Người nhà đã thật lâu không có thời khắc đoàn tụ một nhà như vậy.
Mặc dù khi trung thu và tết âm lịch, có vài người nhà giữ vững ở trên cương vị, sẽ ngẫu nhiên vắng họp.
Nhưng một ngày này, bởi vì một tin tức nặng ký của Lương Thần, chấn động toàn bộ người lớn nhỏ trong nhà trở về nhà cũ.
Thật ra, lúc ban đầu Lương Thần gọi điện thoại, chỉ nói cho một mình mẹ mình, anh biết da mặt Cảnh Hảo Hảo mỏng, muốn mang cô gặp cha mẹ, hai đôi anh trai chị dâu và cô nhỏ.
Kết quả, anh vừa mới nói với mẹ anh chuẩn bị kết hôn, muốn ngày mai mang cô dâu tương lại của mình trở về gặp bọn họ.
Mẹ Lương Thần vẫn vì xu hướng tình dục của con trai mình mà lo lắng hãi hùng, lúc nghe được những lời này, phản ứng đầu tiên, hỏi chính là: “A Thần, cô dâu là nữ hay là nam?”
Nháy mắt sắc mặt Lương Thần liền lạnh xuống, trực tiếp chặt đứt điện thoại, sau đó thuận tay gửi cho mẹ mình một tấm ảnh chụp của Cảnh Hảo Hảo.
Mẹ Lương Thần cầm di động, nhìn ảnh chụp Cảnh Hảo Hảo, cũng vài chữ “Con dâu tương lai của mẹ” ở phía dưới, cả người lập tức liền cứng ngắc ở trên sô pha.
Phải biết rằng, lúc ban đầu bà hy vọng con của mình tìm một tiểu thư khuê các xứng đôi với nhà họ Lương, đến sau lại bởi vì con chậm chạp không có bạn gái, bà liền hạ thấp yêu cầu chỉ cần tìm một cô gái xuất thân trong sạch là được, lại đến con mình 25 tuổi muốn thong dong tìm được người tốt nhất, bà trực tiếp không có yêu cầu, chỉ hy vọng con mình tìm là nữ, bà liền cảm thấy mỹ mãn.
Hiện tại, con mình lại gửi cho mình ảnh chụp một cô gái đẹp như thiên tiên, dựa theo vẻ ngoài, thoạt nhìn không sạch sẽ, mi thanh mục tú, tốt hơn trong dự đoán của bà ta không biết mấy ngàn mấy vạn lần.
Trong nháy mắt mẹ Lương Thần cảm thấy chính mình như là trúng giải thưởng lớn hạng nhất.
Bà vì tin tức này, ngồi ở trên sô pha, tiêu hóa một lúc lâu, sau đó liền lập tức cầm di động, bắt đầu thông báo già trẻ lớn bé nhà họ Lương, thậm chí còn vô cùng khoe khoang ảnh chụp Cảnh Hảo Hảo, gửi khắp toàn bộ trong nhà.
Vì thế, Cảnh Hảo Hảo còn chưa đến nhà họ Lương, mọi người trong nhà họ Lương đều đã biết đây là người vợ tương lai của con trai nhỏ nhất nhà họ Lương.
......
Chạng vạng, Lương Thần lái xe, chở Cảnh Hảo Hảo về tới nhà cũ, trước khi đi, anh còn cố ý bảo thư ký Tô chọn lựa kỹ càng mấy phân lễ vật, kết quả, vừa xuống xe, nhìn thấy mọi người đều ở nhà cũ, lễ vật rõ ràng phân không đều, Lương Thần dứt khoát trực tiếp giấu lễ vật ở chỗ ngồi phía sau xe, không mang theo xuống.
Một ngày trước Lương Thần thông báo cho mẹ của mình, cho nên giữa trưa hôm nay mẹ Lương Thần vừa mới ăn xong, liền bắt đầu kích động phân phó phòng bếp chuẩn bị bữa tối.
Đợi khi Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo đến, cơm tối đã sớm chuẩn bị tốt.
Cảnh Hảo Hảo vốn có chút khẩn trương, cô vừa mới vào cửa lớn nhà cũ, nhìn thấy người nhiều như vậy, cả người cô liền càng khẩn trương.
Lương Thần như là đã nhận ra khẩn trương của cô, vươn tay, ôm thắt lưng của cô, dán ở bên tai của cô, nói: “Không có việc gì, thoải mái một chút, bọn họ rất dễ ở chung.”
Nói xong, Lương Thần liền ngẩng đầu, nhìn mẹ mình xa xa, hô một tiếng: “Mẹ.”
Ánh mắt mẹ Lương Thần trực tiếp nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, ngay tại lúc Cảnh Hảo Hảo chuẩn bị theo Lương Thần cùng nhau hô tiếng “Bác gái”, mẹ Lương Thần lập tức đi tới,
Ánh mắt mẹ Lương Thần trực tiếp nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, ngay tại lúc Cảnh Hảo Hảo chuẩn bị theo Lương Thần cùng nhau hô tiếng “Bác gái”, mẹ Lương Thần lập tức đi tới, lôi kéo tay Cảnh Hảo Hảo, nhìn từ trên xuống dưới hai vòng, nhìn thế nào cũng cảm thấy vừa lòng: “Con chính là Hảo Hảo đi, bộ dạng quả nhiên xinh đẹp, còn đẹp hơn ảnh chụp A Thần gửi cho bác nhiều.”
Cảnh Hảo Hảo vẫn nghĩ đến, trong gia đình cao không thể chạm như vậy, người khẳng định là cao quý mà lại khó có thể trao đổi, cô không nghĩ tới, đại BOSS đỉnh đầu - mẹ Lương Thần mà mình vẫn nhìn ở xa xa, ngược lại rất bình dị gần gũi.
Tâm lo lắng đề phòng của Cảnh Hảo Hảo, nháy mắt liền thả lỏng, không hề gắt gao buộc chặt như vậy nữa.
......
Ba và anh cả Lương Thần cùng nhau trở về nhà cũ.
Lương Thần đặc biệt trịnh trọng lôi kéo Cảnh Hảo Hảo chào hỏi một tiếng với ba và anh cả của mình.
Anh cả Lương Thần tên Lương Viễn, giống như ba bọn họ, vẻ mặt cẩn thận tỉ mỉ, có nghiêm túc trời sinh, làm cho người ta một loại cảm giác uy nghiêm.
Cảnh Hảo Hảo đứng lên quy củ chào hỏi.
Lương Viễn cười cười với Cảnh Hảo Hảo, tuy rằng ba Lương Thần chỉ gật gật đầu, nhưng sau khi nhìn cả người Cảnh Hảo Hảo xong, ánh mắt trở nên có chút nhu hòa.
......
Mọi người đều ngồi ở trước bàn ăn, Lương Thần phân biệt giới thiệu một lần tất cả mọi người nhà họ Lương với Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo lần lượt chào từng người, nhưng bởi vì quá nhiều người, thật ra cô cụ thể cũng không nhớ kỹ người nào là người nào.
Cũng may lúc ăn cơm, có người hỏi cô, Lương Thần đều thận trọng quay đầu, nói một câu với Cảnh Hảo Hảo: "Bác gái lớn hỏi em đấy.”
“Cho tới bây giờ bác ba cũng chưa bao giờ gắp món ăn cho anh đâu.”
“Những món ăn này là sở trường của chị dâu cả, nhanh nếm thử một chút.”
Những lời này, Lương Thần nhìn như nói vô tình, thật ra Cảnh Hảo Hảo biết, anh là sợ cô không biết ai là ai, nháo ra khó chịu, đang biến thành nhắc nhở cô.
Lúc ăn cơm đến một nửa, Lương Thần buông đũa xuống, nhìn người một bàn, dùng ngữ khí đặc biệt bình tĩnh, nghiêm trang mở miệng, nói: “Nếu hôm nay mọi người đều đến đủ, con liền nói thẳng, con và Hảo Hảo chuẩn bị sắp tới sẽ kết hôn, càng nhanh càng tốt.”
Mẹ Lương Thần nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, tuy rằng đáy lòng bà thực hy vọng con mình sớm kết hôn một chút, nhưng vậy thì không phải quá gấp gáp rồi: “A Thần, gần đây công việc của ba và anh con có chút bận, qua một thời gian nữa, kết hôn cũng không muộn.”
Lương Thần cười cười với mẹ của mình, sau đó làm như không biết đáy lòng mẹ nghĩ cái gì, tiếp tục giống như không có việc gì mở miệng nói: “Thật ra hiện tại tuổi của con và Hảo Hảo cũng không lớn, thật đúng là không vội kết hôn, nhưng hai tụi con không vội, không có nghĩa là đứa nhỏ trong bụng Hảo Hảo không vội.”
Lương Thần cố ý cắn nặng mấy chữ “đứa nhỏ trong bụng” này, sau khi nói xong, anh liền bất động thanh sắc đảo mắt qua sắc mặt từng người ba, mẹ, cùng với mọi người ở đây.
Đứa nhỏ, đứa nhỏ...... mẹ Lương Thần ngây ngốc trong chốc lát, liền dừng tầm mắt ở trên bụng Cảnh Hảo Hảo, sau đó nói: “Có?”
So sánh với khi*p sợ của mẹ, biểu hiện Lương Thần càng bình tĩnh, ngữ khí anh nhẹ nhàng “dạ” một tiếng.
“Hảo Hảo, con mang thai?” Mẹ Lương Thần nhìn Cảnh Hảo Hảo kinh hỉ hỏi một câu, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo gật đầu, mẹ Lương Thần lập tức xoay qua, nói với ba Lương Thần: “Lương Chu Thiên, tôi nói cho ông biết, công việc của ông và Lương Viễn, tận lực đều dừng lại cho tôi, hết thảy thời gian đều tăng cường cho hôn lễ của A Thần và Hảo Hảo.”