“Có, chính là làm giải phẫu đặt vòng, sau khi làm, có thể duy trì mười năm, trong lúc đó muốn đứa nhỏ, cũng có thể lấy ra, sau đó vẫn có thể thuận lợi mang thai.”
Cảnh Hảo Hảo nghe như thế, thần thái trong nháy mắt trở nên có chút kinh hỉ: “Bác sĩ, tôi cũng có thể làm giải phẫu này sao?”
Chỉ cần cô làm giải phẫu này, về sau có thể không cần uống Tђยốς tгáภђ tђคเ, Lương Thần cũng sẽ không phát hiện, cho dù có một ngày, anh thật sự muốn để cho cô sinh đứa nhỏ cho anh, cô cũng không cần lo lắng.
“Có thể làm thì có thể làm, nhưng đây đều là sau khi sinh đứa nhỏ, mọi người không muốn có con nữa, mới có thể đi làm giải phẫu này, tôi thấy cô hẳn là chưa kết hôn và chưa sinh con đi? Dù sao giải phẫu vẫn là có chút thương tổn thân thể, dùng bao là biện pháp tránh thai tốt nhất, vì sao lại muốn chọn biện pháp này để chịu tội chứ?”
“Không sao, chỉ cần có thể tránh thai lâu dài là tốt rồi.” Cảnh Hảo Hảo có chút khẩn cấp tiếp tục hỏi: “Vậy khi nào thì tôi có thể làm phẫu thuật?”
“Cô thật xác định muốn làm?”
“Ừ, càng sớm càng tốt.”
Bác sĩ nhìn nhìn an bài giải phẫu trên máy tính nói: “Sớm nhất là ngày kia, có thể chứ?”
“Có thể.” Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu.
“Được rồi, ba giờ chiều hôm đó cô trực tiếp tới đây là được, hiện tại tôi sắp xếp giúp cô, để cho cô đi làm kiểm tra sức khoẻ trước, sau khi xác định có thể làm giải phẫu này, liền đóng phí phẫu thuật.”
“Cám ơn bà.” Cảnh Hảo Hảo tiếp nhận phiếu kiểm tra sức khỏe và phiếu nộp phí, tạm biệt bác sĩ, liền lập tức rời khỏi.
Cảnh Hảo Hảo làm kiểm tra sức khoẻ xong, xác định thân thể không thành vấn đề, liền không nói hai lời nộp tiền phí phẫu thuật, rồi rời khỏi bệnh viện.
Sau khi Cảnh Hảo Hảo đi ra, ở ven đường mua một chai nước khoáng, sau khi uống Tђยốς tгáภђ tђคเ, sau đó liền lấy toàn bộ phiếu nộp phí của mình ở trong bệnh viên ra, xé thành mảnh nhỏ, ném vào trong thùng rác một bên, sau đó lại cẩn thận kiểm tra một chút trong túi của mình không còn lưu lại thứ gì cô đã từng tới bệnh viện, lúc này mới xuyên qua đường cái, về trong trung tâm thương mại một lần nữa.
Cô biết mỗi tiếng nói cử động của mình, tài xế và thím Lâm đều sẽ nói cho Lương Thần biết, cho nên cố ý đi dạo ở trong trung tâm thương mại một vòng, tùy tiện mua hai thứ, liền xách theo đi ra từ cửa mình tiến vào ban đầu, liền trở về vị trí đã xuống xe, mở cửa xe, lên xe.
Tài xế đang ngồi ở trong xe, chơi trò chơi di động, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo trở về, lập tức điều chỉnh ghế xe, vừa khởi động xe, vừa hỏi: “Cảnh tiểu thư, hiện tại chúng ta đi nơi nào?”
“Về nhà đi.”
......
Ba ngày sau đó, đã gần đến cuối tháng hai dương lịch, còn có nửa tháng nữa, chính là hôn lễ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn.
Công ty Lương Thần vốn đặt ngày mùng tám tháng giêng âm lịch sẽ chính thức đi làm, nhưng bởi vì tạm thời có khách nước ngoài tới chơi, Lương Thần vào ngày mùng bốn đó, liền bắt đầu bận rộn lên.
Mấy ngày nay thân thể Cảnh Hảo Hảo không thoải mái, Lương Thần cũng không có chạm vào cô, vào buổi sáng mùng năm đó, chỉ mới hơn bảy giờ, Lương Thần liền nhận được điện thoại của trợ lý, ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn, liền vội vàng sửa sang lại tư liệu khách hàng mình mang về từ công ty một chút, rồi trực tiếp chuẩn bị ra cửa.
Lúc này Cảnh Hảo Hảo đã muốn rời giường, mặc một thân áo ngủ lông tơ, nhìn thấy Lương Thần vừa sửa sang lại cà vạt, vừa đi đến ngoài cửa, liền đi theo tiếp nhận văn kiện của anh từ trong tay thím Lâm, đưa anh ra cửa.
Từ sau lần cãi nhau vào đêm mùng một kia, hai ngày anh và cô trên cơ bản đều rất ít nói chuyện, cho nên, khi Lương Thần nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo đưa văn kiện tới, có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo.
Một đêm kia, thật sự tính tình anh có chút lớn, anh không phải không nghĩ tới giải thích, nhưng từ nhỏ đến lớn, đều là người khác quay chung quanh anh, mặc dù anh thật sự làm sai cái gì, cho tới bây giờ đều là người khác tìm bậc thang cho anh xuống, khó tránh khỏi dưỡng thành tính tình tự cao tự đại của anh, cho nên vài lần, lời nói đến bên miệng, nhưng anh lại không thể nói ra miệng.
Hiện tại, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo đứng ở cửa tiễn mình đi làm, đáy lòng Lương Thần trong nháy mắt liền mềm thành một đoàn, lúc trước anh không biết yêu một người là tư vị gì, hiện tại anh mới hiểu được, hóa ra yêu một người chính là, một hành động lơ đãng của cô cũng có thể khiến cho anh không hề phòng bị thỏa hiệp toàn bộ.
Lương Thần nhìn Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, vươn tay, nhưng không có đi tiếp nhận văn kiện, ngược lại sờ sờ tóc dài của Cảnh Hảo Hảo, như là chồng sốt ruột đi làm dặn dò cô vợ nhỏ thâи áι của mình vậy, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp ôn hòa nói: “Nhanh vào đi, bên ngoài trời lạnh như thế, hiện tại thân thể của em còn chưa có tốt, cẩn thận lại bị cảm.”
Thần thái Cảnh Hảo Hảo bình tĩnh gật gật đầu.
Lương Thần lại thay Cảnh Hảo Hảo sửa sang lại cổ áo ngủ một chút, nói với thím Lâm đứng ở phía sau Cảnh Hảo Hảo: “Mang tiểu thư đi vào ăn bữa sáng, tôi đi làm trước.”
“Vâng, Thần thiếu gia.”
Lương Thần quay đầu, cười cười với Cảnh Hảo Hảo, cúi đầu, hôn hai gò má của cô, sau đó tiếp nhận văn kiện trong tay cô, vội vàng lên xe.
Lương Thần lại không có sốt ruột khởi động xe rời đi, ngược lại hạ cửa kính xe xuống, còn nói một câu với Cảnh Hảo Hảo: “Vào nhà đi.”
Thím Lâm nghe nói như thế, lập tức mở cửa nhà ra: “Cảnh tiểu thư, vào đi thôi.”
Cảnh Hảo Hảo hơi nở nụ cười nhạt với Lương Thần, liền xoay người đi vào biệt thự.
Lương Thần ngồi ở trong xe, nhìn bóng dáng Cảnh Hảo Hảo biến mất ở phía sau cửa, ánh mắt nhẹ nhàng lóe hai cái, câu môi cười khẽ một chút, như là tâm tình rất tốt, giẫm chân ga, thuần thục điều khiển xe rời đi.
Cảnh Hảo Hảo không khác gì bình thường, ngồi ở trong phòng ăn ăn xong bữa sáng, lên lầu xem ti vi, gần đến giữa trưa, ăn cơm trưa, Cảnh Hảo Hảo nhìn thoáng qua thời gian, đã là một giờ, cô hẹn giải phẫu ba giờ, liền lên lầu thay đổi một thân quần áo ra ngoài, xuống lầu nói với thím Lâm: “Cháu muốn đi vào thành phố.”