Cô xoay người đi về phía thang máy dành cho nhân viên, khi cửa thang máy khép lại, Tần Trác Luân nhìn ba mươi sáu nghìn đồng trong tay, cô gái đưa đồ ăn này rất kì quái, anh đã nói không cần trả lại tiền nhưng cô ta nhất định đưa lại cho anh, mà đợi chút, anh cảm giác giọng nói của cô ta có chút quen thuộc, hình như anh đã nghe qua ở đâu đó?
Tô Thiển Hạ trở lại nhà hàng, cởi xuống đồng phục bên ngoài của nhân viên, lập tức đưa một trăm nghìn đồng cho chủ nhà hàng. Trên mặt vẫn luôn mỉm cười, nhà hàng này là của Tần Y Đồng.
"Hạ Hạ, sao cậu luôn cười thế? có phải nhìn thấy Tần Trác Luân hay không, anh ta có hoài nghi cậu không?
Này, cậu làm gì thế, mình còn chưa có nói xong đâu! Cậu có ăn đậu hũ của anh ta hay không vậy?”
Tần Y Đồng nhìn Tô Thiển Hạ cười híp mắt, tâm tình thoạt nhìn rất không tệ, nhân cơ hội này cô muốn thăm dò tin tức, ai ngờ Tô Thiển Hạ lại mặc kệ cô, mở cửa xe nhanh chóng đi mất.
Tô Thiển Hạ trực tiếp lái xe về nhà, cô về đến nhà lập tức tìm được chìa khóa nhà Tần Trác Luân, sau đó lại tiếp tục vào nhà anh.
Cô muốn chân chính hiểu rõ toàn bộ sở thích của anh, ví dụ như anh thích mặc ҨЦầЛ ŁóŤ kiểu gì, thích dùng nhãn hiệu dao cạo râu nào, thích đọc sách nào, trong nhà có thích loại tạp chí và báo điện ảnh nào hay không…, phải hiểu rõ ràng thì mới hấp dẫn được anh chứ, còn có chính là phải làm một bữa ăn tối thật ngon và ấm áp để chờ anh trở về ăn, muốn nắm chắc lòng của đàn ông thì trước tiên phải bắt được dạ dày của anh ta, đây chính là diệu kế theo đuổi đàn ông nha…
Thiển Hạ lập tức bắt tay vào chuẩn bị một bàn bữa ăn tối phong phú chờ Tần Trác Luân trở về ăn, đợi hơn ba tiếng, đến hơn mười giờ tối mà anh vẫn chưa về.
Buồn cười, bản cô nương chuẩn bị bữa ăn tồi lại dám không đến ăn, được, nhìn bản cô nương không tìm anh tính sổ mới là lạ.
Tô Thiển Hạ thở phì phò từ trong nhà Tần Trác Luân đi ra ngoài đối diện nhà mình, mấy phút sau, lúc trở ra cô đã biến mình trở thành một ‘ giai nhân rất gợi cảm và hấp dẫn.’
“ Y Đồng, là mình, giúp minh tra bây giờ cái tên Tần Trác Luân đang ở nơi nào, tối nay mình quyết định cưỡng Hi*p anh ta.”
Cô vừa lái xe vừa gọi điện thoại cho bạn tốt Y Đồng, chính mình tự kiểm tra thì sẽ mất thời gian, nhờ Y Đồng giúp một tay kiểm tra sẽ nhanh chóng hơn nhiều.
Y Đồng nhận được điện thoại của Tô Thiển Hạ thì có chút cảm giác giật mình, đây là Thiển Hạ sao?
Cô nói muốn cưỡng Hi*p Tần Trác Luân, tối ngày hôm qua ở quầy rượu không phải vẩn cùng mình uống rượu giải tỏa bi thương sao?
Được rồi, Thiển Hạ đã nhờ mình tra, mình nên giúp một tay mới đúng.
Tại sao Tần Y Đồng có thể mau chóng tra được vị trí của Tần Trác Luân? Ha ha, câu trả lời cũng chỉ có Tần Y Đồng biết.
Mười mấy phút sau, Tần Y Đồng nói cho Tô Thiển Hạ địa chỉ của một quán bar, quán bar kia Thiển Hạ cũng chưa bao giờ đến.
“ Y Đồng, cảm ơn cậu, chờ mình thành công sẽ mời cậu ăn một bữa tiệc thật lớn.”
Tô Thiển Hạ lập tức lái xe đến quán bar kia, lúc xuống xe ngẩng đầu nhìn lên tên quán bar, “ Quán bar thâu đêm.”
Chẳng lẽ Tần Trác Luân đến “ Thâu Đêm” tìm “ bạn gái một đêm”?
Cô vừa đi vào thì có rất nhiều đàn ông tần phóng điện với cô, càng đi vào bên trong thì lại càng nhiều nhưng cô chỉ nhắm mắt làm ngơ.
Cô hỏi nhân viên tạp vụ, nhân viên tạp vụ không biết Tần Trác Luân là ai, cô không ngồi một chỗ mà tìm mà lần lượt đi tìm từng gian phòng trong quán.
Rốt cuộc, lúc cô sắp buông tha việc đi tìm anh, lập tức nhìn thấy anh và một cô gái nóng bỏng đang ngồi chung một chỗ uống rượu, không khí rất mập mờ.
Lúc này cô lại không hề nổi giận, chỉ là đi tới trước mặt anh, cô đặt ௱ôЛƓ ngồi ở trên đùi của anh, dùng đôi mắt đẹp long lanh tràn đầy quyến rũ phóng điện với Tần Trác Luân, còn đẩy cô gái nóng bỏng đang liếc mắt đưa tình với anh chen đến một bên đi.
“ Cô từ đâu ra, anh ta là của tôi đấy.”
Cô gái nóng bỏng như lửa kia bị Tô Thiển Hạ chen ngang lập tức ngồi trên mặt đất, cô rất không phục, hôm nay cô rất vất vả mới câu được một trai đẹp thượng hạng như vậy, tại sao có thể dễ dàng để cho người phụ nữ này xông tới ςướק đi được, cô giơ tay muốn cho Tô Thiển Hạ một cái tát.
Tô Thiển Hạ một tay giữ chặt bàn tay đang giơ lên của cô ta, ánh mắt đẹp đẽ toát ra sự lạnh lùng khiến cho cô gái kia bị giật mình.
Coi như cô không nguyện ý thì cũng biết cô gái trước mặt này rất không dễ chọc, không thể làm gì khác hơn là lộ vẻ tức giận rồi rời khỏi phòng.
Tô Thiển Hạ ngoái đầu nhìn về phía Tần Trác Luân cười một tiếng, tay trái vòng lên cổ anh, tay phải nắm cằm của anh giống như đang nhìn chằm chằm con mồi, cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp thở dài nói: “ Loại gen không tệ, sẽ để cho anh làm cha đứa bé của tôi.”
Vừa nói xong, tay phải đánh một cú sau đầu khiến anh bất tỉnh , sau đó cũng không để ý hình tượng trói anh lại, kéo dọc theo đường đi từ phòng bar lên phòng khách sạn ở tầng trên.
Tối nay, cô - Tô Thiển Hạ muốn đem trai đẹp Tần Trác Luân này ăn sạch sẽ, tuyệt đối không nương tay.
Trong lúc cô kéo anh lên phòng tự nhiên cũng khiến không ít người chú ý, trong đó có một người đàn ông cao lớn rất tuấn tú.
"Người đâu, điều tra xem cô gái kia là ai, lại dám đánh Luân bất tỉnh, thật là một cô gái rất đặc biệt."
Chớp mắt một cái lập tức có một người đàn ông áo đen giống như vệ sĩ xuất hiện, người đàn ông tuấn tú lười biếng phân phó xuống, nhìn về phía bóng dáng Tô Thiển Hạ đang kéo Tần Trác Luân vào phòng khách sạn trong quán bar, ánh mắt thần bí loé lên vẻ hứng thú.
Sau khi Thiển Hạ kéo Tần Trác Luân tới phòng khách sạn, dùng cái ௱ôЛƓ đóng cửa phòng lại, kế tiếp cô kéo anh tới phòng tắm tắm rửa.
Sau khi xả đầy nước vào bồn tắm, cô xoay người ngồi xỗm trước mặt anh, tỉ mỉ nhìn ngắm gương mặt tuấn mỹ siêu cấp của anh.
"Tần Trác Luân, tối ngày hôm qua anh dám dùng ổ khoá kia khóa tôi, còn dùng dao gọt trái cây cắt nát quần áo để làm nhục tôi...Nhưng Tô Thiển Hạ- tôi thù rất dai, tối nay tôi lập tức "ăn" sạch anh. Ăn sạch sành sanh xong sẽ chụp cho anh mấy tấm ảnh ᛕᕼỏᗩ 丅ᕼâᑎ, như vậy nhược điểm của anh sẽ ở trong tay bản cô nương, về sau tôi bảo anh đi hướng đông anh cũng không dám đi hướng tây, ha ha, chơi thật vui vẻ."
Cô vừa nói vừa cười, càng nói càng vui mừng.
Cô cột tay chân anh vào bốn phía bồn tắm.
Sau đó cô đi ra ngoài đóng kỹ tất cả cửa sổ lại rồi trở vào bên trong phòng tắm.
Anh đã tỉnh rồi, một tròng mắt đen thăm thẳm đang cuồng nộ nhìn chằm chằm cô khiến cô có một loại kích động muốn chạy trốn, cô vội trấn định nhìn kỹ lại, nhưng hiện tai anh đang trong tay cô, cô sợ anh làm gì chứ.
“ Ánh mắt của anh là thế nào, anh nghĩ tôi sợ anh sao, anh cho rằng bản cô nương sẽ bị hù dọa thây lớn sao. Tối nay tôi muốn ăn sạch anh”
Vẫn bị anh nhìn chằm chằm khiến cả người cô cảm thấy không được tự nhiên, vậy làm thế nào xơi tái anh ta, suy nghĩ một chút, cô cầm lấy một cái khăn lông che kín ánh mắt của anh lại, hì hì, hiện tại mắt anh không thấy đường, cô cảm thấy rất có cảm giác thành tựu.
Bắt đầu chầm rì rì ૮ởเ φµầɳ áo của anh, bởi vì sợi dây trói tay chân của anh thít chặt vào người nên việc ૮ởเ φµầɳ áo của anh ra gặp chút khó khăn.
“ Này, Tần Trác Luân, tôi hôm qua anh dùng dao cắt nát quần áo tôi, hôm nay tôi cũng không khách khí.”
Cô cầm lên một cây kéo, sau hai ba lần cắt thì quần áo anh trên người anh trống trơn.
“ Oa, thân hình của anh thật không phải đẹp bình thường, so với vận động viên, so với nam người mẫu siêu cấp thì còn đẹp hơn nhiều, tôi muốn sờ một chút xem sao.”
Mặc dù cô nhìn thấy thân thể của anh thì có chút đỏ mặt, dù thế nào đi nữa anh cũng không nhìn thấy, vậy thì cô xấu hổ làm gì chứ, cô thoải mái đưa bàn tay nhỏ bé sờ sờ bộ иgự¢ của anh thì nơi đó căng chặt lại, sau đó bàn tay nhỏ bé đi xuống dưới…
Đây là lần đầu tiên Thiển Hạ nhìn một người đàn ông Tʀầռ tʀʊồռɢ.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn khó nén tò mò, tay của cô lại ở trên người của anh ăn đậu hũ.
Người đàn ông như anh lại bị một phụ nữ nhìn chằm chằm vào thân thể, điều này làm cho Tần Trác Luân rất tức giận, dù muốn phát hỏa cũng không biết làm sao, ai bảo anh bị cô cột vào bốn phía bồn tằm.
“ Bồn tắm này nhỏ một chút cũng không sao, Tần Trác Luân, chúng ta củng tắm uyên ương thôi.”
Ngón tay của Tô Thiển Hạ gõ gõ nơi nào đó của anh, dáng vẻ cố ý biểu hiện giống như rất có kinh nghiệm đánh giá nơi nào đó của anh nhỏ lớn nhỏ.
Thật ra thì tim của cô đập rất nhanh, cô cố ý đưa lưng về phía anh ૮ởเ φµầɳ áo xuống, đi vào trong bồn tắm, không được khẩn trương, Tô Thiển Hạ cô mở quán bar thì loại đàn ông nào mà chưa từng thấy qua, làm sao phải khẩn trương, bây giờ anh ta là được cô sủng ái, cô có thể chơi đùa anh ta.
ở trong lòng cô không ngừng tự nói với mình rằng không cần khẩn trương, chỉ cần tận lực đối đãi với anh như “ Vật sủng” đi.
“ Nào, hôn một cái.”
Cô dùng sức nâng gương mặt tuấn tú của anh lên, cái miệng nhỏ nhắn từ trên mặt anh dùng sức ‘ hôn ‘ xuống.
Cô cười có chút e thẹn, nhưng sau khi cô thật hôn anh một lần,cô phát hiện cũng không khó khăn lắm.
Chợt tâm trí nổi lên.
Tay của cô đi tới trước иgự¢ anh, vuốt vuốt da thịt ở иgự¢, một tay kia đi tới cái ௱ôЛƓ của anh, mắt đẹp cố ý coi thường hạ thân của anh, không còn cách nào, cô vẫn có chút ngượng ngùng.
Nên làm như thế nào đây?
Trong lòng cô nghĩ tới chuyện mình muốn trộm gen của anh thì nhất định phải cùng anh làm cái kia thôi.
Cô phát hiện mặc dù ánh mắt anh bị chính mình che lại, nhưng lại có thể cảm nhận được anh khiến cho cô tồn tại cảm giác rất mãnh liệt.
Cô phải đánh nhanh thắng nhanh.
“ Cô tốt nhất cởi trói sợi dây cho tôi, nếu cô chơi quá, lần sau cô rơi vào trong tay tôi, tôi sẽ không dễ dãi như thế đâu.”
Tần Trác Luân cảm giác da thịt của cô trắng nõn mịn màng, biểu hiện của cô khiến cho trái tim anh có chút khốn đốn mê hoặc, không phải cô có kinh nghiệm phong phú của một sắc nữ sao?
Vì sao cô không dám để cho anh nhìn, hiện tay tai của cô còn đang sờ cái ௱ôЛƓ của anh, vậy cô xem Tần Trác Luân là cái gì?
Món đồ chơi?
Điều này làm cho anh hết sức tức giận, anh phát hiện bộ иgự¢ của cô tuy không phải rất lớn nhưng rất mềm mại, sức co giãn đàn hồi rất tốt, lại vừa đúng một nắm tay, anh nhớ lúc trước mình có chạm nhẹ qua, hôm nay hình ảnh hôn cô cũng xuất hiện trong đầu anh, làm cho anh có chút thẹn quá hóa giận, anh lập tức nhìn về phía cô hét lên.
“ Thôi đi, bản cô nương mới không sợ anh, này Tần Trác Luân, có phải anh muốn miệng cũng bị chận lại hay không? Nếu như không muốn thì ngoan ngoãn ngậm miệng lại cho tôi, thật ra thì anh rất thích thú không phải sao, dối người dối lòng nha!”
Cô bị anh mắng như vậy, trong lòng không phục lắm, cố ý đè thân thể của mình lên trên người anh, lúc này cô cũng đã tự cởi sạch quần áo trên người mình, dù thế nào đi nữa mắt anh bị che lại cũng không nhìn thấy.
Cô nghe được một âm thanh rất nhỏ, giống như tiếng thở dốc vậy?
Tóm lại là từ trong miệng anh phát ra, cô lập tức chuyên tâm nghiên cứu phản ứng thân thể cùng vẻ mặt của anh xem sao….
Ha ha, lần trước thân thể anh ta không có phản ứng với mình, lần này cố ý ᴆụng phải, thì ra là sẽ có phản ứng, điều này nói rõ anh ta có hứng thú với mình, anh ta thật đúng là giỏi giả bộ đấy.
Giống như lấy được động lực khích lệ, cô dạng hai chân ngồi ở trên người anh, chuẩn bị cuộc công kích kế tiếp.
Ai ngờ một hồi đau nhức kịch liệt giữa hai chân truyền đến, cô nhíu chặt đôi mày thanh tú, thật đau, mặc dù cô biết mọi cô gái lần đầu tiên trở thành phụ nữ đều sẽ rất đau, cũng đại khái hiểu rõ điểm này để chuẩn bị, nhưng cô không ngờ sẽ đau đến như vậy.
Nắm đấm của cô không khách khí đánh vào trên người anh, cũng có mấy lần suýt đánh vào chỗ đó của anh.
“ Cô là lần đầu tiên?”
Thật ra thì không phải hỏi, chắc chắn là như vậy, từ biểu hiện mới vừa rồi của cô, anh có thể cảm thấy đây là lần đầu tiên của cô, anh vẫn cho là ở phương diện này cô có rất nhiều kinh nghiệm, thật sự không ngờ cô là lần đầu tiên, vốn nghĩ muốn trách cô quá dở hơi, nhưng bây giờ bật thốt lên này năm chữ, giống như quan tâm cũng giống như thương tiếc.
“ Cái gì lần đầu tiên, anh đừng tự mình đa tình, chỉ là hôm nay cô nương uống chút rượu, muốn tốc chiến tốc thắng mà thôi, anh đứng có nói lung tung.”
Vốn nghĩ sẽ đẩy anh ra hoặc ra sức bắt anh dừng lại, bây giờ bị anh hỏi như vậy, cô lại có điểm xấu hổ khó trả lời …. Cảm giác, vừa lộn xộn vừa thông suốt.
“ Cô như vậy chỉ làm tổn thương chính mình, muốn tôi dạy cô sao?”
Bây giờ anh đã không còn tức giận với cô, nhưng anh lại lo lằng bộ dạng này của cô nếu đi xuống thì người bị thương chính là cô.
“ Dạy, anh nằm mơ đi, ai nói tôi không biết, cùng lắm thì tôi hôn anh nhiều hơn mấy lần nữa, tôi cũng không tin mình không làm được.”
Lời nói của cô có chút cà lăm, cô cúi người, cái miệng nhỏ nhắn hôn lên đôi môi mỏng manh của anh, tránh cho lời nói từ miệng của anh quấy nhiễu cô.
Rõ ràng là cô chủ động hôn anh, nhưng không nghĩ nháy mắt cái anh lập tức từ bị động thành chủ động, nên nụ hôn này trở nên rất tuyệt hảo, cũng làm cho người ta mê muội, dĩ nhiên là cũng làm cô muốn ngất.
“ Cởi dây trói tay tôi ra, tôi sẽ không trốn.”
Giọng nói của anh thật dịu dàng, làm cô không tự chủ được chộp tới cầm cây kéo giúp anh cắt đứt sợi dây trên tay, tay của anh đạt được tự do lập tức lật người đè cô ở phía dưới, dịu dàng đoạt lấy hết thảy mềm mại của cô…
**
Nửa đêm, ba giờ sáng.
Chuyện xảy ra như thế nào?
Nhìn cô mệt mỏi ngủ trên giường, trong lòng anh không ngừng hỏi chính anh một vấn đề.
Cô là lần đầu tiên, rốt cuộc anh nên vui mừng hay nên bội phục cô giả trang rất giống sắc nữ, anh mơ hồ bị cô lừa rồi.
Anh ăn cô, đây là bất ngờ cả với anh.
Bây giờ không phải anh nên đi sao, nhưng ánh mắt anh lại không bỏ được cô.
Anh cũng có chút buồn ngủ, không bằng tỉnh ngủ lại rồi nói.
Nằm xuống, ngủ ở bên cạnh cô, tướng ngủ của cô không tốt lắm,thích đá chăn, anh mới vừa giúp cô đắp kín chăn, cô lại lập tức đá rơi xuống.
Cũng may bây giờ là mùa hè, không đắp chăn cũng không có chuyện.
Nhìn người phụ nữ bên cạnh, nụ cười thấp thoáng nơi khóe miệng của anh, khiến đường cong khuôn mặt anh cũng trở nên nhu hòa, cô thò chân khoác lên hông của anh, anh nhìn đôi chân thon dài trắng mịn của cô, nghĩ muốn dời chân cô từ ௱ôЛƓ mình xuống giường, nhưng đúng là anh vẫn không có làm như vậy, chỉ lẳng lặng điềm tĩnh nhìn dung danh cô ngủ sau đó anh cũng từ từ chìm vào mộng đẹp…
*
Buổi sáng, mang theo cơn gió nhẹ thổi vào rèm cửa màu lam nhạt, lặng lẽ len từ cửa sổ vào trong phòng, đánh thức người đàn ông đang ngủ trên giường.
Lông mi người đàn ông vừa cong vừa dài, thật là đẹp mắt, anh mở mắt, gương mặt tuấn tú treo nụ cười lười biếng, sau nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Anh, Tần Trác Luân luôn luôn dậy sớm.
Nhìn gian phòng xa lạ, đôi lông mày kiếm khẽ nhăn lại, anh chuẩn bị rời giường, lại phát hiện nằm trên người mình là thân thể mềm mại của một người phụ nữ.
Anh cúi đầu nhìn cô, cô nằm trên ngườ anh, tấm chăn mỏng chỉ vẻn vẹn đắp trên đùi của cô, lộ ra cái ௱ôЛƓ trắng nõn vểnh lên của cô, tầm mắt theo cái ௱ôЛƓ của cô đi lên tới vòng eo thon nhỏ không đủ một nắm tay, rồi đến tấm lưng trần trắng như tuyết, mái tóc dài đen nhánh mượt mà của cô cũng xõa tung trên lưng và trước иgự¢ anh.
Nhẹ nhàng cuốn một sợi tóc lên gần mũi ngửi một cái, ngửi thấy hương thơm ngọt ngào trên mái tóc cô.
Đầu ngón tay lơ đãng ᴆụng phải khuôn mặt của cô, cảm giác trơn láng nhẵn min khiến cho anh yêu thích không nỡ rởi tay, tay của anh ngừng hai giây trên không trung, ngay sau đó bỏ lọn tóc của cô ra, trên người cô xuất hiện rất nhiều vết hôn, thấy những vết hôn này tâm tư của anh dừng lại, tối hôm qua, toàn bộ hình ảnh nóng bỏng triền miên lập tức hiện lên như phim chiếu ngay trước mắt.
Anh buông lỏng tay, thô lỗ đẩy ngã cô trên người mình ra, có chút phiền não xuống giường đi nhanh vào phòng tắm, trong phòng tắm quần áo của hắn biến thành từng mảnh vụn bị cô cắt nát nằm linh tinh trên mặt đất.
Sau khi anh tắm xong, dùng khăn tắm quấn quanh hông, chỉ đủ che kín bộ vị quan trọng, lúc trở lại bên giường, nhìn dáng vẻ cô ngủ rất có hương vị, chỉ khác bây giờ cô không còn nằm nghiêng, mà là nằm ngửa, mặc dù tư thế không ưu nhã lắm nhưng lại dễ dàng khơi lên Dụς ∀ọηg của đàn ông.
Anh dời tầm mắt, thô lỗ bước đến nắm hai vai dùng sức lay tỉnh cô, nhìn cô ngủ ngon lành như vậy, trong lòng anh lập tức dâng lên ý nghĩ tà ác muốn trêu cợt, phá hư giấc ngủ của cô.
"Mèo con, chớ bướng bỉnh, chị muốn ngủ...., ngoan, đừng ᴆụng chị. . . . . ."
Cô cứ tưởng đó là con mèo cưng nghịch ngợm trong nhà, cô cũng lười mở mắt nên chỉ phất tay một cái giống như mê sảng, cũng không quản chuyện nếu cô nói ‘mèo con\' thì nó có nghe lời hay không, sau đó cô lại tiếp tục ngủ.
"Tôi không phải mèo con, người phụ nữ này đúng là vô pháp vô thiên."
Nhìn cô vẫn không chịu tỉnh lại, còn gọi anh trở thành mèo con, nhìn anh giống như mèo con lắm sao, đây đúng là chuyện đáng giận nhất trong cuộc đời anh.
Anh vốn muốn kéo cô quẳng xuống giường, nhưng anh chợt nghĩ đến một biện pháp khác, đúng, anh muốn trêu cợt cô.
Anh không hề dao động nhìn cô, đổi thành dùng tóc quét nhẹ nhàng lên gương mặt cô khiến cô ngứa ngáy, xem cô còn có thể ngủ tiếp nữa không.
"Oái, Tiểu Quai Quai, mày rất không ngoan, không nên náo loạn..., không cho phép liếm mặt tao, tao muốn ngủ, mày còn gây loạn nữa tao sẽ tức giận."
Cô mở mắt, đôi mắt mê ly mang theo sắc thái như trong mộng ảo. Lúc này cô ngồi dậy, nhưng hình như vẫn chưa tỉnh hẳn, bàn tay nhỏ bé giơ lên vuốt lỗ tai rồi sờ khắp mặt anh, cái miệng nhỏ nhắn quệt quệt vẻ tức giận, nhìn anh không có phản ứng cô nghĩ là ‘ Tiểu Quai Quai ’ nghe lời, cười hì hì tặng anh một nụ hôn gió, sau đó thân thể mềm nhũn ngã xuống giường, cô lại chìm vào giấc mộng.
"Cái gì, Tiểu Quai Quai, vừa mới gọi mèo con, bây giờ gọi Tiểu Quai Quai, cô...người phụ nữ này đúng là, . . . . . ."
Tần Trác Luân tức giận chỉ lỗ mũi nói xong, kế tiếp anh mặc kệ nhiều như vậy, đối với cô nhân từ chính là tàn nhẫn với bản thân mình.
Anh thô lỗ đẩy cô từ trên giường xuống đất, nhìn cô lăn từ trên giường xuống, anh không biết cô sẽ có phản ứng gì đây.
Cái ௱ôЛƓ đáng thương, đây là cảm giác đầu tiên khi Tô Thiển Hạ tỉnh lại.
Cô dụi dụi mắt, mở mắt xem xem bản thân mình đang ở nơi nào, nhìn kỹ thì phát hiện mình đang ngồi trên mặt đất, kỳ quái, mình tại sao lại ngồi ở đây?
Cô nhìn khắp xung quanh một chút, phát hiện giường, cô nghĩ không phải là mình ngủ quên nên không cẩn thận té từ trên giường xuống chứ?
A,aa, có chân đàn ông, nhìn lên trên, bắp chân đàn ông, đi lên nữa nhìn tới đầu gối, đi lên nữa thấy được khăn tắm bọc ngang eo tới hông của đàn ông, a, có chút đáng tiếc không thấy bộ phận đặc sắc nhất.
"Nói, tên của cô, cô tiếp cận tôi có mục đích gì, tối hôm qua chúng ta có lên giường thật hay không?"
Tần Trác Luân biết cô và mình có lên giường, còn là mình ôm cô từ phòng tắm lên trên giường, nhưng anh lại hi vọng đây không phải là sự thật, giọng nói của anh lạnh lùng như băng sơn.
"Giọng nói của anh thật dễ nghe, tôi đã tỉnh, tôi nhớ ra rồi, tối ngày hôm qua, chúng ta đương nhiên là có lên giường, mới vừa rồi là anh đẩy tôi từ trên giường xuống có đúng hay không?"
Thiển Hạ từ dưới đất đứng dậy, đôi mày thanh tú nhíu lại, giữa hai chân có cảm giác đau ê ẩm quá, toàn thân giống như bị xe tăng nghiền qua, cô hơi đứng không vững, nhưng cô vẫn mỉm cười như cũ, tư thế lười biếng toát lên vẻ rất hấp dẫn.
Cô chậm rãi đứng trước mặt anh tìm quần áo của mình mặc vào, bộ dạng mặc quần áo rất đẹp mắt chính là muốn trêu chọc anh nhưng lại khiến trong lòng anh nảy sinh chút khác thường?
"Không sai, là tôi làm, đây là trừng phạt với cô."
Anh hào phóng thừa nhận, dùng sự tức giận để che giấu hứng thú của mình với thân thể cô.
"Ha ha, tôi đã nói rồi, mặc dù lúc ngủ tôi thích đá chăn, nhưng cũng sẽ không từ trên giường lăn thẳng xuống đất, thật sự là cám ơn anh, cám ơn anh đã nói cho tôi biết."
Cô kéo khoá quần áo, mang giày xong, cầm túi xách lên, ung dung đi tới trước mặt anh, đôi tay đẩy trước иgự¢ anh, anh không ngờ cô sẽ làm như vậy, thân thể cao lớn ngã xuống ghế so-fa phía sau.
"Tôi nói với anh chuyện này, chính là tối hôm qua biểu hiện của anh rất kém, ha ha, một khối tiền này cho anh làm thù lao tối hôm qua đã ngủ với tôi, không có biện pháp khác, anh chỉ trị giá từng này tiền, bái bai anh chàng đẹp trai."
Nghĩ đến chuyện mình bị đẩy từ trên giường xuống đất, Tô Thiển Hạ cô chính là người thù dai nha, cho nên trước tiên cô có thể giả vờ mỉm cười để cho mình trông như đồ đần, đến lúc anh mất đi phòng bị thì mạnh mẽ khi dễ anh hai lần.
Thứ nhất là khi dễ tự ái của anh để anh bị tổn thương, thứ hai khi dễ là để cho anh tức giận đến đỉnh điểm.
Lúc cô nói xong một chữ cuối cùng, cô cầm cái gạt tàn thuốc trên tủ đầu giường gõ mạnh lên đầu anh, "bốp bốp", ha ha, Tần Trác Luân đã hôn mê, xem ra trai đẹp cũng rất dễ bất tỉnh, nhưng hiện tại cô biết mình phải chạy gấp ra ngoài.
Tô Thiển Hạ bước từ khách sạn ra bên ngoài, không nhịn được huýt sáo, ha ha, cảm giác khi dễ trai đẹp hai lần cũng thật sảng khoái. . . . . .