Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 198

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Tài xế có chút kinh ngạc xuyên qua kính chiếu hậu liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, lại không hỏi gì nhiều, thuần thục điều khiển xe, lái về phía tập đoàn Giang Sơn.
Không đến nửa tiếng, xe vững vàng dừng ở cửa chính tập đoàn Giang Sơn
Cảnh Hảo Hảo xốc túi của mình lên, nói với tài xế một câu: “Anh đi về trước đi.”
Tài xế nghĩ Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần cùng một chỗ, sẽ không xảy ra ngoài ý muốn gì, sau khi Cảnh Hảo Hảo xuống xe, liền lái xe trực tiếp rời đi.
Hôm nay là thời tiết tốt, người trên đường có vẻ nhiều, ánh mặt trời sáng rõ, có gió nhẹ, thổi nâng váy lên.
Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, nhìn một chút cao ốc không thấy đỉnh kia, rồi trực tiếp giẫm chận tại chỗ đi vào.
Lễ tân tầng một, có năm tiểu thư mặc áo sơ mi trắng váy ngắn đen xinh đẹp, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, một người hào phóng tao nhã trong đó đứng lên, nhẹ giọng nói nhỏ nhẹ hỏi: “Tiểu thư, chào cô, xin hỏi cô muốn tìm ai?”
“Tôi tìm Lương Thần.”
“Xin hỏi cô có hẹn trước không?”
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu.
“Tiểu thư, xin cô chờ một chút.” Tiểu thư lễ tân nói xong, liền gọi một cú điện thoại: “Thư ký Tô, nơi này có một nữ sĩ đến tìm Lương tổng......”
Tiểu thư lễ tân nói tới đây, nâng đầu một chút, nhìn Cảnh Hảo Hảo hỏi: “Xin hỏi tên của cô là?”
Cảnh Hảo Hảo cầm lấy 乃út viết xuống tên của mình.
Tiểu thư lễ tân dựa theo đọc lại một lần với trong điện thoại: “Cảnh Hảo Hảo...... À, được, tôi đã biết.”
Tiểu thư lễ tân cúp điện thoại, cười khanh khách làm ra một tư thái mời với Cảnh Hảo Hảo, nói: “Cảnh tiểu thư, xin cô theo tôi đến nơi này, thư ký Phương nói Lương tổng đang họp, bảo cô đi lên chờ.”
Tiểu thư lễ tân mở thang máy ra thay Cảnh Hảo Hảo, nhấn một con số, mỉm cười một chút với Cảnh Hảo Hảo, cửa thang máy liền chậm rãi đóng lại.
Con số màu đỏ nhảy lên từng nấc, vẫn nhảy tới con số lớn nhất kia, thang máy dừng lại, cửa thang máy vừa mở, lập tức có một cô gái mặc một thân màu trắng, vẻ mặt cười yếu ớt nhìn Cảnh Hảo Hảo, ngữ khí cung kính nói: “Xin hỏi, cô là Cảnh tiểu thư sao?”
Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu.
“Chào cô, tôi là thư ký Lương Thần, tôi họ Tô, Cảnh tiểu thư mời qua đây.” Tô Tiểu Tả thực ân cần mang theo Cảnh Hảo Hảo đi đến bên trong.
Tô Tiểu Tả theo Lương Thần hơn năm năm, chưa từng thấy Lương tổng cố ý chăm sóc qua người phụ nữ nào, biết tên Cảnh Hảo Hảo này, vẫn là do Lương tổng từng phân phó cô lưu ý điện thoại của Cảnh Hảo Hảo.
Lúc ấy, cô còn cảm thấy rất kỳ quái, nhưng sau đó, cô phát hiện, chỉ cần là điện thoại trong nhà Lương tổng gọi tới, Lương tổng nhất định sẽ hỏi tình trạng của Cảnh Hảo Hảo.
Sau này, cô cũng biết Cảnh tiểu thư này, chính là vị đặc biệt nơi đáy lòng Lương tổng
Hôm nay nhận được điện thoại lễ tân, nói là Cảnh Hảo Hảo trong truyền thuyết đến, dựa theo trình độ hiểu biết
Tô Tiểu Tả đưa Cảnh Hảo Hảo tới sô pha thư ký ngồi xuống, tự mình đi rót cho Cảnh Hảo Hảo một ly cà phê: “Cảnh tiểu thư, Lương tổng đang họp ở trong phòng hội nghị kia, phỏng chừng còn một tiếng nữa sẽ tan họp, cô ở nơi này chờ trong chốc lát.”
Cảnh Hảo Hảo sợ quấy rầy công việc của Tô Tiểu Tả, mỉm cười nói: “Tôi đã biết, cô đi bận chuyện của cô đi, một mình tôi chờ ở đây một lát là được.”
Tô Tiểu Tả nghĩ nghĩ, lại đi một bên ôm đến đây một đống lớn tạp chí, nhân tiện còn cầm một cái ipad: “Cảnh tiểu thư, tôi còn có mấy văn kiện cần xử lý, nếu cô chờ nhàm chán trước xem phim hoặc là xem tạp chí, có cần gì, trực tiếp gọi tôi là được.”
Trong toàn bộ công ty rất im lặng, không có gì ngoài ngẫu nhiên có tiếng bước chân người ôm văn kiện vội vã đi qua, Cảnh Hảo Hảo không có tai nghe điện thoại, nhìn thấy Tô Tiểu Tả vừa tiếp điện thoại, vừa gõ máy tính, bận rộn không thôi, cô cũng không thể không biết xấu hổ tiến lên quấy rầy, liền trực tiếp lật xem tạp chí Tô Tiểu Tả đưa tới.
Đại đa số đều là tạp chí trung tâm thương mại, Cảnh Hảo Hảo không có một chút hứng thú, cuối cùng liền lười biếng tựa vào trên sô pha, quan sát chung quanh công ty Lương Thần một chút.
Đây là lần đầu tiên cô tới đây, bên trong trang hoàng đơn giản hào phóng, trên vách tường treo bích hoạ, chỉ sợ tùy tùy tiện tiện một cái cũng là vật phẩm trân quý vô giá.
Không có gì ngoài văn phòng Lương Thần, những văn phòng hội nghị khác đều là dùng thủy tinh tách ra, cái bàn bên trong, đều là một màu trắng thuần sắc.
Tầm mắt Cảnh Hảo Hảo chuyển chuyển, liền dừng ở trên gian phòng họp, Lương Thần ngồi ở vị trí chính giữa, vẻ mặt nghiêm túc không biết đang nói cái gì, người ngồi phía dưới, các thái độ chuyên chú, không phải cầm 乃út, chính là dùng 乃út ghi chép nhanh chóng ghi lại.
Lúc này mặt trời chiều ngã về tây, ánh sáng đỏ rực xuyên thấu qua thủy tinh, chiếu vào toàn bộ trong phòng hội nghị, phủ lên thủy tinh màu trắng trong suốt một tầng đỏ ửng.
Lương Thần mặc một thân tây trang màu đen, ngồi thẳng tắp, trên mặt anh không có vẻ mặt phong phú nào, nhưng vẫn làm cho người ta một loại cảm giác kiêu ngạo xa cách cao không thể chạm.
Hình ảnh như vậy rất đẹp, trong khoảng thời gian ngắn Cảnh Hảo Hảo nhìn đến nhập thần.
“Cảnh tiểu thư, Cảnh tiểu thư?”
Cảnh Hảo Hảo chợt hoàn hồn, ngẩng đầu, nhìn thấy Tô Tiểu Tả mỉm cười nhìn chính mình: “Cảnh tiểu thư, tôi đến hỏi cô muốn uống thêm cái gì hay không?”
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu.
Tô Tiểu Tả vẫn mỉm cười gật gật đầu, chỉ là tầm mắt liếc mắt nhìn chỗ phòng họp Lương Thần một cái, nói:“Thời gian không sai biệt lắm, hẳn là sẽ lập tức tan họp.”
Cảnh Hảo Hảo biết Tô Tiểu Tả ám chỉ chuyện chính mình vừa mới nhìn chằm chằm Lương Thần ngẩn người, hai gò má của cô hơi hơi đỏ lên, liền đứng lên, nói: “Tôi đi toilet một chuyến.”
“Phía trước quẹo trái là được.”
Cảnh Hảo Hảo ném một câu “Cám ơn”, liền vội vàng rời đi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc