Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 238

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Thẩm Lương Niên đột nhiên cảm thấy thực mệt mỏi, anh và Kiều Ôn Noãn bắt đầu dễ dàng như vậy, cô sạch sẽ yếu ớt, ở trên một vài tụ hội, nhìn như thực vô tình tiến đến bên người anh, cầm một vài thứ đơn giản, hỏi anh có muốn ăn hay không.
Lúc đó, anh thật sự cảm thấy cô gái này, rất tốt.
Anh chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình nhất thời phạm sai lầm, lại trêu chọc một phiền toái như vậy.
Từ năm trước cho tới bây giờ, đều sắp một năm, anh và Kiều Ôn Noãn tựa hồ vĩnh viễn đều là dính líu kéo không đứt như vậy. Thẩm Lương Niên nhìn Kiều Ôn Noãn, dừng một lát, bình tĩnh mở miệng: “Kiều Ôn Noãn, tôi cầu xin cô sau này có thể đừng tới tìm tôi không, cô coi như Thẩm Lương Niên tôi là người đã ૮ɦếƭ đi, không còn tồn tại ở trên thế giới này, cô quên tôi đi, trên thế giới nhiều đàn ông như vậy, đẹp hơn tôi, có tiền hơn tôi, đối với cô tốt hơn tôi, nhiều đếm không xuể, cô có thể đừng luôn dán ở trên người tôi như vậy không?”
Kiều Ôn Noãn lắc đầu, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn chảy đầy nước mắt, cô nâng tay lên, hoang mang rối loạn bắt lấy cánh tay Thẩm Lương Niên, đặc biệt dùng sức, giống như làm như vậy, liền có thể giữ anh ở lại bên người của mình: “Lương Niên, dù những người khác tốt hơn nữa, cũng không phải là anh, em không cần những người khác, em chỉ cần anh......”
“Em thừa nhận, lúc ban đầu em dùng rất nhiều thủ đoạn ám muội không lên được mặt bàn, em cũng thừa nhận em vì khiến cho anh và Cảnh Hảo Hảo tách ra, làm rất nhiều chuyện quá phận...... Nhưng Lương Niên, em làm như vậy, chỉ là vì không muốn tách ra với anh mà thôi......”
Thẩm Lương Niên nghe những lời nói đường hoàng không thể bắt bẻ này, đột nhiên liền nở nụ cười ha ha, anh vươn tay, chậm rãi lau đi một giọt nước mắt trên mặt Kiều Ôn Noãn, nâng lên, nắm đến trước mắt nhìn nhìn, sau đó liền nhìn về phía cô, thần thái anh rõ ràng thoạt nhìn lạnh nhạt trầm tĩnh giống như trước, nhưng lại làm cho Kiều Ôn Noãn cảm thấy một cỗ băng hàn, trên mặt anh vẫn lộ ra nụ cười yếu ớt, là nụ cười cô từng thích nhất, ấm áp sáng rỡ: “Được, vậy cô nói một chút, rốt cuộc cô thích điểm gì của tôi? Tôi sẽ dùng hết toàn lực sửa đổi......”
Kiều Ôn Noãn bị lời nói trong miệng Thẩm Lương Niên làm sửng sốt, người đàn ông này vẫn luôn đối xử không tốt với cô, trong hai năm hòa bình ở chung với cô kia, cũng chỉ coi cô thành phụ nữ cho đòi thì tới vung tay thì đi, cô từng vì dò xét thử đáy lòng anh có cô hay không, cô thử nửa tháng không liên hệ anh, tiếp nhận được đừng nói là điện thoại của anh, đến ngay cả tin nhắn cũng không có một cái, đến cuối cùng lúc chính mình thật sự nhịn không được chủ động gọi điện thoại cho anh, anh ở đầu kia điện thoại sửng sốt thật lâu, như là hoàn toàn quên mất một người như cô, nửa ngày mới ôn hoà “À” một tiếng.
Đáy lòng anh, vẫn đều là Cảnh Hảo Hảo, mặc dù hiện tại người phụ nữ kia không cần anh, mặc dù anh tận mắt thấy người phụ nữ kia ở trong xe Lương Thần ngây người cả đêm, anh vẫn vào ngày hôm sau, khi nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo cảm mạo, vội vàng chạy đến thành phố Giang Sơn bận mua thuốc cảm cho cô ta.
Anh không phải không tốt, anh chỉ là mang tất cả tốt đẹp của anh, đều cho Cảnh Hảo Hảo.
Nhưng cho dù là như vậy, cô vẫn thương anh...... Cô yêu đến, không còn là chính mình.
Kiều Ôn Noãn nhìn Thẩm Lương Niên, không quan tâm đẩy anh ra, liền xông vào trong nhà anh.
“Kiều Ôn Noãn, cô làm gì!” Thẩm Lương Niên theo bản năng bắt lấy tay cô, muốn đuổi cô ra ngoài.
“Trước kia anh từng nói, chờ chúng ta kết hôn, nơi này chính là nhà của chúng ta, em có thể ở trong này, cho nên, nơi này là nhà của em......” Kiều Ôn Noãn dùng sức hất cánh tay Thẩm Lương Niên ra, trực tiếp chạy vào trong nhà.
Trán Thẩm Lương Niên bốc lên gân xanh: “Kiều Ôn Noãn, cô mẹ nó có phải có bệnh hay không! Lúc trước tôi hoàn toàn là đang lừa gạt cô, hiện tại đầu óc cô co rút cái gì!”
Kiều Ôn Noãn giống như là hoàn toàn không nghe lọt lời nói của Thẩm Lương Niên, cả người lui vào trong sô pha của Thẩm Lương Niên.
Mặt Thẩm Lương Niên bình tĩnh, nhìn Kiều Ôn Noãn hoàn toàn hết cứu chữa, nghĩ chính mình là thật không có tâm tư nào ép buộc với Kiều Ôn Noãn, anh gật gật đầu, nói: “Được rồi, cô không đi, tôi đi, căn nhà này cô muốn ở bao lâu liền ở bấy lâu!”
Thẩm Lương Niên nói xong, liền trực tiếp vào phòng ngủ,“rầm” một tiếng, dùng sức đóng cửa lại, bắt đầu mặc quần áo.
......
Kiều Ôn Noãn ở trong phòng khách, vẫn nức nở như trước, cô nhìn nhìn chung quanh, nhìn đến trên tủ giày gần cửa, để một bình thuốc nhỏ, cô đi lên trước, nhìn thấy là thuốc cảm mạo, biết đây là thuốc Thẩm Lương Niên mua cho Cảnh Hảo Hảo, Kiều Ôn Noãn vừa nhìn cửa phòng ngủ, vửa mở nắp bình, đổ tất cả thuốc bên trong vào túi tiền của mình, sau đó lấy từ trong túi của mình ra một lọ thuốc, bỏ thuốc bên trong vào trong lọ thuốc cảm mạo kia, một lần nữa vặn nắp lại, thả về chỗ cũ.
Kiều Ôn Noãn làm xong hết thảy, vội vàng đi đến trước cửa phòng ngủ, cừa đúng lúc mở ra, Thẩm Lương Niên quần áo chỉnh tề đi ra từ bên trong.
“Lương Niên, anh muốn đi đâu?” Kiều Ôn Noãn vươn tay bắt lấy cánh tay Thẩm Lương Niên.
Thẩm Lương Niên lạnh nhạt nhìn lướt qua Kiều Ôn Noãn, trực tiếp nâng tay lên, kéo cánh tay của cô ra, đi đến cửa chính.
“Lương Niên, không cho anh đi.”
Kiều Ôn Noãn lại nhào lên lần nữa, ôm lấy thắt lưng Thẩm Lương Niên.
Thẩm Lương Niên mím môi, nhìn rất bạc tình đẩy từng ngón tay của Kiều Ôn Noãn ra, sau đó hất cô ta xuống mặt đất, nắm thuốc cảm mạo trên tủ giày lên, trực tiếp đi ra khỏi phòng.
Đợi cho Kiều Ôn Noãn khóc không thành tiếng bò dậy, mở cửa ra, lao ra ngoài, Thẩm Lương Niên đã ngồi thang máy, rời đi.
......
Thẩm Lương Niên lái xe đuổi tới Ảnh Thị Thành, đúng lúc là ba giờ chiều, Cảnh Hảo Hảo đang ở hậu trường tẩy trang, anh lấy điện thoại di động ra, gọi cho Tiên nhi một cú điện thoại.
Tiên nhi vừa vặn đang ở toilet, nhìn thấy điện báo là Thẩm Lương Niên, biểu tình của cô lập tức trở nên lạnh xuống, không chút do dự tiếp nghe điện thoại, ngữ khí có chút trào phúng nói với Thẩm Lương Niên bên trong: “Thẩm tiên sinh, xin hỏi ngài gọi điện thoại có gì sao?”
“Tiên nhi, hiện tại tôi có thể gặp cô một chút không?”
“Anh gặp tôi làm gì?” Lúc trước Tiên nhi nói chuyện với Thẩm Lương Niên đều là khách khách khí khí, nhưng bây giờ, cô lại hận không thể thiên đao vạn quả Thẩm Lương Niên: “Muốn nhờ tôi giúp anh khuyên bảo chị Hảo Hảo sao? Tôi nói cho anh biết, Thẩm tiên sinh, lúc này đây, tôi khẳng định sẽ không giúp anh.”
Vào lúc người ta yêu nhau, cũng sẽ có phát sinh cãi vả, trước kia Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên cãi nhau, Cảnh Hảo Hảo quen tắt máy, không để ý tới Thẩm Lương Niên, Thẩm Lương Niên luôn thông qua Tiên nhi liên hệ với Cảnh Hảo Hảo, giải thích với cô, dụ cô vui vẻ, sau đó hòa hảo như lúc ban đầu.
“Hơn nữa, tôi nói cho anh biết, Thẩm tiên sinh, ngựa tốt không ăn cỏ cũ, đạo lý này anh hiểu không? Hiện tại quan hệ của chị Hảo Hảo và Lương tổng rất tốt, Lương tổng cũng rất tốt với chị Hảo Hảo, cho nên, anh thật sự đừng đến quấy rầy chị Hảo Hảo nữa!” Tiên nhi như là cố ý kích thích Thẩm Lương Niên, cố ý khuếch đại giữa Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo tốt lắm.
Thẩm Lương Niên trầm mặc trong chốc lát, ngữ khí bình tĩnh: “Tôi gặp cô, chỉ là muốn đưa cho cô vài thứ, không có ý tứ gì khác, tôi sẽ không quấy rầy cô ấy.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc