môi nhẹ nhàng mím lại, nói: “Kiều Ôn Noãn, cô nói cô có phải là không tự trọng trời sinh không, cứ thích dán lên trên thân người khác như vậy?”
Thẩm Lương Niên trong trí nhớ, vĩnh viễn cũng không phải là bộ dáng lạnh bạc như thế này, cho dù lúc đó, toàn bộ đáy lòng anh đều là Cảnh Hảo Hảo, nhưng dối đãi với cô vẫn ôn nhuận như ngọc, nói chuyện chưa từng không tốt như thế, đáy mắt Kiều Ôn Noãn hiện lên một tầng sương mù: “Lương Niên, trước kia anh không phải nói chuyện với em như vậy.”
Trước kia?
Thẩm Lương Niên có chút lười nhác tựa vào trên cửa thủy tinh của “Lưu Quang Tuế Nguyệt”, ánh mắt trở nên có chút hoảng hốt, ngữ khí trở nên có chút buồn bã: “Cô cũng biết, đó là trước kia.”
Giây tiếp theo, ánh mắt Thẩm Lương Niên, trở nên có chút lạnh lẽo, thẳng tắp nhìn Kiều Ôn Noãn, biểu tình có chút nghiêm túc nói: “Kiều Ôn Noãn, tôi nói với cô lần cuối, tôi và cô, cả đời cũng không thể trở lại trước kia, trước kia sở dĩ tôi cùng một chỗ với cô, chỉ thuần túy là vì chơi đùa một chút, hiện tại tôi chơi đã, cũng chơi chán, nhìn thấy cô, tôi liền ngán, cho nên, cô thật sự không cần không mặt mũi lì lợm dán lên người tôi như vậy.”
Kiều Ôn Noãn nắm chặt hai tay, nước mắt nơi đáy mắt lung lay sắp đổ, cô hít thật sâu một hơi, hơi hơi ngẩng cằm, nói từng chữ một: “Cảnh Hảo Hảo ngày 21 tháng 5 sẽ kết hôn, nhưng lại là kết hôn vì con, Thẩm Lương Niên, chẳng lẽ anh còn ở nơi này hy vọng xa vời, cô ta sẽ trở về tìm anh?”
Thẩm Lương Niên nở nụ cười, cảm thấy Kiều Ôn Noãn có chút không thể nói lý, trực tiếp đứng thẳng thân thể, muốn chạy lấy người.
Kiều Ôn Noãn đi theo phía sau anh: “Anh phản bội cô ta, cô ta và anh hoàn toàn không có khả năng, cho dù anh đợi đến dài đằng đẵng, cô ta cũng sẽ không còn bất kỳ giao nhau gì với anh nữa.”
Thẩm Lương Niên không nói gì, chỉ bước chân đã nhanh hơn rất nhiều.
Kiều Ôn Noãn chạy chậm một đường theo phía sau Thẩm Lương Niên: “Anh nói anh và em không thể trở về lúc trước được, anh cho là anh và cô ta có thể trở lại trước đây sao? Lương Thần có tiền hơn anh, có quyền hơn anh, cái cũng tốt hơn, Cảnh Hảo Hảo cô ta đã sớm yêu anh ta, nếu không sao cô ta lại có thể gả cho anh ta, anh đối với cô ta mà nói, chỉ là quá khứ, ý tứ của quá khứ, anh có hiểu hay không? Chính là, ý tứ rốt cuộc không thể quay về, anh có hiểu hay không, Thẩm Lương Niên?”
Thẩm Lương Niên mở cửa xe, trực tiếp ngồi xuống, hung hăng đóng sầm cửa xe, sau đó khởi động động cơ.
Giây tiếp theo Kiều Ôn Noãn cũng dùng sức kéo cửa xe ra, nhìn Thẩm Lương Niên đã muốn nhấn ga, chuẩn bị vọt xe ra ngoài, dùng hết toàn lực quát: “Thẩm Lương Niên, anh thật sự nghĩ, Cảnh Hảo Hảo mang thai ư?”
Thẩm Lương Niên hung hăng giẫm phanh xe dưới chân lại, cả người xoay qua, nhìn Kiều Ôn Noãn, ánh mắt lạnh như băng như tuyết.
“Cô ta là vì mang thai, mới có cơ hội gả cho Lương Thần đi? Đơn giản mà nói, chính là kết hôn vì con, nếu không có đứa nhỏ, người nhà họ Lương khẳng định sẽ không để cho cô qua cửa? Lương Niên, nếu người nhà họ Lương biết, Cảnh Hảo Hảo cô ta hoàn toàn không mang thai, người nhà họ Lương sẽ nghĩ cô ta như thế nào? Sẽ cảm thấy cô ta dùng đứa nhỏ vọng tưởng trèo cao đi? Đến lúc đó, anh cảm thấy hôn lễ ngày 21, còn có cơ hội có thể tổ chức ư?”
Lời của Kiều Ôn Noãn còn chưa nói xong, Thẩm Lương Niên liền đột nhiên nhảy xuống từ trên xe, nâng tay lên, nắm lấy áo của cô ta, trực tiếp xoay người cô ta đặt ở trên xe, trong ánh mắt nhìn chằm chằm cô ta, quay cuồng tức giận nồng đậm: “Kiều Ôn Noãn, tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám làm bậy với Cảnh Hảo Hảo, tôi khẳng định sẽ không bỏ qua cho cô.”
“Em cũng đã có thể thừa nhận với truyền thông em là tiểu tam, còn có cái gì em không dám làm? Thẩm Lương Niên, em nói cho anh biết, sở dĩ Cảnh Hảo Hảo sẽ xuất hiện mang thai, vẫn là bởi vì anh!”
Mi tâm Thẩm Lương Niên hung hăng nhíu lại, cánh tay đè nặng bả vai Kiều Ôn Noãn hung hăng dùng sức.
Kiều Ôn Noãn cảm thấy bả vai mình đau đớn giống như sẽ vỡ vụn bất cứ lúc nào, cô đau đến lệ trong mắt chậm rãi chảy xuôi ra, nhưng cô nhìn thấy ánh mắt Thẩm Lương Niên hận không thể muốn bầm thây vạn đoạn mình, nở nụ cười khanh khách: “Lương Niên, thuốc cảm anh đưa cho Cảnh Hảo Hảo, thật ra là thuốc an thai, phụ nữ không mang thai uống thứ này, sẽ tạo thành kỳ sinh lý hỗn loạn, còn có thể khiến cho progesterone và hcg hơi cao, thuốc kia là em chuẩn bị cho chính mình uống, muốn dùng mang thai uy Hi*p anh cưới em, nhưng..... thực đáng tiếc, anh vẫn không cho em cơ hội, em chỉ có thể mang thuốc kia cho Cảnh Hảo Hảo dùng...... Em chỉ là ôm tâm lý may mắn, muốn nhìn một chút bộ dạng sau khi Cảnh Hảo Hảo mang thai, có thể sẽ bị Lương Thần buộc đi xoá sạch đứa nhỏ, nhưng em không nghĩ tới, Cảnh Hảo Hảo thật sự là rất phúc khí, Lương Thần lại muốn kết hôn với cô ta......”
Cùng với Kiều Ôn Noãn phun ra từng chữ, sắc mặt Thẩm Lương Niên trở nên càng ngày càng tái nhợt.
“Thẩm Lương Niên, thật ra, anh cũng không thể trách em nha, anh nhìn một chút đi, hiện tại em vì anh, cái gì cũng không còn, bất luận kẻ nào trên đường cái nhắc tới Kiều Ôn Noãn, đều là Kiều tiểu tam, người phụ nữ hạ tiện, không biết xấu hổ, những từ này giống như tên của em, em yêu anh yêu đến cuối cùng, em lại đổi lấy cái giá lớn như vậy, em không cam lòng, cho nên Thẩm Lương Niên, em không có khả năng cứ như vậy buông tha anh, anh chán ghét em, đúng không? Anh chán ghét em, em cố tình sẽ gắt gao cột vào một chỗ với anh, trừ phi anh Gi*t em, nếu không, anh đừng mơ tưởng cả đời này có thể vứt bỏ em, em nói cho anh biết, Thẩm Lương Niên, em muốn gả cho anh, em muốn làm vợ của anh, nếu anh không kết hôn với em, em sẽ đi nói cho người nhà họ Lương, Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không có mang thai, em sẽ làm cho cả đời này cô ta và Lương Thần đều không có khả năng ở cùng một chỗ...... Cảnh Hảo Hảo thật đáng thương, đúng không? Đầu tiên là bị anh phản bội, sau đó lại ở cùng Lương Thần, không chiếm được danh phận gì, thật ra, cô ta còn đáng thương hơn em, đúng không?”
Thẩm Lương Niên chỉ cảm thấy trong иgự¢ mình, như là một đoàn lửa đang nhanh chóng thiêu đốt, càng cháy càng ác liệt.
Anh nhìn gương mặt điểm xinh đẹp cười tươi như hoa của Kiều Ôn Noãn, đột nhiên liền nắm lấy đầu cô ta, hung hăng ᴆụng lên xe: “Tôi muốn Gi*t cô, Gi*t cô! Kiều Ôn Noãn, tôi muốn Gi*t cô......”
Kiều Ôn Noãn không giãy dụa, cũng không né tránh, chỉ tùy ý Thẩm Lương Niên đập đầu mình vang bốp bốp, thẳng đến khi cô cảm giác được cái ót của mình, có cảm giác sềnh sệch tản mát ra mùi máu kích thích, Kiều Ôn Noãn mới cong môi, nhẹ giọng nói: “Thẩm Lương Niên, hết thảy chuyện này, anh không thể hoàn toàn trách em, lúc trước nếu anh không theo em lên giường, không cho em càng lún càng sâu với anh, sau đó sẽ phát triển thành như vậy ư? Cảnh Hảo Hảo, em, chuyện cho tới nay, hai chúng ta đến trình độ như vậy, đều là anh làm hại.”