Lúc này, mặc dù Thẩm Lương Niên ở bên cạnh cô, nhưng cho tới bây giờ đối với cô đều là bộ dáng hờ hững...... Đáy lòng cô khó chịu lại ủy khuất, lại không dám dễ dàng lỗ mãng, hiện tại rốt cục Thẩm Lương Niên ôn tồn hòa khí với cô...... Lúc Kiều Ôn Noãn đưa cho Thẩm Lương Niên, cao hứng đến khóe mắt nhỏ một giọt nước mắt.
“Làm sao vậy?” Thẩm Lương Niên nhìn thấy giọt nước trên bàn, ngẩng đầu, hỏi.
“Không có gì.” Giọng nói Kiều Ôn Noãn đều có chút run rẩy lên, cô cố gắng kìm nén nước mắt của mình, ngẩng đầu nở nụ cười rực rỡ với Thẩm Lương Niên: “Không có gì, chỉ là, chỉ là có chút cao hứng.”
Nói xong, Kiều Ôn Noãn liền xoay qua, nâng tay lên, nhẹ nhàng ấn khóe mắt của mình.
Thẩm Lương Niên nhìn chằm chằm cái ót của Kiều Ôn Noãn trong chốc lát, sau đó rũ mi mắt xuống, ăn hai chén cháo, sau đó đứng lên, đi đến trước tủ đựng đồ bằng thủy tinh bên cạnh, lấy hộp thuốc ra, cầm từ bên trong ra một miếng dán vết thương, liền đi trở về trước bàn ăn lần nữa, không nói lời gì liền nắm lấy tay Kiều Ôn Noãn, dán miếng dán vết thương lên miệng vết thương của Kiều Ôn Noãn.
Cả người Kiều Ôn Noãn tựa như dại ra, sửng sốt hồi lâu, mới có chút thụ sủng nhược kinh ngẩng đầu, nhìn Thẩm Lương Niên, nói: “Lương Niên, anh chịu tha thứ cho em sao?”
“Lương Niên, em biết em sai lầm rồi, em cam đoan, sau này em sẽ không bao giờ làm ra chuyện đó nữa.”
Nói nói, nước mắt Kiều Ôn Noãn liền cuồn cuộn rơi xuống, cô vừa lau nước mắt, vừa cười nói: “Lương Niên, em thật sự rất cao hứng, em...... em thật sự rất thích anh, em không biết làm như thế nào, em mới như vậy......”
Kiều Ôn Noãn dừng một chút, có chút kiên định nhìn Thẩm Lương Niên: “Anh tin tưởng em, sau này em thật sự sẽ không.”
Thẩm Lương Niên nhìn Kiều Ôn Noãn rơi lệ đầy mặt, ánh mắt trở nên có chút hoảng hốt, hồi lâu, anh mới cong môi, cười cười, nói: “Tiểu Noãn, đã là chuyện đã qua, đừng nói tới nữa.”
“Vâng, vâng.” Kiều Ôn Noãn chợt gật gật đầu: “Đúng, không đề cập tới nữa, không đề cập tới nữa.”
Thẩm Lương Niên nâng tay lên, nhẹ nhàng lau nước mắt Kiều Ôn Noãn, liền nói: “Tiểu Noãn, chúng ta kết hôn đi.”
Một câu như vậy, nói đến Kiều Ôn Noãn nháy mắt hóa thạch ngay tại chỗ.
Đáy mắt cô nhìn Thẩm Lương Niên tràn ngập không thể tin nổi.
Kết hôn...... Thẩm Lương Niên nói kết hôn với cô?
Cô không phải đang nằm mơ chứ?
“Lương, Lương Niên, anh nói cái gì?”
“Anh nói, chúng ta kết hôn đi.” Thẩm Lương Niên rũ mi mắt, giọng nói nghe có chút bình thản: “Chuyện đứa nhỏ, có một nửa trách nhiệm của anh, tuy rằng đứa nhỏ không còn, anh cũng nên gánh vác trách nhiệm của anh, Tiểu Noãn...... anh thừa nhận anh là vì trách nhiệm mà cưới em, không phải bởi vì yêu, nếu em không thể nhận, Tiểu Noãn, em có thể không đáp ứng.”
Cô không có nghe nhầm chứ?
Thẩm Lương Niên nói muốn kết hôn với cô, hẳn là vì trách nhiệm mất đi đứa nhỏ.
Cô chỉ biết, Kiều Ôn Noãn cô yêu người đàn ông này, hướng đến cũng không phải là trách nhiệm.
Kiều Ôn Noãn vội vàng lắc lắc đầu, nói: “Không, em sẽ không không thể nhận, em đồng ý...... Cho dù anh cưới em là vì trách nhiệm, em cũng nguyện ý.”
Sắc mặt Thẩm Lương Niên vẫn không thay đổi, nhìn Kiều Ôn Noãn tiếp tục nói: “Không phải qua thời gian nữa em có bộ phim mới ư? Đúng lúc mượn tiếng gió kết hôn của chúng ta, có thể tạo thế cho bộ phim mới của em, cho nên chúng ta đặt hôn lễ sớm một chút.”
Kiều Ôn Noãn càng kích động nhìn Thẩm Lương Niên: “Có thật không? Anh thật sự nguyện ý để cho mọi người toàn thế giới biết anh cưới em sao?”
Cô còn tưởng rằng, anh cưới cô, cũng sẽ không cho phép cô công khai.
“Ừ.” Thật lâu sau, Thẩm Lương Niên nhẹ nhàng đáp một câu, sau đó liền cúi đầu, cầm thìa ăn cháo, thần thái tự nhiên, làm cho người ta hoàn toàn không nhìn ra khác thường gì.
......
Mắt thấy đến đêm giao thừa, Lương Thần không thể không trở về nhà cũ, chỉ là còn chưa tới mười giờ, Lương Thần liền từ nhà cũ trở về tới biệt thự, cùng Cảnh Hảo Hảo vượt qua năm mới.
Buổi sáng mùng một tết, Cảnh Hảo Hảo còn chưa tỉnh lại, Lương Thần liền nhận được điện thoại nhà cũ gọi tới.
Tối hôm qua Cảnh Hảo Hảo bị Lương Thần ép buộc đến hơn nửa đêm, anh biết cô trong chốc lát sẽ không tỉnh lại, cho nên liền tự rời giường, thay đổi quần áo mới tinh, lái xe đi nhà cũ.
Mãi cho đến mười giờ Cảnh Hảo Hảo mới tỉnh lại, xương cốt toàn thân bởi vì hoan ái kịch liệt tối hôm qua mà vô cùng đau nhức.
Cô tắm nước nóng, liền đi xuống lâu.
Bởi vì lễ mừng năm mới, trong biệt thự chỉ còn lại thím Lâm và hai đầu bếp, thím Lâm đang ở trong phòng khách xem ti vi, nghe thấy tiếng vang thang máy, liền lập tức đứng lên: “Cảnh tiểu thư tỉnh rồi sao? Đồ ăn đều đã chuẩn bị tốt, nhanh đi ăn chút gì đi.”
Có thể bởi vì vừa tỉnh ngủ, Cảnh Hảo Hảo không có khẩu vị quá lớn, nhìn thấy trên bàn trà phòng khách bày đầy đủ loại đồ ăn vặt, liền lắc lắc đầu, ngồi ở trên sô pha, nói: “Đợi lát nữa rồi ăn.”
Năm mới chuyện trong biệt thự có chút ít, lúc thím Lâm nhàm chán, thích nhất xem kênh giải trí, mỗi ngày nghe ngóng một ít bát quái của ngôi sao.
Cảnh Hảo Hảo cũng không có yêu cầu gì với xem ti vi, Gi*t thời gian liền cùng nhau xem với thím Lâm.
Đối với ngôi sao mà nói, nắm mới cũng không có ngày nghỉ, mọi người hao hết tâm tư giành trang đầu, người chủ trì hưng trí bừng bừng ôm các đại minh tinh bảo nhân viên bên cạnh mình phát ra rất nhiều tiền lì xì, cũng nhân tiện bình chọn ngôi sao nào có vẻ keo kiệt, lúc nói đến chuyện buồn cười, Cảnh Hảo Hảo còn có thể câu môi cười hai tiếng, thấy được ngôi sao mình từng hợp tác, Cảnh Hảo Hảo còn có thể nói với thím Lâm một chút chuyện trong tổ phim của người đó.
Không khí thoạt nhìn rất hòa hợp.
Thím Lâm cũng hiểu được, Cảnh Hảo Hảo ở trong biệt thự này càng ngày càng cởi mở, thậm chí đối với Thần thiếu gia, cũng không phải là quá sợ hãi, buổi sáng ngày hôm qua, lúc Thần thiếu gia gọi cô dậy ăn sáng, đúng lúc bà đi lên lầu dán câu đối xuân, kết quả chợt nghe được Cảnh tiểu thư bị Thần thiếu gia gọi đến không kiên nhẫn, cầm gối đầu đánh Thần thiếu gia, lúc ấy bà vốn tưởng rằng Thần thiếu gia sẽ tức giận, kết quả ai ngờ, Thần thiếu gia lại cười ha ha ôm gối đầu, vui rạo rực đi vào toilet.
Tin tức giải trí, lúc trước khi kết thúc, người chủ trì mặt mang ý cười nói: “Tin tức cuối cùng vào ngày đầu năm mới này, tự nhiên là tin tức áp trụ của chúng ta, đồng thời, cũng là một chuyện vui giống như nghênh đón năm mới, đó chính là, Kiều Ôn Noãn - một trong bốn đại hoa đán của công ty giải trí TS, chuyện tốt tới gần!”
Người chủ trì nói xong, hình ảnh liền chuyển một cái, chuyển tới trên buổi họp báo bộ phim mới của Kiều Ôn Noãn, cô ta cầm microphone, đối mặt với vấn đề của phóng viên, vẻ mặt hạnh phúc nói: “Tôi nghĩ, tôi thật sự giống như nữ chính trong bộ phim, muốn đi vào cung điện hôn nhân rồi.”
Một câu nói ra như vậy, dẫn tới toàn trường kinh ngạc, sau đó đèn chớp lóe nhanh chóng nổi lên bốn phía, còn kém theo rất nhiều vấn đề của phóng viên, cuốn tới tràn đầy trời đất.
“Kiều tiểu thư, xin hỏi cô tiện lộ ra một chút, tiên sinh tương lai của cô là ai không?”
“Kiều tiểu thư, cô chuẩn bị khi nào thì kết hôn?”
“Kiều tiểu thư, có phải cô làm như vậy vì bộ phim mới không?”