Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 180

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Lúc đi toilet, Cảnh Hảo Hảo phát hiện trên ҨЦầЛ ŁóŤ có vết máu.
Việc này, trước khi làm phẫu thuật, bác sĩ đã từng nói cho cô biết, có vài người sẽ chảy chút máu, thuộc loại tình huống bình thường.
Ngược lại Cảnh Hảo Hảo còn có chút may mắn, đúng lúc cô có thể làm như nguyệt sự của mình đến, tránh cho gần đây sẽ phát sinh quan hệ với Lương Thần.
Cơm chiều Cảnh Hảo Hảo ăn cũng không nhiều, cơm nước xong, liền ngủ rất sớm.
Nửa đêm, lúc mơ mơ hồ hồ, Cảnh Hảo Hảo cảm giác được vị trí bên người lún xuống, sau đó cô liền rơi vào một cái ôm ấm áp, cô mơ màng mở to mắt, cánh môi liền bị Lương Thần ngăn chặn.
Cảnh Hảo Hảo có chút động kinh hôn Lương Thần, sau đó cảm giác được tay người đàn ông có chút không thành thật sờ vào trong áo ngủ của cô.
Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới theo tỉnh lại từ trong ngủ mơ, cô hơi xoay đi, muốn né tránh nụ hôn của Lương Thần, Lương Thần cũng không có ý buông tha, tiếp tục chận môi của cô, tay liền đi sờ soạng lung tung xuống, lúc kéo quần áo của cô, phát hiện trên ҨЦầЛ ŁóŤ của cô hơi hơi có chút không thích hợp, liền nhíu nhíu mày, kéo môi dán chặt với Cảnh Hảo Hảo ra, tay tiếp tục sờ soạng lên trên hai cái, hỏi: “Nguyệt sự đến?”
Lúc này Cảnh Hảo Hảo đã sắp hoàn toàn thanh tỉnh, gật gật đầu về phía Lương Thần: “Buổi chiều hôm nay đến.”
“Thời gian có chút không thích hợp.” Lương Thần cau mày, nói thầm một câu.
Cảnh Hảo Hảo thật không ngờ Lương Thần lại sẽ vẫn lưu ý thời gian nguyệt sự của mình, đáy lòng hơi kinh hãi, theo bản năng liền căng thẳng thân thể.
Lương Thần lại nhớ tới chú Trương nói cho anh biết, ăn nhiều Tђยốς tгáภђ tђคเ sẽ tạo thành kỳ sinh lý và nội tiết hỗn loạn, chắc bởi vì Tђยốς tгáภђ tђคเ, cho nên hoàn toàn cúi đầu, dán bên tai Cảnh Hảo Hảo, hơi thở hổn hển hai hơi, nói: “Về sau không được uống Tђยốς tгáภђ tђคเ, không tốt cho thân thể, ngày mai tôi bảo thím Lâm mỗi ngày chuẩn bị cho em một ít thuốc điều trị thân thể, dưỡng thân thể thật tốt, khó trách gần đây, em càng ngày càng gầy.”
Cảnh Hảo Hảo rũ mi mắt, không nói gì.
Lương Thần nhìn chằm chằm sườn mặt của cô, nhìn trong chốc lát, liền nói: “Nếu có một ngày, thật sự mang thai, liền sinh hạ ra, anh sẽ......” Lương Thần nói tới đây, hơi dừng một chút, liền nói:“Đối đãi em và đứa nhỏ thật tốt.”
Thật ra anh muốn nói, anh sẽ yêu thương cô và đứa nhỏ...... chỉ là lúc nói đến một nửa, anh đột nhiên nghĩ đến đáy lòng Cảnh Hảo Hảo oán niệm với anh, liền sửa lại nói.
Nếu thật sự nói yêu cô, sợ là đáy lòng của cô cũng sẽ không hiếm lạ đi.
Mang thai liền sinh hạ ra? Cảnh Hảo Hảo nghe câu này, đáy lòng cả người hơi hiện lên một tia may mắn, may mắn cô đã chuẩn bị trước, nếu không thật sự đợi đến lúc anh làm cho cô mang thai, cô chắc hẳn sẽ trốn không thoát đi! Ở trong lúc bọn họ chưa xác định quan hệ, sao cô có thể kéo thêm một đứa nhỏ nữa để gây thêm phiền toái?
Lương Thần nhìn thấy lúc nhắc tới chuyện mang thai, Cảnh Hảo Hảo vẫn luôn trầm mặc, đáy lòng hơi cảm thấy một tia bi thương, liền chuyển tầm mắt, nhìn thiệp mời Cảnh Hảo Hảo đặt ở trên tủ đầu giường, vươn tay cầm lại đây, lật hai cái, nhìn thấy là thi*p cưới của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, ôm tâm tình giảm bớt không khí lúng túng vừa mới nhắc tới chuyện đứa bé, nói: “Thiệp mời này là bọn họ đưa tới?”
“Không phải, hôm nay tôi đi ra ngoài dạo phố, gặp phải Kiều Ôn Noãn bọn họ.”
“Ừ.” Lương Thần lên tiếng, chuyển thi*p cưới qua lại ở trong lòng bàn tay hai cái, liền hất tay ném trở về trên tủ đầu giường, nói: “Ngày bọn họ kết hôn, anh dẫn em cùng đi.”
......
Khách hàng nước ngoài vẫn ở tại thành phố Giang Sơn một tuần mới rời đi, khi đó đúng lúc tập đoàn Giang Sơn khôi phục đi làm bình thường, một năm công việc mới chính thức bắt đầu, Lương Thần bận đến rối tinh rối mù.
Tuần thứ nhất, bởi vì nguyệt sự, Cảnh Hảo Hảo thuận lợi giấu diếm được Lương Thần, tuần thứ hai, đang lúc Cảnh Hảo Hảo nghĩ dùng cái cớ gì, Lương Thần lại bởi vì cần đi công tác, rời khỏi Bắc Kinh.
Lúc trở về, đã sắp là nửa đêm ngày 13 tháng 3, Cảnh Hảo Hảo đã sớm ngủ say, Lương Thần nghĩ đến ngày hôm sau là hôn lễ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, hơn nữa bôn ba phong trần mệt mỏi như vậy cũng có chút mệt, cho nên không có quấy nhiễu Cảnh Hảo Hảo, cũng nhanh chóng ngủ thi*p theo.
Ngày hôm sau, Cảnh Hảo Hảo tỉnh lại, Lương Thần đã không còn ở trong nhà, cô thấy quần áo thay ra của Lương Thần trên sô pha, mới biết được người đàn ông đó từng trở về.
Lúc xuống lầu ăn sáng, thím Lâm nói cho cô biết: “Buổi sáng Thần thiếu gia đi công ty họp, nói lát nữa sẽ trở về, sau đó mang cô đi tham gia hôn lễ của một người bạn.”
Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, lúc này mới đột nhiên ý thức được hôm nay đã là 14 tháng 3, ngày hôn lễ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn.
Cô ngồi ở trước bàn ăn, không nói gì, lúc ăn sáng, thím Lâm lại lục tục hỏi một ít vấn đề cô muốn mặc quần áo gì tham dự hôn lễ linh tinh.
Mười giờ sáng, Lương Thần lái xe về tới biệt thự đúng giờ, đúng lúc thím Lâm mang theo rất nhiều quần áo để cho Cảnh Hảo Hảo chọn lựa, Lương Thần liền tùy ý cầm một bộ quần áo cho mình từ trong phòng thay đồ, sau đó chỉ cái váy tương đối thích hợp với quần áo mình chọn, nói: “Vậy bộ kia đi.”
Thím Lâm cầm bộ váy Lương Thần chọn lựa kia, đưa cho Cảnh Hảo Hảo nhìn nhìn, Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, không có phản đối.
......
Lúc Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ra cửa, đã sắp là mười giờ rưỡi.
Địa điểm hôn lễ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, ở trong trang viên hoa Lavender vùng ngoại thành, cách biệt thự Lương Thần không xa, lái xe, chỉ hơn nửa tiếng, liền đến.
Lương Thần dừng xe ở bãi đỗ xe ngoài trang viên, xuống xe mang theo Cảnh Hảo Hảo đi vào trong.
Trong trang viên hoa Lavender đã đến rất nhiều người, hiện trường hôn lễ ngoài trời, bố trí đặc biệt lãng mạn, hoa bách hợp và hoa hồng bao quanh hành lang, trải thảm đỏ, phía trên rắc đầy các cánh hoa hồng, gió thổi đến, mang theo từng trận mùi hoa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc