Cảnh Hảo Hảo đứng ở bên người Lương Thần nghe câu như thế, soạt lập tức liền xoay đầu qua.
Lương Thần nói cái gì?
Phá hủy quán bar này suốt đêm......
Quán bar này là của bạn Phương Lộ, cô tới nơi này uống nhiều rượu mới gặp phải phiền toái, tuy rằng những người đó đáng giận, nhưng cô cũng không phải không có trách nhiệm.
Hiện tại làm liên lụy quán bar này hủy đi, cô phải giao phó với Phương Lộ như thế nào, Phương Lộ lại giao phó với bạn của cô ấy như thế nào!
Huống chi vừa rồi Lương Thần cũng đã đánh những người đó......
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, lập tức xoay người, nói với Lương Thần: “Anh không thể phá hủy quán bar này.”
Lương Thần hoàn toàn giống như là không có nghe được lời nói của Cảnh Hảo Hảo, tiếp tục nói với trợ lý ở bên cạnh: “Thất thần làm gì, còn không nhanh đi làm!”
“Đã biết, Lương tổng, hiện tại tôi lập tức gọi điện thoại.” Một người đàn ông mặc một thân tây trang màu đen cung kính nói một câu, cầm di động bước đi đến một bên.
Những người khác đứng quy củ ở một bên, nhìn Cảnh Hảo Hảo, đánh giá cẩn thận một trận, sau đó nói với Lương Thần:“Dáng dấp bạn gái Lương tổng thật tốt.”
Một người khác nói tiếp: “Lúc trước tôi từng gặp qua ở Lưu Kim Tuế Nguyệt một lần.”
“Ha ha...... Đúng là chọc phiền toái cho tôi.” Lương Thần cười tiếp một câu, miệng nói phiền toái, nhưng lại không có ý tứ ghét bỏ phiền toái.
“Lương tổng đây rõ ràng là che chở cho bạn gái của mình......” Có người khen tặng nói.
Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không có tâm tư nghe bọn họ tán gẫu, cô chỉ vươn tay, kéo kéo ống tay áo Lương Thần đang không nhìn chính mình, đợi cho Lương Thần quay đầu nhìn mình, liền lập tức mềm giọng nói:“Quán bar này là của bạn Phương Lộ, anh không thể hủy......”
Lương Thần bỏ qua tay nắm tay áo của Cảnh Hảo Hảo, hoàn toàn không để ý đến Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng lại thở phì phì nghĩ, không thể hủy? Vì sao không thể hủy?
Loại địa phương này, anh hiểu biết hơn cô, nếu trị an quán bar tốt, có thể nháo ra chuyện một đám đàn ông khi dễ một phụ nữ sao?
Rõ ràng là ông chủ quán bar này sợ gây rắc rối, mở một mắt nhắm một mắt.
Phụ nữ Lương Thần anh đến quán bar anh ta chơi, là cho anh ta mặt mũi...... Ha ha, hiện tại khen ngược, để cho phụ nữ của anh xảy ra chuyện ở trong này, nghĩ cứ như vậy liền thôi, không có cửa đâu!
Cảnh Hảo Hảo lại vươn tay một lần nữa, kéo quần áo Lương Thần, lúc này đây cô còn chưa mở miệng, Lương Thần liền xoay qua, hung hăng trừng mắt nhìn cô, giọng nói mang theo một chút cảnh cáo nói: “Em câm miệng cho tôi, tôi nói cho em biết, tính toán sổ sách quán bar này xong liền đến phiên em, hiện tại em có thời gian rỗi quản chuyện người khác, không bằng tự mình ngồi sô pha một bên suy nghĩ một chút thật tốt, lát nữa đến phiên tôi tính sổ em, em sẽ cầu tha thứ với tôi như thế nào!”
Cảnh Hảo Hảo nghe được lời này của Lương Thần, hốc mắt lập tức liền đỏ lên.
Lương Thần vừa thấy cô muốn khóc, đáy lòng mạc danh kỳ diệu có chút muốn mềm đi, nhưng nghĩ đến, chưa nói đến chuyện trên mặt cô bị trúng một cái tát, nếu chính mình đến chậm một bước, cô liền thật sự bị người mang đi, mà bảo an đứng ở cửa cũng không lên tiếng, Lương Thần nhất thời liền lòng dạ cứng rắn, xoay đầu, nhìn cũng không có liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, nói thẳng: “Hảo Hảo, em còn ở đây lằng nhằng nữa, tôi sẽ thật sự nóng nảy, tôi bảo em ngồi một bên chờ, em liền ngồi cho tôi, chuyện này để tôi quyết định!”
Người bên cạnh nghe được Lương Thần dạy dỗ Cảnh Hảo Hảo, nhịn không được cười nói: “Lương tổng, đối đãi với bạn gái như hoa như ngọc vậy, nói chuyện nên ôn nhu một chút.”
“Khỏi nói ra, thật sự là không biết lúc ấy đầu óc co rút như thế nào, liền mang trở về một cô nhóc như vậy, mỗi ngày cung ứng cô như là tổ tông, cũng chưa từng để cho tôi thuận khí qua, sắp bị cô phiền ૮ɦếƭ rồi.” Lúc Lương Thần nói lời này, chính mình cũng chưa nhận thấy được đáy mắt mình chẳng những không có phiền chán, ngược lại còn mang theo một loại thích thú sáng rọi.
Mọi người tựa hồ cảm giác được tâm tình Lương Thần tốt, cũng nở nụ cười theo.
“Lương tổng chính là mạnh miệng, trong lòng không biết cao hứng bao nhiêu đi.”
“Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, không nghĩ tới có một ngày Lương tổng cũng sẽ vì một phụ nữ thần hồn điên đảo......”
Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không nghe được bọn họ tán gẫu cái gì, chỉ bỉu môi đứng ở một bên, gắt gao nhìn chằm chằm Lương Thần, trong đầu nghĩ làm thế nào để cho anh huỷ bỏ quyết định vừa rồi của mình.
Cô và Lương Thần cùng một chỗ lâu như vậy, biết một khi chuyện mà Lương Thần đã quyết định, sẽ tuyệt đối không vì bất luận kẻ nào mà thay đổi.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo lo lắng như lửa đốt, tròng mắt vòng vo hơn nửa ngày, sau đó đột nhiên nghĩ đến thím Lâm từng nói với mình, Lương Thần ăn mềm không ăn cứng, cô làm nũng, Lương Thần khẳng định ngoan ngoãn phục tùng cô......
Lúc ấy cô nghe câu như thế, đáy lòng không cho là đúng, cô cũng chưa từng trông cậy vào Lương Thần sẽ ngoan ngoãn phục tùng mình, mình với anh mà nói, nhiều nhất chỉ là một món đồ chơi tâm huyết dâng trào nên cường ngạnh ςướק đoạt lấy mà thôi.
Chỉ là, thím Lâm nhận thức Lương Thần lâu như vậy...... Bà có thể nói như vậy, có lẽ là có đạo lý gì đi.
Hiện tại, tình huống khẩn cấp, nếu cô còn cân nhắc như vậy nữa, vậy quán bar nhất định sẽ bị Lương Thần phá hủy.
Cảnh Hảo Hảo nhất thời bất chấp tất cả đi về phía Lương Thần lần nữa.
Lương Thần cảm giác được Cảnh Hảo Hảo tới gần, quay đầu liền nhìn cô một cái, nháy mắt cũng biết cô là vì chuyện phá quán bar này mà quấn lấy anh, nhất thời ánh mắt anh liền trầm xuống.
Đổi lại lúc trước, nhìn thấy ánh mắt như vậy của anh, Cảnh Hảo Hảo có thể trốn thì đã sớm tránh, hiện tại cô hít sâu một hơi dưới đáy lòng, sau đó liền đánh bạo, đi tới bên người Lương Thần, sau đó hung hăng cắn chặt răng, liền vươn tay quấn lấy cánh tay Lương Thần.
Lương Thần hơi hơi nhíu nhíu mày, nhìn về phía đôi tay nhỏ bé của Cảnh Hảo Hảo đang cầm lấy cánh tay của mình.
Cảnh Hảo Hảo cũng thường xuyên cố ý vô tình làm nũng với Thẩm Lương Niên, nhưng thật sự đến lúc quan trọng, trong nháy mắt cô lại có chút luống cuống.
Cảnh Hảo Hảo cực lực chịu đựng khẩn trương, sau khi nhắc nhở chính mình trấn định một chút ở dưới đáy lòng, liền dùng ngữ khí làm nũng mình đã diễn, nói ra: “Anh yêu......”
Chỉ nói hai chữ, Lương Thần liền ngẩn ra, sau đó Lương Thần chỉ biết, Cảnh Hảo Hảo - người phụ nữ thông minh này, vì chuyện mình muốn làm, liền cùng diễn với anh.
Nếu không phải anh và cô cùng một chỗ lâu như vậy, hiểu biết đủ tính toán ly kỳ cổ quái trong đầu cô, chỉ sợ hiện tại anh thật sự sẽ bị cô nói hai ba câu dụ dỗ cho qua.
Lương Thần dùng sức rút tay của mình ra, lại bị Cảnh Hảo Hảo lập tức dùng sức ôm càng chặt.
Lương Thần nhíu nhíu mày, nói: “Hảo Hảo, buông.”
Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không có ý tứ buông ra, ngược lại khí lực ôm anh cánh tay càng lớn hơn nữa, miệng lại hô một tiếng: “Anh yêu.”
Được, diễn nghiện sao...... Lương Thần vươn tay, tách ngón tay Cảnh Hảo Hảo ra, kết quả phát hiện khí lực của cô gái quá lớn, anh sợ dùng lực sẽ bẻ gãy ngón tay tinh tế non nớt của cô, liền hung dữ nghiêm mặt, nói: “Buông ra, còn không buông ra, tôi đánh em!”