Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 04

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Một đêm kia, cô đi sai phòng, bị tên đàn ông đó mạnh bạo ςướק đi sự trong sạch, Giang Sơn thị không nười không biết, không người không hiểu Lương Thần.
......
Ở Giang Sơn thị, không ai không biết Lương Thần.
Bởi vì Giang Sơn thị, được như bây giờ cũng là nhờ Lương Thần.
Lương Thần xuất thân từ gia đình giàu có, mọi người trong nhà từ lúc anh còn chưa sinh ra, đã sớm chuyển nhà về Bắc Kinh theo Giang Sơn, vào thời điểm đó, Giang Sơn thị không còn kêu là Giang Sơn thị, trên bản đồ Trung Quốc rộng lớn, thật sự không hề chói mắt, bởi Giang Sơn thị chuyển đến gần đế đô Bắc Kinh, mấy năm nay, đế đô nhanh chóng phát triển, tập đoàn Giang Sơn thị cũng bị kích động, may là Lương Thần lợi hại, ra tay quyết đoán, đầu tư mua đất của tập đoàn, dựng lên hàng đống nhà cao tầng, cho nên mấy năm nay, 80% đất của tập đoàn, đều là của Lương Thần, Giang Sơn thị trở nên giàu có, phồn hoa, cũng không thua kém gì đế đô.
Giang Sơn thị phong cảnh vô cùng đẹp, thích hợp dưỡng lão, sau khi gia gia Lương Thần về hưu, Lương Thần trực tiếp đem nhà cũ của Giang Sơn thị tu sửa, trở thành biệt thự tinh xảo dành cho gia gia dưỡng lão, đồng thời cũng là nơi anh trở về từ Bắc Kinh thư giãn sau những ngày làm việc mệt mỏi.
Công ty giải trí TS, là công ty của mẹ Lương Thần, hôm nay sinh nhật bà, tiệc sẽ tổ chức tại nhà cũ......
Yến hội bắt đầu vào lúc tám giờ, còn chưa về đêm, bãi đỗ xe đã kín, hai bên đường đỗ đủ mọi kiểu dáng xe, tất cả đều là hãng xe đắt tiền, mười phần khí thế.
Trầm Lương Niên ở Giang Sơn thị, thuộc loại dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tiền hai năm anh đầu tư công ty, cũng không thu hút, này hai năm, cũng chẳng khác gì.
Vòng thương trường hỗn loạn, miễn cưỡng phải kết thêm bạn, hồi đại học Trầm Lương Niên có một người bạn tốt tên là Tòng Dung, lúc nãy đi vệ sinh gặp Lương Thần, thật ra Trầm Lương Niên cũng có quen Lương Thần, gần một ngày, lúc Lương Thần đang chuẩn bị thu mua khu phố cổ của Giang Sơn thị ở phía nam, Trầm Lương Niên liền lên tiếng muốn hợp tác cùng, vì thế, hai người xuất hiện cùng nhau ngày càng nhiều.
Mẹ Lương Thần tổ chức sinh thần vào buổi tối, Lương Thần cùng Trầm Lương Niên ba người thong dong quán bar ở tầng hai Tứ Quý khách sạn, cùng một lãnh đạo Bắc Kinh đánh bài, trên đường uống một ít rượu, chạng vạng Lương Thần trực tiếp gọi đến một lái xe, sau đó bọn họ cùng nhau trở về nhà cũ.
Vài người, sớm đến yến hội đại sảnh, tìm một chỗ yên tĩnh, Lương Thần uống rượu tiếp đón các vị khách.
Đến tám giờ, di động Trầm Lương Niên vang lên, là anh lái xe đi tới:“Trầm tổng, còn năm phút nữa, chúng ta đến đón Cảnh tiểu thư?”
“Ừ.......Chúng ta đến đón cô ấy.”
Trầm Lương Niên vừa nghe điện thoại, Tòng Dung mở miệng hỏi: “Đón ai vậy? Bạn gái sao?”
Trầm Lương Niên cười như không cười, buông chén rượu trong tay xuống, đứng lên, sửa sang lại vạt áo:“Qua bảy ngày nữa, sẽ trở thành bà Trầm.”
“U, ô ô, Trầm đại tổng tài, thế là không tốt nha, ngài chuẩn bị kết hôn, còn đem nữ nhân của mình giấu không cho chúng ta gặp.”
Trầm Lương Niên cười cười, nói: "Vừa lúc hôm nay là bữa tiệc sinh nhật của mẹ Lương tổng, cô ấy cũng tới, đúng lúc tôi mang cho các người nhìn một chút, chỉ là, tôi nói trước, da mặt cô ấy mỏng, các người đừng có làm cô ấy sợ."
"Nhìn anh xem như bảo bối, anh yên tâm, chúng tôi đảm bảo, hầu ạ cô ấy như cung kính tiên nữ."
Trầm Lương Niên sờ môi, cười nhẹ vừa nhìn Lương Thần nói: "Tôi đi nhận nhiệm vụ đưa cô ấy tới."
Trên mặt Lương Thần lộ vẻ lạnh nhạt, khẽ gật đầu, cũng không có nói chuyện, cả người có vẻ có chút không yên lòng, chuyện Trầm Lương Niên kết hôn với phụ nữ, một chút cũng không quan tâm.
.......
"Lương Niên, sau khi bữa tiệc tan, anh có thời gian không?" Cảnh Hảo Hảo nghĩ rằng, chuyện xảy ra một đêm kia, sớm hay muốn cũng phải nói, cô cùng Trầm Lương Niên tình cảm nhiều năm như vậy, cô không cần phải dấu diếm.
Cô rất muốn để việc ấy trong lòng, làm như chuyện ấy chưa từng phát sinh, nhưng che dấu như vậy, cô biết, cô che dấu không được, cô cũng không nghĩ lừa gạt Trầm Lương Niên.
"Có." Trầm Lương Niên nghĩ không muốn nói thêm, sau đó ôm lấy bả vai Cảnh Hảo Hảo, mang theo cô đi về phía đại sảnh của bữa tiệc, vừa nói: "Hảo Hảo, qua vài ngày nữa chính là sinh nhật 20 tuổi của em, anh đã đồng ý với em, chờ em 20 tuổi, anh liền cho em một danh phận, cho nên, hôm nay, anh liền mang em đi gặp vào người bạn tốt..."
Trầm Lương Niên vừa nói, vừa mang theo Cảnh Hảo Hảo rẽ vào chỗ ghế mềm phía trước.
"A, nhanh như vậy đã trở lại? Lương Niện, giới thiệu đi, xưng hô là gì?" Tòng Dung dẫn đầu lên tiếng.
Trầm Lương Niên ôm lấy thắt lưng của Cảnh Hảo Hảo, giọng nói dịu dàng nhẹ giọng giới thiệu với Cảnh Hảo Hảo: "Người vừa mới nói chuyện kia là Tòng Dung, cha của anh ta chính là Thị chính Pháp cục.
Nương theo lời giả thích của Trầm Lương Niên, Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, nhìn vài người phía trước.
Người đàn ông tên Tòng Dung kia, có một đội mặt xếch, thoạt nhìn giống như con em nhà giàu ăn chơi phong lưu, bên người anh ta, là một người đàn ông hơi lớn tuổi chút, Trầm Lương Niên nói đó là người từng đứng đầu đạo diễn ở Bắc Kinh.
Cảnh Hảo Hảo gật đầu mỉm cười với hai người, rồi theo tầm mắt giới thiệu của Trầm Lương Niên, dừng ở người đàn ông ngồi đối diện kia.
Người đàn ông kia cuối đầu, đang nhìn di động, ngón tay ở trên màn hình không ngừng chuyển động, anh ta mặc một bộ quáo màu trắng cảm giác vô cùng tốt,, nhu hòa lạnh lùng kết hợp, ẩn ẩn lộ ra hơi thể cao quý đầy mê hoặc.
Cảnh Hảo Hảo tham gia vào vòng giải trí, mặc dù không có danh tiếng, nhưng cũng rất nhiều nam minh tinh theo đuổi, tự nhận đã gặp qua không ít mĩ nam, nhưng người trước mắt này, cô không cần nhìn đến khuôn mắt kia, chỉ cần nhìn đến dáng vẻ ngồi kia, đã làm cô có cảm giác được một trận kinh diễm.
"Hảo Hảo, tiếp theo là người hợp tác với bọn anh, là một hoàng đế ở thành phố Giang Sơn..."Trầm Lương Niên còn chưa giới thiệu xong, Lương Thần liền có lệ mà ngẩng đầu lên, gật đầu về phía Cảnh Hảo Hảo đang đứng, dáng vẻ xa cách mà lại hờ hững, cũng không liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, liền tiếp tục cuối xuống, tiếp tục nhìn di động của mình.
Vừa rồi động tác của anh ta có chút mau, Cảnh Hảo Hảo cũng không thấy rõ ràng gương mặt của anh, chính là thái độ lễ phép, nói: "Ngài khỏe...."
Bởi vì không nghe được tên họ, theo bản năng Cảnh Hảo Hảo nhìn về phía Trầm Lương Niên.
Giọng nói của phụ nữ, thật dịu dàng.
Lương Thần nghe vậy đứng lên, cảm giác có chút quen thuộc, nhưng lại không nghĩ được đã nghe ở nơi nào, cau mày một chút, liền tiếp tục ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, tiếp theo liền nhìn thấy được khuôn mặt như một hoa sen bình thường quen thuộc, đập vào mắt anh.
Thì ra là cô...Ba ngày trước, ở khách sạn Tứ Quý là người phụ nữ này đột nhập vào phòng anh?
Trầm Lương Niên nhìn đến ánh mắt của Cảnh Hảo Hảo, lập tức tiếp lời: "Lương..."
Anh ta vừa nói được một chữ, Cảnh Hảo Hảo liền thầy rõ ràng khuôn mặt đã ngẩng đầu lên của Lương Thần. sau đó trong nháy mắt, cả người cô hóa đá –
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc