Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi - Chương 28

Tác giả: Kim Tiêu Tiêu

Đoan Mộc Tiêu Tiêu
Đêm qua Tần Trác Luân được cha mẹ tận tình khuyên nhủ, sáng sớm, sau khi rửa mặt và ăn xong bữa sáng thì lập tức tới công ty đi làm.
Trên đường lái xe đến công ty, trong lòng anh vẫn còn nghĩ rất nhiều chuyện, lúc quẹo cua bên trái, chợt mắt anh sáng lên, giống như vừa nhìn thấy được Tô Thiển Hạ.
Anh lập tức dừng xe ở ven đường rồi chạy đuổi về phía trước, lúc đuổi đến kịp thì anh cầm chặt tay đối phương rồi mở miệng thì thào: "Thiển Hạ, anh tìm được em rồi."
@Mều : từ bây giờ 2 nam nữ chính đã có tình cảm với nhau nên đổi xưng hô thành "anh,em" nhé ^_*
Đang muốn mở rộng vòng tay ôm đối phương, nhưng đối phương lại không đồng ý mà còn dùng sức đẩy tay anh ra, còn muốn cho anh một cái tát, chỉ là lúc tay đối phương giơ lên bị anh bắt được nên không đánh được, ngay sau đó Tần Trác Luân mới chăm chú nhìn kỹ đối phương lần nữa.
"Xin lỗi, tôi nhận lầm người."
Tần Trác Luân thấy rõ cái bóng lưng này giống y bóng lưng Tô Thiển Hạ nhưng cô gái này lại không phải là Thiển Hạ, lập tức mọi biểu tình mừng rỡ trên mặt thay đổi thành khối băng lạnh ngàn năm, anh lạnh lùng nói xin lỗi rồi xoay người lên xe lái đi.
Anh còn nghe được cô gái kia nói "Bệnh thần kinh" . . . . . .
Anh thật là bị bệnh thần kinh sao?
Thì có lẽ..!, từ lúc anh gặp phải Tô Thiển Hạ thì thật sự có chút bệnh thần kinh rồi.
Tần Trác Luân vừa đến công ty thì đưa xe vào bãi đậu, sau đó đi thang máy đến phòng làm việc.
Nhìn đống giấy tờ chất như núi trên mặt bàn, anh lập tức ngồi lên ghế phía sau bàn làm việc, không nói câu gì đã bắt đầu xử lý công việc.
Làm việc được khoảng hơn một giờ, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng gõ cửa, anh chỉ đáp hai chữ: "Đi vào".
"Tổng giám đốc. Có vị Văn tiểu thư tìm ngài, ngài có muốn gặp hay không?."
Thư ký mở cửa đi vào, nói cho anh biết có người tìm anh.
"Không gặp."
Nói chỉ hai chữ, Tần Trác Luân cũng không ngẩng đầu lên mà tiếp tục công việc đang làm.
*
Một nơi khác.
Hiện tại, Tô Thiển Hạ và Điềm Điềm vẫn ở nơi này, còn Y Đồng thì đã đi đâu đó làm một số chuyện thần bí gì rồi.
Những ngày này, ăn cơm tối xong, Thiển Hạ thường ngồi xem tivi học cách đan khăn quàng cổ, cô ngồi ở phòng khách cầm một cây kim, một sợi chỉ từ từ đan khăn, động tác rất chậm, giống y như khi còn bé học viết chữ chậm vậy. Lại nói phương pháp đan khăn quàng cổ cũng rất đơn giản, Điềm Điềm đối với việc ngồi đan khăn quàng cổ thì không có hứng thú gì nên đi lên lầu xem sách manga.
Trên bàn, chuông điện thoại vang lên, Thiển Hạ với tay qua nghe điện thoại.
Là Y Đồng gọi tới.
"Thiển Hạ, mình nói với cậu, có một cô gái cậu nên phải biết, mà rất khéo, bây giờ cô ấy cũng đang ở Lư Sơn, cô ấy tên là Đoan Mộc Tiêu Tiêu, chờ đến lúc bảo bảo của chúng ta ra đời có thể nhờ cô ấy giúp một tay liên lạc với thầy thuốc, bởi vì cô ấy là một y tá. . . . . ."
Y Đồng thật đúng là Thần Thông Quảng Đại, không phải cậu ấy đã đi điều tra sự kiện ảnh nude gì kia sao, làm sao còn có tâm tình tìm y tá và thầy thuốc đây, mà bây giờ cách thời gian bảo bảo ra đời còn ít nhất năm, sáu tháng nữa mà.
Thiển Hạ cười một tiếng, để len sợi và kim đan xuống, cô mỉm cười nghe Y Đồng nói hết chuyện này chuyện kia có liên quan đến Đoan Mộc Tiêu Tiêu, Y Đồng nói hai ngày nữa muốn cô đi đón Đoan Mộc Tiêu Tiêu đến, mà cô cũng không hiểu sao tự nhiên lại muốn đón Đoan Mộc Tiêu Tiêu đến sớm vậy.
*
\'ĐÊM VUI MỪNG ’, Đây là một gian phòng rất nổi danh ở "Ngưu Lang quán".
Ở nơi này tất cả "Ngưu Lang" đều là cực phẩm.
Đoan Mộc Tiêu Tiêu vốn là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Đoan Mộc nhưng mà cô một chút dáng vẻ thiên kim tiểu thư cũng không có.
Hôm nay cô lái một chiếc xe hơi màu đỏ đi tới ‘ đêm vui mừng ’, lúc vừa ngừng xe muốn đi vào ‘ đêm vui mừng ’ thì lại để cho cô thấy được một người đàn ông rất anh tuấn.
Người đàn ông kia rất tao nhã lịch sự, khóe miệng còn chứa đựng nụ cười ôn hòa.
Bên cạnh chỗ anh ta đang đứng là một cô gái xinh đẹp, Đoan Mộc Tiêu Tiêu biết rõ cô gái kia, cô gái kia chính là y tá trưởng Úc Uyển Thư.
Còn người đàn ông kia là đối tượng trong lòng của Đoan Mộc Tiêu Tiêu, vào một năm trước, ở buổi lễ tốt nghiệp trung học, cô và anh ta đã gặp nhau.
Cô đối với anh ta là vừa thấy đã yêu.
Cô vội vàng sửa sang lại quần áo và dung mạo của mình, xác định không có sai sót gì, cô lập tức mang theo nụ cười ngọt ngào dịu dàng đi tới chỗ bọn họ.
Nhưng, cô để chậm một bước vì Úc Uyển Thư đã kéo cánh tay của người đàn ông cùng bước lên một chiếc tắc xi, còn cô chỉ có thể nhìn hai người bọn họ ngồi xe rời đi.
Thôi vậy, ngày mai đi làm vẫn có thể gặp lại, cô nhất định sẽ tìm cơ hội thổ lộ với anh ta.
Người đàn ông này họ Tề, tên đầy đủ là Tề Hàn Minh, năm nay hai mươi chín tuổi.
Vốn là một bác sĩ ngoại khoa nổi tiếng trong bệnh viện.
Gia cảnh cũng ở cấp bậc trung bình, đến nay chưa cưới, vẫn còn độc thân nên anh là đối tượng được đông đảo các cô gái trong bệnh viện rất ái mộ.
Nếu không phải Tề Hàn Minh và Đoan Mộc Tiêu Tiêu cùng đi nghe diễn giả giảng dạy ở buổi lễ trung học kia thì cô cũng sẽ không chú ý đến anh ta, có lẽ cũng sẽ không gặp gỡ, càng sẽ không đối với anh ta vừa thấy đã yêu.
Vì anh ta, cô dùng thời gian hai năm học xong khoá học chăm sóc và chữa bệnh mà người khác phải học trong bốn năm, sau đó dựa vào năng lực của mình đến bệnh viện anh ta đang làm việc xin làm y tá.
Bởi cô tin tưởng, cô và anh ta nhất định sẽ có một kết cục tốt đẹp.
Nhìn bảng hiệu ‘đêm vui mừng’, cô đi vào ‘đêm vui mừng\', cô cũng không có quên, mục đích hôm nay mình tới nơi này là muốn cùng bốn cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ làm quen.
Vừa đi vào \'đêm vui mừng\', nhìn thấy hiện trường hỗn loạn tưng bừng, hình như cô tới không phải lúc.
Các cô ấy đâu?
Cô đi vào đây là muốn tìm Tần An An, Ngải Tiền Tiền và Lâm Đại Đại, nhưng mà không thu hoạch được gì, là do cô đã tới chậm sao?
Mang theo tâm tình mất mác, cô đi ra ngoài gian phòng, tối nay vừa mới đến đã thấy Úc Uyển Thư và Tề Hàn Minh cùng nhau rời đi thì ý nghĩa chuyến đi này đã mất hết rồi nên cô muốn về.
Đi ra bên ngoài, nhìn bầu trời một màu đen ảm đạm, những ngôi sao đã dần dần biến mất, ánh trăng cũng hoàn toàn không thấy, bầu trời ảm đạm không có ánh sáng khiến tâm tình của cô cũng biến thành đen tối.
Cô đi về phía xe của mình, mà ngay lúc đó, một chiếc xe hơi màu đen lái tới, không biết định làm cái gì mà lướt như bay chạm vào người cô.
Mà người đàn ông lái xe đó cũng không nói một câu \'xin lỗi\' mà cứ như vậy lái xe rời đi, đáng ghét, tên đàn ông đáng ૮ɦếƭ, nhưng cô phát giác mình không nhớ bảng số xe của hắn, lúc đang định nhìn kỹ lại thì đã không kịp nữa rồi.
Cô chỉ đành dậm chân một cái sau đó lên xe về nhà.
Đoan Mộc Tiêu Tiêu về đến nhà.
Vợ chồng ông bà Đoan Mộc đều không ở nhà, nói là đi thăm nhà bạn bè cũ.
Bây giờ trong nhà trừ người giúp việc ra cũng chỉ có Đoan Mộc Tiêu Tiêu và anh trai của cô Đoan Mộc Dận.
Hôm nay, tâm tình Đoan Mộc Tiêu Tiêu đã tệ hết biết rồi, cô chưa muốn ngủ, cô chỉ muốn tìm một người để tâm sự cùng thôi.
Đi tới ngoài cửa phòng anh trai, cũng lười gõ cửa, cô trực tiếp muốn mở, mà cửa phòng cũng không có khoá nên cô rất dễ dàng đã mở cửa ra đi vào.
"Ai, người nào vừa vào, Dận, cô ta là người giúp việc nhà anh sao, ăn mặc y hệt bộ dáng hồ ly tinh, muốn đi vào cũng không gõ cửa, thật là không có lễ phép rồi."
Trong phòng truyền đến tiếng thét chói tai, là một người phụ nữ khêu gợi đang nằm trên giường anh trai cô, không, chính xác mà nói, người phụ nữ kia là đang quỳ trên giường của anh trai, trên người hai người cũng không mặc quần áo, Đoan Mộc Tiêu Tiêu thấy anh trai Đoan Mộc Dận ở phía sau người phụ nữ kia đang mãnh liệt ra vào, hung hăng tiến công chiếm đoạt thân thể của cô ta, trong không khí cô còn có thể nghe được âm thanh dâm mỹ truyền đến liên hồi.
Cô lập tức bước ra cửa, tại sao vậy, hôm nay anh trai lại có thể mang phụ nữ về nhà làm cái chuyện đó, trước kia anh trai không hề làm chuyện như thế này mà.
Đoan Mộc Dận ở trên người phụ nữ kia mạnh mẽ tiến công mấy phút đồng hồ, xong xuôi mới đẩy cô ta ra, đi thẳng tới phòng tắm tắm rửa mặc quần áo.
Anh tắm xong, đi tới trước giường, lấy ra chi phiếu mỏng, ở phía trên viết một vài con số, sau đó cầm chi phiếu ném lên trên giường cho người phụ nữ kia.
"Cầm chi phiếu cút đi, nhớ, cô ấy không phải người giúp việc, cô ấy là em gái tôi, về sau cô không cần đến tìm tôi nữa, dám vũ nhục em gái của tôi thì cô cũng không có tư cách ở lại bên cạnh tôi."
Đoan Mộc Dận ném chi phiếu xong thì đi ra khỏi phòng ngủ, mà trên giường cô gái đẹp kia thì bị chịu lửa dục cuồng cuộng xâm chiếm, anh ta đột nhiên không cần cô nữa nên cô cảm giác trong thân thể nhộn nhạo khó nhịn, hai tay run rẩy cầm quần áo mặc vào, rời khỏi Đoan Mộc gia.
Một đêm này, đối với Đoan Mộc Tiêu Tiêu mà nói thì thật sự tàn khốc.
Anh trai của cô có người tình làm bạn, mà cô cũng thích đàn ông và phụ nữ ước hẹn.
***
Tề Hàn Minh và Úc Uyển Thư ngọt ngào đi ra ‘đêm vui mừng ’, anh có một loại ảo giác, giống như thấy được Đoan Mộc Tiêu Tiêu.
Là cô ấy sao?
Cái người ăn mặc rực rỡ, cộng với vẻ đẹp tự nhiên tuyệt sắc như thế thật sự là cô nàng Đoan Mộc Tiêu Tiêu sao?
Bởi vì anh có ấn tượng rất sâu với cô, cô làm việc rất nghiêm túc, lúc mặc đồng phục y tá màu trắng thì nhìn cô giống như một thiên sứ hạ phàm, vô cùng thuần khiết.
Anh thích cô, nhưng thoạt nhìn cô cao quý như vậy nên rất khó có thể đến gần, mà thân phận của cô rõ ràng cũng quá danh giá.
Đường đường là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Đoan Mộc, có lòng muốn theo đuổi cũng không dám đuổi theo, bởi vì tập đoàn Đoan Mộc cũng không thể trêu chọc.
Đối mặt với việc y tá trưởng Úc Uyển Thư nhìn trộm, ôm ấp yêu thương khiến anh cũng rất khó cự tuyệt phần hấp dẫn này.
Tối nay anh quyết định cùng Úc Uyển Thư ước hẹn.
Anh nghĩ muốn nhìn cho kỹ cái bóng hình xinh đẹp đó có phải là Đoan Mộc Tiêu Tiêu hay không thì Úc Uyển Thư đã kéo cánh tay của anh chạy về phía một chiếc xe taxi, làm anh không xác định rõ bóng hình và xinh đẹp gương mặt đó là của ai.
Mặc dù dáng dấp Úc Uyển Thư không đẹp bằng mỹ nữ thượng hạng Đoan Mộc Tiêu Tiêu, nhưng cũng được xem là một cô gái trẻ trung xinh đẹp.
Cô hai mươi bốn tuổi, hơn một năm trước đã chia tay qua một người bạn trai, ở trong bệnh viện, mỗi ngày đều nhìn chăm chú Tề Hàn Minh, là biết trái tim cô đã lay động rồi.
Cô không ngừng bắn ám hiệu cho anh, phát hiện anh vẫn thờ ơ ơ hờ, cuối cùng, cô đành lựa chọn chủ động ước hẹn trước.
Tối nay là lần đầu tiên bọn họ hẹn hò, tối nay cô đã tính toán trắng đêm triền miên với anh, để cho anh không quên được cô.
"Người mới vừa rồi có phải Đoan Mộc tiểu thư hay không?"
Lúc vừa lên xe, Tề Hàn Minh hỏi Úc Uyển Thư.
"Là cô ấy sao, không thể nào đâu, cô gái kia mặc quần áo lộ liễu như vậy, vừa nhìn chính là một cô nàng quán bar, Đoan Mộc tiểu thư mặc dù thoạt nhìn diễm lệ, giống như trời sanh đã được ưu ái, nhưng cũng sẽ không đi làm chuyện tìm chồng như vậy đâu, Hàn Minh, anh nhất định là nhìn lầm rồi, hôm nay là lần hẹn hò đầu tiên của chúng ta, chúng ta đừng nhắc tới cô gái khác có được không?"
Úc Uyển Thư dĩ nhiên thấy được Đoan Mộc Tiêu Tiêu, cô chính là sợ Tề Hàn Minh thấy được Đoan Mộc Tiêu Tiêu nên mới vội vàng lôi kéo anh lên xe taxi.
Cô ngồi ở trước mặt của anh, ở trên môi anh hôn lên một nụ hôn nóng bỏng.
Tề Hàn Minh cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, mà Úc Uyển Thư lại to gan hôn anh như vậy, anh đương nhiên thích.
Hai người ở trong xe cuồng nhiệt hôn môi.
"Khụ khụ, tiên sinh và tiểu thư, đến, các người có thể xuống xe rồi."
Tài xế nhìn hai người bọn họ như đôi nhân tình quấn quít, nên không trễ một giây nào đã lên tiếng nhắc nhở bọn họ, đoán chừng bọn họ sẽ còn ở trong xe cuồng liệt làm cái chuyện đó. Mà ông cũng không muốn xe của mình biến thành nơi làm những "chuyện tình tiện lợi" như vậy.
Ông tăng nhanh tốc độ xe, cuối cùng khi hai người bọn họ còn chưa có ૮ởเ φµầɳ áo xuống trước mặt ông thì lập tức nhắc nhở bọn họ đã đến nơi.
"Đây là tiền xe, không cần trả lại."
Úc Uyển Thư và Tề Hàn Minh lập tức xuống xe đi vào nhà nghỉ.
Bọn họ lựa chọn nhà nghỉ vì không muốn bị mọi người phát hiện chuyện hai người bọn họ ở bên ngoài qua đêm với nhau.
*
"Tiêu Tiêu, mở cửa, là anh trai đây, mở cửa nhanh."
Sau khi Đoan Mộc Dận đuổi người phụ nữ lẳng lơ kia đi thì anh lập tức đi tới bên ngoài phòng em gái gõ cửa.
Do anh mới vừa phát hiện sắc mặt em gái không được tốt, giống như có chuyện muốn nói lại thôi.
Tối nay để em gái thấy được chuyện không nên thấy, đáng lẽ anh và người phụ nữ kia nên đi khách sạn thuê phòng thì tốt rồi.
"Anh, em mệt mỏi nên muốn ngủ, có lời gì ngày mai rồi hãy nói."
Hiện giờ trong lòng của Đoan Mộc Tiêu Tiêu rất loạn, rất phiền não, cô không muốn cùng anh trai nói chuyện, một phần là do cô mới vừa thấy anh trai cuồng nhiệt làm chuyện nam nữ thích làm với người phụ nữ kia.
Lại thấy Tề Hàn Minh và Úc Uyển Thư ngọt ngào lên một chiếc xe taxi, bọn họ đã cùng ước hẹn sao?
Khi nào thì bọn họ bắt đầu, tại sao trước đó một chút dấu hiệu cũng không có.
Nếu như không phải là hôm nay đi đến \'đêm vui mừng\', cô còn không biết chuyện Tề Hàn Minh và Úc Uyển Thư mến nhau.
Cô vì Tề Hàn Minh chịu khổ học hành trong hai năm khoá học "chữa bệnh và chăm sóc chuyên nghiệp" mới thành công đến bệnh viện anh ta đang làm việc xin làm y tá, nhưng anh ta lại?
Điều này khiến tâm cô thật sự rất loạn, thật sự rất loạn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc