Cảnh Hảo Hảo đi đến bên cạnh sô pha, chậm rãi ngồi xuống.
Cô đã thân bất do kỷ theo Lương Thần, không có tình yêu, không có hôn nhân, thậm chí ngay cả dưới tình huống bạn bè nam nữ bình thường cũng không phải, cô không có khả năng để cho mình ở dưới tình huống biết rõ là sai lầm, lại vẫn dây dưa sinh ra một đứa nhỏ.
Đứa nhỏ là vô tội, đứa nhỏ cũng là ràng buộc, nếu có một ngày, cô và Lương Thần tách ra, cô mang đứa nhỏ đi cũng tốt, lưu lại đứa nhỏ cũng được, nhưng đối với đứa nhỏ mà nói, cuộc đời sẽ là không trọn vẹn.
Chỉ có người từng mất đi cha mẹ, mới có thể hiểu được, đứa nhỏ thiếu tình thương của cha cùng tình thương của mẹ, rốt cuộc có bao nhiêu chọc người đau lòng.
Cô sẽ không cho phép chuyện từng phát sinh trên người cô, lại sẽ phát sinh ở trên người đứa nhỏ của cô.
Huống chi, nếu cô thật sự không muốn mang thai, cô không dám xác định chính mình có thể làm được quyết tuyệt nhẫn tâm phá bỏ đứa nhỏ hay không, cô oán hận Lương Thần, nhưng dù sao đứa nhỏ không có sai, so với sau khi mang thai, giãy dụa cần và không cần, không bằng hiện tại, cô làm tốt chuẩn bị, không để cho chính mình có một chút cơ hội mang thai.
Nếu Tђยốς tгáภђ tђคเ đã bị Lương Thần phát hiện, chỉ sợ sau này anh sẽ lưu ý, cho nên khả năng muốn lén lút uống sẽ không lớn.
Nếu đều giao phó tất cả nhiệm vụ tránh thai cho anh...... Cô sẽ có chút lo lắng......
Cảnh Hảo Hảo nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn là dứt khoát đứng lên, cầm lấy túi xách ở một bên của mình, đặt điện thoại di động và ví tiền vào trong túi xách của mình, đi ra phòng ngủ.
“Cảnh tiểu thư, cô muốn đi ra ngoài sao?”
Cảnh Hảo Hảo khẽ gật đầu với thím Lâm, khẽ mỉm cười nói: “Cháu muốn đi ra ngoài đi dạo một vòng, bảo tài xế chuẩn bị xe đi.”
“Nhưng Cảnh tiểu thư, hiện tại thân thể cô còn chưa hoàn toàn tốt, có chuyện gì cô phân phó tôi đi làm là được rồi, vẫn là ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi?” Thím Lâm dùng ngữ khí thương lượng nói với Cảnh Hảo Hảo.
“Cháu không có chuyện gì, cháu chỉ là muốn đi ra ngoài giải sầu, để cho tài xế chở cháu đi ra ngoài một vòng là được, cháu rất nhanh sẽ trở về.”
Thím Lâm nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo nói như vậy, đáy lòng suy nghĩ một chút, nghĩ dù sao Thần thiếu gia cũng không ở nhà, liền dứt khoát trực tiếp phân phó tài xế đi chuẩn bị xe.
Lúc Cảnh Hảo Hảo lên xe, thím Lâm lôi kéo cửa xe, ngàn dò vạn dặn nói lời nói quan tâm như đi về sớm một chút, chú ý thân thể linh tinh, rồi mới đóng cửa xe.
Xe chậm rãi lái ra cửa lớn biệt thự, tài xế nhìn không chớp mắt phía trước, ngữ khí khách khí hỏi: “Cảnh tiểu thư, cô muốn đi đâu?”
“Đi trung tâm thương mại đường Học Viện đi.”
Tài xế không có nói nữa, thuần thục lái xe, lái một đường xuống núi.
Có thể tài xế sợ Cảnh Hảo Hảo nhàm chán, mở radio trong xe, bên trong là kênh âm nhạc, giọng nói nam phát thanh ôn nhuận mà lại nhu hòa, làm cho người ta nghe thấy liền cảm giác mát mẻ thoải mái.
Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên xe, nhìn từ cây xanh cảnh tuyết không ngừng hiện lên trước mắt, dần biến thành nhà cao tầng đứng xen lẫn, cuối cùng xe liền chậm rãi ngừng lại.
“Cảnh tiểu thư, đến.”
Cảnh Hảo Hảo ngồi ngay ngắn, nhìn tài xế câu môi cười cười, nâng tay lên, cởi dây an toàn.
“Cảnh tiểu thư, cần tôi bồi cô đi dạo không?”
“Không cần, tôi đi một mình được rồi.” Cảnh Hảo Hảo lại cười cười.
“Được rồi, tôi ở đây chờ cô, sau khi cô đi ra, trực tiếp tới nơi này tìm tôi là được.”
“Được, cám ơn.” Cảnh Hảo Hảo cầm lấy túi của mình, đẩy cửa xe ra, xuống xe, sau đó khoát tay áo với tài xế, liền đóng cửa xe, đi vào trung tâm thương mại.
Trong lúc tết âm lịch, trong trung tâm thương mại kín người hết chỗ, Cảnh Hảo Hảo cũng không có đi đến những quầy chuyên doanh trước mặt lựa chọn kỹ càng thứ mình muốn, ngược lại trực tiếp đi về phía một cửa khác của trung tâm thương mại.
Đi ra, là một con phố khác phía sau trung tâm thương mại, phía xéo đối diện chính là bệnh viện nhân dân thành phố Giang Sơn, Cảnh Hảo Hảo đi lên cầu vượt, xuyên qua đường cái, lại phát hiện tiệm thuốc bình thường người đến người đi bên cạnh bệnh viện bởi vì tết âm lịch, liền đóng cửa toàn bộ.
Cuối cùng Cảnh Hảo Hảo dứt khoát đi vào bệnh viện, lấy số phụ khoa.
Trong bệnh viện cũng không có người nào, Cảnh Hảo Hảo ngồi đợi chưa đến một phút đồng hồ, liền có nữ y tá gọi tên của cô, dẫn cô đi vào.
Khám bệnh cho Cảnh Hảo Hảo, là một phụ nữ trung niên, mang theo một cái mắt kính không gọng, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, trước cười thân thiện, sau đó ý bảo Cảnh Hảo Hảo ngồi xuống, mới mở miệng, hỏi: “Cô không thoải mái chỗ nào?”
Cảnh Hảo Hảo có chút ngượng ngùng cúi thấp đầu, nói: “Tôi muốn phiền bà kê giúp tôi chút Tђยốς tгáภђ tђคเ.”
“Sau hay là trước?”
“Sau.”
Bác sĩ không hỏi Cảnh Hảo Hảo nhiều, trực tiếp kê phương thuốc, sau đó đưa cho Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo tiếp nhận, nhìn thấy phía trên chỉ có một hộp, nhịn không được lên tiếng nói:“Có thể giúp tôi kê thêm mấy hộp không?”
Lúc này bác sĩ này mới ngẩng đầu, đánh giá cao thấp Cảnh Hảo Hảo một chút, nói: “Cô gái, tôi thấy tuổi cô không lớn, có phải không biết đúng không? Mấy Tђยốς tгáภђ tђคเ này, cũng không thể ăn bậy giống như cơm, tổn hại thân thể rất lớn, hiện tại cô trẻ tuổi có thể là cảm thấy không sao cả, đợi cho về sau, cô sẽ chịu tổn hại.”
“Tôi biết, nhưng tôi còn là muộ chuẩn bị nhiều một chút, tôi không thể mang thai.”
“Vậy cô có thể để bạn trai cô dùng biện pháp mang bao để tránh thai.”
Cảnh Hảo Hảo mấp máy môi, có chút nói không nên lời.
Bác sĩ nhìn thấy bộ dáng ấp a ấp úng của Cảnh Hảo Hảo, nhịn không được hỏi: “Sẽ không phải là bạn trai cô không muốn chứ?”
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, trực tiếp chuyển đề tài: “Bác sĩ, có biện pháp không uống thuốc, lại có thể tránh thai lâu dài không.”