Còn làm cho anh chảy máu.
Lương Thần từ nhỏ đến lớn chưa từng bị ai đánh, trưởng thành thu mua Giang Sơn thị, được mọi người suy tôn.
Cho nên, đừng nói là chảy máu, cũng không ai dám chạm đến đầu ngón tay của anh
Vừa rồi quả thực là anh tính sai, anh thấy cô mềm mại như vậy, còn tưởng cô sẽ phục tùng, kết quả, cô đùa giỡn anh, thừa lúc anh không chú ý, hung hăn phản kích!......
Sau khi bị cắn, Lương Thần trở lại tiệc sinh nhật mẹ mình, vì đầu lưỡi đau nên không thể uống rượu, này nọ không thể ăn, mở miệng nói chuyện, còn phải cố nén, cố gắng không cho chính mình đau nhe răng trợn mắt, cuối cùng mượn một lọ nước đá, ngậm một chút, giảm bớt đau đớn.
Lúc bữa tiệc kết thúc, Lương Thần như là nhớ tới cái gì, ngẩng đầu, nói cới Trầm Lương Niên: “Tôi không đem theo điện thoại, anh có thể chô tôi mượn dùm chút được không.”
Trầm Lương Niên không nghĩ nhiều cầm điện thoại di động đưa cho Lương Thần, Lương Thần tiếp nhận đến, im ở điện thoại di động của Trầm Lương Niên lật xem danh sách các cuộc gọi, nhìn thấy hai chữ “Hảo Hảo”, sắc không đổi, đem số điện thoại của cô nhắn sang máy, chờ sau khi gửi đi thành công, xóa tin nhắn, trả lại cho Trầm Lương Niên.
......
Ban đêm, Lương Thần không về niệt thự của mình, mà trực tiếp ở lại nhà cũ.
Lúc này đêm đã khuya, anh ngồi tựa vào ghế trên ban công, nhìn vào gương, nghiên cứu vết thương nơi lưỡi mình.
Nhìn đến thấy thâm vài dấu răng, anh nhịn không được căm giận đem gương ném vào một bên, đáng sợ tới mức người hầu vừa đẩy cửa ra chuẩn bị đưa ăn khuya run một cái, liền lặng lẽ đóng cửa lại, bưng ăn khuya, chạy trốn.
Lương Thần tắm xong, nằm ở giường, chán nản cầm điều khiện từ xa, nhìn TV treo trước tường, nhìn đến một lúc, anh trở mình, xuống giường, đi đến ngăn kéo một bên, lục lọi, sau đó tìm được rồi một cuộn bắng, đặt vào máy quay phim, ngay sau đó trên màn hình, liền xuất hiện cảnh đếm đó của anh và Cảnh Hảo Hảo.
Càng xem, Lương Thần càng cảm thấy đáy lòng không thoải mái, liền trực tiếp tắt, cầm lấy di động, nhìn thấy tin nhắn từ máy Trầm Lương Niên, nhìn con số bên trong, tạm dừng trong chốc lát, rồi gọi......
......
Cảnh Hảo Hảo không chào Trầm Lương Niên, liền trực tiếp trở lại nhà cũ, vội vàng đào tẩu.
Cô gọi một chiếc xe taxi, về nhà, một đầu chui vào trong phòng tắm, chà sạch môi, chà nửa ngày, cô vẫn cảm thấy mùi máu của Lương Thần tràn ngập bên mình.
Cảnh Hảo Hảo đơn giản tắm rửa, nằm xuống giường.
Mấy năm nay, trà trộn vòng giải trí, Cảnh Hảo Hảo tuy rằng không hảo nhãn kim tinh (ý nói mắt như thần), nhưng thật ra có một số việc vẫn là có thể thấy rõ ràng.
Cô biết mình lớn lên xinh đẹp, rất dễ chịu thiệt, cho nên cho tới nay cô đều là cố gắng tự bảo vệ mình.
Cô thấy Lương Thần đối chính mình là có vài phần hứng thú, nhưng là này nam nhân, cùng từ trước này đối nàng có ý tứ nam nhân lại không giống với, cô một khi xử lý không tốt, sợ là sẽ liên lụy dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng Lương Niên.
Đang ở Cảnh Hảo Hảo vắt hết óc nghĩ vạn toàn chi sách thời điểm, điện thoại cô đột nhiên vang lên......
Thời điểm Cảnh Hảo Hảo vắt hết óc nghĩ kế sách thời điểm, điện thoại của cô đột nhiên vang lên.
Mỗi ngày trước khi đi vào giấc ngủ, Trầm Lương Niên tất nhiên sẽ gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo, cho nên Cảnh Hảo Hảo vẫn tưởng là Trầm Lương Niên, cũng không nhìn màn hình di động, liền trực tiếpnghe máy, nói một câu theo thói quen:“Lương Niên?”
“......” Điện thoại bên kiamột mảnh trầm mặc.
Cảnh Hảo Hảo nhíu mày, cảm thấy có chút kỳ quái, liền nhìn màn hình điện thoại, phát hiện là một số điện thoại lạ, nhưng là dãy số lại cực dễ nhớ, một dẫy 8 và 0.
“Xin chào, xin hỏi tìm ai?”
Cảnh Hảo Hảo hỏi, giọng nói lễ phép vang lên.
Điện thoại kia vẫn trầm mặc như trước, chẳng qua lúc này đây không đợi đến Cảnh Hảo Hảo nói chuyện, điện thoại liền bị đối phương cúp máy.
Cảnh Hảo Hảo thấy điện thoại bị ngắt, chính là tưởng gọi nhầm số, liền không để ý ném điện thoại qua một bên.
......
Lương Thần đem điện thoại trên tay ném lên giường, cả người có chút căm tức nằm xuống, kéo chăn che mặt.
Anh rất hiểu phụ nữ, trước tới nay anhđổi với phụ nữ đều là khinh thường, lười quan tâm, anh hàng năm tranh đoạt trên thương trường, khó tránh khỏi chuyện đến những nơi như quán Bar, cũng gặp qua đủ loại ông chủ lớn thích mang theo bên người Đại Minh tinh, còn một số là thanh thuần sinh viên.
Anh không tự cho mình thanh cao, chính là từ lúc còn học sơ trung, bên người anh luôn có đủ loại nữ sinh vay quanh, [người trước ngã xuống, người sau tiến lên], nối liền không dứt.
Thậm chí lúc ấy anh ở Bắc Kinh học sơ trung, trong trường học có sư tỷ hoa khôi, các nam sinh khác đều gọi là thần tiên tỷ tỷ, kết quả, một lần trong tiệc tối của trường, thế nhưng bình thường trước mặt mọi người bộ dáng rụt rè, trực tiếp chủ động mời anh đi qua đêm.
Tại đây các dạng xinh đẹp nữ sinh, anh thật không động lòng với ai, cũng không cùngcác nữ sinh này hôn, lên giường.
Thế cho nên, anhđến khi trưởng thành, liền nhìn đến các gương mặt xinh đẹp, lại có thể đối với phụ nữ ngồi trong lòng mà hơi thở không loạn.
Cho nên, mấy năm nay, đối với anh, phụ nữ vẫn đều là có cũng được mà không có cũng không sao.
Đến hiện tại, anh đều đã muốn 25 tuổi, đừng nói qua lại với bạn gái, liền ngay cả bạn gái cũng chưa.
Anh cũng hiểu được, có thể cả đời cũng không cùng phụ nữ có quá lớn ý tưởng.
Nhưng là hiện tại người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo này tựa hồ gợi lên hắn cho anh một tia hứng thú.
Kết quả...... người phụ nữ này, còn có bạn trai......
Cả đời này của anh, làm sao có thể chủ động gọi điện thoại cho phụ nữ, không phải đã gọicôcuộc sao? Anh cũng chưa nghĩ ra như thế nào cùng cô nói chuyện, côthế nhưng nghe điện thoại, liền kêu: “Lương Niên”.
Lương Niên?
Sợ toàn thế giới cũng không biết bạn trai của cô là Lương Niên?
Bạn traicủa cô….Haha… lần đầu tiên cho anh biếttcô thế những có bạn trai!