Giây tiếp theo, Lương Thần liền hung hăng ném thuốc mỡ trong tay đi, ánh mắt nhìn chằm chằm cô, nộ khí đằng đằng quát: “Cảnh Hảo Hảo, hôm nay em phát điên cái gì, không thôi đúng không!”
Đối với sóng ngầm tức giận bắt đầu khởi động của Lương Thần, Cảnh Hảo Hảo cũng rất bình tĩnh đứng lên: “Tôi đi tắm rửa.”
Nói xong, liền đi về phía toilet.
Lương Thần không chút suy nghĩ liền vươn tay, trực tiếp bắt lấy cổ tay cô, lập tức túm cô đến bên người mình, Cảnh Hảo Hảo lại vươn tay, bắt lấy gối dựa một bên, hung hăng ném tới trên người anh, giọng nói cũng mang theo một chút cáu kính: “Tôi nói, tôi muốn đi tắm rửa!”
Lương Thần hung hăng ném gối dựa vào một bên, cả người áp lên người Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo nâng tay lên, đánh đẩy иgự¢ anh, thậm chí đến sau cùng, ngay cả chân cũng dùng tới.
Anh và cô cùng một chỗ hơn nửa năm, cô chưa từng có phản kháng anh kịch liệt như vậy, lúc này Cảnh Hảo Hảo dùng hết toàn bộ khí lực, như là con thú bị vây đến tuyệt vọng, mang theo thái độ đánh cược tất cả, xé rách với Lương Thần.
Lương Thần sợ đả thương cô, không dám dùng sức lực đàn ông đến chế phục, cố tình Cảnh Hảo Hảo lại như là không biết mệt, nháo không ngừng, miệng vẫn không ngừng hô: “Buông, buông!”
Lương Thần nghe đến cơn tức trong đáy lòng càng ngày càng vượng, đến cuối cùng, anh dứt khoát nhặt cà vạt để một bên của mình lên, một tay cầm lấy hai cổ tay Cảnh Hảo Hảo, một bàn tay khác cầm cà vạt buộc hai vòng lên trên cổ tay của cô, sau đó cột một nút thắt.
Cổ tay Cảnh Hảo Hảo vốn đã đau, hiện tại bị Lương Thần cột chặt, cô hoàn toàn không thể giãy, đành phải đặt toàn bộ khí lực ở trên hai chân, ít đi hai cái tay quấy rối, Lương Thần liền dễ dàng khống chế được hai chân của cô.
Cô phản kháng kịch liệt như vậy, khó tránh khỏi vẫn ma sát với thân thể của anh, dẫn tới toàn bộ lửa giận nơi đáy lòng anh đều hướng xuống hạ thân, Lương Thần đè nặng Cảnh Hảo Hảo, hơi thở hổn hển hai hơi, cúi đầu, liền nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo bởi vì vừa mới đấu tranh, tóc có chút ướt dính ở trên mặt của cô, cánh môi hơi giương lên, thở phì phò từng hơi từng hơi, Lương Thần kìm lòng không đậu cúi xuống, hôn lên cánh môi của cô.
Vào lúc anh sắp gặp chạm vào cánh môi của mình, Cảnh Hảo Hảo hơi quay đầu, né tránh.
Lương Thần rơi xuống hư không, mi tâm hung hăng cau chặt, liền vươn tay, Ϧóþ cằm của cô, không nói lời nào liền hung hăng hôn lên.
Lương Thần ngay cả váy dài của cô cũng không cởi, chỉ kéo rớt nội y của cô, không chút nào thương tiếc liền thẳng đến chủ đề.
Rốt cục vẫn là không có chạy thoát kết cục như vậy.
Cảnh Hảo Hảo nhìn ánh sáng ngọc của đèn treo thủy tinh xinh đẹp treo trên nóc nhà, đấu tranh trong cơ thể, cùng với xâm chiếm của người đàn ông, biến mất từng chút hầu như không còn.
.......
Đêm nay Lương Thần, thập phần lỗ mãng, qua hồi lâu, anh mới buông tha Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo toàn thân vô lực nằm ở trên sô pha, cũng không nhúc nhích, ánh mắt của cô, vẫn nhìn chằm chằm đèn treo trên trần nhà, đáy mắt tối đen trong suốt, không có cảm xúc gì.
Lương Thần tiến đến chỗ bả vai Cảnh Hảo Hảo, hơi thở không ổn thở dốc mấy hơi, mới chậm rãi ngồi dậy.
Sắc mặt Cảnh Hảo Hảo có chút tái nhợt, cánh tay bị anh buộc chặt còn dựng thẳng đặt ở trên đầu, váy trên người hỗn độn thành một đoàn.
Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, mặt mày chớp động nửa ngày, mới vươn tay, cởi cả vạt trên cổ tay Cảnh Hảo Hảo ra.
Bởi vì vừa mới buộc chặt, cổ tay cô càng sưng lợi hại hơn.
Lương Thần mấy máy môi, đứng lên, đi nhặt thuốc mỡ ở một bên lên, một lần nữa nặn ra một chút, bôi lên cổ tay Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng muốn tránh đi, nhưng lúc này cô đã không có một chút khí lực, cuối cùng cũng chỉ hợi động, mặc kệ Lương Thần.
Thuốc mỡ lạnh lẽo, theo cổ tay sưng nóng của cô, truyền đến đáy lòng của cô, cũng làm lòng cô lạnh như băng.
Lương Thần bôi xong, muốn ôm Cảnh Hảo Hảo lên giường, Cảnh Hảo Hảo lại giãy dụa ngồi dậy, giọng nói có chút khàn khàn nói: “Tôi đi tắm rửa.”
“Nghỉ ngơi chút nữa đi.”
“Tôi đi tắm rửa.”
Cảnh Hảo Hảo giống như là một cái máy, lại lặp lại một lần nữa.
Lương Thần dừng trong chốc lát, cánh tay liền buông lỏng cô ra, Cảnh Hảo Hảo không dừng lại chút nào liền xoay người, khập khiễng đi vào trong toilet.
Tiếng nước chảy ào ào trong toilet nửa ngày, Cảnh Hảo Hảo vẫn không đi ra từ bên trong, lúc này Lương Thần mới ý thức được thời gian qua đã lâu, liền nhịn không được đi đến trước cửa phòng tắm, gõ gõ cửa: “Hảo Hảo?”
Bên trong vẫn là tiếng nước ào ào như trước, không có giọng nói Cảnh Hảo Hảo truyền ra.
Đáy lòng Lương Thần mạc danh kỳ diệu có một chút khẩn trương, anh lại dùng sức gõ cửa vang ầm ầm lần nữa: “Hảo Hảo? Em tắm xong chưa?”
Vẫn không có giọng nói Cảnh Hảo Hảo truyền ra, tiếng nước cũng không có dừng lại.
Cũng không biết xảy ra chuyện gì, đáy lòng Lương Thần liền hiện lên một tia dự cảm không tốt, theo bản năng muốn đi kéo cửa, kết quả phát hiện, cửa cũng không có khóa trái.
Bên trong là sương mù ẩm ướt, mang theo nhiệt độ ẩm ướt, làm cho thị giác người ta trở nên không tốt lắm.
Lương Thần không dừng lại chút nào liền đi vào bên trong, sau đó nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trong bồn tắm lớn, tùy ý phun về phía mình, trong tay nặn từng vốc sữa tắm, không ngừng chà lên người của mình.
Sửa tắm gặp nước, sinh ra lượng bọt biển lớn, trong bồn tắm có thể chứa ba bốn người, toàn bộ đều là bọt biển màu trắng, mà Cảnh Hảo Hảo giống như là không có nhận thấy được Lương Thần đã đến, chỉ dùng sức chà da thịt của mình, khả năng bởi vì nước có chút nóng, cũng có thể bởi vì khí lực của cô có chút lớn, da thịt trắng noãn của cô trở nên có chút đỏ bừng.
Lương Thần nhíu nhíu mày, giẫm chận tại chỗ tiến lên, kéo Cảnh Hảo Hảo từ trong bồn tắm lớn ra, môi bởi vì tức giận, run rẩy nói: “Em làm gì, nói em không thôi thật đúng là không thôi đúng không?”
Lương Thần vừa nói, vừa đẩy mạnh cô vào trong phòng tắm vòi sen bên cạnh, mở vòi nước ra, cầm vòi hoa sen, phun về phía thân thể của cô, lúc này Lương Thần mới phát hiện, da thịt Cảnh Hảo Hảo bởi vì ngâm nước quá lâu, đã hơi phiếm nhăn, anh rất nhanh rửa sạch sẽ sữa tắm trên người cô, sau đó cầm khăn tắm lau khô thân thể cô, liền ôm cô đi ra phòng tắm, cầm váy ngủ và nội y từ phòng thay quần áo mặc lên trên người cô.
Cảnh Hảo Hảo cũng không phản kháng, chỉ tùy ý anh làm như vậy.
Lúc Lương Thần mặc áo ngủ cho Cảnh Hảo Hảo, miệng còn nhịn không được than thở: “Em cứ không có việc gì liền tìm việc cho tôi đúng không, có phải em định không cho tôi sống yên ổn đúng không, em gọi cái này là tắm rửa ư? Em nhìn làn da trên người em xem, đều bị ngâm nước thành bộ dạng gì rồi? Em cứ giày vò như vậy, em......”
Cảnh Hảo Hảo nghe đến đó, đột nhiên liền nâng mí mắt lên, nhìn Lương Thần, nhỏ giọng mở miệng, nói:“Cho dù là rửa như vậy, tôi cũng cảm thấy rửa không sạch sẽ.”